Tác giả:

Chương 1: Quyết định bất ngờ.  Tại Pari, trong một khu biệt thự rộng nhất nhì thủ đô đang xảy ra một cuộc bạo động í lộn ùi một cuộc ẩu đả giữa những con người quyền quí.   - Mày còn k đưa đây hả con Rin kia. Đứng lại đó tao mà bắt được thì mày toi- đấy cái giọng dữ dằn kia thì còn ai ngoài nó. Chả là nó đói khi đi công việc về nên định kêu cái Pizza ăn rồi chờ đấng tối cao qua í mà. Người bảo "trời đánh tránh còn bữa ăn" thế mà con bạn thân của nó nỡ nào.   - Rin ơi, tao xin mày trả lại cho con Anne giùm tao. Không tí nữa nó điên thì mang họa cả lũ- nhẹ nhàng thế này thì còn ai ngoài Sam của ta.   Nhờ Sam mà nó mới được yên ổn ngồi xuống mà thưởng thức cái Pizza kim chi mà nó ưa thích. Khi no nê thì cũng là lúc đấng tối cao của tụi nó qua tới. Ngồi xuống thì ông Trần-ba nó lên tiếng:  - Ngày mai các con phải về Việt Nam ngay cho pama.  - WHY? - tụi nó đồng thanh tập 1  - Lý do vì thế giới đêm ở đây đã bị các con làm loạn lên rồi, pama k chịu nổi tụi con nữa nên quyết định cho về -…

Chương 55: Chương 55

Các Đại Công Chúa Đáng YêuTác giả: Zin ZinChương 1: Quyết định bất ngờ.  Tại Pari, trong một khu biệt thự rộng nhất nhì thủ đô đang xảy ra một cuộc bạo động í lộn ùi một cuộc ẩu đả giữa những con người quyền quí.   - Mày còn k đưa đây hả con Rin kia. Đứng lại đó tao mà bắt được thì mày toi- đấy cái giọng dữ dằn kia thì còn ai ngoài nó. Chả là nó đói khi đi công việc về nên định kêu cái Pizza ăn rồi chờ đấng tối cao qua í mà. Người bảo "trời đánh tránh còn bữa ăn" thế mà con bạn thân của nó nỡ nào.   - Rin ơi, tao xin mày trả lại cho con Anne giùm tao. Không tí nữa nó điên thì mang họa cả lũ- nhẹ nhàng thế này thì còn ai ngoài Sam của ta.   Nhờ Sam mà nó mới được yên ổn ngồi xuống mà thưởng thức cái Pizza kim chi mà nó ưa thích. Khi no nê thì cũng là lúc đấng tối cao của tụi nó qua tới. Ngồi xuống thì ông Trần-ba nó lên tiếng:  - Ngày mai các con phải về Việt Nam ngay cho pama.  - WHY? - tụi nó đồng thanh tập 1  - Lý do vì thế giới đêm ở đây đã bị các con làm loạn lên rồi, pama k chịu nổi tụi con nữa nên quyết định cho về -… Chương 551 tháng sau- Alo- Vâng. Có cần....- D....dạ- nghe tới đây....tự nhiên, tim của nó.....- Dạ vâng- nó gác máy. Đứng lên đi ra khỏi phòng. Mục tiêu nó muốn đến...."Cốc cốc"- Em vào được không?- Ừ. Em vào đi.- Anh Minh- nó mở cửa bước vào trong.- Sao sắc mặt kém vậy?- Ngày mai...thầy về Việt Nam.- Vậy à.- Nhưng....thầy nói có một người thầy muốn giới thiệu. Em...- hì- Minh xoa đầu nó- Yên tâm đi. Dù sao anh cũng ở bên cạnh em mà.- Em biết. Nhưng em cũng....- Haiz....không phải suy nghĩ nhiều gì hết. Anh sẽ ủng hộ em dù như thế nào.- Cám ơn anh.[13h hôm sau, tại sảnh nhà hàng Daisy]- Đâu rồi ta?- Jin đứng nhìn xung quanh.- Chị hai...- tiếng của Sane vọng từ phía sau. Bàn tay của nó đang siết chặt lấy tay Minh hơn. Minh cũng nắm tay nó như trấn tĩnh tinh thần. Hắn thì đứng nhìn mà khó chịu. Tại sao không thể ghen chứ? (có ai cấm đâu) Nhưng tự cảm thấy bản thân có khoảng cách quá xa....- Ở đây này- Sane tiếp tục gọi. Mọi người đều đã quay lại phía sau lưng. Bọn nó đứng hình (trừ nó, vì vẫn chưa quay lại), cả bọn hắn cũng thế. Nhưng anh nó, Trọng, Kiệt đều không biết gì. Minh cũng rất rất ư là ngạc nhiên. Trùng hợp vậy sao? Đúng là....người ta nói "Trái Đất tròn" quả không sai. Cho dù có quay bao nhiêu vòng, qua bao nhiêu ngày. Nếu như trời đã định số phận phải thế...thì xoay bao nhiêu vòng nó cũng sẽ trở lại điểm xuất phát. Rồi sẽ gặp lại. Nhưng tại sao không có cuộc họp nào mà không có tan. Cũng có những người luôn ước mong rằng đã tan rồi thì đừng họp....vì những chuyện đó, chẳng mấy tốt đẹp. Nhưng mà...liệu con người có thể chạy trốn khỏi số phận hay không? Chạy đến đâu? Đến bất cứ nơi đâu cũng sẽ có kẻ thù. Không phải người khác, thì kẻ thù lớn nhất cũng chính là bản thân mình. Thế thì phải trốn chạy đi đâu đây?Sống là phải đối mặt. Đối mặt với những gì mà người đã muốn ta vượt qua. Thử học cách chấp nhận và đối mặt xem....bạn sẽ trở nên rất mạnh mẽ.- Hớ.....- không thể nói được. Xoay người lại, con người này.....sao mà lại nhìn quen quá. Nhưng không muốn gặp chút nào. Đùa à? Ông trời ơi, ông đang giễu cợt người đó sao?- Chào- người đó cất lời trước.- Chào- bọn nó và bọn hắn đáp trả (trừ nó và Minh). Bọn hắn thì nhìn người này với ánh mắt cũng rất thân quen (trừ Kin)- Chào cô. Đại tướng- người đó nhếch môi chìa tay về phía nó.- Chào- không đáp trả cái bắt tay đó. Chỉ nhẹ lời rồi quay ánh mắt đi chỗ khác[Mọi người có đoán được người mới này không nhỉ???]

