(1) Bây giờ đã là tháng mười rồi mà Trường Trung Học Cơ Sở Nghĩa Hùng này vẫn chưa đón được anh chàng nào đẹp trai tới nhập học. Bọn con gái "mai trê" thở dài, chắc có lẽ cũng hết hy vọng rồi. Bởi lẽ mới đầu năm nay, trường nhận thêm hai học sinh mới vào học lớp 9B. Trông xa thì tưởng đẹp trai, ai ngờ, nhìn gần thì xấu mà tính cách lại chẳng ai ưa. Chắc cố lắm mới có mấy bạn lớp 9B ưa được. Bọn "mai trê"lại thở dài. Thời buổi hoạn nạn khó khăn, kiếm đâu ra trai đẹp bây giờ. Thôi, đành ngậm ngùi ôn thi cấp ba trong đau khổ vậy. ( Nhi: buồn lắm chứ bà con) *** “Sân Bay Quốc Tế Nội Bài- Hà Nội” 5.a.m Một chiếc máy bay từ từ hạ cánh, máy bay riêng dành cho những học sinh du học mới về. Duy chỉ có một người, là người nhỏ tuổi nhất nhưng cũng là người đẹp trai nhất, về đây để tiếp tục công việc học hành. - Cậu Vũ, xe đã chuẩn bị xong. Chúng ta lên đường thôi. - Lại đi tiếp sao? Anh muốn giết tôi à? - Cậu Vũ, không phải, không phải. Là bà chủ dặn tôi, sau khi xuống máy bay phải lên đường về…
Chương 7: Chương 7
Nam Thần Hiện Hữu Giữa Lớp HọcTác giả: Nguyễn Hoàng Bảo Nhi(1) Bây giờ đã là tháng mười rồi mà Trường Trung Học Cơ Sở Nghĩa Hùng này vẫn chưa đón được anh chàng nào đẹp trai tới nhập học. Bọn con gái "mai trê" thở dài, chắc có lẽ cũng hết hy vọng rồi. Bởi lẽ mới đầu năm nay, trường nhận thêm hai học sinh mới vào học lớp 9B. Trông xa thì tưởng đẹp trai, ai ngờ, nhìn gần thì xấu mà tính cách lại chẳng ai ưa. Chắc cố lắm mới có mấy bạn lớp 9B ưa được. Bọn "mai trê"lại thở dài. Thời buổi hoạn nạn khó khăn, kiếm đâu ra trai đẹp bây giờ. Thôi, đành ngậm ngùi ôn thi cấp ba trong đau khổ vậy. ( Nhi: buồn lắm chứ bà con) *** “Sân Bay Quốc Tế Nội Bài- Hà Nội” 5.a.m Một chiếc máy bay từ từ hạ cánh, máy bay riêng dành cho những học sinh du học mới về. Duy chỉ có một người, là người nhỏ tuổi nhất nhưng cũng là người đẹp trai nhất, về đây để tiếp tục công việc học hành. - Cậu Vũ, xe đã chuẩn bị xong. Chúng ta lên đường thôi. - Lại đi tiếp sao? Anh muốn giết tôi à? - Cậu Vũ, không phải, không phải. Là bà chủ dặn tôi, sau khi xuống máy bay phải lên đường về… (7)- Ông bà ơi!Hắn la hét khi vừa đặt chân xuống trước cửa nhà.- Ông bà ơi! Con về rồi.- Anh Quốc ơi, cuối cùng cháu cũng về rồi.Ông bà nội hắn lật đật từ trong bếp bước ra. Ông hắn ôm chầm lấy hắn vẻ rất âu yếm. Bà nội đứng cạnh xoa đầu hắn, nói:- Ôi giời. Cháu bà lớn lắm rồi, ra dáng thanh niên rồi đấy!Hắn rời ông ôm lấy bà:- Con rất nhớ ông bà! Ngày xưa con ở với ông bà mãi.Nói vậy thôi chứ hắn chả nhớ cái gì đâu. Mười năm rồi, nhớ làm sao được. Nhưng mẹ hắn dặn là phải lựa lời mà nói với ông bà. Không được làm ông bà buồn.Trò truyện với ông bà một lúc, hắn với Trịnh Quân đi lên phòng trên tầng ba. Mọi thứ trong phòng tuy có hơi đơn giản nhưng được sắp xếp rất gọn gàng. Hắn cũng không phàn nàn gì, trèo lên giường đệm nằm. Trịnh Quân để hắn một mình.Quần quại trên giường một lúc, hắn chợt nhớ ra điều gì đo vội tới luc vali lấy ra một chiếc Iphone rất chi là thời thượng. Hình như hắn định gọi cho ai đó.*Reng*reng*reng*- Alo- đầu dây bên kia bắt máy. Nghe qua cũng đủ biết đây là giọng nói của con trai. Giọng nói rất nam tính, chỉ có điều còn kém hắn một chút.- Anh về nước rồi nè, bấy bì! – Hắn khoe- Thì kệ anh chứ- [Đầu dây bên kia]Hắn nghe nói xong liền nhăn mặt:- Bao giờ mày về? Ba mẹ mày nói sẽ đặt vé máy bay cho mày về sớm nhất có thể!- Làm ơn đi mà anh. Em không muốn về Việt Nam. Em muốn ở Hà Lan mãi mãi cơ!- Anh không biết đâu. Ông bà rất muốn mày về đây sống cùng, ông bà còn nói mày rất đẹp trai nữa!Đầu dây bên kia nghe nói liền vui mừng:- Thật á? Đẹp trai à?- Đúng vậy, về đây cũng không ít fan hâm mộ đó nha. Mày không về là thiệt thân đó.- Để em suy nghĩ….Hắn lại giả vờ gắt:- Vậy thôi đừng về nữa!- Thôi mà, thôi mà, em sẽ về. Được chưa?Hắn cười vui vẻ:- Vậy thì tốt. Mau về sớm nhất có thể đi!- Rồi, rồi. Cúp máy.*Tút*Tút*Tút**E hèm! Nhi đây. Thông báo về tình hình truyện tí nhen. Nhi sẽ viết truyện diễn biến nhanh nhé. Vì Nhi không thể ngồi miêu tả chi tiết được. Nhi chỉ muốn tiến nhanh về hồi kết thôi!Mọi người vẫn ủng hộ Nhi nhé^^Yêu ❤
(7)
- Ông bà ơi!
Hắn la hét khi vừa đặt chân xuống trước cửa nhà.
- Ông bà ơi! Con về rồi.
- Anh Quốc ơi, cuối cùng cháu cũng về rồi.
Ông bà nội hắn lật đật từ trong bếp bước ra. Ông hắn ôm chầm lấy hắn vẻ rất âu yếm. Bà nội đứng cạnh xoa đầu hắn, nói:
- Ôi giời. Cháu bà lớn lắm rồi, ra dáng thanh niên rồi đấy!
Hắn rời ông ôm lấy bà:
- Con rất nhớ ông bà! Ngày xưa con ở với ông bà mãi.
Nói vậy thôi chứ hắn chả nhớ cái gì đâu. Mười năm rồi, nhớ làm sao được. Nhưng mẹ hắn dặn là phải lựa lời mà nói với ông bà. Không được làm ông bà buồn.
Trò truyện với ông bà một lúc, hắn với Trịnh Quân đi lên phòng trên tầng ba. Mọi thứ trong phòng tuy có hơi đơn giản nhưng được sắp xếp rất gọn gàng. Hắn cũng không phàn nàn gì, trèo lên giường đệm nằm. Trịnh Quân để hắn một mình.
Quần quại trên giường một lúc, hắn chợt nhớ ra điều gì đo vội tới luc vali lấy ra một chiếc Iphone rất chi là thời thượng. Hình như hắn định gọi cho ai đó.
*Reng*reng*reng*
- Alo- đầu dây bên kia bắt máy. Nghe qua cũng đủ biết đây là giọng nói của con trai. Giọng nói rất nam tính, chỉ có điều còn kém hắn một chút.
- Anh về nước rồi nè, bấy bì! – Hắn khoe
- Thì kệ anh chứ- [Đầu dây bên kia]
Hắn nghe nói xong liền nhăn mặt:
- Bao giờ mày về? Ba mẹ mày nói sẽ đặt vé máy bay cho mày về sớm nhất có thể!
- Làm ơn đi mà anh. Em không muốn về Việt Nam. Em muốn ở Hà Lan mãi mãi cơ!
- Anh không biết đâu. Ông bà rất muốn mày về đây sống cùng, ông bà còn nói mày rất đẹp trai nữa!
Đầu dây bên kia nghe nói liền vui mừng:
- Thật á? Đẹp trai à?
- Đúng vậy, về đây cũng không ít fan hâm mộ đó nha. Mày không về là thiệt thân đó.
- Để em suy nghĩ….
Hắn lại giả vờ gắt:
- Vậy thôi đừng về nữa!
- Thôi mà, thôi mà, em sẽ về. Được chưa?
Hắn cười vui vẻ:
- Vậy thì tốt. Mau về sớm nhất có thể đi!
- Rồi, rồi. Cúp máy.
*Tút*Tút*Tút*
*
E hèm! Nhi đây. Thông báo về tình hình truyện tí nhen. Nhi sẽ viết truyện diễn biến nhanh nhé. Vì Nhi không thể ngồi miêu tả chi tiết được. Nhi chỉ muốn tiến nhanh về hồi kết thôi!
