Tác giả:

Well, đáng lẽ mình sẽ không post sớm thế này nhưng gần 10 bạn đưa nó vào list, hơn 100 view và thậm chí fic này còn xuất hiện ở phần “gợi ý của wattpad” nữa nên mình nghĩ mình nên làm gì đó để đền đáp lại điều này. Lúc mình post Cám ơn các bạn đã ủng hộ mình. ~*~*~ Tôi mới đi gặp gia đình X về để sắp xếp công việc gia sư của tôi. Tôi quyết định mua gấp một cuốn sổ để trút gánh nặng trong lòng vì tội lỗi đang đè chết tim tôi. Trước hết tôi cần phải khẳng định với bạn tôi là người Trung Quốc, 100%, không lai căng gì sất. Tôi có cơ may được bám trụ ở cái xứ Mẽo này nhờ học bổng tôi giành được khi còn năm nhất trường Đại học Bắc Kinh, chuyên ngành Tài Chính. Lời thú tội thứ nhất: tôi không thích ngành Tài chính. Tôi chọn Tài chính vì tôi không biết chọn ngành nào, tôi chỉ biết mình phải vào được Đại học Bắc Kinh. Là người Trung Quốc cầu tiến, sau khi học xong trung học, bạn phải đỗ Đại học, không cần biết ngành nào, cứ đỗ đã rồi tính sau. Tôi sang đây tiếp tục trày trật với Tài chính một…

Chương 42

[Longfic] Nhật Ký Thú Tội (GxG)Tác giả: Phạm Thanh MaiTruyện Bách HợpWell, đáng lẽ mình sẽ không post sớm thế này nhưng gần 10 bạn đưa nó vào list, hơn 100 view và thậm chí fic này còn xuất hiện ở phần “gợi ý của wattpad” nữa nên mình nghĩ mình nên làm gì đó để đền đáp lại điều này. Lúc mình post Cám ơn các bạn đã ủng hộ mình. ~*~*~ Tôi mới đi gặp gia đình X về để sắp xếp công việc gia sư của tôi. Tôi quyết định mua gấp một cuốn sổ để trút gánh nặng trong lòng vì tội lỗi đang đè chết tim tôi. Trước hết tôi cần phải khẳng định với bạn tôi là người Trung Quốc, 100%, không lai căng gì sất. Tôi có cơ may được bám trụ ở cái xứ Mẽo này nhờ học bổng tôi giành được khi còn năm nhất trường Đại học Bắc Kinh, chuyên ngành Tài Chính. Lời thú tội thứ nhất: tôi không thích ngành Tài chính. Tôi chọn Tài chính vì tôi không biết chọn ngành nào, tôi chỉ biết mình phải vào được Đại học Bắc Kinh. Là người Trung Quốc cầu tiến, sau khi học xong trung học, bạn phải đỗ Đại học, không cần biết ngành nào, cứ đỗ đã rồi tính sau. Tôi sang đây tiếp tục trày trật với Tài chính một… Chào, 2 tháng rồi chúng ta mới lại ngồi tâm sự với nhau. Bây giờ chúng ta đang ngồi ở Bắc Kinh.Mẹ tôi bị chẩn đoán ung thư tụy. Bác sĩ bảo đảm với gia đình tôi là bà sẽ khá hơn sau ca phẫu thuật nhưng họ đã không ngờ bệnh của bả diễn tiến quá nhanh. Sau phẫu thuật, họ phát hiện ra bệnh đã di căn xuống trực tràng. Họ không thể làm gì được nữa ngoài việc xạ trị và cho bà uống đủ thứ thuốc để kéo dài mạng sống của bà thêm vài tháng.Mẹ tôi chỉ sống được thêm 3 tháng nữa, nếu may mắn thì có thể nốt năm nay. Tôi đang nghĩ đến việc về Bắc Kinh vừa để tiện chăm sóc mẹ, vừa để hoàn thành nốt chương trình đại học vì hiện tại kinh tế gia đình tôi đã sa sút đi ít nhiều vì phải lo tiền chữa trị cho mẹ. Bố đã nói thẳng với tôi là ông không thể lo được cho tôi tiếp tục đi học bên Mỹ, nhất là sau khi vụt mất suất học bổng 90% (điểm của tôi chưa đủ cao), tôi chỉ được học bổng 50% cho năm thứ ba, vẫn là gánh nặng tài chính lên gia đình tôi.Mẹ đã gạn hỏi tôi về việc tôi và L nên làm đám cưới sớm, để mẹ có thể đến dự trước khi nhắm mắt xuôi tay, bà hiểu sẽ thật vội vàng khi cưới lúc này nên bà khuyên tôi và L có thể làm giấy đăng ký kết hôn sau đó cũng được.Mọi chuyện quá chóng vánh...

Chào, 2 tháng rồi chúng ta mới lại ngồi tâm sự với nhau. Bây giờ chúng ta đang ngồi ở Bắc Kinh.