Chương 55

1 tháng sau

- Alo

- Vâng. Có cần....

- D....dạ- nghe tới đây....tự nhiên, tim của nó.....

- Dạ vâng- nó gác máy. Đứng lên đi ra khỏi phòng. Mục tiêu nó muốn đến....

"Cốc cốc"

- Em vào được không?

- Ừ. Em vào đi.

- Anh Minh- nó mở cửa bước vào trong.

- Sao sắc mặt kém vậy?

- Ngày mai...thầy về Việt Nam.

- Vậy à.

- Nhưng....thầy nói có một người thầy muốn giới thiệu. Em...

- hì- Minh xoa đầu nó- Yên tâm đi. Dù sao anh cũng ở bên cạnh em mà.

- Em biết. Nhưng em cũng....

- Haiz....không phải suy nghĩ nhiều gì hết. Anh sẽ ủng hộ em dù như thế nào.

- Cám ơn anh.

[13h hôm sau, tại sảnh nhà hàng Daisy]

- Đâu rồi ta?- Jin đứng nhìn xung quanh.

- Chị hai...- tiếng của Sane vọng từ phía sau. Bàn tay của nó đang siết chặt lấy tay Minh hơn. Minh cũng nắm tay nó như trấn tĩnh tinh thần. Hắn thì đứng nhìn mà khó chịu. Tại sao không thể ghen chứ? (có ai cấm đâu) Nhưng tự cảm thấy bản thân có khoảng cách quá xa....- Ở đây này- Sane tiếp tục gọi. Mọi người đều đã quay lại phía sau lưng. Bọn nó đứng hình (trừ nó, vì vẫn chưa quay lại), cả bọn hắn cũng thế. Nhưng anh nó, Trọng, Kiệt đều không biết gì. Minh cũng rất rất ư là ngạc nhiên. Trùng hợp vậy sao? Đúng là....người ta nói "Trái Đất tròn" quả không sai. Cho dù có quay bao nhiêu vòng, qua bao nhiêu ngày. Nếu như trời đã định số phận phải thế...thì xoay bao nhiêu vòng nó cũng sẽ trở lại điểm xuất phát. Rồi sẽ gặp lại. Nhưng tại sao không có cuộc họp nào mà không có tan. Cũng có những người luôn ước mong rằng đã tan rồi thì đừng họp....vì những chuyện đó, chẳng mấy tốt đẹp. Nhưng mà...liệu con người có thể chạy trốn khỏi số phận hay không? Chạy đến đâu? Đến bất cứ nơi đâu cũng sẽ có kẻ thù. Không phải người khác, thì kẻ thù lớn nhất cũng chính là bản thân mình. Thế thì phải trốn chạy đi đâu đây?

Sống là phải đối mặt. Đối mặt với những gì mà người đã muốn ta vượt qua. Thử học cách chấp nhận và đối mặt xem....bạn sẽ trở nên rất mạnh mẽ.

- Hớ.....- không thể nói được. Xoay người lại, con người này.....sao mà lại nhìn quen quá. Nhưng không muốn gặp chút nào. Đùa à? Ông trời ơi, ông đang giễu cợt người đó sao?

- Chào- người đó cất lời trước.

- Chào- bọn nó và bọn hắn đáp trả (trừ nó và Minh). Bọn hắn thì nhìn người này với ánh mắt cũng rất thân quen (trừ Kin)

- Chào cô. Đại tướng- người đó nhếch môi chìa tay về phía nó.

- Chào- không đáp trả cái bắt tay đó. Chỉ nhẹ lời rồi quay ánh mắt đi chỗ khác

[Mọi người có đoán được người mới này không nhỉ???]

Các Đại Công Chúa Đáng YêuTác giả: Zin ZinChương 1: Quyết định bất ngờ.  Tại Pari, trong một khu biệt thự rộng nhất nhì thủ đô đang xảy ra một cuộc bạo động í lộn ùi một cuộc ẩu đả giữa những con người quyền quí.   - Mày còn k đưa đây hả con Rin kia. Đứng lại đó tao mà bắt được thì mày toi- đấy cái giọng dữ dằn kia thì còn ai ngoài nó. Chả là nó đói khi đi công việc về nên định kêu cái Pizza ăn rồi chờ đấng tối cao qua í mà. Người bảo "trời đánh tránh còn bữa ăn" thế mà con bạn thân của nó nỡ nào.   - Rin ơi, tao xin mày trả lại cho con Anne giùm tao. Không tí nữa nó điên thì mang họa cả lũ- nhẹ nhàng thế này thì còn ai ngoài Sam của ta.   Nhờ Sam mà nó mới được yên ổn ngồi xuống mà thưởng thức cái Pizza kim chi mà nó ưa thích. Khi no nê thì cũng là lúc đấng tối cao của tụi nó qua tới. Ngồi xuống thì ông Trần-ba nó lên tiếng:  - Ngày mai các con phải về Việt Nam ngay cho pama.  - WHY? - tụi nó đồng thanh tập 1  - Lý do vì thế giới đêm ở đây đã bị các con làm loạn lên rồi, pama k chịu nổi tụi con nữa nên quyết định cho về -… Chương 551 tháng sau- Alo- Vâng. Có cần....- D....dạ- nghe tới đây....tự nhiên, tim của nó.....- Dạ vâng- nó gác máy. Đứng lên đi ra khỏi phòng. Mục tiêu nó muốn đến...."Cốc cốc"- Em vào được không?- Ừ. Em vào đi.- Anh Minh- nó mở cửa bước vào trong.- Sao sắc mặt kém vậy?- Ngày mai...thầy về Việt Nam.- Vậy à.- Nhưng....thầy nói có một người thầy muốn giới thiệu. Em...- hì- Minh xoa đầu nó- Yên tâm đi. Dù sao anh cũng ở bên cạnh em mà.- Em biết. Nhưng em cũng....- Haiz....không phải suy nghĩ nhiều gì hết. Anh sẽ ủng hộ em dù như thế nào.- Cám ơn anh.[13h hôm sau, tại sảnh nhà hàng Daisy]- Đâu rồi ta?- Jin đứng nhìn xung quanh.- Chị hai...- tiếng của Sane vọng từ phía sau. Bàn tay của nó đang siết chặt lấy tay Minh hơn. Minh cũng nắm tay nó như trấn tĩnh tinh thần. Hắn thì đứng nhìn mà khó chịu. Tại sao không thể ghen chứ? (có ai cấm đâu) Nhưng tự cảm thấy bản thân có khoảng cách quá xa....- Ở đây này- Sane tiếp tục gọi. Mọi người đều đã quay lại phía sau lưng. Bọn nó đứng hình (trừ nó, vì vẫn chưa quay lại), cả bọn hắn cũng thế. Nhưng anh nó, Trọng, Kiệt đều không biết gì. Minh cũng rất rất ư là ngạc nhiên. Trùng hợp vậy sao? Đúng là....người ta nói "Trái Đất tròn" quả không sai. Cho dù có quay bao nhiêu vòng, qua bao nhiêu ngày. Nếu như trời đã định số phận phải thế...thì xoay bao nhiêu vòng nó cũng sẽ trở lại điểm xuất phát. Rồi sẽ gặp lại. Nhưng tại sao không có cuộc họp nào mà không có tan. Cũng có những người luôn ước mong rằng đã tan rồi thì đừng họp....vì những chuyện đó, chẳng mấy tốt đẹp. Nhưng mà...liệu con người có thể chạy trốn khỏi số phận hay không? Chạy đến đâu? Đến bất cứ nơi đâu cũng sẽ có kẻ thù. Không phải người khác, thì kẻ thù lớn nhất cũng chính là bản thân mình. Thế thì phải trốn chạy đi đâu đây?Sống là phải đối mặt. Đối mặt với những gì mà người đã muốn ta vượt qua. Thử học cách chấp nhận và đối mặt xem....bạn sẽ trở nên rất mạnh mẽ.- Hớ.....- không thể nói được. Xoay người lại, con người này.....sao mà lại nhìn quen quá. Nhưng không muốn gặp chút nào. Đùa à? Ông trời ơi, ông đang giễu cợt người đó sao?- Chào- người đó cất lời trước.- Chào- bọn nó và bọn hắn đáp trả (trừ nó và Minh). Bọn hắn thì nhìn người này với ánh mắt cũng rất thân quen (trừ Kin)- Chào cô. Đại tướng- người đó nhếch môi chìa tay về phía nó.- Chào- không đáp trả cái bắt tay đó. Chỉ nhẹ lời rồi quay ánh mắt đi chỗ khác[Mọi người có đoán được người mới này không nhỉ???]

Chương 55: Chương 55