“Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai…
Chương 502
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Khương Tuệ Ninh đẩy cửa ra quả nhiên nhìn thấy một người giống hệt mình, cô ấy đang đứng ở mép giường bối rối nhìn về phía cô.Cô liền khóa trái cửa lại, đi đến bên cạnh người “Khương Tuệ Ninh” kia,”Là cô đưa tôi đến đây?”Vừa mới chạy ra ngoài thì mới phát hiện ra bản thân mình đi đến phòng khách nhà người khác, nhưng trên người vẫn đang mặc quần áo ngủ, vậy chứng minh cô hẳn là đã xuyên cả người qua thời gian.Anh Anh hai ngày trước còn nói “Cô” căn bản không thích ứng được với công việc và sinh hoạt hàng ngày.Hơn nữa cô nhớ đến lúc ấy bản thân mình còn nhận được một bức thư, thật ra là của “Khương Tuệ Ninh” đã để lại, cô ấy chắc hẳn là có phương pháp làm cho hai người hoán đổi.“Khương tuệ Ninh”: “Thật xin lỗi, nhưng tôi thật sự quá khó tiếp thu, mới trở về hai ngày, tôi đã phát hiện ra bản thân mình hoàn toàn không theo kịp được thời đại này, công việc không làm được tốt, sinh hoạt cũng không biết cách, tôi cũng dám trở về nhà, sợ nhìn thấy mẹ, sợ bà ấy phát hiện ra tôi đã thay đổi…”Nhìn người con gái giống mình y đúc, xong mặt mày lại khóc sướt mướt, Khương Tuệ Ninh cảm thấy thật vi diệu, cô đi qua đó nhưng cũng không biết nên an ủi như thế nào, dù sao cô cũng không thể chạy qua chạy lại cả hai nơi.“Cô tới tìm tôi là muốn làm gì?”Muốn làm gì? Thật ra cô ấy cũng không biết, cô ấy chỉ cảm thấy thật là khó tiếp thu, cảm giác như là ở nơi nào cũng đều không được, nơi nào cũng đều không phải nhà của cô ấy.“Cô ở đây có ổn không?” “Khương Tuệ Ninh” hỏi.“Rất tốt.” Khương Tuệ Ninh muốn nói rằng cô có một người chồng yêu cô, có đứa nhỏ…Nhưng mà cô cũng không nói gì, mặc dù hai người tráo đổi thân phận và đi sang thế giới của nhau, nhưng lại chưa đạt đến mức độ thân quen như vậy.“Khương Tuệ Ninh” nghĩ rằng cô nhất định sẽ làm rất tốt, từ khi mà cô thay thế cô ấy thì không chỉ có rất nhiều người bạn tốt, hoàn thành xong việc học, mà còn cùng mẹ vượt qua được những ngày khó khăn nhất.Cô ấy thì sao? Hình như là ngoại trừ ở trong ngôi nhà kia thì cô ấy cũng không có đi ra ngoài, không có giao lưu với bạn học, cảm giác như là nơi nào có cô ấy cũng đều là dư thừa.“Tôi chỉ muốn hỏi một chút sao cô bắt đầu một cuộc sống mới mà có thể sống vui vẻ tự tại như vậy.” “Khương Tuệ Ninh” dang tay ra, cảm giác có chút vừa bất lực lại vừa uể oải, cuối cùng đem văn kiện mà công ty sắp xếp cho mình đưa qua cho Khương Tuệ Ninh,”Cô xem, đây là những công việc mà từ trước đến giờ tôi chưa từng làm qua, chúng ta đổi qua cũng không có thừa kế ký ức của nhau, cho nên cái gì tôi cũng không biết làm, bên ngoài có bạn bè, nhưng tôi cùng các cô ấy không có đề tài chung nào để nói, muốn về nhà gặp mẹ thì lại sợ bà ấy phát hiện ra tôi đã thay đổi…” Cho nên, bây giờ cô ấy phải làm gì?Cô ấy cũng đã vắng bóng nhiều năm như vậy, làm sao có thể nhanh chóng thích ứng được với cuộc sống ở đô thị phồn hoa bên kia.“Khương Tuệ Ninh” chưa bao giờ là một người dễ dàng thích nghi được với cuộc sống mới, cô ấy vẫn là một người nhát gan, sợ hãi cuộc sống của mình sẽ phát sinh ra nhiều biến cố, cô ấy cảm thấy bản thân mình sẽ không có cách nào có thể chịu đựng được biến cố kia.Năm cô ấy mười tuổi, thì tình cảm của cha mẹ bị tan vỡ, cha muốn ly hôn, mẹ thì khóc suốt ngày suốt đêm, cô ấy sợ hãi đến mức không muốn đi học, cô sợ mình không được cha mẹ yêu quý, cho nên chỉ biết cầu khấn trời cao giúp cho cha mẹ cô ấy yêu thương nhau trở lại và không ly hôn nữa.
