Tác giả:

Thể loại: đủ các loại. độ tuổi: biết đọc là ok. tình trạng: đang sáng tác. cảnh báo: hài hước,lãng mạn... Lần đầu tiên mình viết truyện mong m.n góp ý và ủng hộ nha. - GTNV: Lâm Trúc Nhi: (nó) 16 tuổi, là người sở hữu khuôn mặt baby,da trắng,xinh đẹp. Con 1 gia đình khá giả,có người anh sinh đôi Lâm Minh Quân, là người có 2 tính cách: thứ nhất nó là người vv,hòa đồng,có nụ cười cute làm bao trái tim chàng trai rung động- thứ hai, khi nó nổi giận thì lạnh lùng,tàn khốc, đôi khi siêu quậy nhưng trò đùa nó rất đáng sợ, nó học cực giỏi(trừ môn tiếng anh), rất yêu gia đình. • Lâm Minh Quân: atrai nó, 16tuổi, đẹp trai, vui tính,co 1 chiếc răng khểnh rất duyên, nhưng k thích bị cgái bám theo(trừ egái),học cũng ngang bằng nó IQ 190/200.luôn yêu thương egai hết mực,siêu quậy giống nó(phục a e nhà này ghê quậy thật). • Nguyễn Duy Anh: bd_Jun (hắn) 17tuổi: đẹp trai,lạnh lùng,con nhà giàu nhất thế giới về thời trang,khách sạn...là người giỏi các loại võ. Ở các nhân vật còn nhiều bí mật t/g chưa…

Chương 68: Chương 68

Cô Nàng Siêu Quậy Và Sát Thủ OnlineTác giả: súplơThể loại: đủ các loại. độ tuổi: biết đọc là ok. tình trạng: đang sáng tác. cảnh báo: hài hước,lãng mạn... Lần đầu tiên mình viết truyện mong m.n góp ý và ủng hộ nha. - GTNV: Lâm Trúc Nhi: (nó) 16 tuổi, là người sở hữu khuôn mặt baby,da trắng,xinh đẹp. Con 1 gia đình khá giả,có người anh sinh đôi Lâm Minh Quân, là người có 2 tính cách: thứ nhất nó là người vv,hòa đồng,có nụ cười cute làm bao trái tim chàng trai rung động- thứ hai, khi nó nổi giận thì lạnh lùng,tàn khốc, đôi khi siêu quậy nhưng trò đùa nó rất đáng sợ, nó học cực giỏi(trừ môn tiếng anh), rất yêu gia đình. • Lâm Minh Quân: atrai nó, 16tuổi, đẹp trai, vui tính,co 1 chiếc răng khểnh rất duyên, nhưng k thích bị cgái bám theo(trừ egái),học cũng ngang bằng nó IQ 190/200.luôn yêu thương egai hết mực,siêu quậy giống nó(phục a e nhà này ghê quậy thật). • Nguyễn Duy Anh: bd_Jun (hắn) 17tuổi: đẹp trai,lạnh lùng,con nhà giàu nhất thế giới về thời trang,khách sạn...là người giỏi các loại võ. Ở các nhân vật còn nhiều bí mật t/g chưa… Nó thấy trong phòng ngột ngạt lắm, Ba mẹ nó thì đi công tác xa ba bốn ngày nữa mới về. Nó muốn ngâm mình trong bồn tắm để xóa tan tâm trạng u tối.Nó bước ra nó để lại tin nhắn cho hắn:- Sim kia tớ bị hắn ta bẻ ?? Giờ tớ dùng sim này!!! Tớ xin lỗi...!!!- nó rep tn gửi cho hắn.Nó thấy tâm trạng vẫn như vậy, có khi còn tồi tệ hơn. Lát sau nó rời khỏi nhà đi dạo. Nó đi dạo trên vỉa hè nơi có ánh đèn chiếu sáng.Đoạn đường hôm nay ít người lại rất giống tâm trạng của nó bây giờ.Nhìn lên trời:- Trời không ngôi sao!!! Haiz!!!- ông trời sao giống tâm trạng nó quá vậy.Nó cứ đi dạo suốt đến gần khuya. Bỗng trời mưa nặng hạt:- Ông trời quả là không thương con!!!!- nó ngước lên trời tâm trạng nó đã kém giờ lại càng kém và tồi tệ hơn.Nó khóc thật to dưới mưa cho tan biến mọi buồn phiền trong khi mọi người đang tìm nơi trú mưa, họ nhìn nó như sinh vật lạ:- Con kia bị điên sao?? Mưa không biết trú !!!- họ chỉ trỏ vào nó đang đứng dưới mưa.Họ đâu biốt rằng nó đang rất đau không, đau vì bị mất niềm tin. Nhưng họ với nó là những người khác biệt, không cùng suy nghĩ. Nên họ đâu giúp đc vì mỗi người là một cuộc sống riêng mà.Nó chạy nhanh trong mưa để thoát khỏi cái tâm trạng quái quỷ đang kéo lấy nó này:- Aaaaa..aaa!- Nó bị vấp ngã. Nhưng tuyệt nhiên sau tiếng kêu đó nó k kêu thêm tiếng kêu nào nữa.Nó đứng dậy, nó tiếp tục chạy dù đầu gối nó, khuỷu tay nó đã rớm máu. Nhưng nó không cảm thấy đau, nó đứng dậy tiếp tục chạy, càng chạy máu ở chân càng chảy nhiều.Anh nó qua gọi nó, nhưng khnôg thấy nó ở phòng.- Mưa thế này! Nhím đi đâu được nhỉ..???- anh nó thắc mắc.Hai tiếng sau nó quay trở lại nhà là lúc 23h! Nó bước nhà với cả người ướt sũng như chuột lột.Anh nó đang định đi tìm nó thì thấy nó bước vào nhà người ướt nhẹp, máu me khắp người thì ngừng mọi hoạt động lại, nhìn nó không khỏi xót xa:- Nhím cưng của anh sao ngốc vậy! Mưa mà không biết trú mưa sao? Lại máu me thế này! Nói xem ai bắt nạt Nhím của bi nào?????- Anh vừa hỏi vừa đi đến bên nó.Nó đang cần sự ấm áp, cần sự tin tưởng quan tâm lúc này,nghe những lời quan tâm của anh nó, nó lại ôm anh nó khóc ngon lành.- Huuhuhuhu...huhu!!

