Người đàn ông thích bày vẽ “Con thật sự không muốn xuống núi đâu thưa sư nương!” Tại một đỉnh núi vô danh ở Long Hạ, Tô Lân ôm một người phụ nữ đã hơn ba mươi tuổi mà tha thiết cầu xin. Tuy nhìn bề ngoài, người phụ nữ này đã hơn ba mươi tuổi nhưng vẫn rất quyến rũ. Người phụ nữ này chẳng những có khuôn mặt xinh đẹp mà dáng vóc cũng giống như một yêu tinh. Kết hợp với chiếc váy đỏ mà người này đang mặc lại khiến người ta choáng ngợp. “Con đã hai mươi tuổi rồi Lân Nhi, đã đến lúc con phải xuống núi!” “Vả lại sư nương đã chọn một người vợ cho con, đối phương sẽ đến đón con ngay thôi. Cô gái này còn xinh đẹp hơn cả Vĩnh Mỹ và Du Á con thường gặp nhiều!” Lý Hồng Thường đành khuyên nhủ đệ tử của mình! “Người coi con thành loại người gì vậy sư nương!” “Ở trong lòng của con, chỉ có người là phụ nữ đẹp nhất, không ai có thể cướp đi vị trí đó của người!” “Con xin người đấy, con không muốn xuống núi. Người để con ở lại đây đi mà!” Tô Lân vừa giả vờ đáng thương vừa cầu xin, đầu thì cọ qua cọ lại…
Tác giả: