Tác giả:

“Thê chủ, ngài đừng nạp hầu được không?” Khi Bùi Dụ cẩn thận nắm lấy ngón tay ta hỏi, trên gương mặt xinh đẹp lộ vẻ tủi thân, ấm ức như sắp khóc. Ta thực sự không thể đỡ trước nổi dáng vẻ mỹ nhân đáng thương làm nũng như vậy, lập tức nắm chặt lấy bàn tay mềm mại ấy, liên tục gật đầu đồng ý. Mỹ nhân lập tức nín khóc, cười rạng rỡ, ánh mắt long lanh đến mức chiếu mù đôi mắt chó của ta. “Thê chủ thật tốt.” Chàng dịu dàng dựa vào người ta, như một con gấu bông to lớn để ta ôm vào lòng. Ta bị chàng siết chặt có hơi đau nên ta bèn cựa quậy một chút, hoang mang hỏi: “Mà ta nói muốn nạp hầu bao giờ thế?” Bùi Dụ ôm ta chặt hơn, ta thật sự không hiểu làm thế nào mà một mỹ nhân mềm mại yếu đuối như chàng lại khoẻ như vậy? Ta giãy dụa một hồi vẫn không thoát được, có hơi khó chịu, đành thả lỏng mặc kệ chàng vậy. Thôi, muốn ôm thì ôm, dù sao ta cũng không thiệt. “Đúng là..” Bùi Dụ lén nhìn ta, ánh mắt lóe lên, ngập ngừng nói: “Ta nghe người ta nói thê chủ muốn chuộc thân cho công tử Nhược Tố ở…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...