CHƯƠNG 1 Năm nay không phải là năm con hổ cho nên hổ Thần Quân Khiếu trong mười hai con giáp rất nhàn nhã tìm địa phương hoa thơm chim hót lười biếng ngủ. Nơi này là Nhân Gian Giới phía nam Việt Quốc phụ cận có một thôn trang nhỏ cảnh quan rất mộc mạc thuần phác, hoa thơm chim hót nước chảy róc rách, mặt đất ẩm ướt. Không khí ở đây thật mát lạnh thoải mái. Khó có được mùa hè như thế, sau giờ ngọ, Khiếu xoay người một cái, thật thoải mái a. Đột nhiên trước mắt nhảy ra một cục bông màu trắng mượt như nhung, Khiếu nháy mắt mấy cái, cho là mình hoa mắt, nhắm mắt ngủ tiếp. Đột nhiên hắn phát hiện cục bông màu trắng ở trên đầu hắn hình như phát ra âm thanh. Người nào gan to như vậy, dám ở trên đầu lão hổ làm loạn? Khiếu mở mắt ra, thấy một bé thỏ nhỏ lông xù trắng trắng tròn tròn mềm mượt như nhung. -Ngươi là ai a? Bé thỏ nhỏ hỏi. -Ngươi chưa từng thấy qua ta? Bé thỏ nhỏ lắc đầu một cái. -Không có, mùi cũng không quen thuộc, ngươi là cái gì? -Ta là lão hổ, ta khuyên ngươi lần sau…
Chương 42
Bé Thỏ Con Của Hổ ThầnTác giả: Đông TrùngTruyện Đam MỹCHƯƠNG 1 Năm nay không phải là năm con hổ cho nên hổ Thần Quân Khiếu trong mười hai con giáp rất nhàn nhã tìm địa phương hoa thơm chim hót lười biếng ngủ. Nơi này là Nhân Gian Giới phía nam Việt Quốc phụ cận có một thôn trang nhỏ cảnh quan rất mộc mạc thuần phác, hoa thơm chim hót nước chảy róc rách, mặt đất ẩm ướt. Không khí ở đây thật mát lạnh thoải mái. Khó có được mùa hè như thế, sau giờ ngọ, Khiếu xoay người một cái, thật thoải mái a. Đột nhiên trước mắt nhảy ra một cục bông màu trắng mượt như nhung, Khiếu nháy mắt mấy cái, cho là mình hoa mắt, nhắm mắt ngủ tiếp. Đột nhiên hắn phát hiện cục bông màu trắng ở trên đầu hắn hình như phát ra âm thanh. Người nào gan to như vậy, dám ở trên đầu lão hổ làm loạn? Khiếu mở mắt ra, thấy một bé thỏ nhỏ lông xù trắng trắng tròn tròn mềm mượt như nhung. -Ngươi là ai a? Bé thỏ nhỏ hỏi. -Ngươi chưa từng thấy qua ta? Bé thỏ nhỏ lắc đầu một cái. -Không có, mùi cũng không quen thuộc, ngươi là cái gì? -Ta là lão hổ, ta khuyên ngươi lần sau… CHƯƠNG 42Bé thỏ nhỏ cố gắng chớp chớp hai mắt.-Uh!Bính Bính cái hiểu cái không nhớ kỹ.-Bảo nhi ca ca mang Bính Bính đi tìm hổ ca ca đi?-Tìm hắn làm gì? Chúng ta đi chơi không phải là tốt hơn.-Đi chơi?-Đi thôi ta dẫn ngươi đi phàm trì xem một chút.Bảo nhi mang Bính Bính đi phàm trì.Chờ lúc lão hổ trở lại phát hiện Bính Bính không có ở nhà, cũng biết Bính Bính nhát gan, ở trên trời chỉ có một người bạn là Bảo nhi, vậy nên đi ngay cẩu quân thần điện tìm, hắn thấy Bảo nhi núp trong miệng tượng thần, bé thỏ nhỏ đứng phía dưới tượng thần đau khổ cầu xin.-Bảo nhi ca ca, Bính Bính biết sai rồi, ngươi tha thứ cho ta đi.