Tác giả:

“Khóc lóc thì có ích gì, chẳng thà đến cầu xin tôi còn hơn…” “Nghiêng người thêm một chút, nhìn vào ống kính.” Tiếng máy ảnh vang lên không ngừng trong studio, nhiếp ảnh gia và người mẫu phối hợp ăn ý, cô gái có vóc dáng cao gầy gần như thay đổi mỗi một giây là mỗi một tư thế. Màn hình tinh thể lỏng phía sau liên tục hiển thị ảnh của cô gái. Chuyên viên chỉnh sửa ảnh ngồi trước màn hình lại chẳng mấy khi phải ra tay, ảnh gần như có thể dùng ngay bản gốc. Nhiếp ảnh gia: “Được rồi, kết thúc công việc.” Vưu Tình lặng lẽ nhón mũi chân duỗi thẳng, làm dịu cơn đau nhức do đứng thẳng quá lâu ở bắp chân. “Hôm nay trạng thái không tệ.” Nghiêm Mẫn bước tới vỗ nhẹ vai cô. Bộ trang phục đơn giản chỉ gồm áo sơ mi trắng và chân váy công sở khi khoác lên người cô cũng toát ra vẻ thanh lịch, giỏi giang. Đương nhiên, chủ yếu là nhờ gương mặt đẹp đến mức “trùm bao tải cũng đẹp” kia của cô, quần áo nào mặc lên người cũng được cô tôn lên vẻ cao cấp. “Tiền công cứ chuyển vào tài khoản của em như trước nhé…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...