Tác giả:

CHƯƠNG 1 Năm nay không phải là năm con hổ cho nên hổ Thần Quân Khiếu trong mười hai con giáp rất nhàn nhã tìm địa phương hoa thơm chim hót lười biếng ngủ.  Nơi này là Nhân Gian Giới phía nam Việt Quốc phụ cận có một thôn trang nhỏ cảnh quan rất mộc mạc thuần phác, hoa thơm chim hót nước chảy róc rách, mặt đất ẩm ướt.  Không khí ở đây thật mát lạnh thoải mái.  Khó có được mùa hè như thế, sau giờ ngọ, Khiếu xoay người một cái, thật thoải mái a.  Đột nhiên trước mắt nhảy ra một cục bông màu trắng mượt như nhung, Khiếu nháy mắt mấy cái, cho là mình hoa mắt, nhắm mắt ngủ tiếp. Đột nhiên hắn phát hiện cục bông màu trắng ở trên đầu hắn hình như phát ra âm thanh.  Người nào gan to như vậy, dám ở trên đầu lão hổ làm loạn?  Khiếu mở mắt ra, thấy một bé thỏ nhỏ lông xù trắng trắng tròn tròn mềm mượt như nhung.  -Ngươi là ai a? Bé thỏ nhỏ hỏi.  -Ngươi chưa từng thấy qua ta? Bé thỏ nhỏ lắc đầu một cái.  -Không có, mùi cũng không quen thuộc, ngươi là cái gì? -Ta là lão hổ, ta khuyên ngươi lần sau…

Chương 26

Bé Thỏ Con Của Hổ ThầnTác giả: Đông TrùngTruyện Đam MỹCHƯƠNG 1 Năm nay không phải là năm con hổ cho nên hổ Thần Quân Khiếu trong mười hai con giáp rất nhàn nhã tìm địa phương hoa thơm chim hót lười biếng ngủ.  Nơi này là Nhân Gian Giới phía nam Việt Quốc phụ cận có một thôn trang nhỏ cảnh quan rất mộc mạc thuần phác, hoa thơm chim hót nước chảy róc rách, mặt đất ẩm ướt.  Không khí ở đây thật mát lạnh thoải mái.  Khó có được mùa hè như thế, sau giờ ngọ, Khiếu xoay người một cái, thật thoải mái a.  Đột nhiên trước mắt nhảy ra một cục bông màu trắng mượt như nhung, Khiếu nháy mắt mấy cái, cho là mình hoa mắt, nhắm mắt ngủ tiếp. Đột nhiên hắn phát hiện cục bông màu trắng ở trên đầu hắn hình như phát ra âm thanh.  Người nào gan to như vậy, dám ở trên đầu lão hổ làm loạn?  Khiếu mở mắt ra, thấy một bé thỏ nhỏ lông xù trắng trắng tròn tròn mềm mượt như nhung.  -Ngươi là ai a? Bé thỏ nhỏ hỏi.  -Ngươi chưa từng thấy qua ta? Bé thỏ nhỏ lắc đầu một cái.  -Không có, mùi cũng không quen thuộc, ngươi là cái gì? -Ta là lão hổ, ta khuyên ngươi lần sau… CHƯƠNG 26Chỗ này so với mười mấy năm trước, thay đổi không ít, náo nhiệt, nhưng rừng cây cũng ít đi, rừng cây cách bọn họ khá xa, vì muốn tìm một nơi cho Bính Bính biến thân, hơn nữa còn yên tĩnh để hắn có thể nói chuyện, Khiếu không thể làm gì khác hơn là tìm một quán trọ mướn một phòng. Vào phòng khóa cửa, Bính Bính lập tức biến thành đứa trẻ, muốn hướng cửa đi ra, bị Khiếu từ phía sau ôm lấy. -Ngươi muốn đi nơi nào?-Tìm mụ mụ. -Con thỏ vừa rồi không phải là mẹ ngươi.Bính Bính cắn môi quay đầu lại, trong mắt lấp lánh nước. -Vậy mụ mụ ta ở đâu? Khiếu ngồi ở mép giường đem Bính Bính ôm vào trong ngực.-Hãy nghe ta nói, ta dẫn ngươi lên trời cũng đã mười một ngày, một ngày trên trời bằng một năm dưới đất, bây giờ so với thời điểm ta gặp ngươi cũng đã mười một năm, tuổi thọ của một con thỏ là sáu đến tám năm, mẹ ngươi đã chết.-Oa! mụ mụ.Bính Bính nhào vào trong ngực Khiếu khóc rống lên.Khiếu vụng về dỗ dành Bính Bính, thậm chí hắn còn vươn đầu lưỡi tôn quý l**m l**m nước mắt trên mặt Bính Bính. Tiểu Bính Bính bị l**m đến tạm thời an tĩnh một hồi, lại bắt đầu đổi thành khóc thút thít. Nhìn Bính Bính tạm thời an tĩnh một hồi Khiếu dành chút thời gian cởi xiêm áo bị tiểu Bính Bính khóc ướt đẫm ra, đặt ở trên ghế có lẽ sáng mai sẽ khô.Quay đầu lại, bé thỏ nhỏ đã quang lõa, đem y phục của mình ôm ở trong ngực, hướng trong giường, vùi đầu trong lớp y phục, thân thể bé nhỏ vẫn còn run rẩy từng đợt. Vẫn còn rất thương tâm.Khiếu đi qua, đem thân thể nhỏ bé ôm lấy, quả nhiên vẫn còn đang khóc.-Bính Bính cho dù mẹ ngươi còn sống, cũng không thể chiếu cố ngươi cả đời, ngươi còn có rất nhiều đồng loại, không phải là mới đầy tháng liền phải rời khỏi mụ mụ sao? So với bọn họ ít nhất mẹ ngươi còn ở bên ngươi tới khi cai sữa a.-Ân! Nhưng ta nhớ mụ mụ, nhớ tới được mụ mụ l**m, khi đó cảm giác thật hạnh phúc.