Nó thấy trong phòng ngột ngạt lắm, Ba mẹ nó thì đi công tác xa ba bốn ngày nữa mới về. Nó muốn ngâm mình trong bồn tắm để xóa tan tâm trạng u tối.

Nó bước ra nó để lại tin nhắn cho hắn:

- Sim kia tớ bị hắn ta bẻ ?? Giờ tớ dùng sim này!!! Tớ xin lỗi...!!!- nó rep tn gửi cho hắn.

Nó thấy tâm trạng vẫn như vậy, có khi còn tồi tệ hơn. Lát sau nó rời khỏi nhà đi dạo. Nó đi dạo trên vỉa hè nơi có ánh đèn chiếu sáng.

Đoạn đường hôm nay ít người lại rất giống tâm trạng của nó bây giờ.

Nhìn lên trời:

- Trời không ngôi sao!!! Haiz!!!- ông trời sao giống tâm trạng nó quá vậy.

Nó cứ đi dạo suốt đến gần khuya. Bỗng trời mưa nặng hạt:

- Ông trời quả là không thương con!!!!- nó ngước lên trời tâm trạng nó đã kém giờ lại càng kém và tồi tệ hơn.

Nó khóc thật to dưới mưa cho tan biến mọi buồn phiền trong khi mọi người đang tìm nơi trú mưa, họ nhìn nó như sinh vật lạ:

- Con kia bị điên sao?? Mưa không biết trú !!!- họ chỉ trỏ vào nó đang đứng dưới mưa.

Họ đâu biốt rằng nó đang rất đau không, đau vì bị mất niềm tin. Nhưng họ với nó là những người khác biệt, không cùng suy nghĩ. Nên họ đâu giúp đc vì mỗi người là một cuộc sống riêng mà.

Nó chạy nhanh trong mưa để thoát khỏi cái tâm trạng quái quỷ đang kéo lấy nó này:

- Aaaaa..aaa!- Nó bị vấp ngã. Nhưng tuyệt nhiên sau tiếng kêu đó nó k kêu thêm tiếng kêu nào nữa.

Nó đứng dậy, nó tiếp tục chạy dù đầu gối nó, khuỷu tay nó đã rớm máu. Nhưng nó không cảm thấy đau, nó đứng dậy tiếp tục chạy, càng chạy máu ở chân càng chảy nhiều.

Anh nó qua gọi nó, nhưng khnôg thấy nó ở phòng.

- Mưa thế này! Nhím đi đâu được nhỉ..???- anh nó thắc mắc.

Hai tiếng sau nó quay trở lại nhà là lúc 23h! Nó bước nhà với cả người ướt sũng như chuột lột.

Anh nó đang định đi tìm nó thì thấy nó bước vào nhà người ướt nhẹp, máu me khắp người thì ngừng mọi hoạt động lại, nhìn nó không khỏi xót xa:

- Nhím cưng của anh sao ngốc vậy! Mưa mà không biết trú mưa sao? Lại máu me thế này! Nói xem ai bắt nạt Nhím của bi nào?????- Anh vừa hỏi vừa đi đến bên nó.

Nó đang cần sự ấm áp, cần sự tin tưởng quan tâm lúc này,nghe những lời quan tâm của anh nó, nó lại ôm anh nó khóc ngon lành.

- Huuhuhuhu...huhu!!

