“Quẻ không dám tính hết vì sợ Thiên đạo vô thường. Tình không dám dày vào vì sợ chỉ là mơ… Cái gọi là: Đạo là Đạo, không phải Đạo. Danh là Danh, không phải Danh… Thiên địa bắt nguồn từ vô danh. Mẫu của vạn vật, lại là hữu danh… Vũ Quốc, thôn Hoa Thanh. Người đến người đi qua cầu đều thấy một cô bé xinh đẹp đang không nhanh không chậm thu lại quầy hàng của mình. Trên quầy hàng đặt một biển hiệu vô cùng bắt mắt, mặt trên viết bốn chữ to “Xem bói đoán mệnh”. Quầy xem bói chỉ có một cái bàn gỗ nhỏ gấp xách tay, Tô Cẩm chỉ trải khăn trải bàn lên rồi đặt bát đựng tiền lên trên đó. Ngẫu nhiên có người đi ngang qua, đầu tiên là vì cô bé xinh đẹp mà dừng lại, nhìn mấy chữ xem bói đoán mệnh kia lại lập tức lắc đầu thở dài. Cô bé xinh đẹp kia trông còn nhỏ tuổi như vậy mà cũng bắt đầu giả danh lừa bịp? Thật sự là đáng tiếc. Bên cạnh quầy xem bói là hàng bán đồ ăn vặt của bà Chu, nhìn thấy Tô Cẩm thu quầy hàng, hoài nghi hỏi một câu: “Bé Cẩm, sao hôm nay trở về sớm vậy?” Tô Cẩm mở quầy hàng ở đây…