-Ngươi làm ta tức chết, ta sau này cũng không chơi với ngươi nữa.-Ân …… .Bé thỏ nhỏ thấy lão hổ giống như thấy được cứu tinh, nhảy lên trước ôm nửa ngày.-Hổ ca ca ngươi cuối cùng cũng trở lại, ta cho là ngươi tức giận Bính Bính?-Không có, chẳng qua là lúc ta ra cửa ngươi còn đang giận ta, không chịu đi cùng ta, ta vội đi gặp lão ngưu tiếp nhận nhiệm vụ, không thể làm gì khác hơn là đi một mình.-Ngươi cùng Bảo nhi đang làm gì?Bé thỏ nhỏ dựa vào bên chân lão hổ cọ cọ làm nũng.-Hổ ca ca giúp Bính Bính nói với Bảo nhi ca ca, ta biết sai rồi, để cho hắn đừng không để ý tới ta, đi ra cùng ta chơi.-Ngươi làm gì? Bảo nhi lại không để ý tới ngươi?-Cái đó ……. .Bính Bính dùng mắt to nhìn lão hổ, cúi đầu.Lão hổ vừa nhìn chỉ biết Bính Bính làm sai, ngượng ngùng nói.Lão hổ đối với Bảo nhi trong miệng tượng thần hỏi.-Bảo nhi nói cho ta biết, bé thỏ nhà ta đã làm gì để cho ngươi tức giận?-Ngươi hỏi hắn, tức chết ta, hắn rất ngốc ta nói sao cũng không nhớ được.-Bính Bính đã biết lỗi, ngươi nói cho ta biết đi.
CHƯƠNG 42
Bé thỏ nhỏ cố gắng chớp chớp hai mắt.
-Uh!
Bính Bính cái hiểu cái không nhớ kỹ.
-Bảo nhi ca ca mang Bính Bính đi tìm hổ ca ca đi?
-Tìm hắn làm gì? Chúng ta đi chơi không phải là tốt hơn.
-Đi chơi?
-Đi thôi ta dẫn ngươi đi phàm trì xem một chút.
Bảo nhi mang Bính Bính đi phàm trì.
Chờ lúc lão hổ trở lại phát hiện Bính Bính không có ở nhà, cũng biết Bính Bính nhát gan, ở trên trời chỉ có một người bạn là Bảo nhi, vậy nên đi ngay cẩu quân thần điện tìm, hắn thấy Bảo nhi núp trong miệng tượng thần, bé thỏ nhỏ đứng phía dưới tượng thần đau khổ cầu xin.
-Bảo nhi ca ca, Bính Bính biết sai rồi, ngươi tha thứ cho ta đi.
-Ngươi làm ta tức chết, ta sau này cũng không chơi với ngươi nữa.
-Ân …… .
Bé thỏ nhỏ thấy lão hổ giống như thấy được cứu tinh, nhảy lên trước ôm nửa ngày.
-Hổ ca ca ngươi cuối cùng cũng trở lại, ta cho là ngươi tức giận Bính Bính?
-Không có, chẳng qua là lúc ta ra cửa ngươi còn đang giận ta, không chịu đi cùng ta, ta vội đi gặp lão ngưu tiếp nhận nhiệm vụ, không thể làm gì khác hơn là đi một mình.
-Ngươi cùng Bảo nhi đang làm gì?
Bé thỏ nhỏ dựa vào bên chân lão hổ cọ cọ làm nũng.
-Hổ ca ca giúp Bính Bính nói với Bảo nhi ca ca, ta biết sai rồi, để cho hắn đừng không để ý tới ta, đi ra cùng ta chơi.
-Ngươi làm gì? Bảo nhi lại không để ý tới ngươi?
-Cái đó ……. .
Bính Bính dùng mắt to nhìn lão hổ, cúi đầu.
Lão hổ vừa nhìn chỉ biết Bính Bính làm sai, ngượng ngùng nói.
Lão hổ đối với Bảo nhi trong miệng tượng thần hỏi.
-Bảo nhi nói cho ta biết, bé thỏ nhà ta đã làm gì để cho ngươi tức giận?
-Ngươi hỏi hắn, tức chết ta, hắn rất ngốc ta nói sao cũng không nhớ được.
-Bính Bính đã biết lỗi, ngươi nói cho ta biết đi.
