Tác giả:

Trên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn.

Chương 438

Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 438: Hổ Nựu cũng được xem như một nửa đồ đệ của ông ta, Hoàng Phi Hổ biết rõ cô ta mạnh như thế nào. Nhưng một Hổ Nựu mạnh mẽ như vậy lại bị Diệp Phi dễ dàng cầm lấy cổ họng, trong lòng Hoàng Phi Hổ sao có thể không cảm giác được biển bão? Hổ Nựu phản ứng lại, nháy mắt đã giật mình, sờ vết đỏ trên cổ họng, im lặng thật lâu không nói gì. “Cậu Diệp, thực sự xin lỗi, Hổ Nựu tính tình ngay thẳng, chứ không ác ý, đã xúc phạm rồi”. Hoàng Phi Hổ hơi cúi đầu với Diệp Phi: “Tôi thay mặt nó nói một tiếng xin lỗi với cậu”. Thấy ông cụ hiểu lý lẽ, chủ động xin lỗi anh, Diệp Phi cảm thấy có chút thiện cảm, vội xua tay đáp lại: “Hội trưởng Hoàng quá khách sáo rồi, tôi cũng có trách nhiệm, do tôi không nói r6. Diệp Phi khiêm tốn lễ phép: “Hơn nữa tôi cũng không bị thương, mọi người không cần xin lỗi”. “Hội trưởng Hoàng không cần làm lớn chuyện, đó chỉ là chút chuyện nhỏ”. Hoàng Phi Hổ cười xua tay, sau đó nhìn về phía Hổ Nựu nói: “Dù thế nào đi nữa, Hổ Nựu ra tay đánh cậu trước, là do nó không đúng”. Ông ta không giận mà ra uy: “Hổ Nựu, còn không mau xin lỗi cậu ấy?” Hổ Nựu tuy rằng có chút buồn bực, đã chọc tức Diệp Phi không được, bây giờ ông nội lại lên tiếng cô ta đành cố gắng tiến lên xin lỗi: “Thực sự xin lỗi”. Cô ta có chút phiền muộn, cô ta có thiên phú không tồi, cũng đã luyện võ nhiều năm, tưởng có thể càn quét những thanh niên cùng thế hệ trẻ với cô, ai ngờ lại bị Diệp Phi đánh bại. Hổ Nựu cũng đã thua một cách nát bét trong cuộc đọ sức y thuật. “Không sao”. Diệp Phi cười nhạt: “Tính tình cô ấy quá nóng nảy. Ngoài sức trẻ nông nổi, còn do luyện võ làm phổi bị thương, làm cho nội tạng nóng, cho nên cô ấy rất hay muốn nổi giận” Hoàng Phi Hổ sửng sốt. “Tuy răng tôi thừa nhận y thuật anh rất lợi hại, tôi cũng thừa nhận không giỏi bằng anh…” Hổ Nựu cũng ngẩn ra, sau đó hừ một tiếng: “Nhưng Phi Hổ ba mươi sáu quyền này, là do ông nội tôi truyền lại, uy lực gấp mười lần. Anh nhìn có hiểu không? Anh có hiểu không? Hay anh chỉ nói đùa. Kể từ khi cơ thể của Diệp Phi thay đổi, đâu óc của anh cũng sáng suốt hơn, và anh cũng nhìn thế giới phức tạp này trở nên đơn giản. Rất nhiều chuyện đối với anh mà nói, đơn giản như một môn học của trẻ em, anh có thể nhìn không hiểu lắm các chiêu thức võ thuật nhưng một cái liếc mắt cũng có thể nhìn thấu bản chất của nó. “Quyền pháp này đúng là rất uy mãnh và đáng sợ”. “Như chiêu thức thứ 7, thứ 14, thứ 21, thứ 28 không trọn vẹn khúc sau, bị người ta cưỡng ép tạo nên”. “Đáng tiếc không phù hợp, hơn nữa còn rất lạ mắt, thậm chí liên quan đến chuyện luyện