- Chuyến bay mang mã số ********khởi hành từ Seul (Hàn Quốc) đến Hà Nội (Việt Nam) chuẩn bị hạ cánh. Hành khách chú ý thắt dây an toàn_Tiếng cô tiếp viên hàng không vang lên làm nó tỉnh giấc. Nó dụi dụi mắt nhìn ra ngoài cửa kính máy bay, khung cảnh dần hiện rõ hơn. ‘Mới mấy năm mà thay đổi nhiều quá’ nó mỉm cười suy nghĩ rồi thả hồn theo phong cảnh ngoài cửa kính máy bay. Chiếc máy bay hạ cánh, mọi người nhanh chóng xách vali, đồ đạc,…..xuống máy bay, nó cũng thu dọn đồ đạc và bước xuống máy bay với tâm trạng háo hức. -A…a…a…vui quá à, lâu lắm rùi mới được về đây, trời ơi thay đổi nhiều quá à, không nhận ra lun, trừi ui…blap…blap-Nó chạy nhảy lăng xăng khi vừa ra khỏi sân bay, vừa đi vừa la hét như…một con dở. Sân bay bây giờ là lúc 4h chiều trời thanh thanh, gió hiu hiu không có hiện tượng gì bất thường thì thấy một “đống” người đang có hiện tượng bị cảm nắng vì gặp phải thiên thần. Nó mặc một bộ đồ trắng-đen với chiếc áo crop-top phối với quần bó đen ngố, giày cao cổ da màu đen…
Chương 5: Chương 5: Lớp Học Đặc Biệt
Nấm Lùn Nghịch NgợmTác giả: Lyn- Chuyến bay mang mã số ********khởi hành từ Seul (Hàn Quốc) đến Hà Nội (Việt Nam) chuẩn bị hạ cánh. Hành khách chú ý thắt dây an toàn_Tiếng cô tiếp viên hàng không vang lên làm nó tỉnh giấc. Nó dụi dụi mắt nhìn ra ngoài cửa kính máy bay, khung cảnh dần hiện rõ hơn. ‘Mới mấy năm mà thay đổi nhiều quá’ nó mỉm cười suy nghĩ rồi thả hồn theo phong cảnh ngoài cửa kính máy bay. Chiếc máy bay hạ cánh, mọi người nhanh chóng xách vali, đồ đạc,…..xuống máy bay, nó cũng thu dọn đồ đạc và bước xuống máy bay với tâm trạng háo hức. -A…a…a…vui quá à, lâu lắm rùi mới được về đây, trời ơi thay đổi nhiều quá à, không nhận ra lun, trừi ui…blap…blap-Nó chạy nhảy lăng xăng khi vừa ra khỏi sân bay, vừa đi vừa la hét như…một con dở. Sân bay bây giờ là lúc 4h chiều trời thanh thanh, gió hiu hiu không có hiện tượng gì bất thường thì thấy một “đống” người đang có hiện tượng bị cảm nắng vì gặp phải thiên thần. Nó mặc một bộ đồ trắng-đen với chiếc áo crop-top phối với quần bó đen ngố, giày cao cổ da màu đen… Bỗng thấy có cái gì đó là lạ, nó lại lật đật chạy ra cửa lớp. Thấy nó chạy ra cửa lớp xem xem gì đó rồi vào, cả lớp kể cả học sinh, giáo viên, ông anh trai yêu dấu, hai con bạn thân trời đánh,…đều không tránh khỏi thắc mắc.- Thưa cô, cho em hỏi???-Gì thế em?-Chưa thoát khỏi tò mò, cô Hàn trả lời bâng quơ.- Lớp này là lớp 10A2 phải không ạ???- ???-Cô giáo cùng cả lớp- Sao em lại hỏi vậy, lớp này là lớp 10A2 mà.-Theo em biết thì cái lớp này là lớp chọn của trường, học sinh ưu tú, blap…blap…..-???, thế thì liên quan gì?- cả lớp ngu ngơ hỏi.- Vậy hồi nãy cô nói “siêu quậy” là sao???Im lặng…im lặng….im lặng….Bỗng…..Phụt…- Ha…ha…ha…hi..hi…hi…ha…ha..-Cả lớp đang yên lặng bỗng cười nghiêng cười ngả làm nó ngớ người.-Ha…ha…ha…ngây thơ thế hả “dở”-Hạnh chạy lại chỗ nó vỗ vỗ vai rồi cười lớn.