Tác giả:

6h30 mẹ nó cất tiếng ca cải lương có 1 ko 2 trong lịch sử: _ Nhã Uyên dậy ngay cho mẹ!!! Nó ngáp vài cái rùi bảo: _ 5 phút nữa mẹ ơi Rùi tiếp tục công việc nướng giòn chiếc giường công chúa _DẬY NHANHHHHH- mẹ nó hét toáng lên Nó lập tức bật dậy như lò xo xoắn phi thẳng vào nhà tắm vscn 30s rùi đi ra thở hổn hển giọng vẫn ngọt như mía lùi _ Con cảm tạ ông trời đã phú cho mẹ 1 giọng nói vang trời với tần số volume khác cao đấy- nó đăm chiêu suy nghĩ nhưng phát hiện khuôn mặt mami đang xẩm đen không lôi thôi nữa nó vơ vội chiếc cặp chạy ngay xuống nhà dắt xe đi học lun ( công nhận bà này có năng khiếu làm VĐV Maratong đó =_=) Nó đạp xe thật nhanh đến trương cộng thêm cái thời tiết màu hè nóng nực nó cố gắng hết sức nhưng sao nó cảm thấy con đường dài quá, mồ hôi mẹ mồ hôi con thì nhau chảy trên đôi má ửng hồng, ướt hết áo. Thế mà vẫn iu đời ghê tuy hơi mệt nhọc nhưng công việc ngắm cảnh thì nó không thể bỏ qua. Do tính hậu đậu nó tông vào 1 tên đẹp troai, cao to, mái tóc vuốt keo bóng…

