Tác giả:

Rồi mười năm sau... Bao nhiêu là vật đổi sao dời, bao nhiêu là biến thiên dâu bể... Bao nhiêu là dĩ vãng trôi dần theo ký ức lãng quên... Nhưng tình yêu vẫn cứ là một vết loang không đậm cũng chẳng nhạt mà thời gian không làm sao gột rủa, mà mưa gió cuộc đời không thể xóa nhòa. Lý Tầm Hoan đã tìm quên vết thương đó trong men rượu nồng, trong những bóng dáng giai nhân, nhưng rượu nồng chỉ đốt cháy hai buồng phổi, huỷ diệt đi xác thân, và cuối cùng cũng mang theo vết thương ray rứt vào lòng đất lạnh. Bây giờ bên kia bờ thế giới, chẳng hiểu chàng đã quên được hay là chưa? Tiểu Phi ngồi nghiêng dựa lên mạn thuyền nhớ lại người bạn củ, chàng không khỏi ngậm ngùi thở dài... Chính chàng cũng mang phải vết thương ấy và chàng cũng đã tìm lãng quên bằng cách theo Lý Tầm Hoan ngao du khắp sơn cùng thủy tận, khắn thắng cảnh danh sơn. Nhưng núi dù đẹp non dù xinh, nguồn cảm hứng chỉ dâng lên chốc lát, nổi buồn trìu trìu lại kéo đến tâm tư! Bài học thấm thía của tình yêu ấy, thêm vào sự cố công rèn…

Chương 181: Kết cuộc

Sở Lưu Hương Hệ LiệtTác giả: Cổ LongTruyện Cổ Đại, Truyện Kiếm HiệpRồi mười năm sau... Bao nhiêu là vật đổi sao dời, bao nhiêu là biến thiên dâu bể... Bao nhiêu là dĩ vãng trôi dần theo ký ức lãng quên... Nhưng tình yêu vẫn cứ là một vết loang không đậm cũng chẳng nhạt mà thời gian không làm sao gột rủa, mà mưa gió cuộc đời không thể xóa nhòa. Lý Tầm Hoan đã tìm quên vết thương đó trong men rượu nồng, trong những bóng dáng giai nhân, nhưng rượu nồng chỉ đốt cháy hai buồng phổi, huỷ diệt đi xác thân, và cuối cùng cũng mang theo vết thương ray rứt vào lòng đất lạnh. Bây giờ bên kia bờ thế giới, chẳng hiểu chàng đã quên được hay là chưa? Tiểu Phi ngồi nghiêng dựa lên mạn thuyền nhớ lại người bạn củ, chàng không khỏi ngậm ngùi thở dài... Chính chàng cũng mang phải vết thương ấy và chàng cũng đã tìm lãng quên bằng cách theo Lý Tầm Hoan ngao du khắp sơn cùng thủy tận, khắn thắng cảnh danh sơn. Nhưng núi dù đẹp non dù xinh, nguồn cảm hứng chỉ dâng lên chốc lát, nổi buồn trìu trìu lại kéo đến tâm tư! Bài học thấm thía của tình yêu ấy, thêm vào sự cố công rèn… Liên quan đến tên tiểu quỷ cắt đầu, đến và đi không hình không bóng kia, giang hồ truyền ngôn như thế này.... Có một hôm, có mấy vị danh hiệp trong giang hồ rốt cuộc bắt được y, trói lại hỏi:- Tại sao ngươi đi cắt đầu người ta?- Tôi không cắt đầu người.Tên tiểu quỷ cắt đầu nói:- Tôi chỉ cắt đầu danh nhân.- Danh nhân không lẽ không phải là người sao?- Danh nhân và người có một chỗ không giống.Tên tiểu quỷ cắt đầu nói:- Bọn họ dù gì cũng có những thứ thống khổ mà người khác không có.Quần hiệp im lặng.Cũng không biết là nên giết tên tiểu quỷ cắt đầu, hay là tha y ra, tên tiểu quỷ cắt đầu tự đề nghị một phương pháp:- Các người lấy lòi tói gân bò trói ta lại, lấy còng còng chân ta lại, rồi bỏ ta vào trong rương khóa lại, xong rồi ném xuống sông.Tiểu quỷ nói:- Nếu ta chết, ta sẽ không oán trách ai, nếu ta còn chưa chết, thì đó là cái vận khí của ta.Lời đề nghị lập tức được chấp nhận.Mười hôm sau, rốt cuộc có người nhịn không nổi, lại đem cái rương từ dưới sông lên, nhìn xem tên tiểu quỷ này đã chết chưa.Lúc mở rương ra, mọi người đều sững sốt. Trong rương trống lổng không có ai.Dĩ nhiên cũng không hoàn toàn là trống lổng, tuy không có người, nhưng có một tờ giấy, trên đó có viết rằng:- Uống không hết rượu trong ly, cắt không hết đầu của danh nhân. o O o1972, tháng ba, hai mươi ba, trước vò có ly, trong ly có rượu, nhà có danh nhân, danh nhân có đầu.HẾT

Liên quan đến tên tiểu quỷ cắt đầu, đến và đi không hình không bóng kia, giang hồ truyền ngôn như thế này.

... Có một hôm, có mấy vị danh hiệp trong giang hồ rốt cuộc bắt được y, trói lại hỏi:

- Tại sao ngươi đi cắt đầu người ta?