Chương 588

Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế GiớiTác giả: Nhất Lãm Tinh HàTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường“Quẻ không dám tính hết vì sợ Thiên đạo vô thường. Tình không dám dày vào vì sợ chỉ là mơ… Cái gọi là: Đạo là Đạo, không phải Đạo. Danh là Danh, không phải Danh… Thiên địa bắt nguồn từ vô danh. Mẫu của vạn vật, lại là hữu danh… Vũ Quốc, thôn Hoa Thanh. Người đến người đi qua cầu đều thấy một cô bé xinh đẹp đang không nhanh không chậm thu lại quầy hàng của mình. Trên quầy hàng đặt một biển hiệu vô cùng bắt mắt, mặt trên viết bốn chữ to “Xem bói đoán mệnh”. Quầy xem bói chỉ có một cái bàn gỗ nhỏ gấp xách tay, Tô Cẩm chỉ trải khăn trải bàn lên rồi đặt bát đựng tiền lên trên đó. Ngẫu nhiên có người đi ngang qua, đầu tiên là vì cô bé xinh đẹp mà dừng lại, nhìn mấy chữ xem bói đoán mệnh kia lại lập tức lắc đầu thở dài. Cô bé xinh đẹp kia trông còn nhỏ tuổi như vậy mà cũng bắt đầu giả danh lừa bịp? Thật sự là đáng tiếc. Bên cạnh quầy xem bói là hàng bán đồ ăn vặt của bà Chu, nhìn thấy Tô Cẩm thu quầy hàng, hoài nghi hỏi một câu: “Bé Cẩm, sao hôm nay trở về sớm vậy?” Tô Cẩm mở quầy hàng ở đây… Tô Cẩm lạnh giọng nói: “Mấy phần này đều là danh sách những người ngoài cuộc, là người của bà viết xuống.Bên trên có ghi chú người tử vong và mất tích, đều có liên quan với bà, bây giờ tính toán ra, còn không phải là một chuỗi án mạng à.”Bà chủ nhất thời lên tiếng phủ nhận.“Cô đừng nói bậy nói bạ, vu khống sự trong sạch của tôi!Tôi để vợ chồng bọn họ ân ái là đang làm chuyện tốt, việc này tôi nhận, nhưng cô nói đến mạng người, thì tôi không nhận!Tôi vai không đỡ được, tay không nâng được, tôi nào dám giết người?”Bà ta nói dứt khoát lý lẽ hào hùng.Tô Cẩm nhìn dáng vẻ bà chủ, thiếu chút bị tức cười.“Có khả năng bà không hiểu rõ con người của tôi, tôi đã dám nói ra, vậy đã nói rõ là tôi nhất định có chứng cứ!”Bà chủ nhất thời run lên một cái, không lên tiếng nữa, đại khái là đang suy tư làm thế nào để xoay chuyển cục diện.Vừa vặn lúc này, mấy người viết bảng danh sách kia cũng đuổi tới, vừa nhìn thấy cục diện trong khách sạn, bọn họ đều sửng sốt chớp mắt một cái.Bà chủ hung ác trừng mắt với mấy người một chút, đáng chết, mấy tên phế vật này thế mà còn dám viết ra bảng danh sách? Ngu xuẩn!Ngay sau đó, bà chủ đánh đòn phủ đầu.“Các người tận mắt thấy tôi giết người sao? Hay là nói nhìn thấy cái gì không nên nhìn thấy? Nếu như không thấy, người mất tích trên danh sách kia có liên quan gì đến tôi?”Hai vấn đề trước, là hỏi mấy người đàn ông, vấn đề cuối cùng, thì là đang hỏi Tô Cẩm.Những người kia lắc đầu, thành thật trả lời: “Chúng tôi quả thực không nhìn thấy bà chủ ra tay, nhưng, bà chủ bảo chúng tôi đào hố, mỗi lần có người mất tích hoặc là xảy ra ngoài ý muốn, chưa tới hai ngày, bà chủ sẽ bảo chúng ta đào hố, số lần càng nhiều, trong lòng chúng tôi hoặc nhiều hoặc ít đều có chút nghi ngờ…”“Đào hố mà thôi, ai quy định không cho phép đào hố chứ?” Bà chủ châm chọc lên tiếng.Bà ta dường như tràn đầy lòng tin.Tô Cẩm v**t v* bảng danh sách, vẻ mặt càng ngày càng lạnh.“Đào hố đương nhiên có thể, nhưng nếu như trong hố có thi thể thì sao?”Cô nói xong lời này, lập tức ra hiệu cho mấy người kia cùng cô đi lên phía trước.Trong đó có người còn nhỏ khẽ nói: “Bà chủ bảo chúng tôi đào hố, không ở đây.”Tô Cẩm ừ một tiếng, lại không hỏi tiếp.Cô bước nhanh đi ra cửa sau của khách sạn, khóa cửa bị cô mở ra dễ dàng, chỉ thấy phía sau khách sạn vừa khéo là một mảnh đất trồng rau.Mảnh đất trồng rau này rất tươi tốt, một mảnh xanh mơn mởn.Sở Lâm cũng dẫn bà chủ theo tới, lúc nhìn thấy nơi đây, Sở Lâm và Nguyên Cảnh còn có Phương Tri Hạc đều ý thức được điều gì.Nơi sư phụ bảo tới, chắc chắn có vấn đề.Hơn nữa còn là vấn đề lớn!Sở Lâm ném bà chủ đến một nơi dễ thấy, sau đó lại nhìn sắc mặt của bà ta, quả nhiên, sắc mặt của bà chủ có sự thay đổi rất nhỏ.Tô Cẩm chỉ vào mấy nơi, cao giọng nói: “Đào!”Một giây sau, Sở Lâm phối hợp lấy ra một cái thuổng sắt, Phương Tri Hạc cũng cầm xẻng sắt theo, hai người quen thuộc tiến lên đào hố, những người khác vẻ mặt mờ mịt.Tô Cẩm nhìn về phía mấy người đàn ông viết bảng danh sách kia: “Đừng lo lắng, mấy người cũng động thủ đi.”Bọn họ sửng sốt một giây, trong nháy mắt mờ mịt, ngược lại không phải bọn họ không muốn động thủ, thật sự là bọn họ nghĩ mãi mà không rõ, thuổng sắt trong tay hai người này tới từ đâu.Tô Cẩm im lặng nhắc nhở: “Trong khách sạn chắc chắn có công cụ đào hố, các người tìm một cái.”Chưa tới vài phút, trong tay mỗi người bọn họ đều cầm một cái xẻng sắt, sau đó dựa theo chỉ thị của Tô Cẩm đào hố, thông qua cuộc đối thoại vừa rồi, bọn họ cũng ý thức được một chuyện.Thứ mà bọn họ đào ra được, có thể sẽ có vấn đề rất lớn…Tô Cẩm lạnh mặt nhìn sắc mặt bà chủ dần dần biến thành màu trắng. 