tập ngược chiều”. “Làm tổn thương tạng phủ, và gây trở ngại cho đầu gối nhưng vẫn chưa có cách giải quyết được”. “Mỗi khi đột phát được một tầng, thân thể lại tổn thương thêm 10%”. “Nếu đột phá đến cảnh giới vàng, ngũ tạng lục phủ sẽ có vấn đề, thường nôn ra máu, khó chịu, không ngủ được”. “Đột phá đến huyền cảnh, tinh thần sẽ biến đổi, nhưng cơ thể sẽ không chịu nổi gánh nặng, đầu gối đứng mũi chịu sào để chống đỡ trọng tâm nên sẽ bị hao tổn”. “Giai đoạn đầu khí huyết sẽ chảy ngược dòng, hai chân thường đau nhức. Đến khi giai đoạn giữa phát tác sẽ đau chết đi sống lại giống như bị bệnh phong. Giai đoạn cuối, đầu gối sẽ bị vôi hóa và rạn nứt”. “Sau khi Hổ Nựu luyện quyền này xong, máu của cô ấy bị tụ lại không thông, lưng bị bỏng và phổi bị hao tổn nên thường xuyên bị viêm”. “Hội trưởng Hoàng cũng mỗi lần luyện xong bộ quyền này đề phải chườm nóng để giảm bớt đau đớn ở hai chân”. Diệp Phi nhìn Hoàng Phi Hổ và Hoài Linh hỏi: “Cho dù như vậy, hàng tháng vẫn bị sưng lên, cần uống thuốc mới có thể tiêu sưng”. Khi những lời này nói ra, Hoàng Phi Hổ và Hổ Nựu đều kinh ngạc, nhìn Diệp Phi một cách khó tin. Các triệu chứng trên cơ thể anh đều nói đúng. Ánh mắt Diệp Phi lại sắc bén nhìn Hoàng Huyền Vũ: “Hoàng Huyền Vũ ban đầu hai chân bị tê liệt, đương nhiên là do bị kẻ thù đánh cho bị thương, nhưng thực ra phần lớn là do cơ thể anh ta đã có tai họa ngầm”.

Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 438: Hổ Nựu cũng được xem như một nửa đồ đệ của ông ta, Hoàng Phi Hổ biết rõ cô ta mạnh như thế nào. Nhưng một Hổ Nựu mạnh mẽ như vậy lại bị Diệp Phi dễ dàng cầm lấy cổ họng, trong lòng Hoàng Phi Hổ sao có thể không cảm giác được biển bão? Hổ Nựu phản ứng lại, nháy mắt đã giật mình, sờ vết đỏ trên cổ họng, im lặng thật lâu không nói gì. “Cậu Diệp, thực sự xin lỗi, Hổ Nựu tính tình ngay thẳng, chứ không ác ý, đã xúc phạm rồi”. Hoàng Phi Hổ hơi cúi đầu với Diệp Phi: “Tôi thay mặt nó nói một tiếng xin lỗi với cậu”. Thấy ông cụ hiểu lý lẽ, chủ động xin lỗi anh, Diệp Phi cảm thấy có chút thiện cảm, vội xua tay đáp lại: “Hội trưởng Hoàng quá khách sáo rồi, tôi cũng có trách nhiệm, do tôi không nói r6. Diệp Phi khiêm tốn lễ phép: “Hơn nữa tôi cũng không bị thương, mọi người không cần xin lỗi”. “Hội trưởng Hoàng không cần làm lớn chuyện, đó chỉ là chút chuyện nhỏ”. Hoàng Phi Hổ cười xua tay, sau đó nhìn về phía Hổ Nựu nói: “Dù thế nào đi nữa, Hổ Nựu ra tay đánh cậu trước, là do nó không đúng”. Ông ta không giận mà ra uy: “Hổ Nựu, còn không mau xin lỗi cậu ấy?” Hổ Nựu tuy rằng có chút buồn bực, đã chọc tức Diệp Phi không được, bây giờ ông nội lại lên tiếng cô ta đành cố gắng tiến lên xin lỗi: “Thực sự xin lỗi”. Cô ta có