Thời tiết se lạnh của Đà Lạt vào buổi sáng quả là làm cho người ta cảm thấy dễ chịu, bầu trời trong vắt đầy nắng ấm, xa xa những hàng thông đang bị vây quanh bởi lớp sương mỏng óng ánh dưới tia nắng của mặt trời. Không gian buổi sáng vô cùng yên tĩnh đến nổi có thể nghe rõ tiếng nói từ đài phát thanh ở phía xa tắp "...!Đà Lạt, ngày 01/01/1965, mùa xuân mới...". Trên con đường nhựa đen dẫn đến ngôi biệt thự Quế Sương, có một chiếc ô tô màu đen đang chậm rãi chạy đi. Trong xe có hai người, một người đàn ông và một cậu thiếu niên đang trò chuyện rôm rả. - Đã lâu rồi con và sư phụ chưa gặp nhau, không biết ngài có nhớ con không nhỉ? - Chắc không đâu, sư phụ chỉ nhớ cha con thôi, bởi vì ta mới là đệ tử đầu tiên của ngài ấy. Nhắc mới nhớ, không biết ta nên gọi con là con trai hay là sư đệ đây, thật là loạn bối phận mà. - Vậy thì khỏi gọi. Hắc hắc hắc! Sau đó một âm thanh trầm thấp vang lên. Cụp! Chỉ thấy cậu thiếu niên vội lấy tay xoa xoa cái đầu đang bốc khói của mình, ánh mắt đầy bực tức…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...