CHƯƠNG 26

Chỗ này so với mười mấy năm trước, thay đổi không ít, náo nhiệt, nhưng rừng cây cũng ít đi, rừng cây cách bọn họ khá xa, vì muốn tìm một nơi cho Bính Bính biến thân, hơn nữa còn yên tĩnh để hắn có thể nói chuyện, Khiếu không thể làm gì khác hơn là tìm một quán trọ mướn một phòng. 

Vào phòng khóa cửa, Bính Bính lập tức biến thành đứa trẻ, muốn hướng cửa đi ra, bị Khiếu từ phía sau ôm lấy. 

-Ngươi muốn đi nơi nào?

-Tìm mụ mụ.

 

-Con thỏ vừa rồi không phải là mẹ ngươi.

Bính Bính cắn môi quay đầu lại, trong mắt lấp lánh nước. 

-Vậy mụ mụ ta ở đâu?

 

Khiếu ngồi ở mép giường đem Bính Bính ôm vào trong ngực.

-Hãy nghe ta nói, ta dẫn ngươi lên trời cũng đã mười một ngày, một ngày trên trời bằng một năm dưới đất, bây giờ so với thời điểm ta gặp ngươi cũng đã mười một năm, tuổi thọ của một con thỏ là sáu đến tám năm, mẹ ngươi đã chết.

-Oa! mụ mụ.

Bính Bính nhào vào trong ngực Khiếu khóc rống lên.

Khiếu vụng về dỗ dành Bính Bính, thậm chí hắn còn vươn đầu lưỡi tôn quý l**m l**m nước mắt trên mặt Bính Bính. 

Tiểu Bính Bính bị l**m đến tạm thời an tĩnh một hồi, lại bắt đầu đổi thành khóc thút thít.

 

Nhìn Bính Bính tạm thời an tĩnh một hồi Khiếu dành chút thời gian cởi xiêm áo bị tiểu Bính Bính khóc ướt đẫm ra, đặt ở trên ghế có lẽ sáng mai sẽ khô.

Quay đầu lại, bé thỏ nhỏ đã quang lõa, đem y phục của mình ôm ở trong ngực, hướng trong giường, vùi đầu trong lớp y phục, thân thể bé nhỏ vẫn còn run rẩy từng đợt. Vẫn còn rất thương tâm.

Khiếu đi qua, đem thân thể nhỏ bé ôm lấy, quả nhiên vẫn còn đang khóc.

-Bính Bính cho dù mẹ ngươi còn sống, cũng không thể chiếu cố ngươi cả đời, ngươi còn có rất nhiều đồng loại, không phải là mới đầy tháng liền phải rời khỏi mụ mụ sao? So với bọn họ ít nhất mẹ ngươi còn ở bên ngươi tới khi cai sữa a.

-Ân! Nhưng ta nhớ mụ mụ, nhớ tới được mụ mụ l**m, khi đó cảm giác thật hạnh phúc.