chút phiền muộn, cô ta có thiên phú không tồi, cũng đã luyện võ nhiều năm, tưởng có thể càn quét những thanh niên cùng thế hệ trẻ với cô, ai ngờ lại bị Diệp Phi đánh bại. Hổ Nựu cũng đã thua một cách nát bét trong cuộc đọ sức y thuật. “Không sao”. Diệp Phi cười nhạt: “Tính tình cô ấy quá nóng nảy. Ngoài sức trẻ nông nổi, còn do luyện võ làm phổi bị thương, làm cho nội tạng nóng, cho nên cô ấy rất hay muốn nổi giận” Hoàng Phi Hổ sửng sốt. “Tuy răng tôi thừa nhận y thuật anh rất lợi hại, tôi cũng thừa nhận không giỏi bằng anh…” Hổ Nựu cũng ngẩn ra, sau đó hừ một tiếng: “Nhưng Phi Hổ ba mươi sáu quyền này, là do ông nội tôi truyền lại, uy lực gấp mười lần. Anh nhìn có hiểu không? Anh có hiểu không? Hay anh chỉ nói đùa. Kể từ khi cơ thể của Diệp Phi thay đổi, đâu óc của anh cũng sáng suốt hơn, và anh cũng nhìn thế giới phức tạp này trở nên đơn giản. Rất nhiều chuyện đối với anh mà nói, đơn giản như một môn học của trẻ em, anh có thể nhìn không hiểu lắm các chiêu thức võ thuật nhưng một cái liếc mắt cũng có thể nhìn thấu bản chất của nó. “Quyền pháp này đúng là rất uy mãnh và đáng sợ”. “Như chiêu thức thứ 7, thứ 14, thứ 21, thứ 28 không trọn vẹn khúc sau, bị người ta cưỡng ép tạo nên”. “Đáng tiếc không phù hợp, hơn nữa còn rất lạ mắt, thậm chí liên quan đến chuyện luyện tập ngược chiều”. “Làm tổn thương tạng phủ, và gây trở ngại cho đầu gối nhưng vẫn chưa có cách giải quyết được”. “Mỗi khi đột phát được một tầng, thân thể lại tổn thương thêm 10%”. “Nếu đột phá đến cảnh giới vàng, ngũ tạng lục phủ sẽ có vấn đề, thường nôn ra máu, khó chịu, không ngủ được”. “Đột phá đến huyền cảnh, tinh thần sẽ biến đổi, nhưng cơ thể sẽ không chịu nổi gánh nặng, đầu gối đứng mũi chịu sào để chống đỡ trọng tâm nên sẽ bị hao tổn”. “Giai đoạn đầu khí huyết sẽ chảy ngược dòng, hai chân thường đau nhức. Đến khi giai đoạn giữa phát tác sẽ đau chết đi sống lại giống như bị bệnh phong. Giai đoạn cuối, đầu gối sẽ bị vôi hóa và rạn nứt”. “Sau khi Hổ Nựu luyện quyền này xong, máu của cô ấy bị tụ lại không thông, lưng bị bỏng và phổi bị hao tổn nên thường xuyên bị viêm”. “Hội trưởng Hoàng cũng mỗi lần luyện xong bộ quyền này đề phải chườm nóng để giảm bớt đau đớn ở hai chân”. Diệp Phi nhìn Hoàng Phi Hổ và Hoài Linh hỏi: “Cho dù như vậy, hàng tháng vẫn bị sưng lên, cần uống thuốc mới có thể tiêu sưng”. Khi những lời này nói ra, Hoàng Phi Hổ và Hổ Nựu đều kinh ngạc, nhìn Diệp Phi một cách khó tin. Các triệu chứng trên cơ thể anh đều nói đúng. Ánh mắt Diệp Phi lại sắc bén nhìn Hoàng Huyền Vũ: “Hoàng Huyền Vũ ban đầu hai chân bị tê liệt, đương nhiên là do bị kẻ thù đánh cho bị thương, nhưng thực ra phần lớn là do cơ thể anh ta đã có tai họa ngầm”.