Tô Cẩm lạnh giọng nói: “Mấy phần này đều là danh sách những người ngoài cuộc, là người của bà viết xuống.

Bên trên có ghi chú người tử vong và mất tích, đều có liên quan với bà, bây giờ tính toán ra, còn không phải là một chuỗi án mạng à.”

Bà chủ nhất thời lên tiếng phủ nhận.

“Cô đừng nói bậy nói bạ, vu khống sự trong sạch của tôi!

Tôi để vợ chồng bọn họ ân ái là đang làm chuyện tốt, việc này tôi nhận, nhưng cô nói đến mạng người, thì tôi không nhận!

Tôi vai không đỡ được, tay không nâng được, tôi nào dám giết người?”

Bà ta nói dứt khoát lý lẽ hào hùng.

Tô Cẩm nhìn dáng vẻ bà chủ, thiếu chút bị tức cười.

“Có khả năng bà không hiểu rõ con người của tôi, tôi đã dám nói ra, vậy đã nói rõ là tôi nhất định có chứng cứ!”

Bà chủ nhất thời run lên một cái, không lên tiếng nữa, đại khái là đang suy tư làm thế nào để xoay chuyển cục diện.

Vừa vặn lúc này, mấy người viết bảng danh sách kia cũng đuổi tới, vừa nhìn thấy cục diện trong khách sạn, bọn họ đều sửng sốt chớp mắt một cái.

Bà chủ hung ác trừng mắt với mấy người một chút, đáng chết, mấy tên phế vật này thế mà còn dám viết ra bảng danh sách? Ngu xuẩn!

Ngay sau đó, bà chủ đánh đòn phủ đầu.

“Các người tận mắt thấy tôi giết người sao? Hay là nói nhìn thấy cái gì không nên nhìn thấy? Nếu như không thấy, người mất tích trên danh sách kia có liên quan gì đến tôi?”

Hai vấn đề trước, là hỏi mấy người đàn ông, vấn đề cuối cùng, thì là đang hỏi Tô Cẩm.

Những người kia lắc đầu, thành thật trả lời: “Chúng tôi quả thực không nhìn thấy bà chủ ra tay, nhưng, bà chủ bảo chúng tôi đào hố, mỗi lần có người mất tích hoặc là xảy ra ngoài ý muốn, chưa tới hai ngày, bà chủ sẽ bảo chúng ta đào hố, số lần càng nhiều, trong lòng chúng tôi hoặc nhiều hoặc ít đều có chút nghi ngờ…”

“Đào hố mà thôi, ai quy định không cho phép đào hố chứ?” Bà chủ châm chọc lên tiếng.

Bà ta dường như tràn đầy lòng tin.

Tô Cẩm v**t v* bảng danh sách, vẻ mặt càng ngày càng lạnh.

“Đào hố đương nhiên có thể, nhưng nếu như trong hố có thi thể thì sao?”

Cô nói xong lời này, lập tức ra hiệu cho mấy người kia cùng cô đi lên phía trước.

Trong đó có người còn nhỏ khẽ nói: “Bà chủ bảo chúng tôi đào hố, không ở đây.”

Tô Cẩm ừ một tiếng, lại không hỏi tiếp.

Cô bước nhanh đi ra cửa sau của khách sạn, khóa cửa bị cô mở ra dễ dàng, chỉ thấy phía sau khách sạn vừa khéo là một mảnh đất trồng rau.

Mảnh đất trồng rau này rất tươi tốt, một mảnh xanh mơn mởn.

Sở Lâm cũng dẫn bà chủ theo tới, lúc nhìn thấy nơi đây, Sở Lâm và Nguyên Cảnh còn có Phương Tri Hạc đều ý thức được điều gì.

Nơi sư phụ bảo tới, chắc chắn có vấn đề.

Hơn nữa còn là vấn đề lớn!

Sở Lâm ném bà chủ đến một nơi dễ thấy, sau đó lại nhìn sắc mặt của bà ta, quả nhiên, sắc mặt của bà chủ có sự thay đổi rất nhỏ.

