Lúc Hứa Tần Nhã từ trên lầu đi xuống, Bạch quản gia đang dặn dò người giúp việc mang bữa sáng lên lầu. Sau khi nhìn thấy Hứa Tần Nhã thì dừng lại, hơi cúi người nói: “Bà chủ.” Hứa Tần Nhã tùy tiện đáp một tiếng, bà ta nhìn thấy người giúp việc bưng bữa sáng lên lầu thì nhăn mặt, sau đó quay xuống nhìn quản gia hỏi: “Lúc này rồi mà nó vẫn chưa tỉnh dậy sao?” Từ “nó” này có đôi chút phản cảm, nhưng quản gia cũng không có biểu hiện gì, chỉ gật đầu một cái với Hứa Tần Nhã. “Hôm nay tôi còn chưa gặp qua Tô tiểu thư.” Hứa Tần Nhã nghe xong thì càng cau mày hơn. Nhưng sau vài giây lại hồi phục sắc mặt, vừa tiếp tục đi xuống lầu vừa hời hợi nói: “Sau khi Ngữ Dung bận rộn xong thì nhớ nói với tôi, để tôi báo danh cho nó một lớp học về lễ nghi.” “Vâng.” Quản gia rũ mắt đứng yên ở chỗ cũ. Đợi tiễn Hứa Tần Nhã ra cửa xong thì mới quay lại nhìn người làm, vẻ mặt lạnh lùng “Đưa bữa sáng này qua cho Tô tiểu thư đi.” Người làm “dạ” một tiếng, sau đó liền mang bữa sáng lên lầu. Đến lầu rẽ phải, đi đến…
Chương 30
Thiên Kim Thật Xuống Núi RồiTác giả: Nhất Oản Xoa ThiêuTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngLúc Hứa Tần Nhã từ trên lầu đi xuống, Bạch quản gia đang dặn dò người giúp việc mang bữa sáng lên lầu. Sau khi nhìn thấy Hứa Tần Nhã thì dừng lại, hơi cúi người nói: “Bà chủ.” Hứa Tần Nhã tùy tiện đáp một tiếng, bà ta nhìn thấy người giúp việc bưng bữa sáng lên lầu thì nhăn mặt, sau đó quay xuống nhìn quản gia hỏi: “Lúc này rồi mà nó vẫn chưa tỉnh dậy sao?” Từ “nó” này có đôi chút phản cảm, nhưng quản gia cũng không có biểu hiện gì, chỉ gật đầu một cái với Hứa Tần Nhã. “Hôm nay tôi còn chưa gặp qua Tô tiểu thư.” Hứa Tần Nhã nghe xong thì càng cau mày hơn. Nhưng sau vài giây lại hồi phục sắc mặt, vừa tiếp tục đi xuống lầu vừa hời hợi nói: “Sau khi Ngữ Dung bận rộn xong thì nhớ nói với tôi, để tôi báo danh cho nó một lớp học về lễ nghi.” “Vâng.” Quản gia rũ mắt đứng yên ở chỗ cũ. Đợi tiễn Hứa Tần Nhã ra cửa xong thì mới quay lại nhìn người làm, vẻ mặt lạnh lùng “Đưa bữa sáng này qua cho Tô tiểu thư đi.” Người làm “dạ” một tiếng, sau đó liền mang bữa sáng lên lầu. Đến lầu rẽ phải, đi đến… Cô dừng một chút rồi lại nói: “...Không đẹp lắm nhỉ.”Loại quỷ sinh ra từ nơi âm u như thế này thường không mạnh mẽ gì cho cam, chúng nó nuốt trọn mọi oán khí có thể nuốt và không để thừa dù chỉ một chút.Những oán khí không vẹn toàn đó sẽ chồng chất lên người chúng và bắt chước thành những bộ phận trên cơ thể người, như là cái đầu hoặc cánh tay gì đó.Cho nên đám quỷ trước mặt Tô Tái Tái này, có đứa thì mọc ra bốn cái tay sau đó chổng ngược bò trên mặt đất, có đứa thì trên đầu chỉ có một cái miệng sói to tướng, lưng thì mọc đầy lông đen và những cục thịt