Tác giả:

Tại quán cà phê Kitty có một đôi nam nữ đang trò chuyện bỗng chàng trai kia nói: - Này... chúng ta chia tay đi... - Anh đùa hả... đùa vậy em không vui đâu.. - Anh không đùa anh thật sự rất nghiêm túc... - Vậy anh nói đi lí do anh chia tay em là gì.- Cô gái mất bình tĩnh Chàng trai không ngần ngại gì thốt lên: - Em nhìn lại em đi... người gì đâu ra đường không phấn son thì cũng được đi( vì nó đẹp sẵn rồi mờ) nhưng sao em phải mặc những bộ đồ xấu xí... mất thẩm mĩ như vậy chứ... anh thật sự quá thất vọng về em... Bấy lâu nay anh cứ nghĩ em là thiên kim tiểu thư ai ngờ chỉ là một người nhà quê... dẫn em đi chơi thật mất mặt mà... haizzzz .. Nói xong không chút do dự chàng trai đó đẩy ghế rời khỏi quán ... còn nó vẫn im lặng ngồi đó... nước mắt chảy và thầm nhủ rằng đây chính là lần cuối cùng nó khóc vì một người đàn ông.... rồi nhếch môi tạo thành một đường cong hoàn mĩ Lời tác giả: Nó đâu phải là con nhà nông nghèo khổ sau này mọi người sẽ biết tại sao nó ăn mặc như vậy giờ thì tác giả…

Chương 2: Chương 2

Heo Con, Iu Anh ĐiTác giả: Trâm NguyễnTại quán cà phê Kitty có một đôi nam nữ đang trò chuyện bỗng chàng trai kia nói: - Này... chúng ta chia tay đi... - Anh đùa hả... đùa vậy em không vui đâu.. - Anh không đùa anh thật sự rất nghiêm túc... - Vậy anh nói đi lí do anh chia tay em là gì.- Cô gái mất bình tĩnh Chàng trai không ngần ngại gì thốt lên: - Em nhìn lại em đi... người gì đâu ra đường không phấn son thì cũng được đi( vì nó đẹp sẵn rồi mờ) nhưng sao em phải mặc những bộ đồ xấu xí... mất thẩm mĩ như vậy chứ... anh thật sự quá thất vọng về em... Bấy lâu nay anh cứ nghĩ em là thiên kim tiểu thư ai ngờ chỉ là một người nhà quê... dẫn em đi chơi thật mất mặt mà... haizzzz .. Nói xong không chút do dự chàng trai đó đẩy ghế rời khỏi quán ... còn nó vẫn im lặng ngồi đó... nước mắt chảy và thầm nhủ rằng đây chính là lần cuối cùng nó khóc vì một người đàn ông.... rồi nhếch môi tạo thành một đường cong hoàn mĩ Lời tác giả: Nó đâu phải là con nhà nông nghèo khổ sau này mọi người sẽ biết tại sao nó ăn mặc như vậy giờ thì tác giả… Vì sự đau buồn đó nó đã quyết tâm đi du học cùng 2 người bạn thân của mình.... Sau 5 năm nó và 2 nhỏ bạn hoàn thành khóa học với thành tích rất xuất sắc nắm trong tay 5 bằng đại học nổi tiếng xuyên quốc gia hiện đang mở một công ty về trang sức thời trang địa ốc là T.M.H nhưng không ai có thể thấy được mặt của tổng giám đốc.. giám đốc.. và phó giám đốc ( vì khi xuất hiện chúng nó thường đeo mặt nạ).. Trở về hiện tại..- Ê chuẩn bị hành lí xong chưa- My- Rồi- Nó và Hân đáp- Vậy thì....- My ngân dài rồi..LETS GO... 3 đứa nó la lên... chả là tụi nó sau khi du học giờ muốn quay về quê hương của mình.... VIỆT NAMTua nhanh nha... Sau vài giờ đồng hồ ngồi trên máy bay cuối cùng cũng đã tới... Chúng nó vừa bước ra bỗng có 1 top người áo đen chạy về phía chúng nó... Nhìn thấy nó họ kính cẩn cúi chào.. Phía sau xuất hiện 1 người đàn ông khoảng 40 tuổi bước ra và nói:- Thưa các tiểu thư.. mời các tiểu thư lên xe ạ...- Ông nói- Ừm...- khuôn mặt nó lạnh tanh không cảm xúcXe boong boong trên đường rồi cũng dừng lại trước 1 ngôi biệt thự xa hoa ( mọi người thông cảm nha tác giả không giỏi văn nên không tả kĩ những phần như nhà,xe,trang phục...v.v...)Không chần chừ nó bước vào nhà vứt bali lên ghế rồi nằm xuống ra vẻ trông rất mệt mỏi.. 2 cô kia cũng không khác là mấy... nhất điện thoại lên nó gọi thông báo cho pama là đã về .. sau khi nghe pama dặn dò xong nó tắt điện thoại rồi thở dài:-Haizzzz... thật mệt mỏi- Nó- Có chuyện gì rồi phải không-2 đứa kia vùng dậy- Chính xác ...pama bảo muốn ở đây thì phải đi học- Nó than- What!!!!!!.... chúng ta tối nghiệp đại học rồi mà- My mếu máo- Có sự nhầm lẫn gì phải không- Hân hốt hoảng- Không nhầm lẫn gì đâu pama đã đăng kí trường cho chúng ta là trường Apink school ( là ngôi trường do 3 đứa nó thành lập).. đồng phục đã được chuẩn bị sẵn trên phòng.. giờ chỉ mua sách vở nữa là Ok... Nếu không sẽ phải khăn gói về nơi ấy...- Nó hăm he...- Thôi được rồi lên phòng thay đồ rồi tiến vào trung tâm mua sắm thôi nào....- My nói với vẻ mặt rất ư là vui vẻ...Khoảng 10 sau tụi nó thay đồ rồi bước xuống lầu... cả ba người hôm nay đều mặt quần đùi ( muốn khoe chân hà) nó kết hợp một chiếc áo thun đen lệch vai nhìn đẹp gái lắm luôn nà .. tóc được cột lên cao với một chiếc nơ to màu trắng kèm theo đôi dầy cao gót 3 phân... My thì diện ình một chiếc áo croptop màu trắng khoe vòng eo của nhỏ trông cực xinh.. tóc thì thắt bím rồi hất sang một bên kết hợp với đôi giày bata trắng.... còn cô Hân cũng chẳng kém đâu nha cô mặc một chiếc áo phông có mũ và dòng chữ SO WHAT màu đỏ in ngay trước ngực .. chân mang một đôi bốt cao nhìn rất chất... vào nhà xe lấy ba chiếc môtô đời mới mà cả thế giới chỉ có 3 chiếc ( do chính tay nó thiết kế đó nha) rồi phóng nhanh tới trung tâm mua sắm kitty ( sở dĩ trung tâm có tên trùng với quán cafe đã giới thiệu ở tập một là do nó muốn ghi nhớ lại hình ảnh mà thằng con trai đã đối xử tệ bạc với nó để trả thù và tất nhiên trung tâm mua sắm này là một chi nhánh nhỏ của nó)...Lời nói riêng: mọi người ủng hộ truyện bé nghe... bé hứa là sẽ không bỏ truyện... nếu ai có í kiến hay thì comment hoặc inbox cho bé nha... ^^ :*

Vì sự đau buồn đó nó đã quyết tâm đi du học cùng 2 người bạn thân của mình.... Sau 5 năm nó và 2 nhỏ bạn hoàn thành khóa học với thành tích rất xuất sắc nắm trong tay 5 bằng đại học nổi tiếng xuyên quốc gia hiện đang mở một công ty về trang sức thời trang địa ốc là T.M.H nhưng không ai có thể thấy được mặt của tổng giám đốc.. giám đốc.. và phó giám đốc ( vì khi xuất hiện chúng nó thường đeo mặt nạ).. Trở về hiện tại..

- Ê chuẩn bị hành lí xong chưa- My

- Rồi- Nó và Hân đáp

- Vậy thì....- My ngân dài rồi..

LETS GO... 3 đứa nó la lên... chả là tụi nó sau khi du học giờ muốn quay về quê hương của mình.... VIỆT NAM

Tua nhanh nha... Sau vài giờ đồng hồ ngồi trên máy bay cuối cùng cũng đã tới... Chúng nó vừa bước ra bỗng có 1 top người áo đen chạy về phía chúng nó... Nhìn thấy nó họ kính cẩn cúi chào.. Phía sau xuất hiện 1 người đàn ông khoảng 40 tuổi bước ra và nói:

- Thưa các tiểu thư.. mời các tiểu thư lên xe ạ...- Ông nói

- Ừm...- khuôn mặt nó lạnh tanh không cảm xúc

Xe boong boong trên đường rồi cũng dừng lại trước 1 ngôi biệt thự xa hoa ( mọi người thông cảm nha tác giả không giỏi văn nên không tả kĩ những phần như nhà,xe,trang phục...v.v...)

Không chần chừ nó bước vào nhà vứt bali lên ghế rồi nằm xuống ra vẻ trông rất mệt mỏi.. 2 cô kia cũng không khác là mấy... nhất điện thoại lên nó gọi thông báo cho pama là đã về .. sau khi nghe pama dặn dò xong nó tắt điện thoại rồi thở dài:

-Haizzzz... thật mệt mỏi- Nó

- Có chuyện gì rồi phải không-2 đứa kia vùng dậy

- Chính xác ...pama bảo muốn ở đây thì phải đi học- Nó than

- What!!!!!!.... chúng ta tối nghiệp đại học rồi mà- My mếu máo

- Có sự nhầm lẫn gì phải không- Hân hốt hoảng

- Không nhầm lẫn gì đâu pama đã đăng kí trường cho chúng ta là trường Apink school ( là ngôi trường do 3 đứa nó thành lập).. đồng phục đã được chuẩn bị sẵn trên phòng.. giờ chỉ mua sách vở nữa là Ok... Nếu không sẽ phải khăn gói về nơi ấy...- Nó hăm he...

- Thôi được rồi lên phòng thay đồ rồi tiến vào trung tâm mua sắm thôi nào....- My nói với vẻ mặt rất ư là vui vẻ...

Khoảng 10 sau tụi nó thay đồ rồi bước xuống lầu... cả ba người hôm nay đều mặt quần đùi ( muốn khoe chân hà) nó kết hợp một chiếc áo thun đen lệch vai nhìn đẹp gái lắm luôn nà .. tóc được cột lên cao với một chiếc nơ to màu trắng kèm theo đôi dầy cao gót 3 phân... My thì diện ình một chiếc áo croptop màu trắng khoe vòng eo của nhỏ trông cực xinh.. tóc thì thắt bím rồi hất sang một bên kết hợp với đôi giày bata trắng.... còn cô Hân cũng chẳng kém đâu nha cô mặc một chiếc áo phông có mũ và dòng chữ SO WHAT màu đỏ in ngay trước ngực .. chân mang một đôi bốt cao nhìn rất chất... vào nhà xe lấy ba chiếc môtô đời mới mà cả thế giới chỉ có 3 chiếc ( do chính tay nó thiết kế đó nha) rồi phóng nhanh tới trung tâm mua sắm kitty ( sở dĩ trung tâm có tên trùng với quán cafe đã giới thiệu ở tập một là do nó muốn ghi nhớ lại hình ảnh mà thằng con trai đã đối xử tệ bạc với nó để trả thù và tất nhiên trung tâm mua sắm này là một chi nhánh nhỏ của nó)...

Lời nói riêng: mọi người ủng hộ truyện bé nghe... bé hứa là sẽ không bỏ truyện... nếu ai có í kiến hay thì comment hoặc inbox cho bé nha... ^^ :*

Heo Con, Iu Anh ĐiTác giả: Trâm NguyễnTại quán cà phê Kitty có một đôi nam nữ đang trò chuyện bỗng chàng trai kia nói: - Này... chúng ta chia tay đi... - Anh đùa hả... đùa vậy em không vui đâu.. - Anh không đùa anh thật sự rất nghiêm túc... - Vậy anh nói đi lí do anh chia tay em là gì.- Cô gái mất bình tĩnh Chàng trai không ngần ngại gì thốt lên: - Em nhìn lại em đi... người gì đâu ra đường không phấn son thì cũng được đi( vì nó đẹp sẵn rồi mờ) nhưng sao em phải mặc những bộ đồ xấu xí... mất thẩm mĩ như vậy chứ... anh thật sự quá thất vọng về em... Bấy lâu nay anh cứ nghĩ em là thiên kim tiểu thư ai ngờ chỉ là một người nhà quê... dẫn em đi chơi thật mất mặt mà... haizzzz .. Nói xong không chút do dự chàng trai đó đẩy ghế rời khỏi quán ... còn nó vẫn im lặng ngồi đó... nước mắt chảy và thầm nhủ rằng đây chính là lần cuối cùng nó khóc vì một người đàn ông.... rồi nhếch môi tạo thành một đường cong hoàn mĩ Lời tác giả: Nó đâu phải là con nhà nông nghèo khổ sau này mọi người sẽ biết tại sao nó ăn mặc như vậy giờ thì tác giả… Vì sự đau buồn đó nó đã quyết tâm đi du học cùng 2 người bạn thân của mình.... Sau 5 năm nó và 2 nhỏ bạn hoàn thành khóa học với thành tích rất xuất sắc nắm trong tay 5 bằng đại học nổi tiếng xuyên quốc gia hiện đang mở một công ty về trang sức thời trang địa ốc là T.M.H nhưng không ai có thể thấy được mặt của tổng giám đốc.. giám đốc.. và phó giám đốc ( vì khi xuất hiện chúng nó thường đeo mặt nạ).. Trở về hiện tại..- Ê chuẩn bị hành lí xong chưa- My- Rồi- Nó và Hân đáp- Vậy thì....- My ngân dài rồi..LETS GO... 3 đứa nó la lên... chả là tụi nó sau khi du học giờ muốn quay về quê hương của mình.... VIỆT NAMTua nhanh nha... Sau vài giờ đồng hồ ngồi trên máy bay cuối cùng cũng đã tới... Chúng nó vừa bước ra bỗng có 1 top người áo đen chạy về phía chúng nó... Nhìn thấy nó họ kính cẩn cúi chào.. Phía sau xuất hiện 1 người đàn ông khoảng 40 tuổi bước ra và nói:- Thưa các tiểu thư.. mời các tiểu thư lên xe ạ...- Ông nói- Ừm...- khuôn mặt nó lạnh tanh không cảm xúcXe boong boong trên đường rồi cũng dừng lại trước 1 ngôi biệt thự xa hoa ( mọi người thông cảm nha tác giả không giỏi văn nên không tả kĩ những phần như nhà,xe,trang phục...v.v...)Không chần chừ nó bước vào nhà vứt bali lên ghế rồi nằm xuống ra vẻ trông rất mệt mỏi.. 2 cô kia cũng không khác là mấy... nhất điện thoại lên nó gọi thông báo cho pama là đã về .. sau khi nghe pama dặn dò xong nó tắt điện thoại rồi thở dài:-Haizzzz... thật mệt mỏi- Nó- Có chuyện gì rồi phải không-2 đứa kia vùng dậy- Chính xác ...pama bảo muốn ở đây thì phải đi học- Nó than- What!!!!!!.... chúng ta tối nghiệp đại học rồi mà- My mếu máo- Có sự nhầm lẫn gì phải không- Hân hốt hoảng- Không nhầm lẫn gì đâu pama đã đăng kí trường cho chúng ta là trường Apink school ( là ngôi trường do 3 đứa nó thành lập).. đồng phục đã được chuẩn bị sẵn trên phòng.. giờ chỉ mua sách vở nữa là Ok... Nếu không sẽ phải khăn gói về nơi ấy...- Nó hăm he...- Thôi được rồi lên phòng thay đồ rồi tiến vào trung tâm mua sắm thôi nào....- My nói với vẻ mặt rất ư là vui vẻ...Khoảng 10 sau tụi nó thay đồ rồi bước xuống lầu... cả ba người hôm nay đều mặt quần đùi ( muốn khoe chân hà) nó kết hợp một chiếc áo thun đen lệch vai nhìn đẹp gái lắm luôn nà .. tóc được cột lên cao với một chiếc nơ to màu trắng kèm theo đôi dầy cao gót 3 phân... My thì diện ình một chiếc áo croptop màu trắng khoe vòng eo của nhỏ trông cực xinh.. tóc thì thắt bím rồi hất sang một bên kết hợp với đôi giày bata trắng.... còn cô Hân cũng chẳng kém đâu nha cô mặc một chiếc áo phông có mũ và dòng chữ SO WHAT màu đỏ in ngay trước ngực .. chân mang một đôi bốt cao nhìn rất chất... vào nhà xe lấy ba chiếc môtô đời mới mà cả thế giới chỉ có 3 chiếc ( do chính tay nó thiết kế đó nha) rồi phóng nhanh tới trung tâm mua sắm kitty ( sở dĩ trung tâm có tên trùng với quán cafe đã giới thiệu ở tập một là do nó muốn ghi nhớ lại hình ảnh mà thằng con trai đã đối xử tệ bạc với nó để trả thù và tất nhiên trung tâm mua sắm này là một chi nhánh nhỏ của nó)...Lời nói riêng: mọi người ủng hộ truyện bé nghe... bé hứa là sẽ không bỏ truyện... nếu ai có í kiến hay thì comment hoặc inbox cho bé nha... ^^ :*

Chương 2: Chương 2