Mẹ tôi bị chẩn đoán ung thư tụy. Bác sĩ bảo đảm với gia đình tôi là bà sẽ khá hơn sau ca phẫu thuật nhưng họ đã không ngờ bệnh của bả diễn tiến quá nhanh. Sau phẫu thuật, họ phát hiện ra bệnh đã di căn xuống trực tràng. Họ không thể làm gì được nữa ngoài việc xạ trị và cho bà uống đủ thứ thuốc để kéo dài mạng sống của bà thêm vài tháng.

Mẹ tôi chỉ sống được thêm 3 tháng nữa, nếu may mắn thì có thể nốt năm nay. Tôi đang nghĩ đến việc về Bắc Kinh vừa để tiện chăm sóc mẹ, vừa để hoàn thành nốt chương trình đại học vì hiện tại kinh tế gia đình tôi đã sa sút đi ít nhiều vì phải lo tiền chữa trị cho mẹ. Bố đã nói thẳng với tôi là ông không thể lo được cho tôi tiếp tục đi học bên Mỹ, nhất là sau khi vụt mất suất học bổng 90% (điểm của tôi chưa đủ cao), tôi chỉ được học bổng 50% cho năm thứ ba, vẫn là gánh nặng tài chính lên gia đình tôi.

Mẹ đã gạn hỏi tôi về việc tôi và L nên làm đám cưới sớm, để mẹ có thể đến dự trước khi nhắm mắt xuôi tay, bà hiểu sẽ thật vội vàng khi cưới lúc này nên bà khuyên tôi và L có thể làm giấy đăng ký kết hôn sau đó cũng được.

Mọi chuyện quá chóng vánh...

[Longfic] Nhật Ký Thú Tội (GxG)Tác giả: Phạm Thanh MaiTruyện Bách HợpWell, đáng lẽ mình sẽ không post sớm thế này nhưng gần 10 bạn đưa nó vào list, hơn 100 view và thậm chí fic này còn xuất hiện ở phần “gợi ý của wattpad” nữa nên mình nghĩ mình nên làm gì đó để đền đáp lại điều này. Lúc mình post Cám ơn các bạn đã ủng hộ mình. ~*~*~ Tôi mới đi gặp gia đình X về để sắp xếp công việc gia sư của tôi. Tôi quyết định mua gấp một cuốn sổ để trút gánh nặng trong lòng vì tội lỗi đang đè chết tim tôi. Trước hết tôi cần phải khẳng định với bạn tôi là người Trung Quốc, 100%, không lai căng gì sất. Tôi có cơ may được bám trụ ở cái xứ Mẽo này nhờ học bổng tôi giành được khi còn năm nhất trường Đại học Bắc Kinh, chuyên ngành Tài Chính. Lời thú tội thứ nhất: tôi không thích ngành Tài chính. Tôi chọn Tài chính vì tôi không biết chọn ngành nào, tôi chỉ biết mình phải vào được Đại học Bắc Kinh. Là người Trung Quốc cầu tiến, sau khi học xong trung học, bạn phải đỗ Đại học, không cần biết ngành nào, cứ đỗ đã rồi tính sau. Tôi sang đây tiếp tục trày trật với Tài chính một… Chào, 2 tháng rồi chúng ta mới lại ngồi tâm sự với nhau. Bây giờ chúng ta đang ngồi ở Bắc Kinh.Mẹ tôi bị chẩn đoán ung thư tụy. Bác sĩ bảo đảm với gia đình tôi là bà sẽ khá hơn sau ca phẫu thuật nhưng họ đã không ngờ bệnh của bả diễn tiến quá nhanh. Sau phẫu thuật, họ phát hiện ra bệnh đã di căn xuống trực tràng. Họ không thể làm gì được nữa ngoài việc xạ trị và cho bà uống đủ thứ thuốc để kéo dài mạng sống của bà thêm vài tháng.Mẹ tôi chỉ sống được thêm 3 tháng nữa, nếu may mắn thì có thể nốt năm nay. Tôi đang nghĩ đến việc về Bắc Kinh vừa để tiện chăm sóc mẹ, vừa để hoàn thành nốt chương trình đại học vì hiện tại kinh tế gia đình tôi đã sa sút đi ít nhiều vì phải lo tiền chữa trị cho mẹ. Bố đã nói thẳng với tôi là ông không thể lo được cho tôi tiếp tục đi học bên Mỹ, nhất là sau khi vụt mất suất học bổng 90% (điểm của tôi chưa đủ cao), tôi chỉ được học bổng 50% cho năm thứ ba, vẫn là gánh nặng tài chính lên gia đình tôi.Mẹ đã gạn hỏi tôi về việc tôi và L nên làm đám cưới sớm, để mẹ có thể đến dự trước khi nhắm mắt xuôi tay, bà hiểu sẽ thật vội vàng khi cưới lúc này nên bà khuyên tôi và L có thể làm giấy đăng ký kết hôn sau đó cũng được.Mọi chuyện quá chóng vánh...

Chương 42