1 Bốn, năm mươi tuổi là độ tuổi phải dốc sức chiến đấu. Bố tôi thì ngày đêm “chiến” với… vé số. Và cuối cùng, vào năm tôi hai mươi ba tuổi — Tôi đã thực hiện được ước mơ cả đời mình: trở thành một cô chiêu nhà giàu thứ thiệt. Siêu xe á? Mua! Biệt thự? Mua luôn! Đồng hồ hàng hiệu? Quất luôn không nói nhiều! Nhưng mà… ngoài ở biệt thự, lái siêu xe, đeo đồng hồ xịn, Thì người giàu còn làm gì nữa nhỉ? Chỗ này đúng là lỗ hổng kiến thức của tôi rồi. Tôi lập tức đào đâu ra trăm cuốn tiểu thuyết tổng tài bá đạo, thức trắng đêm học cấp tốc. Bốp! Tôi đóng sập quyển sách lại, Rồi quay sang sờ tay vào chiếc gối trống bên cạnh… À — vẫn còn thiếu một người làm ấm chăn! 2 Trợ lý của tôi làm việc rất nhanh, ngay hôm sau đã tìm cho tôi một “bản sao” dựa trên ảnh của mối tình khắc cốt ghi tâm năm xưa. Tôi làm theo địa chỉ hắn gửi, đến một phòng VIP trong một câu lạc bộ tư nhân. Quả nhiên bên trong có một chàng trai diện vest chỉnh tề, vai rộng eo thon, đẹp trai đến mức khó tin, đang ngồi đợi. Khi ánh…
Chương 4
Bắt Trend Bao Dưỡng, Bao Nhầm Chính Chủ!Tác giả: KDTruyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng1 Bốn, năm mươi tuổi là độ tuổi phải dốc sức chiến đấu. Bố tôi thì ngày đêm “chiến” với… vé số. Và cuối cùng, vào năm tôi hai mươi ba tuổi — Tôi đã thực hiện được ước mơ cả đời mình: trở thành một cô chiêu nhà giàu thứ thiệt. Siêu xe á? Mua! Biệt thự? Mua luôn! Đồng hồ hàng hiệu? Quất luôn không nói nhiều! Nhưng mà… ngoài ở biệt thự, lái siêu xe, đeo đồng hồ xịn, Thì người giàu còn làm gì nữa nhỉ? Chỗ này đúng là lỗ hổng kiến thức của tôi rồi. Tôi lập tức đào đâu ra trăm cuốn tiểu thuyết tổng tài bá đạo, thức trắng đêm học cấp tốc. Bốp! Tôi đóng sập quyển sách lại, Rồi quay sang sờ tay vào chiếc gối trống bên cạnh… À — vẫn còn thiếu một người làm ấm chăn! 2 Trợ lý của tôi làm việc rất nhanh, ngay hôm sau đã tìm cho tôi một “bản sao” dựa trên ảnh của mối tình khắc cốt ghi tâm năm xưa. Tôi làm theo địa chỉ hắn gửi, đến một phòng VIP trong một câu lạc bộ tư nhân. Quả nhiên bên trong có một chàng trai diện vest chỉnh tề, vai rộng eo thon, đẹp trai đến mức khó tin, đang ngồi đợi. Khi ánh… Tôi không nghe thấy gì cả. Đầu óc chỉ còn lại tiếng ong ong.Vì ngay lúc đó, thêm nhiều dòng bình luận nữa tiếp tục hiện ra:【Nữ phụ chắc vẫn chưa biết đâu – chỉ cần nam chính nhớ lại mọi thứ, cô ta sẽ mất sạch mọi thứ, nhà cửa tan hoang, sản nghiệp tiêu tan, còn bị đày sang châu Phi cải tạo lao động!】Nhà cửa tan hoang…?Mắt tôi tối sầm, suýt nữa ngất xỉu ngay tại chỗ.6Tôi nhanh chóng hiểu rõ những gì mà các dòng bình luận vừa rồi nói.Thì ra thế giới tôi đang sống… chính là một quyển tiểu thuyết