CHƯƠNG 1 «Thiếu niên nhà ai bị thương.» . Choàng mắt bật tỉnh, Dung Lạc phát hiện mình đang ngủ trên một chiếc giường, sắc trời bên ngoài hôn ám, có lẽ đã là hoàng hôn, trong phòng phiêu tán một mùi thuốc đạm nhạt. “Chi nha —” – cánh cửa bỗng nhiên được đẩy mở từ bên ngoài, cuốn theo cơn gió đông sắc lạnh đặc thù. Rất nhanh, một thiếu niên tóc thắt bím mặc một chiếc áo bông ngắn màu lam bưng theo một chiếc khay cắm đầu đi vào, vô tình liếc mắt qua đầu giường nơi Dung Lạc đang nằm, rồi cậu “A” một tiếng: “Ngươi đã tỉnh rồi ư?” Dung Lạc không nói gì, y nhích người muốn ngồi dậy, nào ngờ khẽ động một chút, miệng vết thương trên vai lại nhói đau làm y phải nghiến răng nghiến lợi. Cậu thiếu niên nhỏ tuổi thấy y cố gắng ngồi dậy thì vội vàng xoay người đóng cửa, tùy tiện đặt chiếc khay sang một bên, chạy vội tới: “Ấy này này, đừng có lộn xộn, miệng vết thương của ngươi mới xử lý thôi, cử động mạnh lại vỡ ra thì sao hả?” Dưới sự giúp đỡ của thiếu niên, Dung Lạc mới vất vả ngồi thẳng dậy,…

Truyện chữ