lồi lõm không khác gì lưng của một con cóc ghẻ.Nhưng nếu nhìn kỹ thì sẽ phát hiện, trên mấy cục thịt đó là những đôi mắt được che giấu đằng sau lớp lông, điều này có nghĩa là những cục thịt mọc trên lưng của đám quỷ quái này thật ra đều là đầu người!Có cái đầu chỉ còn lại một nửa, có cái đầu thì chỉ có nửa khuôn mặt, tròng mắt trên đó cứ đảo liên tục trông vô cùng đáng sợ.Một cảnh tượng kinh dị như thế mà qua miệng của Tô Tái Tái thì bị giảm cấp thành “không đẹp lắm” mà thôi.“Kệ đi, cũng không có tác dụng gì mấy.” Tô Tái Tái nhìn lướt qua, thấy đàn quỷ đó đều sợ tới mức nằm bẹp trên mặt đất thì uể oải khoát tay: “Đừng làm dơ phòng nhé.”Đám lệ quỷ nghe thế thì hai mắt sáng rỡ, chúng nhào tới cắn lấy bọn quỷ quái kia rồi hất lên cao, sau đó chia nhau xơi tái bọn nó ngay giữa không trung.Máu đen bắn tung tóe, còn chưa rơi xuống đất đã hóa thành oán khí tản ra.Có một ít oán khí bay tới trước mặt Tô Tái Tái, cô thấy vậy thì duỗi ngón tay ra xoay hai vòng trong không khí, oán khí mỏng như sợi tơ bị cô vo thành viên tròn rồi đưa sang cho người giấy nhỏ.Người giấy nhỏ giơ tay nhận lấy rồi há to miệng cạp một miếng, nhìn qua không khác gì đang ăn kẹo bông gòn cả.Tô Tái Tái xoa đầu của người giấy nhỏ, trong lúc chuyển tầm mắt thì vô tình nhìn thấy nữ quỷ đang rúc vào một góc run bần bật.Nó gầy như một bộ xương được bọc da, do không “thơm ngon” như đám quỷ quái béo tốt kia cho nên bị để lại ăn cuối cùng.Có một con lệ quỷ vừa nuốt chửng một con quỷ quái, nó li.ếm mép vì chưa đã thèm, vừa hay lúc này lại thấy nữ quỷ, tuy có hơi chê nhưng nó vẫn ngoác mồm ra định cắn.“Ấy, khoan đã nào.”Grào?Lệ quỷ dừng lại, vẫn giữ động tác há miệng quay đầu nhìn về phía Tô Tái Tái rồi chớp mắt đầy vô tội.“Chị đột nhiên nhớ ra mình còn thiếu một kẻ trông cửa.” Tô Tái Tái nhìn nữ quỷ, xoa cằm hỏi: “Dạo này người giấy nhỏ phải ru rú trong nhà riết chắc cũng sắp chán chết rồi, chị cũng đâu thể bắt nó giữ nhà mãi được, đúng không?”Người giấy nhỏ đang cầm “kẹo bông gòn từ oán khí” ăn lấy ăn để, nghe thế thì gật đầu như gà mổ thóc.Đúng vậy! Nó cũng muốn đi theo Tái Tái ra ngoài chơi!“Nếu vậy thì…” Tô Tái Tái nhìn nữ quỷ đang run bần bật, tuy ở trong mắt người ngoài nó là một sinh vật kh*ng b* và tàn nhẫn, nhưng đến đây rồi thì nó chỉ là một con quỷ yếu đuối đáng thương mà thôi.Cô dịu giọng hỏi: “Cô muốn làm quỷ trông cửa cho tôi hay là…”Tô Tái Tái dừng lại một chút rồi chỉ sang đám lệ quỷ mười nghìn năm đang vây quanh nữ quỷ: “Hay là làm đồ ăn vặt cho chúng nó?”…Dù là quỷ thì cũng biết nên chọn cái nào!Nữ quỷ gật đầu liên tục, sợ mình trả lời trễ thì sẽ bị đám thứ dữ xung quanh xơi tái.“Tốt quá.” Tô Tái Tái vừa lòng gật đầu: “Nếu thế… Để tôi đặt cho cô một cái tên mới nhé?”