cưới trước yêu sau siêu khổng lồ.Nam nữ chính thầm yêu nhau, nhưng vì không ai chịu mở miệng nói trước, nên sau khi kết hôn vẫn chỉ duy trì mối quan hệ “bạn cùng phòng thân thiện”.Cho đến tháng trước, nam chính bị kẻ thù truy sát, ngoài ý muốn mất trí nhớ.Sai sót trùng hợp khiến anh ta trở thành “tiểu tình nhân thế thân” của nữ phụ độc ác yêu mà không được – chính là tôi đây.Chính sự cố này đã khiến đôi nam nữ chính nhận ra tình cảm thật trong lòng mình.Sau khi nam chính khôi phục trí nhớ, lập tức tìm đến nữ chính, bày tỏ tình cảm, rồi cùng nhau bước vào cái gọi là hạnh phúc viên mãn.Tất nhiên, trước khi rời đi, nam chính cũng không quên dạy dỗ “nữ phụ độc ác từng sỉ nhục anh ta” một bài học.Số tiền tôi trúng số được, chưa tiêu nổi đến một phần ngàn, liền bị anh ta tống… sang châu Phi lao động cải tạo!?Tôi há hốc mồm.Cái gì cơ? Đây gọi là bị sỉ nhục á?Người lột đồ nhanh hơn cả tôi, còn hăng hơn cả tôi, là anh ta đấy chứ?Rốt cuộc là ai “sỉ nhục” ai vậy hả!?Không được! Tôi tuyệt đối không thể để điều mà các dòng bình luận kia nói trở thành sự thật!Phải nhanh chóng chấm dứt đoạn nghiệt duyên này!Thế là ngày hôm sau, khi Hoàng Lâm trở về nhà, anh ta liền thấy hành lý mình đã được tôi dọn xong, đặt sẵn ở cửa.“……Tại sao?” – Anh cúi đầu, đôi mắt đỏ hoe, trông chẳng khác nào chú cún nhỏ sắp bị chủ bỏ rơi.“Chẳng lẽ… chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, em đã chán anh rồi sao?”Nói rồi, anh lại tự phủ định chính mình.“Không đúng, rõ ràng tối qua chúng ta ở trong bếp một lần, ban công một lần, nhà tắm hai lần, rồi đến nửa đêm…”Dừng lại! Dừng lại đi! Nói nữa là bị “cấm phát sóng” bây giờ!Tôi vội vàng ngắt lời anh, bao nhiêu lời đã chuẩn bị cả ngày bỗng tuôn ra như mưa:“Không phải lỗi của anh. Mà là mấy hôm nay em bỗng nhận ra một đạo lý.”Tôi hắng giọng, nghiêm túc:“Đúng là em ngưỡng mộ Hoàng Lâm, nhưng vì ngưỡng mộ mà đi tìm người thế thân anh ấy – thì đó là một sự xúc phạm đối với anh ấy!”
Tôi không nghe thấy gì cả. Đầu óc chỉ còn lại tiếng ong ong.
Vì ngay lúc đó, thêm nhiều dòng bình luận nữa tiếp tục hiện ra:
【Nữ phụ chắc vẫn chưa biết đâu – chỉ cần nam chính nhớ lại mọi thứ, cô ta sẽ mất sạch mọi thứ, nhà cửa tan hoang, sản nghiệp tiêu tan, còn bị đày sang châu Phi cải tạo lao động!】
Nhà cửa tan hoang…?
Mắt tôi tối sầm, suýt nữa ngất xỉu ngay tại chỗ.6
Tôi nhanh chóng hiểu rõ những gì mà các dòng bình luận vừa rồi nói.
Thì ra thế giới tôi đang sống… chính là một quyển tiểu thuyết cưới trước yêu sau siêu khổng lồ.
Nam nữ chính thầm yêu nhau, nhưng vì không ai chịu mở miệng nói trước, nên sau khi kết hôn vẫn chỉ duy trì mối quan hệ “bạn cùng phòng thân thiện”.
