Gió thu tiêu sái thổi, sương mù dày đặc tràn ngập khắp thâm lâm u cốc, nơi lá phong đỏ rực, có một trận lãnh hương phả ra thấm vào ruột gan nhân loại, tựa như đây chính là nơi thâm lâm tiên cảnh….. Sâu trong u cốc có một căn phòng nhỏ lẳng lặng ngụ tại một góc, trước cửa là một đình viện lịch sự, tao nhã đến khó tin. Một thư đồng áo xanh đứng cở cửa nhìn nhìn con đường nhỏ cách đó không quá xa, mày kiến gắt gao nhíu lại, nó bĩu môi nói nhỏ : “Công tử sao vẫn chưa trở về kia chứ ?” Nó lại bĩu môi, ra vẻ ủy khuất, bộ dạng thực ngây thơ và khả ái… Một trận vó ngựa tinh tế vang lên từ phía xa xa truyền tới, thư đồng lật tức bày ra vẻ kinh hỉ, vỗ vỗ tay cười nói : “Trở lại rồi !! “ Phóng nhãn nhìn lại, quả nhiên là vậy ~~ Một cỗ xe ngựa cao quý nhưng không quá xa hoa chậm rãi phi đến, đến trước phòng nhỏ mới không nhanh không chậm dừng lại. Một đôi tay trắng nõn chậm rãi vén lên tấm màn xe, đôi chân nhỏ nhắn chậm rãi hạ xuống nền đất. Thân hình phiêu nhiên tựa như tiên nhân, cẩm y nguyệt…

Truyện chữ