Cô dừng một chút rồi lại nói: “...Không đẹp lắm nhỉ.”
Loại quỷ sinh ra từ nơi âm u như thế này thường không mạnh mẽ gì cho cam, chúng nó nuốt trọn mọi oán khí có thể nuốt và không để thừa dù chỉ một chút.
Những oán khí không vẹn toàn đó sẽ chồng chất lên người chúng và bắt chước thành những bộ phận trên cơ thể người, như là cái đầu hoặc cánh tay gì đó.
Cho nên đám quỷ trước mặt Tô Tái Tái này, có đứa thì mọc ra bốn cái tay sau đó chổng ngược bò trên mặt đất, có đứa thì trên đầu chỉ có một cái miệng sói to tướng, lưng thì mọc đầy lông đen và những cục thịt lồi lõm không khác gì lưng của một con cóc ghẻ.
Nhưng nếu nhìn kỹ thì sẽ phát hiện, trên mấy cục thịt đó là những đôi mắt được che giấu đằng sau lớp lông, điều này có nghĩa là những cục thịt mọc trên lưng của đám quỷ quái này thật ra đều là đầu người!
Có cái đầu chỉ còn lại một nửa, có cái đầu thì chỉ có nửa khuôn mặt, tròng mắt trên đó cứ đảo liên tục trông vô cùng đáng sợ.
Một cảnh tượng kinh dị như thế mà qua miệng của Tô Tái Tái thì bị giảm cấp thành “không đẹp lắm” mà thôi.
“Kệ đi, cũng không có tác dụng gì mấy.” Tô Tái Tái nhìn lướt qua, thấy đàn quỷ đó đều sợ tới mức nằm bẹp trên mặt đất thì uể oải khoát tay: “Đừng làm dơ phòng nhé.”
Đám lệ quỷ nghe thế thì hai mắt sáng rỡ, chúng nhào tới cắn lấy bọn quỷ quái kia rồi hất lên cao, sau đó chia nhau xơi tái bọn nó ngay giữa không trung.
Máu đen bắn tung tóe, còn chưa rơi xuống đất đã hóa thành oán khí tản ra.
Có một ít oán khí bay tới trước mặt Tô Tái Tái, cô thấy vậy thì duỗi ngón tay ra xoay hai vòng trong không khí, oán khí mỏng như sợi tơ bị cô vo thành viên tròn rồi đưa sang cho người giấy nhỏ.
Người giấy nhỏ giơ tay nhận lấy rồi há to miệng cạp một miếng, nhìn qua không khác gì đang ăn kẹo bông gòn cả.
Tô Tái Tái xoa đầu của người giấy nhỏ, trong lúc chuyển tầm mắt thì vô tình nhìn thấy nữ quỷ đang rúc vào một góc run bần bật.
Nó gầy như một bộ xương được bọc da, do không “thơm ngon” như đám quỷ quái béo tốt kia cho nên bị để lại ăn cuối cùng.
Có một con lệ quỷ vừa nuốt chửng một con quỷ quái, nó li.ếm mép vì chưa đã thèm, vừa hay lúc này lại thấy nữ quỷ, tuy có hơi chê nhưng nó vẫn ngoác mồm ra định cắn.
“Ấy, khoan đã nào.”
Grào?
Lệ quỷ dừng lại, vẫn giữ động tác há miệng quay đầu nhìn về phía Tô Tái Tái rồi chớp mắt đầy vô tội.
“Chị đột nhiên nhớ ra mình còn thiếu một kẻ trông cửa.” Tô Tái Tái nhìn nữ quỷ, xoa cằm hỏi: “Dạo này người giấy nhỏ phải ru rú trong nhà riết chắc cũng sắp chán chết rồi, chị cũng đâu thể bắt nó giữ nhà mãi được, đúng không?”