Cho đến tháng trước, nam chính bị kẻ thù truy sát, ngoài ý muốn mất trí nhớ.
Sai sót trùng hợp khiến anh ta trở thành “tiểu tình nhân thế thân” của nữ phụ độc ác yêu mà không được – chính là tôi đây.
Chính sự cố này đã khiến đôi nam nữ chính nhận ra tình cảm thật trong lòng mình.
Sau khi nam chính khôi phục trí nhớ, lập tức tìm đến nữ chính, bày tỏ tình cảm, rồi cùng nhau bước vào cái gọi là hạnh phúc viên mãn.
Tất nhiên, trước khi rời đi, nam chính cũng không quên dạy dỗ “nữ phụ độc ác từng sỉ nhục anh ta” một bài học.
Số tiền tôi trúng số được, chưa tiêu nổi đến một phần ngàn, liền bị anh ta tống… sang châu Phi lao động cải tạo!?
Tôi há hốc mồm.
Cái gì cơ? Đây gọi là bị sỉ nhục á?
Người lột đồ nhanh hơn cả tôi, còn hăng hơn cả tôi, là anh ta đấy chứ?
Rốt cuộc là ai “sỉ nhục” ai vậy hả!?
Không được! Tôi tuyệt đối không thể để điều mà các dòng bình luận kia nói trở thành sự thật!
Phải nhanh chóng chấm dứt đoạn nghiệt duyên này!
Thế là ngày hôm sau, khi Hoàng Lâm trở về nhà, anh ta liền thấy hành lý mình đã được tôi dọn xong, đặt sẵn ở cửa.
“……Tại sao?” – Anh cúi đầu, đôi mắt đỏ hoe, trông chẳng khác nào chú cún nhỏ sắp bị chủ bỏ rơi.
“Chẳng lẽ… chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, em đã chán anh rồi sao?”
Nói rồi, anh lại tự phủ định chính mình.
“Không đúng, rõ ràng tối qua chúng ta ở trong bếp một lần, ban công một lần, nhà tắm hai lần, rồi đến nửa đêm…”
Dừng lại! Dừng lại đi! Nói nữa là bị “cấm phát sóng” bây giờ!
Tôi vội vàng ngắt lời anh, bao nhiêu lời đã chuẩn bị cả ngày bỗng tuôn ra như mưa:
“Không phải lỗi của anh. Mà là mấy hôm nay em bỗng nhận ra một đạo lý.”
Tôi hắng giọng, nghiêm túc:
“Đúng là em ngưỡng mộ Hoàng Lâm, nhưng vì ngưỡng mộ mà đi tìm người thế thân anh ấy – thì đó là một sự xúc phạm đối với anh ấy!”
Bắt Trend Bao Dưỡng, Bao Nhầm Chính Chủ!Tác giả: KDTruyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng1 Bốn, năm mươi tuổi là độ tuổi phải dốc sức chiến đấu. Bố tôi thì ngày đêm “chiến” với… vé số. Và cuối cùng, vào năm tôi hai mươi ba tuổi — Tôi đã thực hiện được ước mơ cả đời mình: trở thành một cô chiêu nhà giàu thứ thiệt. Siêu xe á? Mua! Biệt thự? Mua luôn! Đồng hồ hàng hiệu? Quất luôn không nói nhiều! Nhưng mà… ngoài ở biệt thự, lái siêu xe, đeo đồng hồ xịn, Thì người giàu còn làm gì nữa nhỉ? Chỗ này đúng là lỗ hổng kiến thức của tôi rồi. Tôi lập tức đào đâu ra trăm cuốn tiểu thuyết tổng tài bá đạo, thức trắng đêm học cấp tốc. Bốp! Tôi đóng sập quyển sách lại, Rồi quay sang sờ tay vào chiếc gối trống bên cạnh… À — vẫn còn thiếu một người làm ấm chăn! 2 Trợ lý của tôi làm việc rất nhanh, ngay hôm sau đã tìm cho tôi một “bản sao” dựa trên ảnh của mối tình khắc