Mọi người vẫn ủng hộ Nhi nhé^^
Yêu ❤
Nam Thần Hiện Hữu Giữa Lớp HọcTác giả: Nguyễn Hoàng Bảo Nhi(1) Bây giờ đã là tháng mười rồi mà Trường Trung Học Cơ Sở Nghĩa Hùng này vẫn chưa đón được anh chàng nào đẹp trai tới nhập học. Bọn con gái "mai trê" thở dài, chắc có lẽ cũng hết hy vọng rồi. Bởi lẽ mới đầu năm nay, trường nhận thêm hai học sinh mới vào học lớp 9B. Trông xa thì tưởng đẹp trai, ai ngờ, nhìn gần thì xấu mà tính cách lại chẳng ai ưa. Chắc cố lắm mới có mấy bạn lớp 9B ưa được. Bọn "mai trê"lại thở dài. Thời buổi hoạn nạn khó khăn, kiếm đâu ra trai đẹp bây giờ. Thôi, đành ngậm ngùi ôn thi cấp ba trong đau khổ vậy. ( Nhi: buồn lắm chứ bà con) *** “Sân Bay Quốc Tế Nội Bài- Hà Nội” 5.a.m Một chiếc máy bay từ từ hạ cánh, máy bay riêng dành cho những học sinh du học mới về. Duy chỉ có một người, là người nhỏ tuổi nhất nhưng cũng là người đẹp trai nhất, về đây để tiếp tục công việc học hành. - Cậu Vũ, xe đã chuẩn bị xong. Chúng ta lên đường thôi. - Lại đi tiếp sao? Anh muốn giết tôi à? - Cậu Vũ, không phải, không phải. Là bà chủ dặn tôi, sau khi xuống máy bay phải lên đường về… (7)- Ông bà ơi!Hắn la hét khi vừa đặt chân xuống trước cửa nhà.- Ông bà ơi! Con về rồi.- Anh Quốc ơi, cuối cùng cháu cũng về rồi.Ông bà nội hắn lật đật từ trong bếp bước ra. Ông hắn ôm chầm lấy hắn vẻ rất âu yếm. Bà nội đứng cạnh xoa đầu hắn, nói:- Ôi giời. Cháu bà lớn lắm rồi, ra dáng thanh niên rồi đấy!Hắn rời ông ôm lấy bà:- Con rất nhớ ông bà! Ngày xưa con ở với ông bà mãi.Nói vậy thôi chứ hắn chả nhớ cái gì đâu. Mười năm rồi, nhớ làm sao được. Nhưng mẹ hắn dặn là phải lựa lời mà nói với ông bà. Không được làm ông bà buồn.Trò truyện với ông bà một lúc, hắn với Trịnh Quân đi lên phòng trên tầng ba. Mọi thứ trong phòng tuy có hơi đơn giản nhưng được sắp xếp rất gọn gàng. Hắn cũng không phàn nàn gì, trèo lên giường đệm nằm. Trịnh Quân để hắn một mình.Quần quại trên giường một lúc, hắn chợt nhớ ra điều gì đo vội tới luc vali lấy ra một chiếc Iphone rất chi là thời thượng. Hình như hắn định gọi cho ai đó.*Reng*reng*reng*- Alo- đầu dây bên kia bắt máy. Nghe qua cũng đủ biết đây là giọng nói của con trai. Giọng nói rất nam tính, chỉ có điều còn kém hắn một chút.- Anh về nước rồi nè, bấy bì! – Hắn khoe- Thì kệ anh chứ- [Đầu dây bên kia]Hắn nghe nói xong liền nhăn mặt:- Bao giờ mày về? Ba mẹ mày nói sẽ đặt vé máy bay cho mày về sớm nhất có thể!- Làm ơn đi mà anh. Em không muốn về Việt Nam. Em muốn ở Hà Lan mãi mãi cơ!- Anh không biết đâu. Ông bà rất muốn mày về đây sống cùng, ông bà còn nói mày rất đẹp trai nữa!Đầu dây bên kia nghe nói liền vui mừng:- Thật á? Đẹp trai à?- Đúng vậy, về đây cũng không ít fan hâm mộ đó nha. Mày không về là thiệt thân đó.- Để em suy nghĩ….Hắn lại giả vờ gắt:- Vậy thôi đừng về nữa!- Thôi mà, thôi mà, em sẽ về. Được chưa?Hắn cười vui vẻ:- Vậy thì tốt. Mau về sớm nhất có thể đi!- Rồi, rồi. Cúp máy.*Tút*Tút*Tút**E hèm! Nhi đây. Thông báo về tình hình truyện tí nhen. Nhi sẽ viết truyện diễn biến nhanh nhé. Vì Nhi không thể ngồi miêu tả chi tiết được. Nhi chỉ muốn tiến nhanh về hồi kết thôi!Mọi người vẫn ủng hộ Nhi nhé^^Yêu ❤