Khương Tuệ Ninh đẩy cửa ra quả nhiên nhìn thấy một người giống hệt mình, cô ấy đang đứng ở mép giường bối rối nhìn về phía cô.
Cô liền khóa trái cửa lại, đi đến bên cạnh người “Khương Tuệ Ninh” kia,”Là cô đưa tôi đến đây?”
Vừa mới chạy ra ngoài thì mới phát hiện ra bản thân mình đi đến phòng khách nhà người khác, nhưng trên người vẫn đang mặc quần áo ngủ, vậy chứng minh cô hẳn là đã xuyên cả người qua thời gian.
Anh Anh hai ngày trước còn nói “Cô” căn bản không thích ứng được với công việc và sinh hoạt hàng ngày.
Hơn nữa cô nhớ đến lúc ấy bản thân mình còn nhận được một bức thư, thật ra là của “Khương Tuệ Ninh” đã để lại, cô ấy chắc hẳn là có phương pháp làm cho hai người hoán đổi.
“Khương tuệ Ninh”: “Thật xin lỗi, nhưng tôi thật sự quá khó tiếp thu, mới trở về hai ngày, tôi đã phát hiện ra bản thân mình hoàn toàn không theo kịp được thời đại này, công việc không làm được tốt, sinh hoạt cũng không biết cách, tôi cũng dám trở về nhà, sợ nhìn thấy mẹ, sợ bà ấy phát hiện ra tôi đã thay đổi…”
Nhìn người con gái giống mình y đúc, xong mặt mày lại khóc sướt mướt, Khương Tuệ Ninh cảm thấy thật vi diệu, cô đi qua đó nhưng cũng không biết nên an ủi như thế nào, dù sao cô cũng không thể chạy qua chạy lại cả hai nơi.
“Cô tới tìm tôi là muốn làm gì?”
Muốn làm gì? Thật ra cô ấy cũng không biết, cô ấy chỉ cảm thấy thật là khó tiếp thu, cảm giác như là ở nơi nào cũng đều không được, nơi nào cũng đều không phải nhà của cô ấy.
“Cô ở đây có ổn không?” “Khương Tuệ Ninh” hỏi.
“Rất tốt.” Khương Tuệ Ninh muốn nói rằng cô có một người chồng yêu cô, có đứa nhỏ…
Nhưng mà cô cũng không nói gì, mặc dù hai người tráo đổi thân phận và đi sang thế giới của nhau, nhưng lại chưa đạt đến mức độ thân quen như vậy.
“Khương Tuệ Ninh” nghĩ rằng cô nhất định sẽ làm rất tốt, từ khi mà cô thay thế cô ấy thì không chỉ có rất nhiều người bạn tốt, hoàn thành xong việc học, mà còn cùng mẹ vượt qua được những ngày khó khăn nhất.
Cô ấy thì sao? Hình như là ngoại trừ ở trong ngôi nhà kia thì cô ấy cũng không có đi ra ngoài, không có giao lưu với bạn học, cảm giác như là nơi nào có cô ấy cũng đều là dư thừa.
