“Quẻ không dám tính hết vì sợ Thiên đạo vô thường. Tình không dám dày vào vì sợ chỉ là mơ… Cái gọi là: Đạo là Đạo, không phải Đạo. Danh là Danh, không phải Danh… Thiên địa bắt nguồn từ vô danh. Mẫu của vạn vật, lại là hữu danh… Vũ Quốc, thôn Hoa Thanh. Người đến người đi qua cầu đều thấy một cô bé xinh đẹp đang không nhanh không chậm thu lại quầy hàng của mình. Trên quầy hàng đặt một biển hiệu vô cùng bắt mắt, mặt trên viết bốn chữ to “Xem bói đoán mệnh”. Quầy xem bói chỉ có một cái bàn gỗ nhỏ gấp xách tay, Tô Cẩm chỉ trải khăn trải bàn lên rồi đặt bát đựng tiền lên trên đó. Ngẫu nhiên có người đi ngang qua, đầu tiên là vì cô bé xinh đẹp mà dừng lại, nhìn mấy chữ xem bói đoán mệnh kia lại lập tức lắc đầu thở dài. Cô bé xinh đẹp kia trông còn nhỏ tuổi như vậy mà cũng bắt đầu giả danh lừa bịp? Thật sự là đáng tiếc. Bên cạnh quầy xem bói là hàng bán đồ ăn vặt của bà Chu, nhìn thấy Tô Cẩm thu quầy hàng, hoài nghi hỏi một câu: “Bé Cẩm, sao hôm nay trở về sớm vậy?” Tô Cẩm mở quầy hàng ở đây…
Chương 250
Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế GiớiTác giả: Nhất Lãm Tinh HàTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường“Quẻ không dám tính hết vì sợ Thiên đạo vô thường. Tình không dám dày vào vì sợ chỉ là mơ… Cái gọi là: Đạo là Đạo, không phải Đạo. Danh là Danh, không phải Danh… Thiên địa bắt nguồn từ vô danh. Mẫu của vạn vật, lại là hữu danh… Vũ Quốc, thôn Hoa Thanh. Người đến người đi qua cầu đều thấy một cô bé xinh đẹp đang không nhanh không chậm thu lại quầy hàng của mình. Trên quầy hàng đặt một biển hiệu vô cùng bắt mắt, mặt trên viết bốn chữ to “Xem bói đoán mệnh”. Quầy xem bói chỉ có một cái bàn gỗ nhỏ gấp xách tay, Tô Cẩm chỉ trải khăn trải bàn lên rồi đặt bát đựng tiền lên trên đó. Ngẫu nhiên có người đi ngang qua, đầu tiên là vì cô bé xinh đẹp mà dừng lại, nhìn mấy chữ xem bói đoán mệnh kia lại lập tức lắc đầu thở dài. Cô bé xinh đẹp kia trông còn nhỏ tuổi như vậy mà cũng bắt đầu giả danh lừa bịp? Thật sự là đáng tiếc. Bên cạnh quầy xem bói là hàng bán đồ ăn vặt của bà Chu, nhìn thấy Tô Cẩm thu quầy hàng, hoài nghi hỏi một câu: “Bé Cẩm, sao hôm nay trở về sớm vậy?” Tô Cẩm mở quầy hàng ở đây… Trùng lọt lưới 2Tô Cẩm nhẹ nhàng nói: “Đám côn trùng này được nuôi bằng cách ngâm vào trong máu tươi, mà chất lỏng màu đỏ thẫm kia hẳn là một loại chất độc.”Còn về tác dụng của loại độc này là gì thì cô không biết.Nhưng cô đoán rằng một khi trên thân bị dính vào, ít nhất cũng phải vứt bỏ cả nửa cái mạng.“Còn có gốc cây hải đường kia, hải đường tám cạnh quả thật có thể trồng ở trong nhà, nhưng nếu đặt sai vị trí thì rất dễ xảy ra vấn đề.”“Nếu tôi không nhầm thì gốc cây hải đường này năm nào cũng nở hoa, màu sắc rực rỡ lạ thường và hoa cũng rất nhiều nữa….” Tô Cẩm từ tốn nói, cô đã nhìn ra được huyền cơ trong gốc cây hải đường này rồi.Lục Chiêu Hoà gật đầu nói: “Đúng thế, hàng năm đến mùa hoa nở rộ rất đẹp, khác với những loại hải đường khác. Trước đây có người còn chạy tới đây hỏi tôi bí quyết trồng hải đường nữa…”Nói đến đây, Lục Chiêu Hoà thở dài: “Ôi, làm sao tôi biết bí quyết gì cơ chứ?”Tóm lại là, gốc cây hải đường này có vấn đề…Tô Cẩm giải thích: “Gốc hải đường này hẳn là đã bị rỗng ruột, chỉ còn lại một cái xác không.”