Tác giả:

CHƯƠNG 1 Hứa Minh Ưu đã không còn nhớ rõ đây là lần thứ bao nhiêu cậu bám theo Trình Tư. Lần thứ ba, lần thứ năm, hay lần thứ n nữa… Nhiều đến mức cho dù cậu nhắm mắt cũng biết được động tác tiếp theo của người kia là gì. Tựa vào cửa xe, rút một điếu thuốc, Sau khi hút thuốc xong, rất nhanh thôi, sẽ lấy điện thoại từ trong túi áo ra nhìn một cái, đoạn lái xe rời đi. Trên một phương diện khác mà nói, Cậu, một paparazzi, về cơ bản chính là người hiểu rõ vị đại minh tinh này nhất ngoài người thân của hắn. Suy nghĩ ấy luôn làm cậu nhớ đến một câu – người xa lạ quen thuộc nhất. Giờ phút này, cái người ‘xa lạ quen thuộc nhất’ kia quả nhiên y như những gì Minh Ưu nghĩ, Dựa vào xe, khoan thai hút thuốc. Bây giờ là 8 giờ, bãi đỗ xe có phần tăm tối, Đốm sáng lập loè nơi đầu điếu thuốc kia, dường như đang hô hấp vậy. Giữa làn khói mông lung, Trình Tư lặng im như một bức tượng điêu khắc. Hứa Minh Ưu nghĩ, tổng biên tập nói rất đúng —– Người kia, Dù chỉ là đứng thôi, cũng đẹp như hoạ. Trình Tư năm…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...