- Bảo là học giỏi nhưng đâu có nghĩa là ngoan hiền, cái lớp 10A2 này không chỉ nổi tiếng về học giỏi đâu nhé!!! Nhìn bà cô xì-tin thì biết, hi..hi…-Đến lượt Mỹ Anh chạy lại vỗ vai nó.* Nghệt mặt* Nhìn xung quanh, cái lớp này quả là rất…..đặc biệt. Hơ….hơ….Cả lớp lại được một phen cười rũ rượi.- Cô Hải Hàn lên phòng hiệu trưởng gấp, có chuyện.-Tiếng thầy giám thị vang lên làm gián đoạn không khí “ chào đón học sinh mới” của cái lớp này.- Vâng, tôi xuống ngay đây.-Nhìn qua chỗ những học sinh thân yêu- Còn các em, đón tiếp bạn mới cho nồng nhiệt vào, em ấy mà nói với tôi cái gì thì…*đưa tay giả làm dao cắt cổ* ….- Vâng biết rồi…biết rồi….cô đi đi, em sẽ chăm sóc bạn tốt mà!!!Cô vừa ra khỏi lớp, nó chạy lại chiếc bàn trống duy nhất trong lớp ngay sau bàn của hai con bạn thân và an tọa.Cả lớp quả là rất thân thiện, chẳng mấy chốc nó đã như học ở đây từ lâu rồi. Mọi người nói chuyện với nó rất thân thiết. Một lúc sau cô đi vào cùng với một người nữa.- Này, này, cả lớp ổn định nào. Hôm nay lớp chúng ta lại có thêm một người bạn nữa.Cô vừa dứt lời, bên dưới nhao nhao…-Oa, hôm nay lớp có tận hai bạn mới, trai or gái vậy cô?- Xinh không cô?- Blap…blap….Nó cũng là mem mới của lớp nên cũng phấn khích không biết ai vô học cùng ngày với nó, hồi hộp quá…- Thôi được rồi. Im lặng. Nào em vào đây.-Nói rồi cô hướng ra ngoài cửa lớp gọi.Nó hướng mắt ra cửa chờ đợi. Từ ngoài cửa lớp, dáng vẻ cao to với bo-đì chuẩn của người con trai cùng với mái tóc đen óng làm chân tay nó mềm nhũn, nó vội vàng tìm quyển sách che đi khuôn mặt đang nhăn nhó vì sợ.-Xin chào các bạn, mình tên là Nguyễn Minh Đức là du học sinh từ Mĩ mới về mong các bạn giúp đỡ.-Hắn giới thiệu kèm theo nụ cười tỏa nắng- nụ cười đã làm gục đổ không biết bao nhiêu là trái tim “nhỏ bé”.Nhưng sắc đẹp của hắn lại không được nổi lên trong mắt các girls lớp này bởi lẽ nhan sắc của 16 tên con trai của lớp không hề thua kém hắn , điều này làm hắn thích thú. Cả lớp đón hắn nồng nhiệt như đón nó vậy và hắn thân thiện thì thôi.- Được rồi, để coi nào, Đức em ngồi cạnh Linh nhé!!! Linh cũng là học sinh mới đấy, hai đứa cố giúp nhau.Nhìn theo hướng cô chỉ, hắn dễ dàng nhìn thấy cái bàn gần cuối lớp với một quyển sách dựng lên như để che đi khuôn mặt của ai đó. Hắn cũng tò mò lắm, liền đi xuống chỗ.- Này, Linh mở quyển sách ra nào, có gì phải ngại, bạn bè cả mà!!!-Tiếng của “thằng” anh mất nết làm nó tức xì khói.-Đâu, ngại gì mà ngại, tại thấy trời nóng à đúng rồi, trời nóng nên em mới lấy quyển vở che nắng ấy chứ.-Nó lấp l**m.“He..he…anh đây chẳng biết tỏng rồi, ngồi nghe mày với thằng bạn chí cốt vừa đi du học về là tao nghi nghi, ha…ha…sau khi nghe mô tả hình dáng, tính tình,……tao đoán chắc…ha…ha…”-Vậy được rồi, GIÚP CHO BẠN MỚI NHÉ!!!Bây giờ mới nhớ ra, nó nhìn sang hắn cũng như đang ngạc nhiên nhìn về phía mình mà đổ mồ hôi hột. Hắn từng bước tiến lại chỗ nó miệng không khỏi nhếch lên thành một nụ cười.