“Quẻ không dám tính hết vì sợ Thiên đạo vô thường. Tình không dám dày vào vì sợ chỉ là mơ… Cái gọi là: Đạo là Đạo, không phải Đạo. Danh là Danh, không phải Danh… Thiên địa bắt nguồn từ vô danh. Mẫu của vạn vật, lại là hữu danh… Vũ Quốc, thôn Hoa Thanh. Người đến người đi qua cầu đều thấy một cô bé xinh đẹp đang không nhanh không chậm thu lại quầy hàng của mình. Trên quầy hàng đặt một biển hiệu vô cùng bắt mắt, mặt trên viết bốn chữ to “Xem bói đoán mệnh”. Quầy xem bói chỉ có một cái bàn gỗ nhỏ gấp xách tay, Tô Cẩm chỉ trải khăn trải bàn lên rồi đặt bát đựng tiền lên trên đó. Ngẫu nhiên có người đi ngang qua, đầu tiên là vì cô bé xinh đẹp mà dừng lại, nhìn mấy chữ xem bói đoán mệnh kia lại lập tức lắc đầu thở dài. Cô bé xinh đẹp kia trông còn nhỏ tuổi như vậy mà cũng bắt đầu giả danh lừa bịp? Thật sự là đáng tiếc. Bên cạnh quầy xem bói là hàng bán đồ ăn vặt của bà Chu, nhìn thấy Tô Cẩm thu quầy hàng, hoài nghi hỏi một câu: “Bé Cẩm, sao hôm nay trở về sớm vậy?” Tô Cẩm mở quầy hàng ở đây…