Bé Thỏ Con Của Hổ ThầnTác giả: Đông TrùngTruyện Đam MỹCHƯƠNG 1 Năm nay không phải là năm con hổ cho nên hổ Thần Quân Khiếu trong mười hai con giáp rất nhàn nhã tìm địa phương hoa thơm chim hót lười biếng ngủ.  Nơi này là Nhân Gian Giới phía nam Việt Quốc phụ cận có một thôn trang nhỏ cảnh quan rất mộc mạc thuần phác, hoa thơm chim hót nước chảy róc rách, mặt đất ẩm ướt.  Không khí ở đây thật mát lạnh thoải mái.  Khó có được mùa hè như thế, sau giờ ngọ, Khiếu xoay người một cái, thật thoải mái a.  Đột nhiên trước mắt nhảy ra một cục bông màu trắng mượt như nhung, Khiếu nháy mắt mấy cái, cho là mình hoa mắt, nhắm mắt ngủ tiếp. Đột nhiên hắn phát hiện cục bông màu trắng ở trên đầu hắn hình như phát ra âm thanh.  Người nào gan to như vậy, dám ở trên đầu lão hổ làm loạn?  Khiếu mở mắt ra, thấy một bé thỏ nhỏ lông xù trắng trắng tròn tròn mềm mượt như nhung.  -Ngươi là ai a? Bé thỏ nhỏ hỏi.  -Ngươi chưa từng thấy qua ta? Bé thỏ nhỏ lắc đầu một cái.  -Không có, mùi cũng không quen thuộc, ngươi là cái gì? -Ta là lão hổ, ta khuyên ngươi lần sau… CHƯƠNG 26Chỗ này so với mười mấy năm trước, thay đổi không ít, náo nhiệt, nhưng rừng cây cũng ít đi, rừng cây cách bọn họ khá xa, vì muốn tìm một nơi cho Bính Bính biến thân, hơn nữa còn yên tĩnh để hắn có thể nói chuyện, Khiếu không thể làm gì khác hơn là tìm một quán trọ mướn một phòng. Vào phòng khóa cửa, Bính Bính lập tức biến thành đứa trẻ, muốn hướng cửa đi ra, bị Khiếu từ phía sau ôm lấy. -Ngươi muốn đi nơi nào?-Tìm mụ mụ. -Con thỏ vừa rồi không phải là mẹ ngươi.Bính Bính cắn môi quay đầu lại, trong mắt lấp lánh nước. -Vậy mụ mụ ta ở đâu? Khiếu ngồi ở mép giường đem Bính Bính ôm vào trong ngực.-Hãy nghe ta nói, ta dẫn ngươi lên trời cũng đã mười một ngày, một ngày trên trời bằng một năm dưới đất, bây giờ so với thời điểm ta gặp ngươi cũng đã mười một năm, tuổi thọ của một con thỏ là sáu đến tám năm, mẹ ngươi đã chết.-Oa! mụ mụ.Bính Bính nhào vào trong ngực Khiếu khóc rống lên.Khiếu vụng về dỗ dành Bính Bính, thậm chí hắn còn vươn đầu lưỡi tôn quý l**m l**m nước mắt trên mặt Bính Bính. Tiểu Bính Bính bị l**m đến tạm thời an tĩnh một hồi, lại bắt đầu đổi thành khóc thút thít. Nhìn Bính Bính tạm thời an tĩnh một hồi Khiếu dành chút thời gian cởi xiêm áo bị tiểu Bính Bính khóc ướt đẫm ra, đặt ở trên ghế có lẽ sáng mai sẽ khô.Quay đầu lại, bé thỏ nhỏ đã quang lõa, đem y phục của mình ôm ở trong ngực, hướng trong giường, vùi đầu trong lớp y phục, thân thể bé nhỏ vẫn còn run rẩy từng đợt. Vẫn còn rất thương tâm.Khiếu đi qua, đem thân thể nhỏ bé ôm lấy, quả nhiên vẫn còn đang khóc.-Bính Bính cho dù mẹ ngươi còn sống, cũng không thể chiếu cố ngươi cả đời, ngươi còn có rất nhiều đồng loại, không phải là mới đầy tháng liền phải rời khỏi mụ mụ sao? So với bọn họ ít nhất mẹ ngươi còn ở bên ngươi tới khi cai sữa a.-Ân! Nhưng ta nhớ mụ mụ, nhớ tới được mụ mụ l**m, khi đó cảm giác thật hạnh phúc.

Chương 26