- Tôi không cắt đầu người.

Tên tiểu quỷ cắt đầu nói:

- Tôi chỉ cắt đầu danh nhân.

- Danh nhân không lẽ không phải là người sao?

- Danh nhân và người có một chỗ không giống.

Tên tiểu quỷ cắt đầu nói:

- Bọn họ dù gì cũng có những thứ thống khổ mà người khác không có.

Quần hiệp im lặng.

Cũng không biết là nên giết tên tiểu quỷ cắt đầu, hay là tha y ra, tên tiểu quỷ cắt đầu tự đề nghị một phương pháp:

- Các người lấy lòi tói gân bò trói ta lại, lấy còng còng chân ta lại, rồi bỏ ta vào trong rương khóa lại, xong rồi ném xuống sông.

Tiểu quỷ nói:

- Nếu ta chết, ta sẽ không oán trách ai, nếu ta còn chưa chết, thì đó là cái vận khí của ta.

Lời đề nghị lập tức được chấp nhận.

Mười hôm sau, rốt cuộc có người nhịn không nổi, lại đem cái rương từ dưới sông lên, nhìn xem tên tiểu quỷ này đã chết chưa.

Lúc mở rương ra, mọi người đều sững sốt. Trong rương trống lổng không có ai.

Dĩ nhiên cũng không hoàn toàn là trống lổng, tuy không có người, nhưng có một tờ giấy, trên đó có viết rằng:

- Uống không hết rượu trong ly, cắt không hết đầu của danh nhân. o O o

1972, tháng ba, hai mươi ba, trước vò có ly, trong ly có rượu, nhà có danh nhân, danh nhân có đầu.

HẾT

Sở Lưu Hương Hệ LiệtTác giả: Cổ LongTruyện Cổ Đại, Truyện Kiếm HiệpRồi mười năm sau... Bao nhiêu là vật đổi sao dời, bao nhiêu là biến thiên dâu bể... Bao nhiêu là dĩ vãng trôi dần theo ký ức lãng quên... Nhưng tình yêu vẫn cứ là một vết loang không đậm cũng chẳng nhạt mà thời gian không làm sao gột rủa, mà mưa gió cuộc đời không thể xóa nhòa. Lý Tầm Hoan đã tìm quên vết thương đó trong men rượu nồng, trong những bóng dáng giai nhân, nhưng rượu nồng chỉ đốt cháy hai buồng phổi, huỷ diệt đi xác thân, và cuối cùng cũng mang theo vết thương ray rứt vào lòng đất lạnh. Bây giờ bên kia bờ thế giới, chẳng hiểu chàng đã quên được hay là chưa? Tiểu Phi ngồi nghiêng dựa lên mạn thuyền nhớ lại người bạn củ, chàng không khỏi ngậm ngùi thở dài... Chính chàng cũng mang phải vết thương ấy và chàng cũng đã tìm lãng quên bằng cách theo Lý Tầm Hoan ngao du khắp sơn cùng thủy tận, khắn thắng cảnh danh sơn. Nhưng núi dù đẹp non dù xinh, nguồn cảm hứng chỉ dâng lên chốc lát, nổi buồn trìu trìu lại kéo đến tâm tư! Bài học thấm thía của tình yêu ấy, thêm vào sự cố công rèn… Liên quan đến tên tiểu quỷ cắt đầu, đến và đi không hình không bóng kia, giang hồ truyền ngôn như thế này.... Có một hôm, có mấy vị danh hiệp trong giang hồ rốt cuộc bắt được y, trói lại hỏi:- Tại sao ngươi đi cắt đầu người ta?- Tôi không cắt đầu người.Tên tiểu quỷ cắt đầu nói:- Tôi chỉ cắt đầu danh nhân.- Danh nhân không lẽ không phải là người sao?- Danh nhân và người có một chỗ không giống.Tên tiểu quỷ cắt đầu nói:- Bọn họ dù gì cũng có những thứ thống khổ mà người khác không có.Quần hiệp im lặng.Cũng không biết là nên giết tên tiểu quỷ cắt đầu, hay là tha y ra, tên tiểu quỷ cắt đầu tự đề nghị một phương pháp:- Các người lấy lòi tói gân bò trói ta lại, lấy còng còng chân ta lại, rồi bỏ ta vào trong rương khóa lại, xong rồi ném xuống sông.Tiểu quỷ nói:- Nếu ta chết, ta sẽ không oán trách ai, nếu ta còn chưa chết, thì đó là cái vận khí của ta.Lời đề nghị lập tức được chấp nhận.Mười hôm sau, rốt cuộc có người nhịn không nổi, lại đem cái rương từ dưới sông lên, nhìn xem tên tiểu quỷ này đã chết chưa.Lúc mở rương ra, mọi người đều sững sốt. Trong rương trống lổng không có ai.Dĩ nhiên cũng không hoàn toàn là trống lổng, tuy không có người, nhưng có một tờ giấy, trên đó có viết rằng:- Uống không hết rượu trong ly, cắt không hết đầu của danh nhân. o O o1972, tháng ba, hai mươi ba, trước vò có ly, trong ly có rượu, nhà có danh nhân, danh nhân có đầu.HẾT

Chương 181: Kết cuộc