“Thằng bạn c-hó, hóa ra mày nằng nặc kêu tao học trường này là có lí do, đúng là bạn tốt nha, vừa kể là tìm ngay được cô ta, xem tôi xử cô như nào, dám dẫm chân tôi làm hư đôi giày đắt tiền của tôi…ha…ha….”- Chào bạn, mình là học sinh mới mong bạn giúp đỡ mình thêm.-Hắn tiến lại phía nó chào hỏi và nở một nụ cười tươi rói “ ha…ha….cô tiêu rồi, dám động vào tôi”-Chào bạn, mình cũng là học sinh mới nên chắc không thể giúp bạn được rồi, mong bạn thông cảm .- Nó cũng trả lời với một khuôn mặt ngây thơ và ánh mắt vô (số) tội, định xách cặp chuyển chỗ “tên mắc dịch, thật xui xéo ngay ngày đi học đầu tiên đã gặp phải hắn…hu…hu…đời sống của con rồi sẽ đi về đâu hả Chúa”-Bạn gì gì đó ơi! Bạn không thấy cả lớp hết chỗ rồi sao, mà bạn là học sinh mới, mình cũng là học sinh mới ngồi chung với nhau càng tốt chứ sao, mà mình cũng có ấn tượng sâu sắc về bạn lắm đấy.-Hắn để cặp lên bàn tự do ngồi xuống cái ghế bên cạnh nó.-Bạn quá khen, ấn tượng tốt gì chứ!!!- Nó đành ngồi đấy vì lớp không còn chỗ nữa. Và gửi cho hắn cái nhìn đầy “thiện cảm”.
Bỗng thấy có cái gì đó là lạ, nó lại lật đật chạy ra cửa lớp. Thấy nó chạy ra cửa lớp xem xem gì đó rồi vào, cả lớp kể cả học sinh, giáo viên, ông anh trai yêu dấu, hai con bạn thân trời đánh,…đều không tránh khỏi thắc mắc.
- Thưa cô, cho em hỏi???
-Gì thế em?-Chưa thoát khỏi tò mò, cô Hàn trả lời bâng quơ.
- Lớp này là lớp 10A2 phải không ạ???
- ???-Cô giáo cùng cả lớp- Sao em lại hỏi vậy, lớp này là lớp 10A2 mà.
-Theo em biết thì cái lớp này là lớp chọn của trường, học sinh ưu tú, blap…blap…..
-???, thế thì liên quan gì?- cả lớp ngu ngơ hỏi.
- Vậy hồi nãy cô nói “siêu quậy” là sao???
Im lặng…im lặng….im lặng….Bỗng…..Phụt…
- Ha…ha…ha…hi..hi…hi…ha…ha..-Cả lớp đang yên lặng bỗng cười nghiêng cười ngả làm nó ngớ người.
-Ha…ha…ha…ngây thơ thế hả “dở”-Hạnh chạy lại chỗ nó vỗ vỗ vai rồi cười lớn.
- Bảo là học giỏi nhưng đâu có nghĩa là ngoan hiền, cái lớp 10A2 này không chỉ nổi tiếng về học giỏi đâu nhé!!! Nhìn bà cô xì-tin thì biết, hi..hi…-Đến lượt Mỹ Anh chạy lại vỗ vai nó.
* Nghệt mặt* Nhìn xung quanh, cái lớp này quả là rất…..đặc biệt. Hơ….hơ….
Cả lớp lại được một phen cười rũ rượi.
- Cô Hải Hàn lên phòng hiệu trưởng gấp, có chuyện.-Tiếng thầy giám thị vang lên làm gián đoạn không khí “ chào đón học sinh mới” của cái lớp này.
- Vâng, tôi xuống ngay đây.-Nhìn qua chỗ những học sinh thân yêu- Còn các em, đón tiếp bạn mới cho nồng nhiệt vào, em ấy mà nói với tôi cái gì thì…*đưa tay giả làm dao cắt cổ* ….
- Vâng biết rồi…biết rồi….cô đi đi, em sẽ chăm sóc bạn tốt mà!!!
Cô vừa ra khỏi lớp, nó chạy lại chiếc bàn trống duy nhất trong lớp ngay sau bàn của hai con bạn thân và an tọa.
Cả lớp quả là rất thân thiện, chẳng mấy chốc nó đã như học ở đây từ lâu rồi. Mọi người nói chuyện với nó rất thân thiết. Một lúc sau cô đi vào cùng với một người nữa.
- Này, này, cả lớp ổn định nào. Hôm nay lớp chúng ta lại có thêm một người bạn nữa.