Bé Thỏ Con Của Hổ ThầnTác giả: Đông TrùngTruyện Đam MỹCHƯƠNG 1 Năm nay không phải là năm con hổ cho nên hổ Thần Quân Khiếu trong mười hai con giáp rất nhàn nhã tìm địa phương hoa thơm chim hót lười biếng ngủ. Nơi này là Nhân Gian Giới phía nam Việt Quốc phụ cận có một thôn trang nhỏ cảnh quan rất mộc mạc thuần phác, hoa thơm chim hót nước chảy róc rách, mặt đất ẩm ướt. Không khí ở đây thật mát lạnh thoải mái. Khó có được mùa hè như thế, sau giờ ngọ, Khiếu xoay người một cái, thật thoải mái a. Đột nhiên trước mắt nhảy ra một cục bông màu trắng mượt như nhung, Khiếu nháy mắt mấy cái, cho là mình hoa mắt, nhắm mắt ngủ tiếp. Đột nhiên hắn phát hiện cục bông màu trắng ở trên đầu hắn hình như phát ra âm thanh. Người nào gan to như vậy, dám ở trên đầu lão hổ làm loạn? Khiếu mở mắt ra, thấy một bé thỏ nhỏ lông xù trắng trắng tròn tròn mềm mượt như nhung. -Ngươi là ai a? Bé thỏ nhỏ hỏi. -Ngươi chưa từng thấy qua ta? Bé thỏ nhỏ lắc đầu một cái. -Không có, mùi cũng không quen thuộc, ngươi là cái gì? -Ta là lão hổ, ta khuyên ngươi lần sau… CHƯƠNG 42Bé thỏ nhỏ cố gắng chớp chớp hai mắt.-Uh!Bính Bính cái hiểu cái không nhớ kỹ.-Bảo nhi ca ca mang Bính Bính đi tìm hổ ca ca đi?-Tìm hắn làm gì? Chúng ta đi chơi không phải là tốt hơn.-Đi chơi?-Đi thôi ta dẫn ngươi đi phàm trì xem một chút.Bảo nhi mang Bính Bính đi phàm trì.Chờ lúc lão hổ trở lại phát hiện Bính Bính không có ở nhà, cũng biết Bính Bính nhát gan, ở trên trời chỉ có một người bạn là Bảo nhi, vậy nên đi ngay cẩu quân thần điện tìm, hắn thấy Bảo nhi núp trong miệng tượng thần, bé thỏ nhỏ đứng phía dưới tượng thần đau khổ cầu xin.-Bảo nhi ca ca, Bính Bính biết sai rồi, ngươi tha thứ cho ta đi.-Ngươi làm ta tức chết, ta sau này cũng không chơi với ngươi nữa.-Ân …… .Bé thỏ nhỏ thấy lão hổ giống như thấy được cứu tinh, nhảy lên trước ôm nửa ngày.-Hổ ca ca ngươi cuối cùng cũng trở lại, ta cho là ngươi tức giận Bính Bính?-Không có, chẳng qua là lúc ta ra cửa ngươi còn đang giận ta, không chịu đi cùng ta, ta vội đi gặp lão ngưu tiếp nhận nhiệm vụ, không thể làm gì khác hơn là đi một mình.-Ngươi cùng Bảo nhi đang làm gì?Bé thỏ nhỏ dựa vào bên chân lão hổ cọ cọ làm nũng.-Hổ ca ca giúp Bính Bính nói với Bảo nhi ca ca, ta biết sai rồi, để cho hắn đừng không để ý tới ta, đi ra cùng ta chơi.-Ngươi làm gì? Bảo nhi lại không để ý tới ngươi?-Cái đó ……. .Bính Bính dùng mắt to nhìn lão hổ, cúi đầu.Lão hổ vừa nhìn chỉ biết Bính Bính làm sai, ngượng ngùng nói.Lão hổ đối với Bảo nhi trong miệng tượng thần hỏi.-Bảo nhi nói cho ta biết, bé thỏ nhà ta đã làm gì để cho ngươi tức giận?-Ngươi hỏi hắn, tức chết ta, hắn rất ngốc ta nói sao cũng không nhớ được.-Bính Bính đã biết lỗi, ngươi nói cho ta biết đi.