Chương 307

Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế GiớiTác giả: Nhất Lãm Tinh HàTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường“Quẻ không dám tính hết vì sợ Thiên đạo vô thường. Tình không dám dày vào vì sợ chỉ là mơ… Cái gọi là: Đạo là Đạo, không phải Đạo. Danh là Danh, không phải Danh… Thiên địa bắt nguồn từ vô danh. Mẫu của vạn vật, lại là hữu danh… Vũ Quốc, thôn Hoa Thanh. Người đến người đi qua cầu đều thấy một cô bé xinh đẹp đang không nhanh không chậm thu lại quầy hàng của mình. Trên quầy hàng đặt một biển hiệu vô cùng bắt mắt, mặt trên viết bốn chữ to “Xem bói đoán mệnh”. Quầy xem bói chỉ có một cái bàn gỗ nhỏ gấp xách tay, Tô Cẩm chỉ trải khăn trải bàn lên rồi đặt bát đựng tiền lên trên đó. Ngẫu nhiên có người đi ngang qua, đầu tiên là vì cô bé xinh đẹp mà dừng lại, nhìn mấy chữ xem bói đoán mệnh kia lại lập tức lắc đầu thở dài. Cô bé xinh đẹp kia trông còn nhỏ tuổi như vậy mà cũng bắt đầu giả danh lừa bịp? Thật sự là đáng tiếc. Bên cạnh quầy xem bói là hàng bán đồ ăn vặt của bà Chu, nhìn thấy Tô Cẩm thu quầy hàng, hoài nghi hỏi một câu: “Bé Cẩm, sao hôm nay trở về sớm vậy?” Tô Cẩm mở quầy hàng ở đây… Theo từng tiếng vang, Tụ Âm trận hoàn toàn bị phá hư.Mà những con quỷ đang chém giết trên trận kia, động tác cũng dần dần chậm lại, chúng nó giống như là đang dần dần tìm lại lý trí và ý thức của mình.Mấy phút sau, những con quỷ kia kinh hãi lại mờ mịt không biết làm sao.Tô Cẩm liếc mắt sang, nói thẳng: “Muốn đến Địa phủ đứng ở bên trái, trên tay dính mạng người cảm thấy mình không có thuốc nào cứu được thì đứng ở bên phải.”“Các ngươi đều là những vong hồn bị Tụ Âm trận cưỡng ép tụ tập đến nơi này, vốn dĩ nên đến Địa phủ, hoặc đầu thai, hoặc tiếp nhận sự trừng phạt.”Vừa mới nói xong, lại có mấy con quỷ không ngoan ngoãn muốn ra tay với Tô Cẩm.Mặc dù chúng nó không biết xảy ra chuyện gì, nhưng, xem ra người này chính là gây bất lợi cho chúng.Đáng tiếc, tay còn chưa có chạm vào góc áo của Tô Cẩm, đã hóa thành khói bụi…Những con quỷ khác thấy vậy, lập tức ngoan ngoãn đứng ở bên trái, đương nhiên, cũng có một vài con quỷ, ý đồ lừa dối, rõ ràng đã từng hại người, vẫn như cũ lựa chọn đứng phía cuối cùng, dường như cảm thấy mình có thể lừa được Tô Cẩm.Tô Cẩm hờ hững tóm mấy lệ quỷ ra: “Mấy người các ngươi cũng không cần đến địa phủ.”Một giây sau, đám lệ quỷ kia đồng thời ra tay với Tô Cẩm.Tô Cẩm nghiêng đầu một cái, đối với hành vi của bọn nó rất là nghi hoặc, sẽ không phải cho rằng như này là có thể giết cô chứ?Một lá bùa được ném ra, nhẹ nhàng giải quyết chúng nó.Sau đó, Tô Cẩm vung tay lên, một cánh cửa tràn đầy hắc khí hiện ra trước mặt bầy quỷ.“Các ngươi đều đi vào, chuyện sau khi chết, tự có Địa phủ tiếp quản phân tích.” Nhiều quỷ như vậy, cô cũng không thể giải quyết từng đứa một.Chỉ cần không phải tội ác tày trời, cô dự định, tất cả đều trực tiếp đóng gói đưa đến Địa phủ!Những con quỷ kia phần lớn đều đang do dự, không dám bước vào cánh cửa kia, Tô Cẩm cũng lười giải thích nhiều hơn, dù sao hiện tại, thời gian của cô rất gấp, bên này làm ra động tĩnh lớn như vậy, sứ giả Thiên Uyên chắc chắn sẽ phát hiện ra.Cho nên, cô phải mau chóng giải quyết những con quỷ này.Tô Cẩm thấy chúng nó không động đậy, trừ trù do dự, động tác chậm chạp, cô trực tiếp đi qua, một tay xách một đứa, đưa tay ném vào trong cánh cửa kia, ném vào liên tục mấy đứa, đám quỷ phía sau, đều trung thực hơn không ít, không đợi cô ra tay, chúng nó cũng bay nhanh chui vào.Tô Cẩm vỗ tay, rất hài lòng: “Vậy mới phải, cũng không phải bảo các ngươi đi chịu chết, cho các ngươi cơ hội, còn không biết quý trọng?”Mấy phút ngắn ngủi, vốn dĩ đám quỷ muốn tham gia giải đấu lớn, tất cả đều biến mất.Hoặc là biến thành khói bụi, hoặc là đi Địa phủ.Con rối quỷ bị Tô Cẩm vây giữ kia, toàn bộ quỷ cũng không còn nữa rồi, nó nghẹn ngào khóc lên.“Hu hu hu hu…”Tô Cẩm thu thập đám quỷ xong, vừa quay đầu lại, nhìn thấy con quỷ xui xẻo ban đầu kia đang ở đó khóc.Sắc mặt cô âm trầm: “Ngươi khóc cái gì?”Con rối quỷ xui xẻo: “… Ngươi lấy hết đám quỷ mà tôn sứ tóm về được, tôn sứ trở về, chắc chắn sẽ không tha cho ta!”Khoé miệng Tô Cẩm khẽ giật một cái, có chút cạn lời khẽ nói: “Vậy ngươi cảm thấy, hiện tại ta sẽ bỏ qua cho ngươi sao?”Con quỷ này, nhìn không thông minh lắm, đầu óc cũng không khá lắm, đã đến lúc này rồi, nó thế mà còn đang cân nhắc cái người gọi là tôn sứ kia? ? ?Con rối quỷ và Tô Cẩm liếc nhau.Trong chốc lát, con rối quỷ sợ hãi, lúc này nó biểu diễn một màn quỳ xuống cầu xin tha thứ, sợ hãi khóc lóc mở miệng nói: “Hu hu, ta cũng là bị bắt tới, ta cũng rất vô tội, ngươi cũng đưa ta tới Địa phủ đi…”Đầu ngón tay Tô Cẩm khẽ nhúc nhích, lá bùa phía trên nó thu lại một chút uy áp.Cô nói: “Ta có thể đưa ngươi đi Địa phủ, nhưng ngươi phải nói cho ta biết, chuyện của vị sứ giả kia của ngươi.” 

