Tác giả:

Reng...reng... 6h40 "bốp" thế là 1 chiếc đồng hồ nữa ra đi. Xui xẻo... _ Mày kêu nữa đi! Grừ... _ Trong chăn 1 cô nhóc đang rên hừ hừ, nằm chửi rủa cái đồng hồ chết tiệt. Vì nó mà giấc mơ làm 1...... SIÊU NHÂN c*̉a cô tan thành mây khói. Đang mơ viễn cảnh cứu người bay vèo vèo, đột nhiên rơi cái tòm... Giật mình cô nhóc " tiện tay " quăng luôn em đồng hồ c*̉a mình vào tường... _ Bây giờ là 6h45. Thế cưng có định đi học không?_ Khỏi cần nhìn cô c*̃ng thừa sức tưởng tượng cái khuôn mặt quái đản, với cái mồm vêu ra nhìn gét thấy bà c*̉a Nguyễn Hải Quân_ Anh trai Quý hoá c*̉a cô. Điên tiết cô vùng dậy, lườm lườm... _ Anh dở à? Mấy giờ rồi còn đi học? Em khôg muốn đi! _ Này nhé con ranh! Hnay ngày đầu vào trường mới mày tính c*́p à? Tao méc mẹ đấy_ Ôg anh " quý hoá" c*̉a cô dẩu cái mỏ ra... _ Ơ hay! Em đag yên lành! Tự nhiên bắt em chuyển vô cái trường lạ hoắc... Giờ em sống…