“Tôi chỉ muốn hỏi một chút sao cô bắt đầu một cuộc sống mới mà có thể sống vui vẻ tự tại như vậy.” “Khương Tuệ Ninh” dang tay ra, cảm giác có chút vừa bất lực lại vừa uể oải, cuối cùng đem văn kiện mà công ty sắp xếp cho mình đưa qua cho Khương Tuệ Ninh,”Cô xem, đây là những công việc mà từ trước đến giờ tôi chưa từng làm qua, chúng ta đổi qua cũng không có thừa kế ký ức của nhau, cho nên cái gì tôi cũng không biết làm, bên ngoài có bạn bè, nhưng tôi cùng các cô ấy không có đề tài chung nào để nói, muốn về nhà gặp mẹ thì lại sợ bà ấy phát hiện ra tôi đã thay đổi…” Cho nên, bây giờ cô ấy phải làm gì?
Cô ấy cũng đã vắng bóng nhiều năm như vậy, làm sao có thể nhanh chóng thích ứng được với cuộc sống ở đô thị phồn hoa bên kia.
“Khương Tuệ Ninh” chưa bao giờ là một người dễ dàng thích nghi được với cuộc sống mới, cô ấy vẫn là một người nhát gan, sợ hãi cuộc sống của mình sẽ phát sinh ra nhiều biến cố, cô ấy cảm thấy bản thân mình sẽ không có cách nào có thể chịu đựng được biến cố kia.
Năm cô ấy mười tuổi, thì tình cảm của cha mẹ bị tan vỡ, cha muốn ly hôn, mẹ thì khóc suốt ngày suốt đêm, cô ấy sợ hãi đến mức không muốn đi học, cô sợ mình không được cha mẹ yêu quý, cho nên chỉ biết cầu khấn trời cao giúp cho cha mẹ cô ấy yêu thương nhau trở lại và không ly hôn nữa.
Thập Niên 80: Này Thủ Trưởng, Ôm Một Cái Đi!Tác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không “Cốc cốc cốc…” Một trận tiếng đập cửa vang lên, ngắn ngủi ngừng lại một chút, giọng một người phụ nữ trung niên dịu dàng từ ngoài cửa truyền đến: “Đồng chí tiểu Khương, đã một ngày rồi cô không ăn cái gì, xuống lầu ăn một chút gì đi”. Lúc này Khương Tuệ Ninh đang mơ thấy chính mình biến thành Tôn Ngộ Không, thật vất vả thoát khỏi Đường Tăng trở lại Hoa Quả Sơn, vừa mới triệu tập hầu tử hầu tôn tới chuẩn bị phát triển sự nghiệp lớn liền nghe được có một con khỉ nhỏ tới báo Đường Tăng đang niệm kinh trước cửa Thủy Liêm Động. Cô gấp tới mức xoa tai xoa má, kéo chăn lên trùm ở trên đầu, muốn chặn lại thanh âm bên ngoài. Người ngoài cửa không nhận được hồi đáp cũng không buông tay, tiếp tục gõ cửa: “Đồng chí tiểu Khương… Nếu như cô không muốn xuống lầu ăn cơm sáng thì tôi bưng lên phòng cho cô có được không?” “Đồng chí tiểu Khương … đồng chí tiểu Khương …” Người bên ngoài vừa gọi vừa gõ cửa, dường như không đánh thức được người thì thề không bỏ qua. Từng tiếng truyền vào trong tai… Khương Tuệ Ninh đẩy cửa ra quả nhiên nhìn thấy một người giống hệt mình, cô ấy đang đứng ở mép giường bối rối nhìn về phía cô.Cô liền khóa trái cửa lại, đi đến bên cạnh người “Khương Tuệ Ninh” kia,”Là cô đưa tôi đến đây?”Vừa mới chạy ra ngoài thì mới phát hiện ra bản thân mình đi đến phòng khách nhà người khác, nhưng trên người vẫn đang mặc quần áo ngủ, vậy chứng minh cô hẳn là đã xuyên cả người qua thời gian.Anh Anh hai ngày trước còn nói “Cô” căn bản không thích ứng được với công việc và sinh hoạt hàng ngày.Hơn nữa cô nhớ đến lúc ấy bản thân mình còn nhận được một bức thư, thật ra là của “Khương Tuệ Ninh” đã để lại, cô ấy chắc hẳn là có phương pháp làm cho hai người hoán đổi.