Theo từng tiếng vang, Tụ Âm trận hoàn toàn bị phá hư.

Mà những con quỷ đang chém giết trên trận kia, động tác cũng dần dần chậm lại, chúng nó giống như là đang dần dần tìm lại lý trí và ý thức của mình.

Mấy phút sau, những con quỷ kia kinh hãi lại mờ mịt không biết làm sao.

Tô Cẩm liếc mắt sang, nói thẳng: “Muốn đến Địa phủ đứng ở bên trái, trên tay dính mạng người cảm thấy mình không có thuốc nào cứu được thì đứng ở bên phải.”

“Các ngươi đều là những vong hồn bị Tụ Âm trận cưỡng ép tụ tập đến nơi này, vốn dĩ nên đến Địa phủ, hoặc đầu thai, hoặc tiếp nhận sự trừng phạt.”

Vừa mới nói xong, lại có mấy con quỷ không ngoan ngoãn muốn ra tay với Tô Cẩm.

Mặc dù chúng nó không biết xảy ra chuyện gì, nhưng, xem ra người này chính là gây bất lợi cho chúng.

Đáng tiếc, tay còn chưa có chạm vào góc áo của Tô Cẩm, đã hóa thành khói bụi…

Những con quỷ khác thấy vậy, lập tức ngoan ngoãn đứng ở bên trái, đương nhiên, cũng có một vài con quỷ, ý đồ lừa dối, rõ ràng đã từng hại người, vẫn như cũ lựa chọn đứng phía cuối cùng, dường như cảm thấy mình có thể lừa được Tô Cẩm.

Tô Cẩm hờ hững tóm mấy lệ quỷ ra: “Mấy người các ngươi cũng không cần đến địa phủ.”

Một giây sau, đám lệ quỷ kia đồng thời ra tay với Tô Cẩm.

Tô Cẩm nghiêng đầu một cái, đối với hành vi của bọn nó rất là nghi hoặc, sẽ không phải cho rằng như này là có thể giết cô chứ?

Một lá bùa được ném ra, nhẹ nhàng giải quyết chúng nó.

Sau đó, Tô Cẩm vung tay lên, một cánh cửa tràn đầy hắc khí hiện ra trước mặt bầy quỷ.

“Các ngươi đều đi vào, chuyện sau khi chết, tự có Địa phủ tiếp quản phân tích.” Nhiều quỷ như vậy, cô cũng không thể giải quyết từng đứa một.

Chỉ cần không phải tội ác tày trời, cô dự định, tất cả đều trực tiếp đóng gói đưa đến Địa phủ!

Những con quỷ kia phần lớn đều đang do dự, không dám bước vào cánh cửa kia, Tô Cẩm cũng lười giải thích nhiều hơn, dù sao hiện tại, thời gian của cô rất gấp, bên này làm ra động tĩnh lớn như vậy, sứ giả Thiên Uyên chắc chắn sẽ phát hiện ra.

Cho nên, cô phải mau chóng giải quyết những con quỷ này.

Tô Cẩm thấy chúng nó không động đậy, trừ trù do dự, động tác chậm chạp, cô trực tiếp đi qua, một tay xách một đứa, đưa tay ném vào trong cánh cửa kia, ném vào liên tục mấy đứa, đám quỷ phía sau, đều trung thực hơn không ít, không đợi cô ra tay, chúng nó cũng bay nhanh chui vào.

Tô Cẩm vỗ tay, rất hài lòng: “Vậy mới phải, cũng không phải bảo các ngươi đi chịu chết, cho các ngươi cơ hội, còn không biết quý trọng?”

Mấy phút ngắn ngủi, vốn dĩ đám quỷ muốn tham gia giải đấu lớn, tất cả đều biến mất.

Hoặc là biến thành khói bụi, hoặc là đi Địa phủ.

Con rối quỷ bị Tô Cẩm vây giữ kia, toàn bộ quỷ cũng không còn nữa rồi, nó nghẹn ngào khóc lên.

“Hu hu hu hu…”

Tô Cẩm thu thập đám quỷ xong, vừa quay đầu lại, nhìn thấy con quỷ xui xẻo ban đầu kia đang ở đó khóc.