“Xác không?” Nguyên Cảnh kinh ngạc lên tiếng, mơ hồ trong đó anh đã đoán ra được điều gì, nhìn về phía gốc cây hải đường rồi nhanh chóng nói: “Đám côn trùng này không phải từ dưới đất chui ra mà là giấu ở bên trong cây hải đường, lại thuận theo rễ cây đi vào bên trong đất…”Anh lập tức không dám nói tiếp nữa.Với sự nhạy bén của mình, tất nhiên là anh đã đoán được huyền cơ bên trong.Đã có thể thuận theo rễ cây chui vào bên trong mặt đất, vậy chẳng phải là…cũng có thể thuận theo bùn đất tiến vào trong biệt thự sao?Nguyên Cảnh nhìn về phía Tô Cẩm, Tô Cẩm gật đầu khẳng định.Ngay cả Nguyên Cảnh cũng không nhịn được phải rùng mình.Không ai có thể tưởng tượng được, một con côn trùng mà đã có thể đánh vỡ được cửa sổ, vậy thì vô số con côn trùng cùng nhau hành động chẳng phải là từ phía dưới nền đất biệt thự Lục gia chui ra sao?Chỉ nghĩ đến cảnh tượng đó thôi mà đã khiến người ta không thể khống chế được, tê hết cả da đầu.Nếu một ngày nào đó toàn bộ người Lục gia tụ tập lại với nhau, chẳng phải là sẽ bị tiêu diệt nguyên toàn bộ sao?Mấy người Lục Chiêu Hoà lúc này cũng tỉnh táo lại, sau khi nhận ra được điều gì, bọn họ không khỏi run rẩy.Tô Cẩm phân tích ngắn gọn: “Thiên Uyên vẫn ngoan độc giống như trước đây, Lục gia nhìn bên ngoài thấy giống như không có vấn đề gì, chúng ta cũng đều cho rằng Thiên Uyên đã dọn dẹp sạch sẽ mọi thứ không để lại dấu vết gì.Trong tình huống như vậy, nếu tôi không kiểm tra kỹ, đoán chừng… Lục gia khó thoát được một kiếp.”Thiên Uyên không chỉ ngoan độc mà còn giỏi bày mưu tính kế, chỉ cần gặp người không quá cẩn thận tỉ mỉ thì kế hoạch của bọn chúng sẽ thành công mỹ mãn.Dù là Tô Cẩm cũng không thể không cảm khái, sau này làm việc nhất định phải càng cẩn thận hơn.Mấy người ở đây đều phải hít vào một hơi khí lạnh.Ai nấy đều thở dài, cũng may Tô quán chủ cẩn thận, kiểm tra kỹ càng, nếu không thì…hậu quả thật không thể tưởng tượng được.Mục đích của Thiên Uyên vẫn luôn là tiêu diệt Lục gia, nghĩ đến đây, Tô Cẩm nhắc nhở: “Lục tiên sinh, sau này cả nhà ông cần phải chú ý hơn nữa. Đợi lát nữa tôi sẽ bày ra một trận pháp ở Lục gia, để phòng ngừa có mấy thứ đồ lung tung xâm nhập vào.”“Cảm ơn Tô quán chủ, ân tình của Tô quán chủ Lục gia nhất định sẽ ghi nhớ trong lòng.” Lục Chiêu Hoà chân thành nói lời cảm ơn.Tô Cẩm lại nói: “Không cần phải như thế, chỉ có điều tôi phải nói trước, trận pháp sẽ được tính giá tiền khác.” Bởi vì tốn nhiều công sức hơn nên phải thêm tiền.“Cái đó là đương nhiên.” Lục Chiêu Hoà mỉm cười nói.Đột nhiên Tô Cẩm nhớ ra một chuyện: “Đúng rồi, sao không thấy Lục phu nhân đâu?” Ở đây náo loạn như vậy mà sao đến bây giờ vẫn không thấy Lục phu nhân đâu cả?Lục Chiêu Hoà và Lục Chi Ninh sửng sốt, hai người nhìn nhau rồi đồng thanh nói.“Vợ tôi đâu?”“Mẹ con đâu?”Tô Cẩm: “…”
Trùng lọt lưới 2
Tô Cẩm nhẹ nhàng nói: “Đám côn trùng này được nuôi bằng cách ngâm vào trong máu tươi, mà chất lỏng màu đỏ thẫm kia hẳn là một loại chất độc.”