Chàng Rể Bác SĩTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTrên hành lang bệnh viện kẻ đến người đi không dứt. Nhưng Diệp Phi lại chẳng màng mọi thứ, ngồi xổm trong khóc gào khóc. “Khối u dạ dày của mẹ cậu là u ác tính. Nếu không có mười vạn làm phẫu thuật thì mẹ cậu chỉ có thể sống được một tháng nữa.” Giọng nói lạnh như băng của bác sĩ như mũi kim nhọn đâm vào lòng anh. Nhưng Diệp Phi không có tiền lo cho chi phí phẫu thuật đắt đỏ như vậy. Một năm trước ba nuôi của anh – Diệp Thiên Cửu đi thuyền mất tích, mẹ nuôi Thẩm Bích Cầm ngất xỉu vì khối u dạ dày phải nhập viện, Diệp Phi vừa tốt nghiệp đại học đã trở thành trụ cột của gia đình. Một năm nay để chữa bệnh cho mẹ nuôi, Diệp Phi không những dùng hết tiền tiết kiệm trong nhà, mà còn dùng hết các khoản vay trên mạng, đã vậy còn đi đến nhà họ Đường làm con rể xung hỉ. Anh làm trâu làm ngựa cho nhà họ Đường, mất sạch lòng tự mới đổi được năm mươi vạn. Chương 438: Hổ Nựu cũng được xem như một nửa đồ đệ của ông ta, Hoàng Phi Hổ biết rõ cô ta mạnh như thế nào. Nhưng một Hổ Nựu mạnh mẽ như vậy lại bị Diệp Phi dễ dàng cầm lấy cổ họng, trong lòng Hoàng Phi Hổ sao có thể không cảm giác được biển bão? Hổ Nựu phản ứng lại, nháy mắt đã giật mình, sờ vết đỏ trên cổ họng, im lặng thật lâu không nói gì. “Cậu Diệp, thực sự xin lỗi, Hổ Nựu tính tình ngay thẳng, chứ không ác ý, đã xúc phạm rồi”. Hoàng Phi Hổ hơi cúi đầu với Diệp Phi: “Tôi thay mặt nó nói một tiếng xin lỗi với cậu”. Thấy ông cụ hiểu lý lẽ, chủ động xin lỗi anh, Diệp Phi cảm thấy có chút thiện cảm, vội xua tay đáp lại: “Hội trưởng Hoàng quá khách sáo rồi, tôi cũng có trách nhiệm, do tôi không nói r6. Diệp Phi khiêm tốn lễ phép: “Hơn nữa tôi cũng không bị thương, mọi người không cần xin lỗi”. “Hội trưởng Hoàng không cần làm lớn chuyện, đó chỉ là chút chuyện nhỏ”. Hoàng Phi Hổ cười xua tay, sau đó nhìn về phía Hổ Nựu nói: “Dù thế nào đi nữa, Hổ Nựu ra tay đánh cậu trước, là do nó không đúng”. Ông ta không giận mà ra uy: “Hổ Nựu, còn không mau xin lỗi cậu ấy?” Hổ Nựu tuy rằng có chút buồn bực, đã chọc tức Diệp Phi không được, bây giờ ông nội lại lên tiếng cô ta đành cố gắng tiến lên xin lỗi: “Thực sự xin lỗi”. Cô ta có chút phiền muộn, cô ta có thiên phú không tồi, cũng đã luyện võ nhiều năm, tưởng có thể càn quét những thanh niên cùng thế hệ trẻ với cô, ai ngờ lại bị Diệp Phi đánh bại. Hổ Nựu cũng đã thua một cách nát bét trong cuộc đọ sức y thuật. “Không sao”. Diệp