“Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai…
Chương 423
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Lục Tri Miễn không ra vẻ cao thâm ở câu lạc bộ, luôn cười ha hả,”Vừa rồi tôi có nghe vấn đề của cô khi phỏng vấn, tôi cảm thấy chúng ta có rất nhiều ý tưởng không nói với nhau mà lại trùng hợp, chúng ta có thể giao lưu nhiều hơn, tôi cảm thấy tư tưởng của trưởng câu lạc bộ quá cổ hủ, anh ta không thích hợp giữ chức vụ kia nữa, bây giờ chúng ta đã đề xướng việc cải cách kinh tế, nếu còn ôm tư tưởng bảo thủ thì khôi phục thi đại học làm gì? Đề xướng cải cách kinh tế làm gì?”Anh ta như tìm được tri âm vậy, luyên thuyên không dứt trước mặt Khương Tuệ Ninh.Nhưng mà Khương Tuệ Ninh lại chắt lọc được tin tức hữu dụng từ những lời anh ta nói, hình như thằng nhóc này muốn thay thế vị trí của trưởng câu lạc bộ.Đã lâu rồi không thấy có người tùy ý đầy sức sống như thế, phảng phất như cô đã quay về cuộc sống đại học đã từng.Còn nhớ lúc hội học sinh tranh cử khi đó, hội trưởng của các cô cũng tự tin như thế.Thời đại này không giống như thời đại đó, bây giờ vẫn còn nằm trong giai đoạn muốn nói gì cũng phải cẩn thận dè dặt.Thế nên những lời Lục Tri Miễn nói tác động rất lớn người ta.Đương nhiên bây giờ cũng cần người như thế, muốn cải cách thì phải có người mở đầu, dù là trường học hay xí nghiệp đều cần có người đi trước.“Đồng chí Lục còn có ý tưởng gì về cải cách kinh tế không?” Khương Tuệ Ninh không cần về phòng ngủ nên ở lại thảo luận cùng Lục Tri Miễn.Bây giờ cô vẫn chưa có bất cứ suy nghĩ gì về việc gây dựng sự nghiệp, nhưng có thể tìm hiểu một chút, nếu có người có thể dự đoán trước thì cũng có thể làm nhân tài dự trữ.Hơn nữa không phải gần đây Quý Tử Thư đang bận việc ở xưởng sản xuất sản phẩm từ sữa sao, bên cậu đang thiếu người, nói không chừng còn có thể mời chào nhân tài giúp cậu nữa, tránh chuyện ngày ngày cậu sứt đầu mẻ trán vì công việc.“Xem như Đồng chí Khương hỏi đúng người rồi.” Nói tới chuyện này là Lục Tri Miễn nói mãi không ngừng, phân tích từ kinh tế nông thôn đến kinh tế thành phố.Thậm chí còn đưa ra rất nhiều giải thích và phân tích của mình đối với việc hủy bỏ hủy bỏ xí nghiệp tư nhân làm cản trở sự phát triển.Nếu không phải Khương Tuệ Ninh vô tình nói trúng ám hiệu thì Lục Tri Miễn đã không nói rồi, đến cô cũng phải hoài nghi không biết có phải người này cũng xuyên sách như mình không.Dù sao những quan điểm mà anh ta nói đều vô cùng phù hợp với cải cách kinh tế được học ở tương lai.Chỉ là chưa toàn diện, chỉ nêu ra giải thích của bản thân đối với nơi anh ta quen thuộc thôi, thế nên mới nói mỗi thời đại đều có người xuất sắc của thời đại đó.Cho dù cô chiếm được lợi thế biết trước, nhưng nếu so với Lục Tri Miễn thì đúng là thua xa.Chỉ là cô đã biết kết quả, còn Lục Tri Miễn thì vẫn cần tự mình thăm dò phân tích của mình.Đương nhiên Lục Tri Miễn cũng không ngờ hôm nay đi tham gia câu lạc bộ lại có thể tìm được bạn học có nhiều ý tưởng giống anh ta đến thế.Người cùng chung chí hướng không nhiều lắm, một khi gặp được đúng là nói mãi không dứt, vấn đề thảo luận mãi không xong.Quý Thần Nham không tới tổng bộ, xử lý xong công việc thì trực tiếp tới trường Khương Tuệ Ninh.Anh vẫn đứng ở cổng trường chờ vợ như mọi khi, từ xa đã nhìn thấy bóng hình xinh đẹp uyển chuyển của cô.Chỉ là hôm nay lại không giống với mọi ngày, cô tới gần cổng trường mà chưa vui vẻ chạy tới chỗ anh.Lại luôn nói gì đó với một đồng chí nam, đồng chí nam đó vừa nói vừa quơ tay múa chân rất vui vẻ, lại còn lùi về sau nói chuyện mặt đối mặt với cô.Tuổi tác hai người xấp xỉ nhau, cho dù là đi song song hay đứng đối diện thì dường như cũng cảm thấy chói mắt.Ánh mắt Quý Thần Nham u ám nhìn chằm chằm vào hai người, môi mấp máy, đã hai lần muốn bước tới đón vợ nhưng đều dừng lại.