cốt ghi tâm năm xưa. Tôi làm theo địa chỉ hắn gửi, đến một phòng VIP trong một câu lạc bộ tư nhân. Quả nhiên bên trong có một chàng trai diện vest chỉnh tề, vai rộng eo thon, đẹp trai đến mức khó tin, đang ngồi đợi. Khi ánh… Tôi không nghe thấy gì cả. Đầu óc chỉ còn lại tiếng ong ong.Vì ngay lúc đó, thêm nhiều dòng bình luận nữa tiếp tục hiện ra:【Nữ phụ chắc vẫn chưa biết đâu – chỉ cần nam chính nhớ lại mọi thứ, cô ta sẽ mất sạch mọi thứ, nhà cửa tan hoang, sản nghiệp tiêu tan, còn bị đày sang châu Phi cải tạo lao động!】Nhà cửa tan hoang…?Mắt tôi tối sầm, suýt nữa ngất xỉu ngay tại chỗ.6Tôi nhanh chóng hiểu rõ những gì mà các dòng bình luận vừa rồi nói.Thì ra thế giới tôi đang sống… chính là một quyển tiểu thuyết cưới trước yêu sau siêu khổng lồ.Nam nữ chính thầm yêu nhau, nhưng vì không ai chịu mở miệng nói trước, nên sau khi kết hôn vẫn chỉ duy trì mối quan hệ “bạn cùng phòng thân thiện”.Cho đến tháng trước, nam chính bị kẻ thù truy sát, ngoài ý muốn mất trí nhớ.Sai sót trùng hợp khiến anh ta trở thành “tiểu tình nhân thế thân” của nữ phụ độc ác yêu mà không được – chính là tôi đây.Chính sự cố này đã khiến đôi nam nữ chính nhận ra tình cảm thật trong lòng mình.Sau khi nam chính khôi phục trí nhớ, lập tức tìm đến nữ chính, bày tỏ tình cảm, rồi cùng nhau bước vào cái gọi là hạnh phúc viên mãn.Tất nhiên, trước khi rời đi, nam chính cũng không quên dạy dỗ “nữ phụ độc ác từng sỉ nhục anh ta” một bài học.Số tiền tôi trúng số được, chưa tiêu nổi đến một phần ngàn, liền bị anh ta tống… sang châu Phi lao động cải tạo!?Tôi há hốc mồm.Cái gì cơ? Đây gọi là bị sỉ nhục á?Người lột đồ nhanh hơn cả tôi, còn hăng hơn cả tôi, là anh ta đấy chứ?Rốt cuộc là ai “sỉ nhục” ai vậy hả!?Không được! Tôi tuyệt đối không thể để điều mà các dòng bình luận kia nói trở thành sự thật!Phải nhanh chóng chấm dứt đoạn nghiệt duyên này!Thế là ngày hôm sau, khi Hoàng Lâm trở về nhà, anh ta liền thấy hành lý mình đã được tôi dọn xong, đặt sẵn ở cửa.“……Tại sao?” – Anh cúi đầu, đôi mắt đỏ hoe, trông chẳng khác nào chú cún nhỏ sắp bị chủ bỏ rơi.“Chẳng lẽ… chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, em đã chán anh rồi sao?”Nói rồi, anh lại tự phủ định chính mình.“Không đúng, rõ ràng tối qua chúng ta ở trong bếp một lần, ban công một lần, nhà tắm hai lần, rồi đến nửa đêm…”Dừng lại! Dừng lại đi! Nói nữa là bị “cấm phát sóng” bây giờ!Tôi vội vàng ngắt lời anh, bao nhiêu lời đã chuẩn bị cả ngày bỗng tuôn ra như mưa:“Không phải lỗi của anh. Mà là mấy hôm nay em bỗng nhận ra một đạo lý.”Tôi hắng giọng, nghiêm túc:“Đúng là em ngưỡng mộ Hoàng Lâm, nhưng vì ngưỡng mộ mà đi tìm người thế thân anh ấy – thì đó là một sự xúc phạm đối với anh ấy!”