Chap 1: Cú va chạm. Ringgggg!! Nó uể oải tắt đồng hồ, đã 4h45 sáng. Đứng dậy hít thở, vươn vai. Trời hãy còn tối, nhưng nó phải dậy cho kịp giờ làm. Có vật gì nhồn nhột dưới chân nó, thì ra là con gián.Bụp!! Con gián chết tươi!! Nó ngáp rõ to rồi đi VSCN. Đúng 5h, nó cưỡi con ngựa sắt của mình phi ra đường lọc ca lọc cọc đi tới nơi nhận báo để giao. Vừa đi vừa nghêu ngao bài hát nó mới nghe hàng xóm mở tối qua. Ngày nào cũng vậy. Nó cứ chạy hết dãy phố này qua dãy phố khác trên con xe đứt thắng của mình vào cái giờ mà các cô các cậu tiểu thư đang say giấc. Cũng dễ hiểu thoy, mưu sinh mà, 1 thân 1 mình chống chọi với cuộc sống khó khăn, nó đã quen ròi cái cảm giác ấy, ăn 1 mình, ngủ 1 mình, học 1 mình,... nó thấy buồn. Đang suy nghĩ miên man, chợt nó thấy có ai đó băng qua, nó thắng lại ( nói đúng hơn là lấy 2 chân chà xuống đất) nhưng không kịp và... RẦM!! - Ui da! Chạy xe kì vậy? Không có mắt hả? - Ái! Ai mà qua đường ẩu vậy không nhìn thấy tui đang chạy tới à? Nó dựng xe và đứng dậy…
Tác giả: