Tác giả:

Tại quán cà phê Kitty có một đôi nam nữ đang trò chuyện bỗng chàng trai kia nói: - Này... chúng ta chia tay đi... - Anh đùa hả... đùa vậy em không vui đâu.. - Anh không đùa anh thật sự rất nghiêm túc... - Vậy anh nói đi lí do anh chia tay em là gì.- Cô gái mất bình tĩnh Chàng trai không ngần ngại gì thốt lên: - Em nhìn lại em đi... người gì đâu ra đường không phấn son thì cũng được đi( vì nó đẹp sẵn rồi mờ) nhưng sao em phải mặc những bộ đồ xấu xí... mất thẩm mĩ như vậy chứ... anh thật sự quá thất vọng về em... Bấy lâu nay anh cứ nghĩ em là thiên kim tiểu thư ai ngờ chỉ là một người nhà quê... dẫn em đi chơi thật mất mặt mà... haizzzz .. Nói xong không chút do dự chàng trai đó đẩy ghế rời khỏi quán ... còn nó vẫn im lặng ngồi đó... nước mắt chảy và thầm nhủ rằng đây chính là lần cuối cùng nó khóc vì một người đàn ông.... rồi nhếch môi tạo thành một đường cong hoàn mĩ Lời tác giả: Nó đâu phải là con nhà nông nghèo khổ sau này mọi người sẽ biết tại sao nó ăn mặc như vậy giờ thì tác giả…

