Tác giả:

“Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai…

Chương 438

Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Cô ta nói chuyện này cho mẹ nghe, mẹ dạy cô ta phải đối xử với đàn ông tỉ mỉ một chút, đặc biệt là người tuổi trẻ đầy tương lai như cậu, cuộc sống thường ngày của họ sẽ không có người chăm sóc, vậy thì cô ta hãy làm một người dịu dàng có thể săn sóc cho cậu, không bao lâu sẽ khiến cậu để ý tới cô ta thôi.Chỉ là hôm nay cô ta làm theo cách của mẹ, nhưng lại không nhận được lời khen nào từ cậu, thậm chí còn lạnh lùng trước mặt nhiều người như thế.Trước kia mặc dù cậu lạnh nhạt nhưng hiếm khi nào xụ mặt, lần này như thế khiến cô ta thấy trên mặt nóng rát, nước mắt doanh tròng muốn khóc nhưng không thể khóc.Quý Tử Thư cũng không lãng phí thêm một giây nào trên người Ngô Mẫn, nói xong thì xoay người đi tới bàn làm việc, lúc quay đầu lại nhìn thấy Khương Tuệ Ninh thì giọng điệu không khỏi ôn hòa hơn rất nhiều,”Dì ngồi trước một lúc, tôi đi lấy bảng biểu đã soạn ra cho dì.”Khương Tuệ Ninh gật đầu nói một tiếng “được”, sau đó ánh mắt nhìn thoáng qua Ngô Mẫn, bây giờ Quý Tử Thư đang ở trạng thái trong lòng không có phụ nữ, thế nên không biết tính toán trong lòng Ngô Mẫn, nhưng Khương Tuệ Ninh thì nhìn ra được.Đặc biệt là từ khi bọn họ bước vào, ánh mắt Ngô Mẫn vẫn luôn dừng trên người Quý Tử Thư, dáng vẻ ngượng ngùng e lệ này, rõ ràng là nhìn trúng thằng con lớn này của cô.Chỉ là ánh mắt cô ta khi nhìn Khương Tuệ Ninh lại mang theo sự thù địch, loại ánh mắt này không dễ chịu chút nào, trước không nói đến chuyện Quý Tử Thư là con trai lớn của cô, mà cho dù họ là bạn hoặc thân thích bình thường thì Ngô Mẫn cũng không có thân phận gì để nhìn cô bằng ánh mắt như thế, có thể thấy được cô ta không phải người có suy nghĩ trong sáng.Để người như thế làm con dâu của mình, đó là chuyện không thể nào.Chỉ là Khương Tuệ Ninh thấy thái độ của Quý Tử Thư cũng biết cậu không để ý, nên cô cũng không nói gì.Quý Tử Thư làm lơ, Khương Tuệ Ninh không ngó tới khiến Ngô Mẫn oán hận xoay người.Có điều chạy ra khỏi văn phòng rồi, cô ta lại nhịn không được suy đoán quan hệ giữa hai người, vì sao cậu lại đối xử dịu dàng với người phụ nữ kia như thế?Dáng vẻ đó cô ta chưa từng gặp qua lần nào.Đôi khi sự đố kị hoàn toàn sinh ra từ những phán đoán của bản thân, cũng giống như Ngô Mẫn hiện tại, rõ ràng cô ta chỉ là một trợ lý sinh hoạt mà đã tự ảo tưởng mình là người bên cạnh Quý Tử Thư rồi, nghe thấy tiếng nói chuyện trong phòng làm việc càng giống như có ngàn vạn con kiến đang giày xéo trái tim cô ta.Cứ như người bên trong đã phản bội cô ta vậy.Quý Tử Thư đặt toàn bộ văn kiện và bảng số liệu đã sửa sang lại xuống trước mặt Khương Tuệ Ninh,”Hơi nhiều, xem hết được không? Nếu không thì dì nói dì cần cái gì, tôi tìm cho dì.”“Tôi lấy hai phần xem trước vậy.” Khương Tuệ Ninh có thể đọc những loại văn kiện này nhanh như gió, cũng có thể hiểu biết đại khái tình huống.“Vậy dì đọc trước đi.” Quý Tử Thư nhường chỗ lại cho Khương Tuệ Ninh, còn mình thì cầm ý kiến chỉnh đốn và cải cách phân xưởng lên ngồi xuống sô pha bên cạnh, chuẩn bị thẩm tra những chỗ cần tính toán lại lần nữa.