Chương 2: Hàng xóm- Oan gia

Nắng Ở Trong TimTác giả: MikaReng...reng... 6h40 "bốp" thế là 1 chiếc đồng hồ nữa ra đi. Xui xẻo... _ Mày kêu nữa đi! Grừ... _ Trong chăn 1 cô nhóc đang rên hừ hừ, nằm chửi rủa cái đồng hồ chết tiệt. Vì nó mà giấc mơ làm 1...... SIÊU NHÂN c*̉a cô tan thành mây khói. Đang mơ viễn cảnh cứu người bay vèo vèo, đột nhiên rơi cái tòm... Giật mình cô nhóc " tiện tay " quăng luôn em đồng hồ c*̉a mình vào tường... _ Bây giờ là 6h45. Thế cưng có định đi học không?_ Khỏi cần nhìn cô c*̃ng thừa sức tưởng tượng cái khuôn mặt quái đản, với cái mồm vêu ra nhìn gét thấy bà c*̉a Nguyễn Hải Quân_ Anh trai Quý hoá c*̉a cô. Điên tiết cô vùng dậy, lườm lườm... _ Anh dở à? Mấy giờ rồi còn đi học? Em khôg muốn đi! _ Này nhé con ranh! Hnay ngày đầu vào trường mới mày tính c*́p à? Tao méc mẹ đấy_ Ôg anh " quý hoá" c*̉a cô dẩu cái mỏ ra... _ Ơ hay! Em đag yên lành! Tự nhiên bắt em chuyển vô cái trường lạ hoắc... Giờ em sống… Đoạn này sẽ đổi ngôi kể 1 xíuMột ngày nhàm chán trôi qua... Tối đó nó đang ngồi ở sofa nhồm nhoàm gói bim bim thì bỗng..._ Cậu vào đi! Nhà tớ khôg đẹp lắm. Thông cảm nhé!_ Tiếng mẹ nó vang lên. Có vẻ như nhà có khách. Tống nốt mấy miếg cuối c*̀ng nó quay lại ngó ngó thì..." Á" nó rít lên, úp mặt xuống ghế sofa.né.né."bốp" mẹ nó vỗ cái bốp vào mông nó làm nó ré lên_ ái ui! U làm gì thế?_ Nhãi con! Dậy cho khách ngồi_ Mẹ nó gườm gườm, nó tính chuồn lên phòng thì mẹ nó kêu_ Mang nước ra mời bác đi Quân!Nó chuồn như bay vào bếp. Có 1 ng c*̃ng đang khá ngạc nhiên khi thấy nó. Không ai khác là Minh Duy. Mẹ cậu nói muốn cậu đi thăm 1 ng bạn. Cậu c*̃ng chẳng ngờ gặp lại oan gia. Cái câu " rúc đầu vào bồn cầu" làm máu cậu dồn lên não._ lâu quá rồi Tâm nhỉ? Nhóc ben đã nhớn thế này rồi! _ Mẹ nó cười nhìn 2 c0n người trước mặt_ Ừ! Lâu thật, đó là bé Quân đấy hả?_ Cô Tâm mỉm cười nhìn vào bếpTrong bếp...Nó vò vò đâu trông như đứa mới trốn trại..._ hừ! Thằng nhãi. Túm cổ áo bà. Chửi xéo bà... Giờ bà còn phải hầu pha nước cho mày_ Nó hậm hựcDuy ngồi ngoài mà cứ hắt xì liên tục. Khổ thân! Vì cậu đâu biết có kẻ đang lập đàn rủa cậu_ Con mời bác uống nước_ nó cố gắg kéo cái mồm ra_ Chà! Quân càng lớn càng xinh đẹp, " ngoan hiền"_ Câu nói c*̉a mẹ cậu làm Duy " chạnh lòng" xinh đẹp thì cậu khôg nói. Chứ nó mà ngoan hiền thì bà la sát năm xưa đã k buồn phiền vì phu quân theo gái." hajz" cậu khẽ thở dài_ Con bé nhà tớ còn nhiều khuyết điểm. Chứ đâu đc như Duy, đẹp trai dễ mến_ Nó bĩu môi 1 cái rõ dài. Không dám đâu! Cậu ta mà dễ mến thì nó đi bằng đầu. À không! Đi bằng tóc mới đúng. "Dễ con khỉ khô! Túm cổ áo con nhà người ta sóc long sòng sọc mà dễ. Mặt như con cá trê mà bày đặt ghê" Suy nghĩ c*̉a nó ném đá cậu nhóc khôg ngớt..._ Quân!_ Ơi! Á nhầm! Dạ _ Đang mải ném đá thì mẹ nó gọi_ con với Duy đi chợ nhé! Hnay mẹ con Duy ở lại ăn cơm vớ nhà mình!_ Con với nó? À khôg, với bạn ý!_ Nó chỉ vào mặt mìh rồi chỉ sang khuôn mặt lạnh tanh c*̉a Duy_ Con với ben đi có gì nó còn xách đồ giúp con nữa_ Cô Tâm lên tiếngDuy chả nói gì. Mà cậu c*̃ng chẳng muốn nói. Nó lại vò vò cái đầu rồi c*̃ng đồng ý.

Đoạn này sẽ đổi ngôi kể 1 xíu

Một ngày nhàm chán trôi qua... Tối đó nó đang ngồi ở sofa nhồm nhoàm gói bim bim thì bỗng...

_ Cậu vào đi! Nhà tớ khôg đẹp lắm. Thông cảm nhé!_ Tiếng mẹ nó vang lên. Có vẻ như nhà có khách. Tống nốt mấy miếg cuối c*̀ng nó quay lại ngó ngó thì..." Á" nó rít lên, úp mặt xuống ghế sofa.né.né.

"bốp" mẹ nó vỗ cái bốp vào mông nó làm nó ré lên

_ ái ui! U làm gì thế?

_ Nhãi con! Dậy cho khách ngồi_ Mẹ nó gườm gườm, nó tính chuồn lên phòng thì mẹ nó kêu_ Mang nước ra mời bác đi Quân!

Nó chuồn như bay vào bếp. Có 1 ng c*̃ng đang khá ngạc nhiên khi thấy nó. Không ai khác là Minh Duy. Mẹ cậu nói muốn cậu đi thăm 1 ng bạn. Cậu c*̃ng chẳng ngờ gặp lại oan gia. Cái câu " rúc đầu vào bồn cầu" làm máu cậu dồn lên não.

_ lâu quá rồi Tâm nhỉ? Nhóc ben đã nhớn thế này rồi! _ Mẹ nó cười nhìn 2 c0n người trước mặt

_ Ừ! Lâu thật, đó là bé Quân đấy hả?_ Cô Tâm mỉm cười nhìn vào bếp

Trong bếp...

Nó vò vò đâu trông như đứa mới trốn trại...

_ hừ! Thằng nhãi. Túm cổ áo bà. Chửi xéo bà... Giờ bà còn phải hầu pha nước cho mày_ Nó hậm hực

Duy ngồi ngoài mà cứ hắt xì liên tục. Khổ thân! Vì cậu đâu biết có kẻ đang lập đàn rủa cậu

_ Con mời bác uống nước_ nó cố gắg kéo cái mồm ra

_ Chà! Quân càng lớn càng xinh đẹp, " ngoan hiền"_ Câu nói c*̉a mẹ cậu làm Duy " chạnh lòng" xinh đẹp thì cậu khôg nói. Chứ nó mà ngoan hiền thì bà la sát năm xưa đã k buồn phiền vì phu quân theo gái." hajz" cậu khẽ thở dài

_ Con bé nhà tớ còn nhiều khuyết điểm. Chứ đâu đc như Duy, đẹp trai dễ mến_ Nó bĩu môi 1 cái rõ dài. Không dám đâu! Cậu ta mà dễ mến thì nó đi bằng đầu. À không! Đi bằng tóc mới đúng. "Dễ con khỉ khô! Túm cổ áo con nhà người ta sóc long sòng sọc mà dễ. Mặt như con cá trê mà bày đặt ghê" Suy nghĩ c*̉a nó ném đá cậu nhóc khôg ngớt...

_ Quân!

_ Ơi! Á nhầm! Dạ _ Đang mải ném đá thì mẹ nó gọi

_ con với Duy đi chợ nhé! Hnay mẹ con Duy ở lại ăn cơm vớ nhà mình!

_ Con với nó? À khôg, với bạn ý!_ Nó chỉ vào mặt mìh rồi chỉ sang khuôn mặt lạnh tanh c*̉a Duy

_ Con với ben đi có gì nó còn xách đồ giúp con nữa_ Cô Tâm lên tiếng

Duy chả nói gì. Mà cậu c*̃ng chẳng muốn nói. Nó lại vò vò cái đầu rồi c*̃ng đồng ý.