“Khương tuệ Ninh”: “Thật xin lỗi, nhưng tôi thật sự quá khó tiếp thu, mới trở về hai ngày, tôi đã phát hiện ra bản thân mình hoàn toàn không theo kịp được thời đại này, công việc không làm được tốt, sinh hoạt cũng không biết cách, tôi cũng dám trở về nhà, sợ nhìn thấy mẹ, sợ bà ấy phát hiện ra tôi đã thay đổi…”Nhìn người con gái giống mình y đúc, xong mặt mày lại khóc sướt mướt, Khương Tuệ Ninh cảm thấy thật vi diệu, cô đi qua đó nhưng cũng không biết nên an ủi như thế nào, dù sao cô cũng không thể chạy qua chạy lại cả hai nơi.“Cô tới tìm tôi là muốn làm gì?”Muốn làm gì? Thật ra cô ấy cũng không biết, cô ấy chỉ cảm thấy thật là khó tiếp thu, cảm giác như là ở nơi nào cũng đều không được, nơi nào cũng đều không phải nhà của cô ấy.“Cô ở đây có ổn không?” “Khương Tuệ Ninh” hỏi.“Rất tốt.” Khương Tuệ Ninh muốn nói rằng cô có một người chồng yêu cô, có đứa nhỏ…Nhưng mà cô cũng không nói gì, mặc dù hai người tráo đổi thân phận và đi sang thế giới của nhau, nhưng lại chưa đạt đến mức độ thân quen như vậy.“Khương Tuệ Ninh” nghĩ rằng cô nhất định sẽ làm rất tốt, từ khi mà cô thay thế cô ấy thì không chỉ có rất nhiều người bạn tốt, hoàn thành xong việc học, mà còn cùng mẹ vượt qua được những ngày khó khăn nhất.Cô ấy thì sao? Hình như là ngoại trừ ở trong ngôi nhà kia thì cô ấy cũng không có đi ra ngoài, không có giao lưu với bạn học, cảm giác như là nơi nào có cô ấy cũng đều là dư thừa.“Tôi chỉ muốn hỏi một chút sao cô bắt đầu một cuộc sống mới mà có thể sống vui vẻ tự tại như vậy.” “Khương Tuệ Ninh” dang tay ra, cảm giác có chút vừa bất lực lại vừa uể oải, cuối cùng đem văn kiện mà công ty sắp xếp cho mình đưa qua cho Khương Tuệ Ninh,”Cô xem, đây là những công việc mà từ trước đến giờ tôi chưa từng làm qua, chúng ta đổi qua cũng không có thừa kế ký ức của nhau, cho nên cái gì tôi cũng không biết làm, bên ngoài có bạn bè, nhưng tôi cùng các cô ấy không có đề tài chung nào để nói, muốn về nhà gặp mẹ thì lại sợ bà ấy phát hiện ra tôi đã thay đổi…” Cho nên, bây giờ cô ấy phải làm gì?Cô ấy cũng đã vắng bóng nhiều năm như vậy, làm sao có thể nhanh chóng thích ứng được với cuộc sống ở đô thị phồn hoa bên kia.“Khương Tuệ Ninh” chưa bao giờ là một người dễ dàng thích nghi được với cuộc sống mới, cô ấy vẫn là một người nhát gan, sợ hãi cuộc sống của mình sẽ phát sinh ra nhiều biến cố, cô ấy cảm thấy bản thân mình sẽ không có cách nào có thể chịu đựng được biến cố kia.Năm cô ấy mười tuổi, thì tình cảm của cha mẹ bị tan vỡ, cha muốn ly hôn, mẹ thì khóc suốt ngày suốt đêm, cô ấy sợ hãi đến mức không muốn đi học, cô sợ mình không được cha mẹ yêu quý, cho nên chỉ biết cầu khấn trời cao giúp cho cha mẹ cô ấy yêu thương nhau trở lại và không ly hôn nữa.