Cô vừa dứt lời, bên dưới nhao nhao…
-Oa, hôm nay lớp có tận hai bạn mới, trai or gái vậy cô?
- Xinh không cô?
- Blap…blap….
Nó cũng là mem mới của lớp nên cũng phấn khích không biết ai vô học cùng ngày với nó, hồi hộp quá…
- Thôi được rồi. Im lặng. Nào em vào đây.-Nói rồi cô hướng ra ngoài cửa lớp gọi.
Nó hướng mắt ra cửa chờ đợi. Từ ngoài cửa lớp, dáng vẻ cao to với bo-đì chuẩn của người con trai cùng với mái tóc đen óng làm chân tay nó mềm nhũn, nó vội vàng tìm quyển sách che đi khuôn mặt đang nhăn nhó vì sợ.
-Xin chào các bạn, mình tên là Nguyễn Minh Đức là du học sinh từ Mĩ mới về mong các bạn giúp đỡ.-Hắn giới thiệu kèm theo nụ cười tỏa nắng- nụ cười đã làm gục đổ không biết bao nhiêu là trái tim “nhỏ bé”.
Nhưng sắc đẹp của hắn lại không được nổi lên trong mắt các girls lớp này bởi lẽ nhan sắc của 16 tên con trai của lớp không hề thua kém hắn , điều này làm hắn thích thú. Cả lớp đón hắn nồng nhiệt như đón nó vậy và hắn thân thiện thì thôi.
- Được rồi, để coi nào, Đức em ngồi cạnh Linh nhé!!! Linh cũng là học sinh mới đấy, hai đứa cố giúp nhau.
Nhìn theo hướng cô chỉ, hắn dễ dàng nhìn thấy cái bàn gần cuối lớp với một quyển sách dựng lên như để che đi khuôn mặt của ai đó. Hắn cũng tò mò lắm, liền đi xuống chỗ.
- Này, Linh mở quyển sách ra nào, có gì phải ngại, bạn bè cả mà!!!-Tiếng của “thằng” anh mất nết làm nó tức xì khói.
-Đâu, ngại gì mà ngại, tại thấy trời nóng à đúng rồi, trời nóng nên em mới lấy quyển vở che nắng ấy chứ.-Nó lấp l**m.
“He..he…anh đây chẳng biết tỏng rồi, ngồi nghe mày với thằng bạn chí cốt vừa đi du học về là tao nghi nghi, ha…ha…sau khi nghe mô tả hình dáng, tính tình,……tao đoán chắc…ha…ha…”
-Vậy được rồi, GIÚP CHO BẠN MỚI NHÉ!!!
Bây giờ mới nhớ ra, nó nhìn sang hắn cũng như đang ngạc nhiên nhìn về phía mình mà đổ mồ hôi hột. Hắn từng bước tiến lại chỗ nó miệng không khỏi nhếch lên thành một nụ cười.
“Thằng bạn c-hó, hóa ra mày nằng nặc kêu tao học trường này là có lí do, đúng là bạn tốt nha, vừa kể là tìm ngay được cô ta, xem tôi xử cô như nào, dám dẫm chân tôi làm hư đôi giày đắt tiền của tôi…ha…ha….”
- Chào bạn, mình là học sinh mới mong bạn giúp đỡ mình thêm.-Hắn tiến lại phía nó chào hỏi và nở một nụ cười tươi rói “ ha…ha….cô tiêu rồi, dám động vào tôi”
-Chào bạn, mình cũng là học sinh mới nên chắc không thể giúp bạn được rồi, mong bạn thông cảm .- Nó cũng trả lời với một khuôn mặt ngây thơ và ánh mắt vô (số) tội, định xách cặp chuyển chỗ “tên mắc dịch, thật xui xéo ngay ngày đi học đầu tiên đã gặp phải hắn…hu…hu…đời sống của con rồi sẽ đi về đâu hả Chúa”
-Bạn gì gì đó ơi! Bạn không thấy cả lớp hết chỗ rồi sao, mà bạn là học sinh mới, mình cũng là học sinh mới ngồi chung với nhau càng tốt chứ sao, mà mình cũng có ấn tượng sâu sắc về bạn lắm đấy.-Hắn để cặp lên bàn tự do ngồi xuống cái ghế bên cạnh nó.
-Bạn quá khen, ấn tượng tốt gì chứ!!!- Nó đành ngồi đấy vì lớp không còn chỗ nữa. Và gửi cho hắn cái nhìn đầy “thiện cảm”.