Nắng Ở Trong TimTác giả: MikaReng...reng... 6h40 "bốp" thế là 1 chiếc đồng hồ nữa ra đi. Xui xẻo... _ Mày kêu nữa đi! Grừ... _ Trong chăn 1 cô nhóc đang rên hừ hừ, nằm chửi rủa cái đồng hồ chết tiệt. Vì nó mà giấc mơ làm 1...... SIÊU NHÂN c*̉a cô tan thành mây khói. Đang mơ viễn cảnh cứu người bay vèo vèo, đột nhiên rơi cái tòm... Giật mình cô nhóc " tiện tay " quăng luôn em đồng hồ c*̉a mình vào tường... _ Bây giờ là 6h45. Thế cưng có định đi học không?_ Khỏi cần nhìn cô c*̃ng thừa sức tưởng tượng cái khuôn mặt quái đản, với cái mồm vêu ra nhìn gét thấy bà c*̉a Nguyễn Hải Quân_ Anh trai Quý hoá c*̉a cô. Điên tiết cô vùng dậy, lườm lườm... _ Anh dở à? Mấy giờ rồi còn đi học? Em khôg muốn đi! _ Này nhé con ranh! Hnay ngày đầu vào trường mới mày tính c*́p à? Tao méc mẹ đấy_ Ôg anh " quý hoá" c*̉a cô dẩu cái mỏ ra... _ Ơ hay! Em đag yên lành! Tự nhiên bắt em chuyển vô cái trường lạ hoắc... Giờ em sống… Đoạn này sẽ đổi ngôi kể 1 xíuMột ngày nhàm chán trôi qua... Tối đó nó đang ngồi ở sofa nhồm nhoàm gói bim bim thì bỗng..._ Cậu vào đi! Nhà tớ khôg đẹp lắm. Thông cảm nhé!_ Tiếng mẹ nó vang lên. Có vẻ như nhà có khách. Tống nốt mấy miếg cuối c*̀ng nó quay lại ngó ngó thì..." Á" nó rít lên, úp mặt xuống ghế sofa.né.né."bốp" mẹ nó vỗ cái bốp vào mông nó làm nó ré lên_ ái ui! U làm gì thế?_ Nhãi con! Dậy cho khách ngồi_ Mẹ nó gườm gườm, nó tính chuồn lên phòng thì mẹ nó kêu_ Mang nước ra mời bác đi Quân!Nó chuồn như bay vào bếp. Có 1 ng c*̃ng đang khá ngạc nhiên khi thấy nó. Không ai khác là Minh Duy. Mẹ cậu nói muốn cậu đi thăm 1 ng bạn. Cậu c*̃ng chẳng ngờ gặp lại oan gia. Cái câu " rúc đầu vào bồn cầu" làm máu cậu dồn lên não._ lâu quá rồi Tâm nhỉ? Nhóc ben đã nhớn thế này rồi! _ Mẹ nó cười nhìn 2 c0n người trước mặt_ Ừ! Lâu thật, đó là bé Quân đấy hả?_ Cô Tâm mỉm cười nhìn vào bếpTrong bếp...Nó vò vò đâu trông như đứa mới trốn trại..._ hừ! Thằng nhãi. Túm cổ áo bà. Chửi xéo bà... Giờ bà còn phải hầu pha nước cho mày_ Nó hậm hựcDuy ngồi ngoài mà cứ hắt xì liên tục. Khổ thân! Vì cậu đâu biết có kẻ đang lập đàn rủa cậu_ Con mời bác uống nước_ nó cố gắg kéo cái mồm ra_ Chà! Quân càng lớn càng xinh đẹp, " ngoan hiền"_ Câu nói c*̉a mẹ cậu làm Duy " chạnh lòng" xinh đẹp thì cậu khôg nói. Chứ nó mà ngoan hiền thì bà la sát năm xưa đã k buồn phiền vì phu quân theo gái." hajz" cậu khẽ thở dài_ Con bé nhà tớ còn nhiều khuyết điểm. Chứ đâu đc như Duy, đẹp trai dễ mến_ Nó bĩu môi 1 cái rõ dài. Không dám đâu! Cậu ta mà dễ mến thì nó đi bằng đầu. À không! Đi bằng tóc mới đúng. "Dễ con khỉ khô! Túm cổ áo con nhà người ta sóc long sòng sọc mà dễ. Mặt như con cá trê mà bày đặt ghê" Suy nghĩ c*̉a nó ném đá cậu nhóc khôg ngớt..._ Quân!_ Ơi! Á nhầm! Dạ _ Đang mải ném đá thì mẹ nó gọi_ con với Duy đi chợ nhé! Hnay mẹ con Duy ở lại ăn cơm vớ nhà mình!_ Con với nó? À khôg, với bạn ý!_ Nó chỉ vào mặt mìh rồi chỉ sang khuôn mặt lạnh tanh c*̉a Duy_ Con với ben đi có gì nó còn xách đồ giúp con nữa_ Cô Tâm lên tiếngDuy chả nói gì. Mà cậu c*̃ng chẳng muốn nói. Nó lại vò vò cái đầu rồi c*̃ng đồng ý.

Chương 2: Hàng xóm- Oan gia