Người giấy nhỏ đang cầm “kẹo bông gòn từ oán khí” ăn lấy ăn để, nghe thế thì gật đầu như gà mổ thóc.
Đúng vậy! Nó cũng muốn đi theo Tái Tái ra ngoài chơi!
“Nếu vậy thì…” Tô Tái Tái nhìn nữ quỷ đang run bần bật, tuy ở trong mắt người ngoài nó là một sinh vật kh*ng b* và tàn nhẫn, nhưng đến đây rồi thì nó chỉ là một con quỷ yếu đuối đáng thương mà thôi.
Cô dịu giọng hỏi: “Cô muốn làm quỷ trông cửa cho tôi hay là…”
Tô Tái Tái dừng lại một chút rồi chỉ sang đám lệ quỷ mười nghìn năm đang vây quanh nữ quỷ: “Hay là làm đồ ăn vặt cho chúng nó?”
…Dù là quỷ thì cũng biết nên chọn cái nào!
Nữ quỷ gật đầu liên tục, sợ mình trả lời trễ thì sẽ bị đám thứ dữ xung quanh xơi tái.
“Tốt quá.” Tô Tái Tái vừa lòng gật đầu: “Nếu thế… Để tôi đặt cho cô một cái tên mới nhé?”
Thiên Kim Thật Xuống Núi RồiTác giả: Nhất Oản Xoa ThiêuTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện SủngLúc Hứa Tần Nhã từ trên lầu đi xuống, Bạch quản gia đang dặn dò người giúp việc mang bữa sáng lên lầu. Sau khi nhìn thấy Hứa Tần Nhã thì dừng lại, hơi cúi người nói: “Bà chủ.” Hứa Tần Nhã tùy tiện đáp một tiếng, bà ta nhìn thấy người giúp việc bưng bữa sáng lên lầu thì nhăn mặt, sau đó quay xuống nhìn quản gia hỏi: “Lúc này rồi mà nó vẫn chưa tỉnh dậy sao?” Từ “nó” này có đôi chút phản cảm, nhưng quản gia cũng không có biểu hiện gì, chỉ gật đầu một cái với Hứa Tần Nhã. “Hôm nay tôi còn chưa gặp qua Tô tiểu thư.” Hứa Tần Nhã nghe xong thì càng cau mày hơn. Nhưng sau vài giây lại hồi phục sắc mặt, vừa tiếp tục đi xuống lầu vừa hời hợi nói: “Sau khi Ngữ Dung bận rộn xong thì nhớ nói với tôi, để tôi báo danh cho nó một lớp học về lễ nghi.” “Vâng.” Quản gia rũ mắt đứng yên ở chỗ cũ. Đợi tiễn Hứa Tần Nhã ra cửa xong thì mới quay lại nhìn người làm, vẻ mặt lạnh lùng “Đưa bữa sáng này qua cho Tô tiểu thư đi.” Người làm “dạ” một tiếng, sau đó liền mang bữa sáng lên lầu. Đến lầu rẽ phải, đi đến… Cô dừng một chút rồi lại nói: “...Không đẹp lắm nhỉ.”Loại quỷ sinh ra từ nơi âm u như thế này thường không mạnh mẽ gì cho cam, chúng nó nuốt trọn mọi oán khí có thể nuốt và không để thừa dù chỉ một chút.Những oán khí không vẹn toàn đó sẽ chồng chất lên người chúng và bắt chước thành những bộ phận trên cơ thể người, như là cái đầu hoặc cánh tay gì đó.Cho nên đám quỷ trước mặt Tô Tái Tái này, có đứa thì mọc ra bốn cái tay sau đó chổng ngược bò trên mặt đất, có đứa thì trên đầu chỉ có một cái miệng sói to tướng, lưng thì mọc đầy lông đen và những cục thịt lồi lõm không khác gì lưng của một con cóc ghẻ.Nhưng nếu nhìn kỹ thì sẽ phát hiện, trên mấy cục thịt đó là những đôi mắt được che giấu đằng sau lớp lông, điều này có nghĩa là những cục thịt mọc trên lưng của đám quỷ quái này thật ra đều là đầu người!Có cái đầu chỉ còn lại một nửa, có cái đầu thì chỉ có nửa khuôn mặt, tròng mắt trên đó cứ đảo liên tục trông vô cùng đáng sợ.Một cảnh tượng kinh dị như thế mà qua miệng của Tô Tái Tái thì bị giảm cấp thành “không đẹp lắm” mà thôi.