Còn về tác dụng của loại độc này là gì thì cô không biết.
Nhưng cô đoán rằng một khi trên thân bị dính vào, ít nhất cũng phải vứt bỏ cả nửa cái mạng.
“Còn có gốc cây hải đường kia, hải đường tám cạnh quả thật có thể trồng ở trong nhà, nhưng nếu đặt sai vị trí thì rất dễ xảy ra vấn đề.”
“Nếu tôi không nhầm thì gốc cây hải đường này năm nào cũng nở hoa, màu sắc rực rỡ lạ thường và hoa cũng rất nhiều nữa….” Tô Cẩm từ tốn nói, cô đã nhìn ra được huyền cơ trong gốc cây hải đường này rồi.
Lục Chiêu Hoà gật đầu nói: “Đúng thế, hàng năm đến mùa hoa nở rộ rất đẹp, khác với những loại hải đường khác. Trước đây có người còn chạy tới đây hỏi tôi bí quyết trồng hải đường nữa…”
Nói đến đây, Lục Chiêu Hoà thở dài: “Ôi, làm sao tôi biết bí quyết gì cơ chứ?”
Tóm lại là, gốc cây hải đường này có vấn đề…
Tô Cẩm giải thích: “Gốc hải đường này hẳn là đã bị rỗng ruột, chỉ còn lại một cái xác không.”
“Xác không?” Nguyên Cảnh kinh ngạc lên tiếng, mơ hồ trong đó anh đã đoán ra được điều gì, nhìn về phía gốc cây hải đường rồi nhanh chóng nói: “Đám côn trùng này không phải từ dưới đất chui ra mà là giấu ở bên trong cây hải đường, lại thuận theo rễ cây đi vào bên trong đất…”
Anh lập tức không dám nói tiếp nữa.
Với sự nhạy bén của mình, tất nhiên là anh đã đoán được huyền cơ bên trong.
Đã có thể thuận theo rễ cây chui vào bên trong mặt đất, vậy chẳng phải là…cũng có thể thuận theo bùn đất tiến vào trong biệt thự sao?
Nguyên Cảnh nhìn về phía Tô Cẩm, Tô Cẩm gật đầu khẳng định.
Ngay cả Nguyên Cảnh cũng không nhịn được phải rùng mình.
Không ai có thể tưởng tượng được, một con côn trùng mà đã có thể đánh vỡ được cửa sổ, vậy thì vô số con côn trùng cùng nhau hành động chẳng phải là từ phía dưới nền đất biệt thự Lục gia chui ra sao?
Chỉ nghĩ đến cảnh tượng đó thôi mà đã khiến người ta không thể khống chế được, tê hết cả da đầu.
Nếu một ngày nào đó toàn bộ người Lục gia tụ tập lại với nhau, chẳng phải là sẽ bị tiêu diệt nguyên toàn bộ sao?
Mấy người Lục Chiêu Hoà lúc này cũng tỉnh táo lại, sau khi nhận ra được điều gì, bọn họ không khỏi run rẩy.
Tô Cẩm phân tích ngắn gọn: “Thiên Uyên vẫn ngoan độc giống như trước đây, Lục gia nhìn bên ngoài thấy giống như không có vấn đề gì, chúng ta cũng đều cho rằng Thiên Uyên đã dọn dẹp sạch sẽ mọi thứ không để lại dấu vết gì.
Trong tình huống như vậy, nếu tôi không kiểm tra kỹ, đoán chừng… Lục gia khó thoát được một kiếp.”
Thiên Uyên không chỉ ngoan độc mà còn giỏi bày mưu tính kế, chỉ cần gặp người không quá cẩn thận tỉ mỉ thì kế hoạch của bọn chúng sẽ thành công mỹ mãn.
Dù là Tô Cẩm cũng không thể không cảm khái, sau này làm việc nhất định phải càng cẩn thận hơn.
Mấy người ở đây đều phải hít vào một hơi khí lạnh.
Ai nấy đều thở dài, cũng may Tô quán chủ cẩn thận, kiểm tra kỹ càng, nếu không thì…hậu quả thật không thể tưởng tượng được.