Lục Tri Miễn không ra vẻ cao thâm ở câu lạc bộ, luôn cười ha hả,”Vừa rồi tôi có nghe vấn đề của cô khi phỏng vấn, tôi cảm thấy chúng ta có rất nhiều ý tưởng không nói với nhau mà lại trùng hợp, chúng ta có thể giao lưu nhiều hơn, tôi cảm thấy tư tưởng của trưởng câu lạc bộ quá cổ hủ, anh ta không thích hợp giữ chức vụ kia nữa, bây giờ chúng ta đã đề xướng việc cải cách kinh tế, nếu còn ôm tư tưởng bảo thủ thì khôi phục thi đại học làm gì? Đề xướng cải cách kinh tế làm gì?”
Anh ta như tìm được tri âm vậy, luyên thuyên không dứt trước mặt Khương Tuệ Ninh.
Nhưng mà Khương Tuệ Ninh lại chắt lọc được tin tức hữu dụng từ những lời anh ta nói, hình như thằng nhóc này muốn thay thế vị trí của trưởng câu lạc bộ.
Đã lâu rồi không thấy có người tùy ý đầy sức sống như thế, phảng phất như cô đã quay về cuộc sống đại học đã từng.
Còn nhớ lúc hội học sinh tranh cử khi đó, hội trưởng của các cô cũng tự tin như thế.
Thời đại này không giống như thời đại đó, bây giờ vẫn còn nằm trong giai đoạn muốn nói gì cũng phải cẩn thận dè dặt.
Thế nên những lời Lục Tri Miễn nói tác động rất lớn người ta.
Đương nhiên bây giờ cũng cần người như thế, muốn cải cách thì phải có người mở đầu, dù là trường học hay xí nghiệp đều cần có người đi trước.
“Đồng chí Lục còn có ý tưởng gì về cải cách kinh tế không?” Khương Tuệ Ninh không cần về phòng ngủ nên ở lại thảo luận cùng Lục Tri Miễn.
Bây giờ cô vẫn chưa có bất cứ suy nghĩ gì về việc gây dựng sự nghiệp, nhưng có thể tìm hiểu một chút, nếu có người có thể dự đoán trước thì cũng có thể làm nhân tài dự trữ.
Hơn nữa không phải gần đây Quý Tử Thư đang bận việc ở xưởng sản xuất sản phẩm từ sữa sao, bên cậu đang thiếu người, nói không chừng còn có thể mời chào nhân tài giúp cậu nữa, tránh chuyện ngày ngày cậu sứt đầu mẻ trán vì công việc.
“Xem như Đồng chí Khương hỏi đúng người rồi.” Nói tới chuyện này là Lục Tri Miễn nói mãi không ngừng, phân tích từ kinh tế nông thôn đến kinh tế thành phố.
Thậm chí còn đưa ra rất nhiều giải thích và phân tích của mình đối với việc hủy bỏ hủy bỏ xí nghiệp tư nhân làm cản trở sự phát triển.
Nếu không phải Khương Tuệ Ninh vô tình nói trúng ám hiệu thì Lục Tri Miễn đã không nói rồi, đến cô cũng phải hoài nghi không biết có phải người này cũng xuyên sách như mình không.
Dù sao những quan điểm mà anh ta nói đều vô cùng phù hợp với cải cách kinh tế được học ở tương lai.
Chỉ là chưa toàn diện, chỉ nêu ra giải thích của bản thân đối với nơi anh ta quen thuộc thôi, thế nên mới nói mỗi thời đại đều có người xuất sắc của thời đại đó.
Cho dù cô chiếm được lợi thế biết trước, nhưng nếu so với Lục Tri Miễn thì đúng là thua xa.
Chỉ là cô đã biết kết quả, còn Lục Tri Miễn thì vẫn cần tự mình thăm dò phân tích của mình.
Đương nhiên Lục Tri Miễn cũng không ngờ hôm nay đi tham gia câu lạc bộ lại có thể tìm được bạn học có nhiều ý tưởng giống anh ta đến thế.
Người cùng chung chí hướng không nhiều lắm, một khi gặp được đúng là nói mãi không dứt, vấn đề thảo luận mãi không xong.
Quý Thần Nham không tới tổng bộ, xử lý xong công việc thì trực tiếp tới trường Khương Tuệ Ninh.
Anh vẫn đứng ở cổng trường chờ vợ như mọi khi, từ xa đã nhìn thấy bóng hình xinh đẹp uyển chuyển của cô.
Chỉ là hôm nay lại không giống với mọi ngày, cô tới gần cổng trường mà chưa vui vẻ chạy tới chỗ anh.
Lại luôn nói gì đó với một đồng chí nam, đồng chí nam đó vừa nói vừa quơ tay múa chân rất vui vẻ, lại còn lùi về sau nói chuyện mặt đối mặt với cô.
Tuổi tác hai người xấp xỉ nhau, cho dù là đi song song hay đứng đối diện thì dường như cũng cảm thấy chói mắt.
Ánh mắt Quý Thần Nham u ám nhìn chằm chằm vào hai người, môi mấp máy, đã hai lần muốn bước tới đón vợ nhưng đều dừng lại.