Cô Nàng Siêu Quậy Và Sát Thủ OnlineTác giả: súplơThể loại: đủ các loại. độ tuổi: biết đọc là ok. tình trạng: đang sáng tác. cảnh báo: hài hước,lãng mạn... Lần đầu tiên mình viết truyện mong m.n góp ý và ủng hộ nha. - GTNV: Lâm Trúc Nhi: (nó) 16 tuổi, là người sở hữu khuôn mặt baby,da trắng,xinh đẹp. Con 1 gia đình khá giả,có người anh sinh đôi Lâm Minh Quân, là người có 2 tính cách: thứ nhất nó là người vv,hòa đồng,có nụ cười cute làm bao trái tim chàng trai rung động- thứ hai, khi nó nổi giận thì lạnh lùng,tàn khốc, đôi khi siêu quậy nhưng trò đùa nó rất đáng sợ, nó học cực giỏi(trừ môn tiếng anh), rất yêu gia đình. • Lâm Minh Quân: atrai nó, 16tuổi, đẹp trai, vui tính,co 1 chiếc răng khểnh rất duyên, nhưng k thích bị cgái bám theo(trừ egái),học cũng ngang bằng nó IQ 190/200.luôn yêu thương egai hết mực,siêu quậy giống nó(phục a e nhà này ghê quậy thật). • Nguyễn Duy Anh: bd_Jun (hắn) 17tuổi: đẹp trai,lạnh lùng,con nhà giàu nhất thế giới về thời trang,khách sạn...là người giỏi các loại võ. Ở các nhân vật còn nhiều bí mật t/g chưa… Nó thấy trong phòng ngột ngạt lắm, Ba mẹ nó thì đi công tác xa ba bốn ngày nữa mới về. Nó muốn ngâm mình trong bồn tắm để xóa tan tâm trạng u tối.Nó bước ra nó để lại tin nhắn cho hắn:- Sim kia tớ bị hắn ta bẻ ?? Giờ tớ dùng sim này!!! Tớ xin lỗi...!!!- nó rep tn gửi cho hắn.Nó thấy tâm trạng vẫn như vậy, có khi còn tồi tệ hơn. Lát sau nó rời khỏi nhà đi dạo. Nó đi dạo trên vỉa hè nơi có ánh đèn chiếu sáng.Đoạn đường hôm nay ít người lại rất giống tâm trạng của nó bây giờ.Nhìn lên trời:- Trời không ngôi sao!!! Haiz!!!- ông trời sao giống tâm trạng nó quá vậy.Nó cứ đi dạo suốt đến gần khuya. Bỗng trời mưa nặng hạt:- Ông trời quả là không thương con!!!!- nó ngước lên trời tâm trạng nó đã kém giờ lại càng kém và tồi tệ hơn.Nó khóc thật to dưới mưa cho tan biến mọi buồn phiền trong khi mọi người đang tìm nơi trú mưa, họ nhìn nó như sinh vật lạ:- Con kia bị điên sao?? Mưa không biết trú !!!- họ chỉ trỏ vào nó đang đứng dưới mưa.Họ đâu biốt rằng nó đang rất đau không, đau vì bị mất niềm tin. Nhưng họ với nó là những người khác biệt, không cùng suy nghĩ. Nên họ đâu giúp đc vì mỗi người là một cuộc sống riêng mà.Nó chạy nhanh trong mưa để thoát khỏi cái tâm trạng quái quỷ đang kéo lấy nó này:- Aaaaa..aaa!- Nó bị vấp ngã. Nhưng tuyệt nhiên sau tiếng kêu đó nó k kêu thêm tiếng kêu nào nữa.Nó đứng dậy, nó tiếp tục chạy dù đầu gối nó, khuỷu tay nó đã rớm máu. Nhưng nó không cảm thấy đau, nó đứng dậy tiếp tục chạy, càng chạy máu ở chân càng chảy nhiều.Anh nó qua gọi nó, nhưng khnôg thấy nó ở phòng.- Mưa thế này! Nhím đi đâu được nhỉ..???- anh nó thắc mắc.Hai tiếng sau nó quay trở lại nhà là lúc 23h! Nó bước nhà với cả người ướt sũng như chuột lột.Anh nó đang định đi tìm nó thì thấy nó bước vào nhà người ướt nhẹp, máu me khắp người thì ngừng mọi hoạt động lại, nhìn nó không khỏi xót xa:- Nhím cưng của anh sao ngốc vậy! Mưa mà không biết trú mưa sao? Lại máu me thế này! Nói xem ai bắt nạt Nhím của bi nào?????- Anh vừa hỏi vừa đi đến bên nó.Nó đang cần sự ấm áp, cần sự tin tưởng quan tâm lúc này,nghe những lời quan tâm của anh nó, nó lại ôm anh nó khóc ngon lành.- Huuhuhuhu...huhu!!

Chương 68: Chương 68