Mục đích của Thiên Uyên vẫn luôn là tiêu diệt Lục gia, nghĩ đến đây, Tô Cẩm nhắc nhở: “Lục tiên sinh, sau này cả nhà ông cần phải chú ý hơn nữa. Đợi lát nữa tôi sẽ bày ra một trận pháp ở Lục gia, để phòng ngừa có mấy thứ đồ lung tung xâm nhập vào.”
“Cảm ơn Tô quán chủ, ân tình của Tô quán chủ Lục gia nhất định sẽ ghi nhớ trong lòng.” Lục Chiêu Hoà chân thành nói lời cảm ơn.
Tô Cẩm lại nói: “Không cần phải như thế, chỉ có điều tôi phải nói trước, trận pháp sẽ được tính giá tiền khác.” Bởi vì tốn nhiều công sức hơn nên phải thêm tiền.
“Cái đó là đương nhiên.” Lục Chiêu Hoà mỉm cười nói.
Đột nhiên Tô Cẩm nhớ ra một chuyện: “Đúng rồi, sao không thấy Lục phu nhân đâu?” Ở đây náo loạn như vậy mà sao đến bây giờ vẫn không thấy Lục phu nhân đâu cả?
Lục Chiêu Hoà và Lục Chi Ninh sửng sốt, hai người nhìn nhau rồi đồng thanh nói.
“Vợ tôi đâu?”
“Mẹ con đâu?”
Tô Cẩm: “…”
Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế GiớiTác giả: Nhất Lãm Tinh HàTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường“Quẻ không dám tính hết vì sợ Thiên đạo vô thường. Tình không dám dày vào vì sợ chỉ là mơ… Cái gọi là: Đạo là Đạo, không phải Đạo. Danh là Danh, không phải Danh… Thiên địa bắt nguồn từ vô danh. Mẫu của vạn vật, lại là hữu danh… Vũ Quốc, thôn Hoa Thanh. Người đến người đi qua cầu đều thấy một cô bé xinh đẹp đang không nhanh không chậm thu lại quầy hàng của mình. Trên quầy hàng đặt một biển hiệu vô cùng bắt mắt, mặt trên viết bốn chữ to “Xem bói đoán mệnh”. Quầy xem bói chỉ có một cái bàn gỗ nhỏ gấp xách tay, Tô Cẩm chỉ trải khăn trải bàn lên rồi đặt bát đựng tiền lên trên đó. Ngẫu nhiên có người đi ngang qua, đầu tiên là vì cô bé xinh đẹp mà dừng lại, nhìn mấy chữ xem bói đoán mệnh kia lại lập tức lắc đầu thở dài. Cô bé xinh đẹp kia trông còn nhỏ tuổi như vậy mà cũng bắt đầu giả danh lừa bịp? Thật sự là đáng tiếc. Bên cạnh quầy xem bói là hàng bán đồ ăn vặt của bà Chu, nhìn thấy Tô Cẩm thu quầy hàng, hoài nghi hỏi một câu: “Bé Cẩm, sao hôm nay trở về sớm vậy?” Tô Cẩm mở quầy hàng ở đây… Trùng lọt lưới 2Tô Cẩm nhẹ nhàng nói: “Đám côn trùng này được nuôi bằng cách ngâm vào trong máu tươi, mà chất lỏng màu đỏ thẫm kia hẳn là một loại chất độc.”Còn về tác dụng của loại độc này là gì thì cô không biết.Nhưng cô đoán rằng một khi trên thân bị dính vào, ít nhất cũng phải vứt bỏ cả nửa cái mạng.“Còn có gốc cây hải đường kia, hải đường tám cạnh quả thật có thể trồng ở trong nhà, nhưng nếu đặt sai vị trí thì rất dễ xảy ra vấn đề.”“Nếu tôi không nhầm thì gốc cây hải đường này năm nào cũng nở hoa, màu sắc rực rỡ lạ thường và hoa cũng rất nhiều nữa….” Tô Cẩm từ tốn nói, cô đã nhìn ra được huyền cơ trong gốc cây hải đường này rồi.Lục Chiêu Hoà gật đầu nói: “Đúng thế, hàng năm đến mùa hoa nở rộ rất đẹp, khác với những loại hải đường khác. Trước đây có người còn chạy tới đây hỏi tôi bí quyết trồng hải đường nữa…”Nói đến đây, Lục Chiêu Hoà thở dài: “Ôi, làm sao tôi biết bí quyết gì cơ chứ?”Tóm lại là, gốc cây hải đường này có vấn đề…Tô Cẩm giải thích: “Gốc hải đường này hẳn là đã bị rỗng ruột, chỉ còn lại một cái xác không.”