Cô ta nói chuyện này cho mẹ nghe, mẹ dạy cô ta phải đối xử với đàn ông tỉ mỉ một chút, đặc biệt là người tuổi trẻ đầy tương lai như cậu, cuộc sống thường ngày của họ sẽ không có người chăm sóc, vậy thì cô ta hãy làm một người dịu dàng có thể săn sóc cho cậu, không bao lâu sẽ khiến cậu để ý tới cô ta thôi.

Chỉ là hôm nay cô ta làm theo cách của mẹ, nhưng lại không nhận được lời khen nào từ cậu, thậm chí còn lạnh lùng trước mặt nhiều người như thế.

Trước kia mặc dù cậu lạnh nhạt nhưng hiếm khi nào xụ mặt, lần này như thế khiến cô ta thấy trên mặt nóng rát, nước mắt doanh tròng muốn khóc nhưng không thể khóc.

Quý Tử Thư cũng không lãng phí thêm một giây nào trên người Ngô Mẫn, nói xong thì xoay người đi tới bàn làm việc, lúc quay đầu lại nhìn thấy Khương Tuệ Ninh thì giọng điệu không khỏi ôn hòa hơn rất nhiều,”Dì ngồi trước một lúc, tôi đi lấy bảng biểu đã soạn ra cho dì.”

Khương Tuệ Ninh gật đầu nói một tiếng “được”, sau đó ánh mắt nhìn thoáng qua Ngô Mẫn, bây giờ Quý Tử Thư đang ở trạng thái trong lòng không có phụ nữ, thế nên không biết tính toán trong lòng Ngô Mẫn, nhưng Khương Tuệ Ninh thì nhìn ra được.

Đặc biệt là từ khi bọn họ bước vào, ánh mắt Ngô Mẫn vẫn luôn dừng trên người Quý Tử Thư, dáng vẻ ngượng ngùng e lệ này, rõ ràng là nhìn trúng thằng con lớn này của cô.

Chỉ là ánh mắt cô ta khi nhìn Khương Tuệ Ninh lại mang theo sự thù địch, loại ánh mắt này không dễ chịu chút nào, trước không nói đến chuyện Quý Tử Thư là con trai lớn của cô, mà cho dù họ là bạn hoặc thân thích bình thường thì Ngô Mẫn cũng không có thân phận gì để nhìn cô bằng ánh mắt như thế, có thể thấy được cô ta không phải người có suy nghĩ trong sáng.

Để người như thế làm con dâu của mình, đó là chuyện không thể nào.

Chỉ là Khương Tuệ Ninh thấy thái độ của Quý Tử Thư cũng biết cậu không để ý, nên cô cũng không nói gì.

Quý Tử Thư làm lơ, Khương Tuệ Ninh không ngó tới khiến Ngô Mẫn oán hận xoay người.

Có điều chạy ra khỏi văn phòng rồi, cô ta lại nhịn không được suy đoán quan hệ giữa hai người, vì sao cậu lại đối xử dịu dàng với người phụ nữ kia như thế?

Dáng vẻ đó cô ta chưa từng gặp qua lần nào.

Đôi khi sự đố kị hoàn toàn sinh ra từ những phán đoán của bản thân, cũng giống như Ngô Mẫn hiện tại, rõ ràng cô ta chỉ là một trợ lý sinh hoạt mà đã tự ảo tưởng mình là người bên cạnh Quý Tử Thư rồi, nghe thấy tiếng nói chuyện trong phòng làm việc càng giống như có ngàn vạn con kiến đang giày xéo trái tim cô ta.

Cứ như người bên trong đã phản bội cô ta vậy.

Quý Tử Thư đặt toàn bộ văn kiện và bảng số liệu đã sửa sang lại xuống trước mặt Khương Tuệ Ninh,”Hơi nhiều, xem hết được không? Nếu không thì dì nói dì cần cái gì, tôi tìm cho dì.”

“Tôi lấy hai phần xem trước vậy.” Khương Tuệ Ninh có thể đọc những loại văn kiện này nhanh như gió, cũng có thể hiểu biết đại khái tình huống.

“Vậy dì đọc trước đi.” Quý Tử Thư nhường chỗ lại cho Khương Tuệ Ninh, còn mình thì cầm ý kiến chỉnh đốn và cải cách phân xưởng lên ngồi xuống sô pha bên cạnh, chuẩn bị thẩm tra những chỗ cần tính toán lại lần nữa.

Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Cô ta nói chuyện này cho mẹ nghe, mẹ dạy cô ta phải đối xử với đàn ông tỉ mỉ một chút, đặc biệt là người tuổi trẻ đầy tương lai như cậu, cuộc sống thường ngày của họ sẽ không có người chăm sóc, vậy thì cô ta hãy làm một người dịu dàng có thể săn sóc cho cậu, không bao lâu sẽ khiến cậu để ý tới cô ta thôi.Chỉ là hôm nay cô ta làm theo cách của mẹ, nhưng lại không nhận được lời khen nào từ cậu, thậm chí còn lạnh lùng trước mặt nhiều người như thế.Trước kia mặc dù cậu lạnh nhạt nhưng hiếm khi nào xụ mặt, lần này như thế khiến cô ta thấy trên mặt nóng rát, nước mắt doanh tròng muốn khóc nhưng không thể khóc.Quý Tử Thư cũng không lãng phí thêm một giây nào trên người Ngô Mẫn, nói xong thì xoay người đi tới bàn làm việc, lúc quay đầu lại nhìn thấy Khương Tuệ Ninh thì giọng điệu không khỏi ôn hòa hơn rất nhiều,”Dì ngồi trước một lúc, tôi đi lấy bảng biểu đã soạn ra cho dì.”Khương Tuệ Ninh gật đầu nói một tiếng “được”, sau đó ánh mắt nhìn thoáng qua Ngô Mẫn, bây giờ Quý Tử Thư đang ở trạng thái trong lòng không có phụ nữ, thế nên không biết tính toán trong lòng Ngô Mẫn, nhưng Khương Tuệ Ninh thì nhìn ra được.Đặc biệt là từ khi bọn họ bước vào, ánh mắt Ngô Mẫn vẫn luôn dừng trên người Quý Tử Thư, dáng vẻ ngượng ngùng e lệ này, rõ ràng là nhìn trúng thằng con lớn này của cô.Chỉ là ánh mắt cô ta khi nhìn Khương Tuệ Ninh lại mang theo sự thù địch, loại ánh mắt này không dễ chịu chút nào, trước không nói đến chuyện Quý Tử Thư là con trai lớn của cô, mà cho dù họ là bạn hoặc thân thích bình thường thì Ngô Mẫn cũng không có thân phận gì để nhìn cô bằng ánh mắt như thế, có thể thấy được cô ta không phải người có suy nghĩ trong sáng.Để người như thế làm con dâu của mình, đó là chuyện không thể nào.Chỉ là Khương Tuệ Ninh thấy thái độ của Quý Tử Thư cũng biết cậu không để ý, nên cô cũng không nói gì.Quý Tử Thư làm lơ, Khương Tuệ Ninh không ngó tới khiến Ngô Mẫn oán hận xoay người.Có điều chạy ra khỏi văn phòng rồi, cô ta lại nhịn không được suy đoán quan hệ giữa hai người, vì sao cậu lại đối xử dịu dàng với người phụ nữ kia như thế?Dáng vẻ đó cô ta chưa từng gặp qua lần nào.Đôi khi sự đố kị hoàn toàn sinh ra từ những phán đoán của bản thân, cũng giống như Ngô Mẫn hiện tại, rõ ràng cô ta chỉ là một trợ lý sinh hoạt mà đã tự ảo tưởng mình là người bên cạnh Quý Tử Thư rồi, nghe thấy tiếng nói chuyện trong phòng làm việc càng giống như có ngàn vạn con kiến đang giày xéo trái tim cô ta.Cứ như người bên trong đã phản bội cô ta vậy.Quý Tử Thư đặt toàn bộ văn kiện và bảng số liệu đã sửa sang lại xuống trước mặt Khương Tuệ Ninh,”Hơi nhiều, xem hết được không? Nếu không thì dì nói dì cần cái gì, tôi tìm cho dì.”“Tôi lấy hai phần xem trước vậy.” Khương Tuệ Ninh có thể đọc những loại văn kiện này nhanh như gió, cũng có thể hiểu biết đại khái tình huống.“Vậy dì đọc trước đi.” Quý Tử Thư nhường chỗ lại cho Khương Tuệ Ninh, còn mình thì cầm ý kiến chỉnh đốn và cải cách phân xưởng lên ngồi xuống sô pha bên cạnh, chuẩn bị thẩm tra những chỗ cần tính toán lại lần nữa.

Chương 438