“Kệ đi, cũng không có tác dụng gì mấy.” Tô Tái Tái nhìn lướt qua, thấy đàn quỷ đó đều sợ tới mức nằm bẹp trên mặt đất thì uể oải khoát tay: “Đừng làm dơ phòng nhé.”Đám lệ quỷ nghe thế thì hai mắt sáng rỡ, chúng nhào tới cắn lấy bọn quỷ quái kia rồi hất lên cao, sau đó chia nhau xơi tái bọn nó ngay giữa không trung.Máu đen bắn tung tóe, còn chưa rơi xuống đất đã hóa thành oán khí tản ra.Có một ít oán khí bay tới trước mặt Tô Tái Tái, cô thấy vậy thì duỗi ngón tay ra xoay hai vòng trong không khí, oán khí mỏng như sợi tơ bị cô vo thành viên tròn rồi đưa sang cho người giấy nhỏ.Người giấy nhỏ giơ tay nhận lấy rồi há to miệng cạp một miếng, nhìn qua không khác gì đang ăn kẹo bông gòn cả.Tô Tái Tái xoa đầu của người giấy nhỏ, trong lúc chuyển tầm mắt thì vô tình nhìn thấy nữ quỷ đang rúc vào một góc run bần bật.Nó gầy như một bộ xương được bọc da, do không “thơm ngon” như đám quỷ quái béo tốt kia cho nên bị để lại ăn cuối cùng.Có một con lệ quỷ vừa nuốt chửng một con quỷ quái, nó li.ếm mép vì chưa đã thèm, vừa hay lúc này lại thấy nữ quỷ, tuy có hơi chê nhưng nó vẫn ngoác mồm ra định cắn.“Ấy, khoan đã nào.”Grào?Lệ quỷ dừng lại, vẫn giữ động tác há miệng quay đầu nhìn về phía Tô Tái Tái rồi chớp mắt đầy vô tội.“Chị đột nhiên nhớ ra mình còn thiếu một kẻ trông cửa.” Tô Tái Tái nhìn nữ quỷ, xoa cằm hỏi: “Dạo này người giấy nhỏ phải ru rú trong nhà riết chắc cũng sắp chán chết rồi, chị cũng đâu thể bắt nó giữ nhà mãi được, đúng không?”Người giấy nhỏ đang cầm “kẹo bông gòn từ oán khí” ăn lấy ăn để, nghe thế thì gật đầu như gà mổ thóc.Đúng vậy! Nó cũng muốn đi theo Tái Tái ra ngoài chơi!“Nếu vậy thì…” Tô Tái Tái nhìn nữ quỷ đang run bần bật, tuy ở trong mắt người ngoài nó là một sinh vật kh*ng b* và tàn nhẫn, nhưng đến đây rồi thì nó chỉ là một con quỷ yếu đuối đáng thương mà thôi.Cô dịu giọng hỏi: “Cô muốn làm quỷ trông cửa cho tôi hay là…”Tô Tái Tái dừng lại một chút rồi chỉ sang đám lệ quỷ mười nghìn năm đang vây quanh nữ quỷ: “Hay là làm đồ ăn vặt cho chúng nó?”…Dù là quỷ thì cũng biết nên chọn cái nào!Nữ quỷ gật đầu liên tục, sợ mình trả lời trễ thì sẽ bị đám thứ dữ xung quanh xơi tái.“Tốt quá.” Tô Tái Tái vừa lòng gật đầu: “Nếu thế… Để tôi đặt cho cô một cái tên mới nhé?”