Chương 28: Chương 28

Con Heo Xấu Xí Kia! Em Là Của Riêng AnhTác giả: Lâm Tú Vân6h30 mẹ nó cất tiếng ca cải lương có 1 ko 2 trong lịch sử: _ Nhã Uyên dậy ngay cho mẹ!!! Nó ngáp vài cái rùi bảo: _ 5 phút nữa mẹ ơi Rùi tiếp tục công việc nướng giòn chiếc giường công chúa _DẬY NHANHHHHH- mẹ nó hét toáng lên Nó lập tức bật dậy như lò xo xoắn phi thẳng vào nhà tắm vscn 30s rùi đi ra thở hổn hển giọng vẫn ngọt như mía lùi _ Con cảm tạ ông trời đã phú cho mẹ 1 giọng nói vang trời với tần số volume khác cao đấy- nó đăm chiêu suy nghĩ nhưng phát hiện khuôn mặt mami đang xẩm đen không lôi thôi nữa nó vơ vội chiếc cặp chạy ngay xuống nhà dắt xe đi học lun ( công nhận bà này có năng khiếu làm VĐV Maratong đó =_=) Nó đạp xe thật nhanh đến trương cộng thêm cái thời tiết màu hè nóng nực nó cố gắng hết sức nhưng sao nó cảm thấy con đường dài quá, mồ hôi mẹ mồ hôi con thì nhau chảy trên đôi má ửng hồng, ướt hết áo. Thế mà vẫn iu đời ghê tuy hơi mệt nhọc nhưng công việc ngắm cảnh thì nó không thể bỏ qua. Do tính hậu đậu nó tông vào 1 tên đẹp troai, cao to, mái tóc vuốt keo bóng… -----Giờ ra chơi--------_ Uyên ới ời ơi, mày giỏi quá ah làm bà ta dạy cả tiết mà cái mặt không khác sư tử haha- nó đang ngồi trên lan can ăn vặt thì cả nhóm chạy ra, nhỏ Di nói_ Mày gan lắm nha con đũy- nhỏ Linh_ Tao mà ,,,,không phải khen nha haha- nó nở mũi_ bà không sao chứ- hắn hỏi sao nhẹ nhàng vậy chứ!!!_ ah ukm,,,, không sao- nó cúi mặt xuống tránh nụ cười ai đó_ Sao vậy Uyên, sao cậu xụy mặt thế- cậu_ Không có chi đâu, thui vào học nào- nó nhảy xuống 1 cái Phịch chắc các cái lan can nhà trường phải sửa lại cho an toàn rồi đẩy cả bọn vào lớp làm ai cũng khó hiểu thì giọng 1 cô gái vang lên..._ Anh Hải Nam....- đó là Ngọc Anh mà, nhỏ đó là học lớp 11A2 kế bên lớp chúng nó. Hôm nay nó diện 1 bộ váy thật đẹp, dáng thì chuẩn khỏi phải chỉnh với khuôn mặt rất đáng iu làm bọn con trai ngất lịm luôn =_=.Giới thiệu: Nhỏ là Hoàng Ngọc Anh con gái của Công Ty Đoàn Khang lớn trong thành phố, xinh đẹp hết chỗ chê, học lực giỏi và là hoa khôi trong cuộc thi Nữ sinh thanh lịch vừa qua nên nhỏ lại có tiếng hơn.Hắn ta đẹp trai khỏi phải bàn, chỉ cần cười 1 cái thôi kể cả bà cô chủ nhiệm cũng phải chết "đứ đừ" rồi. Học lực giỏi lại chơi thể thao tốt gái không theo mới làm lạ đó, đến cả cái con nhóc Nhã Uyên đôi lúc cũng thấy e ngại khi bắt gặp ánh mắt hắn nhìn mình nữa kìa. Bọn vịt trời trong trường kể từ ngày hắn nhập học đến giờ lúc nào cũng biện đầy đủ lý do gặp hắn, lúc thì tặng quà lúc thì cảm ơn vì cho mượn sách nek hay còn tỏ tình với hắn nữa cơ. Chuyện đó là quá bình thường với mọi người rồi vì lúc nào đến lớp bàn hắn và cậu cũng đầy ắp quà cáp nhưng hắn không nhận mà đem cho mấy đứa con gái trong lớp vì vậy nó cũng được nhận ké đồ ăn nữa hehe. Những lúc như vậy nó thấy lòng hơi khó chịu nên ăn là cách tốt nhất cho bỏ tức mà nó cũng chả hiểu mình bực về cái quái gì nữa!!! Một cảm giác lạ len lói trong con người nó ^^. Hôm nay lại có người tặng quà cho hắn và người đó là Ngọc Anh- hoa khôi đó nha~~ > Tui sao chứ>>>- nó cáu_ Tui đâu nói bà đâu, GHEN hả???- hắn ghé sát tai nó- hành động sát gái, ngân dài chữ " Ghen" làm nó nổi cả da gàNhắc từ ghen làm nó đỏ mặt lên, không thèm đôi co dài dòng nữa nó vơ vội quyển sách úp mặt lại vờ như mình đang đọc sách_ Cầm sách ngược mà cũng học được!!! Bái phục- hắn cười_ Tránh xa tui ra- nó thét ra lửa"huhu, động chạm gì với hắn cơ chứ??? Mặc kệ hắn ta đi có thế cũng nói nữa!!! Ghen cái gì cơ??? Hờn" nó khóc ròng ròng nghĩ vẩn vơ rồi tự trấn an bản thânCái cảm giác gì đang xảy ra với Trương Nhã Uyên tiểu thư vậy nhỉ??? Liệu có phải cảm giác ghen khi đang yêu không ^_^Hello mọi người>>> Truyện Mon thế nào vậy ạ!!! Mọi người đọc xong có thể cmt nhận xét giúp mình được không ạ???ChánNhảmNhàmHayNhư thế nào ạ??? Mọi người cmt bên dưới cho Mon nhé ^^>>> 10 like=1 cmt mà :))

-----Giờ ra chơi--------

_ Uyên ới ời ơi, mày giỏi quá ah làm bà ta dạy cả tiết mà cái mặt không khác sư tử haha- nó đang ngồi trên lan can ăn vặt thì cả nhóm chạy ra, nhỏ Di nói

_ Mày gan lắm nha con đũy- nhỏ Linh

_ Tao mà ,,,,không phải khen nha haha- nó nở mũi

_ bà không sao chứ- hắn hỏi sao nhẹ nhàng vậy chứ!!!

_ ah ukm,,,, không sao- nó cúi mặt xuống tránh nụ cười ai đó

_ Sao vậy Uyên, sao cậu xụy mặt thế- cậu

_ Không có chi đâu, thui vào học nào- nó nhảy xuống 1 cái Phịch chắc các cái lan can nhà trường phải sửa lại cho an toàn rồi đẩy cả bọn vào lớp làm ai cũng khó hiểu thì giọng 1 cô gái vang lên...

_ Anh Hải Nam....- đó là Ngọc Anh mà, nhỏ đó là học lớp 11A2 kế bên lớp chúng nó. Hôm nay nó diện 1 bộ váy thật đẹp, dáng thì chuẩn khỏi phải chỉnh với khuôn mặt rất đáng iu làm bọn con trai ngất lịm luôn =_=.