Nấm Lùn Nghịch NgợmTác giả: Lyn- Chuyến bay mang mã số ********khởi hành từ Seul (Hàn Quốc) đến Hà Nội (Việt Nam) chuẩn bị hạ cánh. Hành khách chú ý thắt dây an toàn_Tiếng cô tiếp viên hàng không vang lên làm nó tỉnh giấc. Nó dụi dụi mắt nhìn ra ngoài cửa kính máy bay, khung cảnh dần hiện rõ hơn. ‘Mới mấy năm mà thay đổi nhiều quá’ nó mỉm cười suy nghĩ rồi thả hồn theo phong cảnh ngoài cửa kính máy bay. Chiếc máy bay hạ cánh, mọi người nhanh chóng xách vali, đồ đạc,…..xuống máy bay, nó cũng thu dọn đồ đạc và bước xuống máy bay với tâm trạng háo hức. -A…a…a…vui quá à, lâu lắm rùi mới được về đây, trời ơi thay đổi nhiều quá à, không nhận ra lun, trừi ui…blap…blap-Nó chạy nhảy lăng xăng khi vừa ra khỏi sân bay, vừa đi vừa la hét như…một con dở. Sân bay bây giờ là lúc 4h chiều trời thanh thanh, gió hiu hiu không có hiện tượng gì bất thường thì thấy một “đống” người đang có hiện tượng bị cảm nắng vì gặp phải thiên thần. Nó mặc một bộ đồ trắng-đen với chiếc áo crop-top phối với quần bó đen ngố, giày cao cổ da màu đen… Bỗng thấy có cái gì đó là lạ, nó lại lật đật chạy ra cửa lớp. Thấy nó chạy ra cửa lớp xem xem gì đó rồi vào, cả lớp kể cả học sinh, giáo viên, ông anh trai yêu dấu, hai con bạn thân trời đánh,…đều không tránh khỏi thắc mắc.- Thưa cô, cho em hỏi???-Gì thế em?-Chưa thoát khỏi tò mò, cô Hàn trả lời bâng quơ.- Lớp này là lớp 10A2 phải không ạ???- ???-Cô giáo cùng cả lớp- Sao em lại hỏi vậy, lớp này là lớp 10A2 mà.-Theo em biết thì cái lớp này là lớp chọn của trường, học sinh ưu tú, blap…blap…..-???, thế thì liên quan gì?- cả lớp ngu ngơ hỏi.- Vậy hồi nãy cô nói “siêu quậy” là sao???Im lặng…im lặng….im lặng….Bỗng…..Phụt…- Ha…ha…ha…hi..hi…hi…ha…ha..-Cả lớp đang yên lặng bỗng cười nghiêng cười ngả làm nó ngớ người.-Ha…ha…ha…ngây thơ thế hả “dở”-Hạnh chạy lại chỗ nó vỗ vỗ vai rồi cười lớn.- Bảo là học giỏi nhưng đâu có nghĩa là ngoan hiền, cái lớp 10A2 này không chỉ nổi tiếng về học giỏi đâu nhé!!! Nhìn bà cô xì-tin thì biết, hi..hi…-Đến lượt Mỹ Anh chạy lại vỗ vai nó.* Nghệt mặt* Nhìn xung quanh, cái lớp này quả là rất…..đặc biệt. Hơ….hơ….Cả lớp lại được một phen cười rũ rượi.- Cô Hải Hàn lên phòng hiệu trưởng gấp, có chuyện.-Tiếng thầy giám thị vang lên làm gián đoạn không khí “ chào đón học sinh mới” của cái lớp này.- Vâng, tôi xuống ngay đây.-Nhìn qua chỗ những học sinh thân yêu- Còn các em, đón tiếp bạn mới cho nồng nhiệt vào, em ấy mà nói với tôi cái gì thì…*đưa tay giả làm dao cắt cổ* ….- Vâng biết rồi…biết rồi….cô đi đi, em sẽ chăm sóc bạn tốt mà!!!Cô vừa ra khỏi lớp, nó chạy lại chiếc bàn trống duy nhất trong lớp ngay sau bàn của hai con bạn thân và an tọa.Cả lớp quả là rất thân thiện, chẳng mấy chốc nó đã như học ở đây từ lâu rồi. Mọi người nói chuyện với nó rất thân thiết. Một lúc sau cô đi vào cùng với một người nữa.- Này, này, cả lớp ổn định nào. Hôm nay lớp chúng ta lại có thêm một người bạn nữa.Cô vừa dứt lời, bên dưới nhao nhao…-Oa, hôm nay lớp có tận hai bạn mới, trai or gái vậy cô?