Phi cười nhạt: “Tính tình cô ấy quá nóng nảy. Ngoài sức trẻ nông nổi, còn do luyện võ làm phổi bị thương, làm cho nội tạng nóng, cho nên cô ấy rất hay muốn nổi giận” Hoàng Phi Hổ sửng sốt. “Tuy răng tôi thừa nhận y thuật anh rất lợi hại, tôi cũng thừa nhận không giỏi bằng anh…” Hổ Nựu cũng ngẩn ra, sau đó hừ một tiếng: “Nhưng Phi Hổ ba mươi sáu quyền này, là do ông nội tôi truyền lại, uy lực gấp mười lần. Anh nhìn có hiểu không? Anh có hiểu không? Hay anh chỉ nói đùa. Kể từ khi cơ thể của Diệp Phi thay đổi, đâu óc của anh cũng sáng suốt hơn, và anh cũng nhìn thế giới phức tạp này trở nên đơn giản. Rất nhiều chuyện đối với anh mà nói, đơn giản như một môn học của trẻ em, anh có thể nhìn không hiểu lắm các chiêu thức võ thuật nhưng một cái liếc mắt cũng có thể nhìn thấu bản chất của nó. “Quyền pháp này đúng là rất uy mãnh và đáng sợ”. “Như chiêu thức thứ 7, thứ 14, thứ 21, thứ 28 không trọn vẹn khúc sau, bị người ta cưỡng ép tạo nên”. “Đáng tiếc không phù hợp, hơn nữa còn rất lạ mắt, thậm chí liên quan đến chuyện luyện tập ngược chiều”. “Làm tổn thương tạng phủ, và gây trở ngại cho đầu gối nhưng vẫn chưa có cách giải quyết được”. “Mỗi khi đột phát được một tầng, thân thể lại tổn thương thêm 10%”. “Nếu đột phá đến cảnh giới vàng, ngũ tạng lục phủ sẽ có vấn đề, thường nôn ra máu, khó chịu, không ngủ được”. “Đột phá đến huyền cảnh, tinh thần sẽ biến đổi, nhưng cơ thể sẽ không chịu nổi gánh nặng, đầu gối đứng mũi chịu sào để chống đỡ trọng tâm nên sẽ bị hao tổn”. “Giai đoạn đầu khí huyết sẽ chảy ngược dòng, hai chân thường đau nhức. Đến khi giai đoạn giữa phát tác sẽ đau chết đi sống lại giống như bị bệnh phong. Giai đoạn cuối, đầu gối sẽ bị vôi hóa và rạn nứt”. “Sau khi Hổ Nựu luyện quyền này xong, máu của cô ấy bị tụ lại không thông, lưng bị bỏng và phổi bị hao tổn nên thường xuyên bị viêm”. “Hội trưởng Hoàng cũng mỗi lần luyện xong bộ quyền này đề phải chườm nóng để giảm bớt đau đớn ở hai chân”. Diệp Phi nhìn Hoàng Phi Hổ và Hoài Linh hỏi: “Cho dù như vậy, hàng tháng vẫn bị sưng lên, cần uống thuốc mới có thể tiêu sưng”. Khi những lời này nói ra, Hoàng Phi Hổ và Hổ Nựu đều kinh ngạc, nhìn Diệp Phi một cách khó tin. Các triệu chứng trên cơ thể anh đều nói đúng. Ánh mắt Diệp Phi lại sắc bén nhìn Hoàng Huyền Vũ: “Hoàng Huyền Vũ ban đầu hai chân bị tê liệt, đương nhiên là do bị kẻ thù đánh cho bị thương, nhưng thực ra phần lớn là do cơ thể anh ta đã có tai họa ngầm”.

Chương 438