Giới thiệu: Nhỏ là Hoàng Ngọc Anh con gái của Công Ty Đoàn Khang lớn trong thành phố, xinh đẹp hết chỗ chê, học lực giỏi và là hoa khôi trong cuộc thi Nữ sinh thanh lịch vừa qua nên nhỏ lại có tiếng hơn.

Hắn ta đẹp trai khỏi phải bàn, chỉ cần cười 1 cái thôi kể cả bà cô chủ nhiệm cũng phải chết "đứ đừ" rồi. Học lực giỏi lại chơi thể thao tốt gái không theo mới làm lạ đó, đến cả cái con nhóc Nhã Uyên đôi lúc cũng thấy e ngại khi bắt gặp ánh mắt hắn nhìn mình nữa kìa. Bọn vịt trời trong trường kể từ ngày hắn nhập học đến giờ lúc nào cũng biện đầy đủ lý do gặp hắn, lúc thì tặng quà lúc thì cảm ơn vì cho mượn sách nek hay còn tỏ tình với hắn nữa cơ. Chuyện đó là quá bình thường với mọi người rồi vì lúc nào đến lớp bàn hắn và cậu cũng đầy ắp quà cáp nhưng hắn không nhận mà đem cho mấy đứa con gái trong lớp vì vậy nó cũng được nhận ké đồ ăn nữa hehe. Những lúc như vậy nó thấy lòng hơi khó chịu nên ăn là cách tốt nhất cho bỏ tức mà nó cũng chả hiểu mình bực về cái quái gì nữa!!! Một cảm giác lạ len lói trong con người nó ^^. Hôm nay lại có người tặng quà cho hắn và người đó là Ngọc Anh- hoa khôi đó nha~~ > Tui sao chứ>>>- nó cáu

_ Tui đâu nói bà đâu, GHEN hả???- hắn ghé sát tai nó- hành động sát gái, ngân dài chữ " Ghen" làm nó nổi cả da gà

Nhắc từ ghen làm nó đỏ mặt lên, không thèm đôi co dài dòng nữa nó vơ vội quyển sách úp mặt lại vờ như mình đang đọc sách

_ Cầm sách ngược mà cũng học được!!! Bái phục- hắn cười

_ Tránh xa tui ra- nó thét ra lửa

"huhu, động chạm gì với hắn cơ chứ??? Mặc kệ hắn ta đi có thế cũng nói nữa!!! Ghen cái gì cơ??? Hờn" nó khóc ròng ròng nghĩ vẩn vơ rồi tự trấn an bản thân

Cái cảm giác gì đang xảy ra với Trương Nhã Uyên tiểu thư vậy nhỉ??? Liệu có phải cảm giác ghen khi đang yêu không ^_^

Hello mọi người>>> Truyện Mon thế nào vậy ạ!!! Mọi người đọc xong có thể cmt nhận xét giúp mình được không ạ???

Chán

Nhảm

Nhàm

Hay

Như thế nào ạ??? Mọi người cmt bên dưới cho Mon nhé ^^>>> 10 like=1 cmt mà :))

