Tác giả:

Tại quán cà phê Kitty có một đôi nam nữ đang trò chuyện bỗng chàng trai kia nói: - Này... chúng ta chia tay đi... - Anh đùa hả... đùa vậy em không vui đâu.. - Anh không đùa anh thật sự rất nghiêm túc... - Vậy anh nói đi lí do anh chia tay em là gì.- Cô gái mất bình tĩnh Chàng trai không ngần ngại gì thốt lên: - Em nhìn lại em đi... người gì đâu ra đường không phấn son thì cũng được đi( vì nó đẹp sẵn rồi mờ) nhưng sao em phải mặc những bộ đồ xấu xí... mất thẩm mĩ như vậy chứ... anh thật sự quá thất vọng về em... Bấy lâu nay anh cứ nghĩ em là thiên kim tiểu thư ai ngờ chỉ là một người nhà quê... dẫn em đi chơi thật mất mặt mà... haizzzz .. Nói xong không chút do dự chàng trai đó đẩy ghế rời khỏi quán ... còn nó vẫn im lặng ngồi đó... nước mắt chảy và thầm nhủ rằng đây chính là lần cuối cùng nó khóc vì một người đàn ông.... rồi nhếch môi tạo thành một đường cong hoàn mĩ Lời tác giả: Nó đâu phải là con nhà nông nghèo khổ sau này mọi người sẽ biết tại sao nó ăn mặc như vậy giờ thì tác giả…

Chương 12: Chương 12

Heo Con, Iu Anh ĐiTác giả: Trâm NguyễnTại quán cà phê Kitty có một đôi nam nữ đang trò chuyện bỗng chàng trai kia nói: - Này... chúng ta chia tay đi... - Anh đùa hả... đùa vậy em không vui đâu.. - Anh không đùa anh thật sự rất nghiêm túc... - Vậy anh nói đi lí do anh chia tay em là gì.- Cô gái mất bình tĩnh Chàng trai không ngần ngại gì thốt lên: - Em nhìn lại em đi... người gì đâu ra đường không phấn son thì cũng được đi( vì nó đẹp sẵn rồi mờ) nhưng sao em phải mặc những bộ đồ xấu xí... mất thẩm mĩ như vậy chứ... anh thật sự quá thất vọng về em... Bấy lâu nay anh cứ nghĩ em là thiên kim tiểu thư ai ngờ chỉ là một người nhà quê... dẫn em đi chơi thật mất mặt mà... haizzzz .. Nói xong không chút do dự chàng trai đó đẩy ghế rời khỏi quán ... còn nó vẫn im lặng ngồi đó... nước mắt chảy và thầm nhủ rằng đây chính là lần cuối cùng nó khóc vì một người đàn ông.... rồi nhếch môi tạo thành một đường cong hoàn mĩ Lời tác giả: Nó đâu phải là con nhà nông nghèo khổ sau này mọi người sẽ biết tại sao nó ăn mặc như vậy giờ thì tác giả… ... Hôm nay nó cảm thấy trông người rất bồn chồn ... khó chịu chắc hẳn sắp có chuyện gì đó xảy ra.... Biết thế nhưng nó vẫn ung dung cùng hai nhỏ bạn đi đến trường........ Vào tới lớp...Bàn của My - Minh- Hey.... My - Minh gọi- Gì đấy.... - My trả lời- Cô có muốn làm bạn thân với tôi không???....- Ok sao cũng được...- Vậy chiều nay đi công viên nhé !.... chỉ hai chúng ta thôi....- Ừm cũng được ... mấy giờ....- 5h.... cô đưa địa chỉ tôi sẽ qua rước cô đi...___________________♡________________Cùng lúc đó tại bàn Hân - Hùng- Hân....- giề....- Ra chơi lên sân thượng nói chuyện với tôi nhé.... !- có chuyện gì nói đây không được à- Không được....- Thôi được... chút nữa đi đang chơi game♡♡♡♡♡♡♡- Trâm .... - Hắn- What ?.... - nó nhìn qua- cô có mối tình đầu nào chưa....Nó khựng lại ... tuy không muốn kể nhưng cảm giác ở cạnh hắn rất an toàn nên nó cảm thấy ổn- Rồi... một mối tình rất buồn- Vậy có thể nố cho tôi biết lí do chia tay không....- Hắn ta kêu tôi là thứ nghèo nàn ăn mặc thiếu thẫm mĩ...- Sao.... cô như vậy mà hắn ta dám nói thế kia ư....- Tôi có lí do- Cô có thể cho tôi biết( Đây chính là lí do tại sao... )- Tôi lúc đó là một gái rất hay cười ngày nào cũng cười... rất ấm áp hạnh phúc nhưng rồi một ngày vì ba mẹ tôi phát hiện tôi đang quen một người con trai của công ty đối thủ cạnh tranh của mình thì ra sức ngăn cản.... Đúng hôm đó tôi trốn ra ngoài gặp anh ấy... vì sợ phát hiện tôi phải giả dạng thành một cô gái ăn mặc thấp hèn ... Tưởng chừng anh ấy yêu tôi bằng trái tim nhưng không.... Hắn phun vào mặc tôi những từ khó nghe.... Đồ quê mùa... ăn mặc thiếu thẫm mĩ.... và kể từ đó tôi là một con người như anh đã thấy.... và đây cũng chính là lí do tại sao tôi tát Thiên Hương....- Mà hắn ta tên gì thế....- Phí Anh Tuấn....- Anh họ Lili...- Ừm...- Cô không định trả thù sao... mà hắn ta không nhận ra cô sao...- Không.... nếu không trả thù tôi đây không mang họ Hoàng....- Cô trả thù như thế nào...- Đơn giản ... ăn miếng trả miếng... tôi sẽ bắt anh ta yêu tôi sâu đậm sau đó đá anh ta một cách không thương tiếc...- Nếu cần tôi sẽ giúp đỡ.....- Cảm ơn anh*** Suy nghĩ suy nghĩ nó giật mình Tại sao mình lại nói chuyện với hắn nhiều thế nhỉ??? Một hồi tim đánh mạnh.... Cô đã rung động rồi sao.... ???_______♡♡♡♡____________MỌI NGƯỜI MENT ĐI Ạ.... :* ^^

... Hôm nay nó cảm thấy trông người rất bồn chồn ... khó chịu chắc hẳn sắp có chuyện gì đó xảy ra.... Biết thế nhưng nó vẫn ung dung cùng hai nhỏ bạn đi đến trường....

.... Vào tới lớp...

Bàn của My - Minh

- Hey.... My - Minh gọi

- Gì đấy.... - My trả lời

- Cô có muốn làm bạn thân với tôi không???....

- Ok sao cũng được...

- Vậy chiều nay đi công viên nhé !.... chỉ hai chúng ta thôi....

- Ừm cũng được ... mấy giờ....

- 5h.... cô đưa địa chỉ tôi sẽ qua rước cô đi...

___________________♡________________

Cùng lúc đó tại bàn Hân - Hùng

- Hân....

- giề....

- Ra chơi lên sân thượng nói chuyện với tôi nhé.... !

- có chuyện gì nói đây không được à

- Không được....

- Thôi được... chút nữa đi đang chơi game

♡♡♡♡♡♡♡

- Trâm .... - Hắn

- What ?.... - nó nhìn qua

- cô có mối tình đầu nào chưa....

Nó khựng lại ... tuy không muốn kể nhưng cảm giác ở cạnh hắn rất an toàn nên nó cảm thấy ổn

- Rồi... một mối tình rất buồn

- Vậy có thể nố cho tôi biết lí do chia tay không....

- Hắn ta kêu tôi là thứ nghèo nàn ăn mặc thiếu thẫm mĩ...

- Sao.... cô như vậy mà hắn ta dám nói thế kia ư....

- Tôi có lí do

- Cô có thể cho tôi biết

( Đây chính là lí do tại sao... )

- Tôi lúc đó là một gái rất hay cười ngày nào cũng cười... rất ấm áp hạnh phúc nhưng rồi một ngày vì ba mẹ tôi phát hiện tôi đang quen một người con trai của công ty đối thủ cạnh tranh của mình thì ra sức ngăn cản.... Đúng hôm đó tôi trốn ra ngoài gặp anh ấy... vì sợ phát hiện tôi phải giả dạng thành một cô gái ăn mặc thấp hèn ... Tưởng chừng anh ấy yêu tôi bằng trái tim nhưng không.... Hắn phun vào mặc tôi những từ khó nghe.... Đồ quê mùa... ăn mặc thiếu thẫm mĩ.... và kể từ đó tôi là một con người như anh đã thấy.... và đây cũng chính là lí do tại sao tôi tát Thiên Hương....

- Mà hắn ta tên gì thế....

- Phí Anh Tuấn....

- Anh họ Lili...

- Ừm...

- Cô không định trả thù sao... mà hắn ta không nhận ra cô sao...

- Không.... nếu không trả thù tôi đây không mang họ Hoàng....

- Cô trả thù như thế nào...

- Đơn giản ... ăn miếng trả miếng... tôi sẽ bắt anh ta yêu tôi sâu đậm sau đó đá anh ta một cách không thương tiếc...

- Nếu cần tôi sẽ giúp đỡ.....

- Cảm ơn anh

*** Suy nghĩ suy nghĩ nó giật mình Tại sao mình lại nói chuyện với hắn nhiều thế nhỉ??? Một hồi tim đánh mạnh.... Cô đã rung động rồi sao.... ???

_______♡♡♡♡____________

MỌI NGƯỜI MENT ĐI Ạ.... :* ^^

Heo Con, Iu Anh ĐiTác giả: Trâm NguyễnTại quán cà phê Kitty có một đôi nam nữ đang trò chuyện bỗng chàng trai kia nói: - Này... chúng ta chia tay đi... - Anh đùa hả... đùa vậy em không vui đâu.. - Anh không đùa anh thật sự rất nghiêm túc... - Vậy anh nói đi lí do anh chia tay em là gì.- Cô gái mất bình tĩnh Chàng trai không ngần ngại gì thốt lên: - Em nhìn lại em đi... người gì đâu ra đường không phấn son thì cũng được đi( vì nó đẹp sẵn rồi mờ) nhưng sao em phải mặc những bộ đồ xấu xí... mất thẩm mĩ như vậy chứ... anh thật sự quá thất vọng về em... Bấy lâu nay anh cứ nghĩ em là thiên kim tiểu thư ai ngờ chỉ là một người nhà quê... dẫn em đi chơi thật mất mặt mà... haizzzz .. Nói xong không chút do dự chàng trai đó đẩy ghế rời khỏi quán ... còn nó vẫn im lặng ngồi đó... nước mắt chảy và thầm nhủ rằng đây chính là lần cuối cùng nó khóc vì một người đàn ông.... rồi nhếch môi tạo thành một đường cong hoàn mĩ Lời tác giả: Nó đâu phải là con nhà nông nghèo khổ sau này mọi người sẽ biết tại sao nó ăn mặc như vậy giờ thì tác giả… ... Hôm nay nó cảm thấy trông người rất bồn chồn ... khó chịu chắc hẳn sắp có chuyện gì đó xảy ra.... Biết thế nhưng nó vẫn ung dung cùng hai nhỏ bạn đi đến trường........ Vào tới lớp...Bàn của My - Minh- Hey.... My - Minh gọi- Gì đấy.... - My trả lời- Cô có muốn làm bạn thân với tôi không???....- Ok sao cũng được...- Vậy chiều nay đi công viên nhé !.... chỉ hai chúng ta thôi....- Ừm cũng được ... mấy giờ....- 5h.... cô đưa địa chỉ tôi sẽ qua rước cô đi...___________________♡________________Cùng lúc đó tại bàn Hân - Hùng- Hân....- giề....- Ra chơi lên sân thượng nói chuyện với tôi nhé.... !- có chuyện gì nói đây không được à- Không được....- Thôi được... chút nữa đi đang chơi game♡♡♡♡♡♡♡- Trâm .... - Hắn- What ?.... - nó nhìn qua- cô có mối tình đầu nào chưa....Nó khựng lại ... tuy không muốn kể nhưng cảm giác ở cạnh hắn rất an toàn nên nó cảm thấy ổn- Rồi... một mối tình rất buồn- Vậy có thể nố cho tôi biết lí do chia tay không....- Hắn ta kêu tôi là thứ nghèo nàn ăn mặc thiếu thẫm mĩ...- Sao.... cô như vậy mà hắn ta dám nói thế kia ư....- Tôi có lí do- Cô có thể cho tôi biết( Đây chính là lí do tại sao... )- Tôi lúc đó là một gái rất hay cười ngày nào cũng cười... rất ấm áp hạnh phúc nhưng rồi một ngày vì ba mẹ tôi phát hiện tôi đang quen một người con trai của công ty đối thủ cạnh tranh của mình thì ra sức ngăn cản.... Đúng hôm đó tôi trốn ra ngoài gặp anh ấy... vì sợ phát hiện tôi phải giả dạng thành một cô gái ăn mặc thấp hèn ... Tưởng chừng anh ấy yêu tôi bằng trái tim nhưng không.... Hắn phun vào mặc tôi những từ khó nghe.... Đồ quê mùa... ăn mặc thiếu thẫm mĩ.... và kể từ đó tôi là một con người như anh đã thấy.... và đây cũng chính là lí do tại sao tôi tát Thiên Hương....- Mà hắn ta tên gì thế....- Phí Anh Tuấn....- Anh họ Lili...- Ừm...- Cô không định trả thù sao... mà hắn ta không nhận ra cô sao...- Không.... nếu không trả thù tôi đây không mang họ Hoàng....- Cô trả thù như thế nào...- Đơn giản ... ăn miếng trả miếng... tôi sẽ bắt anh ta yêu tôi sâu đậm sau đó đá anh ta một cách không thương tiếc...- Nếu cần tôi sẽ giúp đỡ.....- Cảm ơn anh*** Suy nghĩ suy nghĩ nó giật mình Tại sao mình lại nói chuyện với hắn nhiều thế nhỉ??? Một hồi tim đánh mạnh.... Cô đã rung động rồi sao.... ???_______♡♡♡♡____________MỌI NGƯỜI MENT ĐI Ạ.... :* ^^

Chương 12: Chương 12