“Xác không?” Nguyên Cảnh kinh ngạc lên tiếng, mơ hồ trong đó anh đã đoán ra được điều gì, nhìn về phía gốc cây hải đường rồi nhanh chóng nói: “Đám côn trùng này không phải từ dưới đất chui ra mà là giấu ở bên trong cây hải đường, lại thuận theo rễ cây đi vào bên trong đất…”Anh lập tức không dám nói tiếp nữa.Với sự nhạy bén của mình, tất nhiên là anh đã đoán được huyền cơ bên trong.Đã có thể thuận theo rễ cây chui vào bên trong mặt đất, vậy chẳng phải là…cũng có thể thuận theo bùn đất tiến vào trong biệt thự sao?Nguyên Cảnh nhìn về phía Tô Cẩm, Tô Cẩm gật đầu khẳng định.Ngay cả Nguyên Cảnh cũng không nhịn được phải rùng mình.Không ai có thể tưởng tượng được, một con côn trùng mà đã có thể đánh vỡ được cửa sổ, vậy thì vô số con côn trùng cùng nhau hành động chẳng phải là từ phía dưới nền đất biệt thự Lục gia chui ra sao?Chỉ nghĩ đến cảnh tượng đó thôi mà đã khiến người ta không thể khống chế được, tê hết cả da đầu.Nếu một ngày nào đó toàn bộ người Lục gia tụ tập lại với nhau, chẳng phải là sẽ bị tiêu diệt nguyên toàn bộ sao?Mấy người Lục Chiêu Hoà lúc này cũng tỉnh táo lại, sau khi nhận ra được điều gì, bọn họ không khỏi run rẩy.Tô Cẩm phân tích ngắn gọn: “Thiên Uyên vẫn ngoan độc giống như trước đây, Lục gia nhìn bên ngoài thấy giống như không có vấn đề gì, chúng ta cũng đều cho rằng Thiên Uyên đã dọn dẹp sạch sẽ mọi thứ không để lại dấu vết gì.Trong tình huống như vậy, nếu tôi không kiểm tra kỹ, đoán chừng… Lục gia khó thoát được một kiếp.”Thiên Uyên không chỉ ngoan độc mà còn giỏi bày mưu tính kế, chỉ cần gặp người không quá cẩn thận tỉ mỉ thì kế hoạch của bọn chúng sẽ thành công mỹ mãn.Dù là Tô Cẩm cũng không thể không cảm khái, sau này làm việc nhất định phải càng cẩn thận hơn.Mấy người ở đây đều phải hít vào một hơi khí lạnh.Ai nấy đều thở dài, cũng may Tô quán chủ cẩn thận, kiểm tra kỹ càng, nếu không thì…hậu quả thật không thể tưởng tượng được.Mục đích của Thiên Uyên vẫn luôn là tiêu diệt Lục gia, nghĩ đến đây, Tô Cẩm nhắc nhở: “Lục tiên sinh, sau này cả nhà ông cần phải chú ý hơn nữa. Đợi lát nữa tôi sẽ bày ra một trận pháp ở Lục gia, để phòng ngừa có mấy thứ đồ lung tung xâm nhập vào.”“Cảm ơn Tô quán chủ, ân tình của Tô quán chủ Lục gia nhất định sẽ ghi nhớ trong lòng.” Lục Chiêu Hoà chân thành nói lời cảm ơn.Tô Cẩm lại nói: “Không cần phải như thế, chỉ có điều tôi phải nói trước, trận pháp sẽ được tính giá tiền khác.” Bởi vì tốn nhiều công sức hơn nên phải thêm tiền.“Cái đó là đương nhiên.” Lục Chiêu Hoà mỉm cười nói.Đột nhiên Tô Cẩm nhớ ra một chuyện: “Đúng rồi, sao không thấy Lục phu nhân đâu?” Ở đây náo loạn như vậy mà sao đến bây giờ vẫn không thấy Lục phu nhân đâu cả?Lục Chiêu Hoà và Lục Chi Ninh sửng sốt, hai người nhìn nhau rồi đồng thanh nói.“Vợ tôi đâu?”“Mẹ con đâu?”Tô Cẩm: “…”