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Lục Tri Miễn không ra vẻ cao thâm ở câu lạc bộ, luôn cười ha hả,”Vừa rồi tôi có nghe vấn đề của cô khi phỏng vấn, tôi cảm thấy chúng ta có rất nhiều ý tưởng không nói với nhau mà lại trùng hợp, chúng ta có thể giao lưu nhiều hơn, tôi cảm thấy tư tưởng của trưởng câu lạc bộ quá cổ hủ, anh ta không thích hợp giữ chức vụ kia nữa, bây giờ chúng ta đã đề xướng việc cải cách kinh tế, nếu còn ôm tư tưởng bảo thủ thì khôi phục thi đại học làm gì? Đề xướng cải cách kinh tế làm gì?”Anh ta như tìm được tri âm vậy, luyên thuyên không dứt trước mặt Khương Tuệ Ninh.Nhưng mà Khương Tuệ Ninh lại chắt lọc được tin tức hữu dụng từ những lời anh ta nói, hình như thằng nhóc này muốn thay thế vị trí của trưởng câu lạc bộ.Đã lâu rồi không thấy có người tùy ý đầy sức sống như thế, phảng phất như cô đã quay về cuộc sống đại học đã từng.Còn nhớ lúc hội học sinh tranh cử khi đó, hội trưởng của các cô cũng tự tin như thế.Thời đại này không giống như thời đại đó, bây giờ vẫn còn nằm trong giai đoạn muốn nói gì cũng phải cẩn thận dè dặt.Thế nên những lời Lục Tri Miễn nói tác động rất lớn người ta.Đương nhiên bây giờ cũng cần người như thế, muốn cải cách thì phải có người mở đầu, dù là trường học hay xí nghiệp đều cần có người đi trước.“Đồng chí Lục còn có ý tưởng gì về cải cách kinh tế không?” Khương Tuệ Ninh không cần về phòng ngủ nên ở lại thảo luận cùng Lục Tri Miễn.Bây giờ cô vẫn chưa có bất cứ suy nghĩ gì về việc gây dựng sự nghiệp, nhưng có thể tìm hiểu một chút, nếu có người có thể dự đoán trước thì cũng có thể làm nhân tài dự trữ.Hơn nữa không phải gần đây Quý Tử Thư đang bận việc ở xưởng sản xuất sản phẩm từ sữa sao, bên cậu đang thiếu người, nói không chừng còn có thể mời chào nhân tài giúp cậu nữa, tránh chuyện ngày ngày cậu sứt đầu mẻ trán vì công việc.“Xem như Đồng chí Khương hỏi đúng người rồi.” Nói tới chuyện này là Lục Tri Miễn nói mãi không ngừng, phân tích từ kinh tế nông thôn đến kinh tế thành phố.Thậm chí còn đưa ra rất nhiều giải thích và phân tích của mình đối với việc hủy bỏ hủy bỏ xí nghiệp tư nhân làm cản trở sự phát triển.Nếu không phải Khương Tuệ Ninh vô tình nói trúng ám hiệu thì Lục Tri Miễn đã không nói rồi, đến cô cũng phải hoài nghi không biết có phải người này cũng xuyên sách như mình không.Dù sao những quan điểm mà anh ta nói đều vô cùng phù hợp với cải cách kinh tế được học ở tương lai.Chỉ là chưa toàn diện, chỉ nêu ra giải thích của bản thân đối với nơi anh ta quen thuộc thôi, thế nên mới nói mỗi thời đại đều có người xuất sắc của thời đại đó.Cho dù cô chiếm được lợi thế biết trước, nhưng nếu so với Lục Tri Miễn thì đúng là thua xa.Chỉ là cô đã biết kết quả, còn Lục Tri Miễn thì vẫn cần tự mình thăm dò phân tích của mình.Đương nhiên Lục Tri Miễn cũng không ngờ hôm nay đi tham gia câu lạc bộ lại có thể tìm được bạn học có nhiều ý tưởng giống anh ta đến thế.Người cùng chung chí hướng không nhiều lắm, một khi gặp được đúng là nói mãi không dứt, vấn đề thảo luận mãi không xong.Quý Thần Nham không tới tổng bộ, xử lý xong công việc thì trực tiếp tới trường Khương Tuệ Ninh.Anh vẫn đứng ở cổng trường chờ vợ như mọi khi, từ xa đã nhìn thấy bóng hình xinh đẹp uyển chuyển của cô.Chỉ là hôm nay lại không giống với mọi ngày, cô tới gần cổng trường mà chưa vui vẻ chạy tới chỗ anh.Lại luôn nói gì đó với một đồng chí nam, đồng chí nam đó vừa nói vừa quơ tay múa chân rất vui vẻ, lại còn lùi về sau nói chuyện mặt đối mặt với cô.Tuổi tác hai người xấp xỉ nhau, cho dù là đi song song hay đứng đối diện thì dường như cũng cảm thấy chói mắt.Ánh mắt Quý Thần Nham u ám nhìn chằm chằm vào hai người, môi mấp máy, đã hai lần muốn bước tới đón vợ nhưng đều dừng lại.