Sắc mặt cô âm trầm: “Ngươi khóc cái gì?”

Con rối quỷ xui xẻo: “… Ngươi lấy hết đám quỷ mà tôn sứ tóm về được, tôn sứ trở về, chắc chắn sẽ không tha cho ta!”

Khoé miệng Tô Cẩm khẽ giật một cái, có chút cạn lời khẽ nói: “Vậy ngươi cảm thấy, hiện tại ta sẽ bỏ qua cho ngươi sao?”

Con quỷ này, nhìn không thông minh lắm, đầu óc cũng không khá lắm, đã đến lúc này rồi, nó thế mà còn đang cân nhắc cái người gọi là tôn sứ kia? ? ?

Con rối quỷ và Tô Cẩm liếc nhau.

Trong chốc lát, con rối quỷ sợ hãi, lúc này nó biểu diễn một màn quỳ xuống cầu xin tha thứ, sợ hãi khóc lóc mở miệng nói: “Hu hu, ta cũng là bị bắt tới, ta cũng rất vô tội, ngươi cũng đưa ta tới Địa phủ đi…”

Đầu ngón tay Tô Cẩm khẽ nhúc nhích, lá bùa phía trên nó thu lại một chút uy áp.

Cô nói: “Ta có thể đưa ngươi đi Địa phủ, nhưng ngươi phải nói cho ta biết, chuyện của vị sứ giả kia của ngươi.”

 

Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế GiớiTác giả: Nhất Lãm Tinh HàTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường“Quẻ không dám tính hết vì sợ Thiên đạo vô thường. Tình không dám dày vào vì sợ chỉ là mơ… Cái gọi là: Đạo là Đạo, không phải Đạo. Danh là Danh, không phải Danh… Thiên địa bắt nguồn từ vô danh. Mẫu của vạn vật, lại là hữu danh… Vũ Quốc, thôn Hoa Thanh. Người đến người đi qua cầu đều thấy một cô bé xinh đẹp đang không nhanh không chậm thu lại quầy hàng của mình. Trên quầy hàng đặt một biển hiệu vô cùng bắt mắt, mặt trên viết bốn chữ to “Xem bói đoán mệnh”. Quầy xem bói chỉ có một cái bàn gỗ nhỏ gấp xách tay, Tô Cẩm chỉ trải khăn trải bàn lên rồi đặt bát đựng tiền lên trên đó. Ngẫu nhiên có người đi ngang qua, đầu tiên là vì cô bé xinh đẹp mà dừng lại, nhìn mấy chữ xem bói đoán mệnh kia lại lập tức lắc đầu thở dài. Cô bé xinh đẹp kia trông còn nhỏ tuổi như vậy mà cũng bắt đầu giả danh lừa bịp? Thật sự là đáng tiếc. Bên cạnh quầy xem bói là hàng bán đồ ăn vặt của bà Chu, nhìn thấy Tô Cẩm thu quầy hàng, hoài nghi hỏi một câu: “Bé Cẩm, sao hôm nay trở về sớm vậy?” Tô Cẩm mở quầy hàng ở đây… Theo từng tiếng vang, Tụ Âm trận hoàn toàn bị phá hư.Mà những con quỷ đang chém giết trên trận kia, động tác cũng dần dần chậm lại, chúng nó giống như là đang dần dần tìm lại lý trí và ý thức của mình.Mấy phút sau, những con quỷ kia kinh hãi lại mờ mịt không biết làm sao.Tô Cẩm liếc mắt sang, nói thẳng: “Muốn đến Địa phủ đứng ở bên trái, trên tay dính mạng người cảm thấy mình không có thuốc nào cứu được thì đứng ở bên phải.”“Các ngươi đều là những vong hồn bị Tụ Âm trận cưỡng ép tụ tập đến nơi này, vốn dĩ nên đến Địa phủ, hoặc đầu thai, hoặc tiếp nhận sự trừng phạt.”Vừa mới nói xong, lại có mấy con quỷ không ngoan ngoãn muốn ra tay với Tô Cẩm.Mặc dù chúng nó không biết xảy ra chuyện gì, nhưng, xem ra người này chính là gây bất lợi cho chúng.Đáng tiếc, tay còn chưa có chạm vào góc áo của Tô Cẩm, đã hóa thành khói bụi…Những con quỷ khác thấy vậy, lập tức ngoan ngoãn đứng ở bên trái, đương nhiên, cũng có một vài con quỷ, ý đồ lừa dối, rõ ràng đã từng hại người, vẫn như cũ lựa chọn đứng phía cuối cùng, dường như cảm thấy mình có thể lừa được Tô Cẩm.Tô Cẩm hờ hững tóm mấy lệ quỷ ra: “Mấy người các ngươi cũng không cần đến địa phủ.”Một giây sau, đám lệ quỷ kia đồng thời ra tay với Tô Cẩm.Tô Cẩm nghiêng đầu một cái, đối với hành vi của bọn nó rất là nghi hoặc, sẽ không phải cho rằng như này là có thể giết cô chứ?Một lá bùa được ném ra, nhẹ nhàng giải quyết chúng nó.Sau đó, Tô Cẩm vung tay lên, một cánh cửa tràn đầy hắc khí hiện ra trước mặt bầy quỷ.“Các ngươi đều đi vào, chuyện sau khi chết, tự có Địa phủ tiếp quản phân tích.” Nhiều quỷ như vậy, cô cũng không thể giải quyết từng đứa một.Chỉ cần không phải tội ác tày trời, cô dự định, tất cả đều trực tiếp đóng gói đưa đến Địa phủ!Những con quỷ kia phần lớn đều đang do dự, không dám bước vào cánh cửa kia, Tô Cẩm cũng lười giải thích nhiều hơn, dù sao hiện tại, thời gian của cô rất gấp, bên này làm ra động tĩnh lớn như vậy, sứ giả Thiên Uyên chắc chắn sẽ phát hiện ra.Cho nên, cô phải mau chóng giải quyết những con quỷ này.Tô Cẩm thấy chúng nó không động đậy, trừ trù do dự, động tác chậm chạp, cô trực tiếp đi qua, một tay xách một đứa, đưa tay ném vào trong cánh cửa kia, ném vào liên tục mấy đứa, đám quỷ phía sau, đều trung thực hơn không ít, không đợi cô ra tay, chúng nó cũng bay nhanh chui vào.Tô Cẩm vỗ tay, rất hài lòng: “Vậy mới phải, cũng không phải bảo các ngươi đi chịu chết, cho các ngươi cơ hội, còn không biết quý trọng?”Mấy phút ngắn ngủi, vốn dĩ đám quỷ muốn tham gia giải đấu lớn, tất cả đều biến mất.Hoặc là biến thành khói bụi, hoặc là đi Địa phủ.Con rối quỷ bị Tô Cẩm vây giữ kia, toàn bộ quỷ cũng không còn nữa rồi, nó nghẹn ngào khóc lên.“Hu hu hu hu…”Tô Cẩm thu thập đám quỷ xong, vừa quay đầu lại, nhìn thấy con quỷ xui xẻo ban đầu kia đang ở đó khóc.Sắc mặt cô âm trầm: “Ngươi khóc cái gì?”Con rối quỷ xui xẻo: “… Ngươi lấy hết đám quỷ mà tôn sứ tóm về được, tôn sứ trở về, chắc chắn sẽ không tha cho ta!”Khoé miệng Tô Cẩm khẽ giật một cái, có chút cạn lời khẽ nói: “Vậy ngươi cảm thấy, hiện tại ta sẽ bỏ qua cho ngươi sao?”Con quỷ này, nhìn không thông minh lắm, đầu óc cũng không khá lắm, đã đến lúc này rồi, nó thế mà còn đang cân nhắc cái người gọi là tôn sứ kia? ? ?Con rối quỷ và Tô Cẩm liếc nhau.Trong chốc lát, con rối quỷ sợ hãi, lúc này nó biểu diễn một màn quỳ xuống cầu xin tha thứ, sợ hãi khóc lóc mở miệng nói: “Hu hu, ta cũng là bị bắt tới, ta cũng rất vô tội, ngươi cũng đưa ta tới Địa phủ đi…”Đầu ngón tay Tô Cẩm khẽ nhúc nhích, lá bùa phía trên nó thu lại một chút uy áp.Cô nói: “Ta có thể đưa ngươi đi Địa phủ, nhưng ngươi phải nói cho ta biết, chuyện của vị sứ giả kia của ngươi.” 

Chương 307