Con Heo Xấu Xí Kia! Em Là Của Riêng AnhTác giả: Lâm Tú Vân6h30 mẹ nó cất tiếng ca cải lương có 1 ko 2 trong lịch sử: _ Nhã Uyên dậy ngay cho mẹ!!! Nó ngáp vài cái rùi bảo: _ 5 phút nữa mẹ ơi Rùi tiếp tục công việc nướng giòn chiếc giường công chúa _DẬY NHANHHHHH- mẹ nó hét toáng lên Nó lập tức bật dậy như lò xo xoắn phi thẳng vào nhà tắm vscn 30s rùi đi ra thở hổn hển giọng vẫn ngọt như mía lùi _ Con cảm tạ ông trời đã phú cho mẹ 1 giọng nói vang trời với tần số volume khác cao đấy- nó đăm chiêu suy nghĩ nhưng phát hiện khuôn mặt mami đang xẩm đen không lôi thôi nữa nó vơ vội chiếc cặp chạy ngay xuống nhà dắt xe đi học lun ( công nhận bà này có năng khiếu làm VĐV Maratong đó =_=) Nó đạp xe thật nhanh đến trương cộng thêm cái thời tiết màu hè nóng nực nó cố gắng hết sức nhưng sao nó cảm thấy con đường dài quá, mồ hôi mẹ mồ hôi con thì nhau chảy trên đôi má ửng hồng, ướt hết áo. Thế mà vẫn iu đời ghê tuy hơi mệt nhọc nhưng công việc ngắm cảnh thì nó không thể bỏ qua. Do tính hậu đậu nó tông vào 1 tên đẹp troai, cao to, mái tóc vuốt keo bóng… -----Giờ ra chơi--------_ Uyên ới ời ơi, mày giỏi quá ah làm bà ta dạy cả tiết mà cái mặt không khác sư tử haha- nó đang ngồi trên lan can ăn vặt thì cả nhóm chạy ra, nhỏ Di nói_ Mày gan lắm nha con đũy- nhỏ Linh_ Tao mà ,,,,không phải khen nha haha- nó nở mũi_ bà không sao chứ- hắn hỏi sao nhẹ nhàng vậy chứ!!!_ ah ukm,,,, không sao- nó cúi mặt xuống tránh nụ cười ai đó_ Sao vậy Uyên, sao cậu xụy mặt thế- cậu_ Không có chi đâu, thui vào học nào- nó nhảy xuống 1 cái Phịch chắc các cái lan can nhà trường phải sửa lại cho an toàn rồi đẩy cả bọn vào lớp làm ai cũng khó hiểu thì giọng 1 cô gái vang lên..._ Anh Hải Nam....- đó là Ngọc Anh mà, nhỏ đó là học lớp 11A2 kế bên lớp chúng nó. Hôm nay nó diện 1 bộ váy thật đẹp, dáng thì chuẩn khỏi phải chỉnh với khuôn mặt rất đáng iu làm bọn con trai ngất lịm luôn =_=.Giới thiệu: Nhỏ là Hoàng Ngọc Anh con gái của Công Ty Đoàn Khang lớn trong thành phố, xinh đẹp hết chỗ chê, học lực giỏi và là hoa khôi trong cuộc thi Nữ sinh thanh lịch vừa qua nên nhỏ lại có tiếng hơn.Hắn ta đẹp trai khỏi phải bàn, chỉ cần cười 1 cái thôi kể cả bà cô chủ nhiệm cũng phải chết "đứ đừ" rồi. Học lực giỏi lại chơi thể thao tốt gái không theo mới làm lạ đó, đến cả cái con nhóc Nhã Uyên đôi lúc cũng thấy e ngại khi bắt gặp ánh mắt hắn nhìn mình nữa kìa. Bọn vịt trời trong trường kể từ ngày hắn nhập học đến giờ lúc nào cũng biện đầy đủ lý do gặp hắn, lúc thì tặng quà lúc thì cảm ơn vì cho mượn sách nek hay còn tỏ tình với hắn nữa cơ. Chuyện đó là quá bình thường với mọi người rồi vì lúc nào đến lớp bàn hắn và cậu cũng đầy ắp quà cáp nhưng hắn không nhận mà đem cho mấy đứa con gái trong lớp vì vậy nó cũng được nhận ké đồ ăn nữa hehe. Những lúc như vậy nó thấy lòng hơi khó chịu nên ăn là cách tốt nhất cho bỏ tức mà nó cũng chả hiểu mình bực về cái quái gì nữa!!! Một cảm giác lạ len lói trong con người nó ^^. Hôm nay lại có người tặng quà cho hắn và người đó là Ngọc Anh- hoa khôi đó nha~~ > Tui sao chứ>>>- nó cáu_ Tui đâu nói bà đâu, GHEN hả???- hắn ghé sát tai nó- hành động sát gái, ngân dài chữ " Ghen" làm nó nổi cả da gàNhắc từ ghen làm nó đỏ mặt lên, không thèm đôi co dài dòng nữa nó vơ vội quyển sách úp mặt lại vờ như mình đang đọc sách_ Cầm sách ngược mà cũng học được!!! Bái phục- hắn cười_ Tránh xa tui ra- nó thét ra lửa"huhu, động chạm gì với hắn cơ chứ??? Mặc kệ hắn ta đi có thế cũng nói nữa!!! Ghen cái gì cơ??? Hờn" nó khóc ròng ròng nghĩ vẩn vơ rồi tự trấn an bản thânCái cảm giác gì đang xảy ra với Trương Nhã Uyên tiểu thư vậy nhỉ??? Liệu có phải cảm giác ghen khi đang yêu không ^_^Hello mọi người>>> Truyện Mon thế nào vậy ạ!!! Mọi người đọc xong có thể cmt nhận xét giúp mình được không ạ???ChánNhảmNhàmHayNhư thế nào ạ??? Mọi người cmt bên dưới cho Mon nhé ^^>>> 10 like=1 cmt mà :))

Chương 28: Chương 28