Chương 7: Chương 7

Heo Con, Iu Anh ĐiTác giả: Trâm NguyễnTại quán cà phê Kitty có một đôi nam nữ đang trò chuyện bỗng chàng trai kia nói: - Này... chúng ta chia tay đi... - Anh đùa hả... đùa vậy em không vui đâu.. - Anh không đùa anh thật sự rất nghiêm túc... - Vậy anh nói đi lí do anh chia tay em là gì.- Cô gái mất bình tĩnh Chàng trai không ngần ngại gì thốt lên: - Em nhìn lại em đi... người gì đâu ra đường không phấn son thì cũng được đi( vì nó đẹp sẵn rồi mờ) nhưng sao em phải mặc những bộ đồ xấu xí... mất thẩm mĩ như vậy chứ... anh thật sự quá thất vọng về em... Bấy lâu nay anh cứ nghĩ em là thiên kim tiểu thư ai ngờ chỉ là một người nhà quê... dẫn em đi chơi thật mất mặt mà... haizzzz .. Nói xong không chút do dự chàng trai đó đẩy ghế rời khỏi quán ... còn nó vẫn im lặng ngồi đó... nước mắt chảy và thầm nhủ rằng đây chính là lần cuối cùng nó khóc vì một người đàn ông.... rồi nhếch môi tạo thành một đường cong hoàn mĩ Lời tác giả: Nó đâu phải là con nhà nông nghèo khổ sau này mọi người sẽ biết tại sao nó ăn mặc như vậy giờ thì tác giả… ... Từ sau khi gặp Tuấn .. đêm nào nó cũng suy nghĩ về hắn ta.... Nghĩ rằng phải làm thế nào để hắn ta nhận ra chính nó là người con gái năm xưa mà không cần phải đích thân nói cho tên khốn kiếp ấy biết... Nó nghĩ xong liền cất lên nói một câu rất lạnh lùng : Mỹ Nữ Trả Thù Mười Năm Chưa Muộn ( cái bà này dám sửa câu châm ngôn của người ta à)_______♡♡♡♡♥♥♥♥______... Tối hôm nay là một ngày đặc biệt đối với nó... không phải là sinh nhật hay kỉ niệm gì mà là ngày sau 5 năm xa cách đến hôm nay ngày đầu tiên nó được đoàn tụ với Huy- người anh hai nó thương yêu bấy lâu nay.. Tuy nói đặc biệt vậy chứ nó cũng chẳng động tay động chân gì đến bàn tiệc cả ... nó chỉ việc ngồi đó sai 2 con nhỏ bạn yêu quý làm giùm thôi... Không phải hôm nay 2 người kia hiền lành chịu nghe lời mà do hôm qua lúc chơi caro 2 đứa nó đã thua nên ngậm ngùi mặc cho nó sai khiến.......King Koong....king koong... Hồi chuông cửa vang lên ...- Để tao ra mở cửa cho 2 tụi bây cứ tiệp tục làm việc đi hehehe- Nó trêu- Móa nó tức chưa biết con Trâm nó giỏi caro mà chơi với nó làm chi để giờ phải làm người hầu phục vụ nè trời - My kêu than- Chỉ tại tao với mày bị nó dụ thôi.... Nó thấy hai tụi mình HIỀN rồi ăn h**p ... hic hic- Hân bào chữa... ( Vâng... tôi đây là tác giả nên biết hai chị HIỀN lắm cơ)..- Tụi mày ngồi đó mà than làm gì xem ai tới nhà mình nè .. - Nó nói rồi quay ra nhìn người kia..........................- Anh Huy..... - My và Hân reo lên rồi chạy tới ôm chầm lấy ông anh hai yêu quý của nó...- E Hèm ... anh của tui hay của mấy người vậy... - Nó nói- Của tất cả - My chu chu mỏ lên cãi lại- Mấy đứa mau buông anh ra sắp ngạt thở chết rồi nè... - Huy th* d*c...- Ối.... tụi em xin lỗi... chỉ tại tụi em nhớ anh quá... Hì hì - My vừa gãi đầu vừa cười- Tạm tha cho đó..- Huy hăm he- Nè mấy người bơ tui vừa phải thôi nha... tui... Hoàng Bảo Trâm này vẫn còn sống sờ sờ trước mặt mọi người nhé!!!!! - Nó hét to- Ờ thì tụi này xin lỗi mà thôi tao đói rồi vào ăn thôi... - Hân cất tiếng... Vừa vào tới bàn ăn Hân Huy và nó không khỏi ngạc nhiên vì các món ăn đặc sắc trên bàn...- Hôm nay ai nấu ăn.. - Nó quay qua hỏi- Tao... - My xung phong giơ tay- Phải công nhận em nấu ăn giỏi thật ... trước giờ anh chưa thấy ai nấu được như em đấy... - Huy khen- Thật hả anh - My hớn hở- Thật cái đầu của mày á... làm đồ ăn cái kiểu gì vậy... cá thì khét.. canh thì ngọt như đường... ngay cả chè mà cũng mặn như muối.... bánh kem thì cay như ớt.... Mày làm ăn kiểu như vậy làm sao anh hai tao ăn được hả con kia.... - Nó hét vào tai My- Ủa tao tưởng nãy giờ mày khen con My thiệt chứ - Hân- Nấu ăn ngon như vậy không khen cũng uổng- Nó- Thôi đừng chửi nó nữa tội nghiệp để tao vào bếp nấu ọi người ăn- Hân đề nghị- OK..... - Đồng thanh.... Tất cả mọi người đang ngồi xem ti vi giết thời gian để đợi món ngon của Hân ... dù gì Hân cũng đã từng học khóa nấu ăn nên chắc phải ngon lắm....- Không biết hôm nay con Hân sẽ cho chúng ta ăn cao lương mĩ vị gì nhỉ..- My- Chắc chắn phải ngon lắm ... - Huy- Mong là vậy- Nó...Năm phút sau mùi hương từ phòng bếp phảng phất ra phòng khách...- Ê ... nghe mùi gì không - My hỏi- Nghe... - Nó và Huy- Mùi này quen lắm không lẽ......... - Nó quay ra nhìn cửa phòng bếp và hét lên.......___________♡♡♧♧♧☆☆_________Tác giả đã quay lại và lợi hại hơn xưa.... mọi người tiếp tục đọc nha... Chương sau tụi nó và Huy sẽ vạch ra được 1 kế hoạch rất hay đó

... Từ sau khi gặp Tuấn .. đêm nào nó cũng suy nghĩ về hắn ta.... Nghĩ rằng phải làm thế nào để hắn ta nhận ra chính nó là người con gái năm xưa mà không cần phải đích thân nói cho tên khốn kiếp ấy biết... Nó nghĩ xong liền cất lên nói một câu rất lạnh lùng : Mỹ Nữ Trả Thù Mười Năm Chưa Muộn ( cái bà này dám sửa câu châm ngôn của người ta à)

_______♡♡♡♡♥♥♥♥______

... Tối hôm nay là một ngày đặc biệt đối với nó... không phải là sinh nhật hay kỉ niệm gì mà là ngày sau 5 năm xa cách đến hôm nay ngày đầu tiên nó được đoàn tụ với Huy- người anh hai nó thương yêu bấy lâu nay.. Tuy nói đặc biệt vậy chứ nó cũng chẳng động tay động chân gì đến bàn tiệc cả ... nó chỉ việc ngồi đó sai 2 con nhỏ bạn yêu quý làm giùm thôi... Không phải hôm nay 2 người kia hiền lành chịu nghe lời mà do hôm qua lúc chơi caro 2 đứa nó đã thua nên ngậm ngùi mặc cho nó sai khiến...

....King Koong....king koong... Hồi chuông cửa vang lên ...

- Để tao ra mở cửa cho 2 tụi bây cứ tiệp tục làm việc đi hehehe- Nó trêu

- Móa nó tức chưa biết con Trâm nó giỏi caro mà chơi với nó làm chi để giờ phải làm người hầu phục vụ nè trời - My kêu than

- Chỉ tại tao với mày bị nó dụ thôi.... Nó thấy hai tụi mình HIỀN rồi ăn h**p ... hic hic- Hân bào chữa... ( Vâng... tôi đây là tác giả nên biết hai chị HIỀN lắm cơ)..

- Tụi mày ngồi đó mà than làm gì xem ai tới nhà mình nè .. - Nó nói rồi quay ra nhìn người kia

..........................

- Anh Huy..... - My và Hân reo lên rồi chạy tới ôm chầm lấy ông anh hai yêu quý của nó...

- E Hèm ... anh của tui hay của mấy người vậy... - Nó nói

- Của tất cả - My chu chu mỏ lên cãi lại

- Mấy đứa mau buông anh ra sắp ngạt thở chết rồi nè... - Huy th* d*c...

- Ối.... tụi em xin lỗi... chỉ tại tụi em nhớ anh quá... Hì hì - My vừa gãi đầu vừa cười

- Tạm tha cho đó..- Huy hăm he

- Nè mấy người bơ tui vừa phải thôi nha... tui... Hoàng Bảo Trâm này vẫn còn sống sờ sờ trước mặt mọi người nhé!!!!! - Nó hét to

- Ờ thì tụi này xin lỗi mà thôi tao đói rồi vào ăn thôi... - Hân cất tiếng

... Vừa vào tới bàn ăn Hân Huy và nó không khỏi ngạc nhiên vì các món ăn đặc sắc trên bàn...

- Hôm nay ai nấu ăn.. - Nó quay qua hỏi

- Tao... - My xung phong giơ tay

- Phải công nhận em nấu ăn giỏi thật ... trước giờ anh chưa thấy ai nấu được như em đấy... - Huy khen

- Thật hả anh - My hớn hở

- Thật cái đầu của mày á... làm đồ ăn cái kiểu gì vậy... cá thì khét.. canh thì ngọt như đường... ngay cả chè mà cũng mặn như muối.... bánh kem thì cay như ớt.... Mày làm ăn kiểu như vậy làm sao anh hai tao ăn được hả con kia.... - Nó hét vào tai My

- Ủa tao tưởng nãy giờ mày khen con My thiệt chứ - Hân

- Nấu ăn ngon như vậy không khen cũng uổng- Nó

- Thôi đừng chửi nó nữa tội nghiệp để tao vào bếp nấu ọi người ăn- Hân đề nghị

- OK..... - Đồng thanh

.... Tất cả mọi người đang ngồi xem ti vi giết thời gian để đợi món ngon của Hân ... dù gì Hân cũng đã từng học khóa nấu ăn nên chắc phải ngon lắm....

- Không biết hôm nay con Hân sẽ cho chúng ta ăn cao lương mĩ vị gì nhỉ..- My

- Chắc chắn phải ngon lắm ... - Huy

- Mong là vậy- Nó

...Năm phút sau mùi hương từ phòng bếp phảng phất ra phòng khách...

- Ê ... nghe mùi gì không - My hỏi

- Nghe... - Nó và Huy

- Mùi này quen lắm không lẽ......... - Nó quay ra nhìn cửa phòng bếp và hét lên.......

___________♡♡♧♧♧☆☆_________

Tác giả đã quay lại và lợi hại hơn xưa.... mọi người tiếp tục đọc nha... Chương sau tụi nó và Huy sẽ vạch ra được 1 kế hoạch rất hay đó

Heo Con, Iu Anh ĐiTác giả: Trâm NguyễnTại quán cà phê Kitty có một đôi nam nữ đang trò chuyện bỗng chàng trai kia nói: - Này... chúng ta chia tay đi... - Anh đùa hả... đùa vậy em không vui đâu.. - Anh không đùa anh thật sự rất nghiêm túc... - Vậy anh nói đi lí do anh chia tay em là gì.- Cô gái mất bình tĩnh Chàng trai không ngần ngại gì thốt lên: - Em nhìn lại em đi... người gì đâu ra đường không phấn son thì cũng được đi( vì nó đẹp sẵn rồi mờ) nhưng sao em phải mặc những bộ đồ xấu xí... mất thẩm mĩ như vậy chứ... anh thật sự quá thất vọng về em... Bấy lâu nay anh cứ nghĩ em là thiên kim tiểu thư ai ngờ chỉ là một người nhà quê... dẫn em đi chơi thật mất mặt mà... haizzzz .. Nói xong không chút do dự chàng trai đó đẩy ghế rời khỏi quán ... còn nó vẫn im lặng ngồi đó... nước mắt chảy và thầm nhủ rằng đây chính là lần cuối cùng nó khóc vì một người đàn ông.... rồi nhếch môi tạo thành một đường cong hoàn mĩ Lời tác giả: Nó đâu phải là con nhà nông nghèo khổ sau này mọi người sẽ biết tại sao nó ăn mặc như vậy giờ thì tác giả… ... Từ sau khi gặp Tuấn .. đêm nào nó cũng suy nghĩ về hắn ta.... Nghĩ rằng phải làm thế nào để hắn ta nhận ra chính nó là người con gái năm xưa mà không cần phải đích thân nói cho tên khốn kiếp ấy biết... Nó nghĩ xong liền cất lên nói một câu rất lạnh lùng : Mỹ Nữ Trả Thù Mười Năm Chưa Muộn ( cái bà này dám sửa câu châm ngôn của người ta à)_______♡♡♡♡♥♥♥♥______... Tối hôm nay là một ngày đặc biệt đối với nó... không phải là sinh nhật hay kỉ niệm gì mà là ngày sau 5 năm xa cách đến hôm nay ngày đầu tiên nó được đoàn tụ với Huy- người anh hai nó thương yêu bấy lâu nay.. Tuy nói đặc biệt vậy chứ nó cũng chẳng động tay động chân gì đến bàn tiệc cả ... nó chỉ việc ngồi đó sai 2 con nhỏ bạn yêu quý làm giùm thôi... Không phải hôm nay 2 người kia hiền lành chịu nghe lời mà do hôm qua lúc chơi caro 2 đứa nó đã thua nên ngậm ngùi mặc cho nó sai khiến.......King Koong....king koong... Hồi chuông cửa vang lên ...- Để tao ra mở cửa cho 2 tụi bây cứ tiệp tục làm việc đi hehehe- Nó trêu- Móa nó tức chưa biết con Trâm nó giỏi caro mà chơi với nó làm chi để giờ phải làm người hầu phục vụ nè trời - My kêu than- Chỉ tại tao với mày bị nó dụ thôi.... Nó thấy hai tụi mình HIỀN rồi ăn h**p ... hic hic- Hân bào chữa... ( Vâng... tôi đây là tác giả nên biết hai chị HIỀN lắm cơ)..- Tụi mày ngồi đó mà than làm gì xem ai tới nhà mình nè .. - Nó nói rồi quay ra nhìn người kia..........................- Anh Huy..... - My và Hân reo lên rồi chạy tới ôm chầm lấy ông anh hai yêu quý của nó...- E Hèm ... anh của tui hay của mấy người vậy... - Nó nói- Của tất cả - My chu chu mỏ lên cãi lại- Mấy đứa mau buông anh ra sắp ngạt thở chết rồi nè... - Huy th* d*c...- Ối.... tụi em xin lỗi... chỉ tại tụi em nhớ anh quá... Hì hì - My vừa gãi đầu vừa cười- Tạm tha cho đó..- Huy hăm he- Nè mấy người bơ tui vừa phải thôi nha... tui... Hoàng Bảo Trâm này vẫn còn sống sờ sờ trước mặt mọi người nhé!!!!! - Nó hét to- Ờ thì tụi này xin lỗi mà thôi tao đói rồi vào ăn thôi... - Hân cất tiếng... Vừa vào tới bàn ăn Hân Huy và nó không khỏi ngạc nhiên vì các món ăn đặc sắc trên bàn...- Hôm nay ai nấu ăn.. - Nó quay qua hỏi- Tao... - My xung phong giơ tay- Phải công nhận em nấu ăn giỏi thật ... trước giờ anh chưa thấy ai nấu được như em đấy... - Huy khen- Thật hả anh - My hớn hở- Thật cái đầu của mày á... làm đồ ăn cái kiểu gì vậy... cá thì khét.. canh thì ngọt như đường... ngay cả chè mà cũng mặn như muối.... bánh kem thì cay như ớt.... Mày làm ăn kiểu như vậy làm sao anh hai tao ăn được hả con kia.... - Nó hét vào tai My- Ủa tao tưởng nãy giờ mày khen con My thiệt chứ - Hân- Nấu ăn ngon như vậy không khen cũng uổng- Nó- Thôi đừng chửi nó nữa tội nghiệp để tao vào bếp nấu ọi người ăn- Hân đề nghị- OK..... - Đồng thanh.... Tất cả mọi người đang ngồi xem ti vi giết thời gian để đợi món ngon của Hân ... dù gì Hân cũng đã từng học khóa nấu ăn nên chắc phải ngon lắm....- Không biết hôm nay con Hân sẽ cho chúng ta ăn cao lương mĩ vị gì nhỉ..- My- Chắc chắn phải ngon lắm ... - Huy- Mong là vậy- Nó...Năm phút sau mùi hương từ phòng bếp phảng phất ra phòng khách...- Ê ... nghe mùi gì không - My hỏi- Nghe... - Nó và Huy- Mùi này quen lắm không lẽ......... - Nó quay ra nhìn cửa phòng bếp và hét lên.......___________♡♡♧♧♧☆☆_________Tác giả đã quay lại và lợi hại hơn xưa.... mọi người tiếp tục đọc nha... Chương sau tụi nó và Huy sẽ vạch ra được 1 kế hoạch rất hay đó

Chương 7: Chương 7