- Xinh không cô?- Blap…blap….Nó cũng là mem mới của lớp nên cũng phấn khích không biết ai vô học cùng ngày với nó, hồi hộp quá…- Thôi được rồi. Im lặng. Nào em vào đây.-Nói rồi cô hướng ra ngoài cửa lớp gọi.Nó hướng mắt ra cửa chờ đợi. Từ ngoài cửa lớp, dáng vẻ cao to với bo-đì chuẩn của người con trai cùng với mái tóc đen óng làm chân tay nó mềm nhũn, nó vội vàng tìm quyển sách che đi khuôn mặt đang nhăn nhó vì sợ.-Xin chào các bạn, mình tên là Nguyễn Minh Đức là du học sinh từ Mĩ mới về mong các bạn giúp đỡ.-Hắn giới thiệu kèm theo nụ cười tỏa nắng- nụ cười đã làm gục đổ không biết bao nhiêu là trái tim “nhỏ bé”.Nhưng sắc đẹp của hắn lại không được nổi lên trong mắt các girls lớp này bởi lẽ nhan sắc của 16 tên con trai của lớp không hề thua kém hắn , điều này làm hắn thích thú. Cả lớp đón hắn nồng nhiệt như đón nó vậy và hắn thân thiện thì thôi.- Được rồi, để coi nào, Đức em ngồi cạnh Linh nhé!!! Linh cũng là học sinh mới đấy, hai đứa cố giúp nhau.Nhìn theo hướng cô chỉ, hắn dễ dàng nhìn thấy cái bàn gần cuối lớp với một quyển sách dựng lên như để che đi khuôn mặt của ai đó. Hắn cũng tò mò lắm, liền đi xuống chỗ.- Này, Linh mở quyển sách ra nào, có gì phải ngại, bạn bè cả mà!!!-Tiếng của “thằng” anh mất nết làm nó tức xì khói.-Đâu, ngại gì mà ngại, tại thấy trời nóng à đúng rồi, trời nóng nên em mới lấy quyển vở che nắng ấy chứ.-Nó lấp l**m.“He..he…anh đây chẳng biết tỏng rồi, ngồi nghe mày với thằng bạn chí cốt vừa đi du học về là tao nghi nghi, ha…ha…sau khi nghe mô tả hình dáng, tính tình,……tao đoán chắc…ha…ha…”-Vậy được rồi, GIÚP CHO BẠN MỚI NHÉ!!!Bây giờ mới nhớ ra, nó nhìn sang hắn cũng như đang ngạc nhiên nhìn về phía mình mà đổ mồ hôi hột. Hắn từng bước tiến lại chỗ nó miệng không khỏi nhếch lên thành một nụ cười.“Thằng bạn c-hó, hóa ra mày nằng nặc kêu tao học trường này là có lí do, đúng là bạn tốt nha, vừa kể là tìm ngay được cô ta, xem tôi xử cô như nào, dám dẫm chân tôi làm hư đôi giày đắt tiền của tôi…ha…ha….”- Chào bạn, mình là học sinh mới mong bạn giúp đỡ mình thêm.-Hắn tiến lại phía nó chào hỏi và nở một nụ cười tươi rói “ ha…ha….cô tiêu rồi, dám động vào tôi”-Chào bạn, mình cũng là học sinh mới nên chắc không thể giúp bạn được rồi, mong bạn thông cảm .- Nó cũng trả lời với một khuôn mặt ngây thơ và ánh mắt vô (số) tội, định xách cặp chuyển chỗ “tên mắc dịch, thật xui xéo ngay ngày đi học đầu tiên đã gặp phải hắn…hu…hu…đời sống của con rồi sẽ đi về đâu hả Chúa”-Bạn gì gì đó ơi! Bạn không thấy cả lớp hết chỗ rồi sao, mà bạn là học sinh mới, mình cũng là học sinh mới ngồi chung với nhau càng tốt chứ sao, mà mình cũng có ấn tượng sâu sắc về bạn lắm đấy.-Hắn để cặp lên bàn tự do ngồi xuống cái ghế bên cạnh nó.-Bạn quá khen, ấn tượng tốt gì chứ!!!- Nó đành ngồi đấy vì lớp không còn chỗ nữa. Và gửi cho hắn cái nhìn đầy “thiện cảm”.