Tô Cẩm chỉ vào mấy nơi, cao giọng nói: “Đào!”

Một giây sau, Sở Lâm phối hợp lấy ra một cái thuổng sắt, Phương Tri Hạc cũng cầm xẻng sắt theo, hai người quen thuộc tiến lên đào hố, những người khác vẻ mặt mờ mịt.

Tô Cẩm nhìn về phía mấy người đàn ông viết bảng danh sách kia: “Đừng lo lắng, mấy người cũng động thủ đi.”

Bọn họ sửng sốt một giây, trong nháy mắt mờ mịt, ngược lại không phải bọn họ không muốn động thủ, thật sự là bọn họ nghĩ mãi mà không rõ, thuổng sắt trong tay hai người này tới từ đâu.

Tô Cẩm im lặng nhắc nhở: “Trong khách sạn chắc chắn có công cụ đào hố, các người tìm một cái.”

Chưa tới vài phút, trong tay mỗi người bọn họ đều cầm một cái xẻng sắt, sau đó dựa theo chỉ thị của Tô Cẩm đào hố, thông qua cuộc đối thoại vừa rồi, bọn họ cũng ý thức được một chuyện.

Thứ mà bọn họ đào ra được, có thể sẽ có vấn đề rất lớn…

Tô Cẩm lạnh mặt nhìn sắc mặt bà chủ dần dần biến thành màu trắng.

 

Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế GiớiTác giả: Nhất Lãm Tinh HàTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường“Quẻ không dám tính hết vì sợ Thiên đạo vô thường. Tình không dám dày vào vì sợ chỉ là mơ… Cái gọi là: Đạo là Đạo, không phải Đạo. Danh là Danh, không phải Danh… Thiên địa bắt nguồn từ vô danh. Mẫu của vạn vật, lại là hữu danh… Vũ Quốc, thôn Hoa Thanh. Người đến người đi qua cầu đều thấy một cô bé xinh đẹp đang không nhanh không chậm thu lại quầy hàng của mình. Trên quầy hàng đặt một biển hiệu vô cùng bắt mắt, mặt trên viết bốn chữ to “Xem bói đoán mệnh”. Quầy xem bói chỉ có một cái bàn gỗ nhỏ gấp xách tay, Tô Cẩm chỉ trải khăn trải bàn lên rồi đặt bát đựng tiền lên trên đó. Ngẫu nhiên có người đi ngang qua, đầu tiên là vì cô bé xinh đẹp mà dừng lại, nhìn mấy chữ xem bói đoán mệnh kia lại lập tức lắc đầu thở dài. Cô bé xinh đẹp kia trông còn nhỏ tuổi như vậy mà cũng bắt đầu giả danh lừa bịp? Thật sự là đáng tiếc. Bên cạnh quầy xem bói là hàng bán đồ ăn vặt của bà Chu, nhìn thấy Tô Cẩm thu quầy hàng, hoài nghi hỏi một câu: “Bé Cẩm, sao hôm nay trở về sớm vậy?” Tô Cẩm mở quầy hàng ở đây… Tô Cẩm lạnh giọng nói: “Mấy phần này đều là danh sách những người ngoài cuộc, là người của bà viết xuống.Bên trên có ghi chú người tử vong và mất tích, đều có liên quan với bà, bây giờ tính toán ra, còn không phải là một chuỗi án mạng à.”Bà chủ nhất thời lên tiếng phủ nhận.“Cô đừng nói bậy nói bạ, vu khống sự trong sạch của tôi!Tôi để vợ chồng bọn họ ân ái là đang làm chuyện tốt, việc này tôi nhận, nhưng cô nói đến mạng người, thì tôi không nhận!Tôi vai không đỡ được, tay không nâng được, tôi nào dám giết người?”Bà ta nói dứt khoát lý lẽ hào hùng.Tô Cẩm nhìn dáng vẻ bà chủ, thiếu chút bị tức cười.“Có khả năng bà không hiểu rõ con người của tôi, tôi đã dám nói ra, vậy đã nói rõ là tôi nhất định có chứng cứ!”Bà chủ nhất thời run lên một cái, không lên tiếng nữa, đại khái là đang suy tư làm thế nào để xoay chuyển cục diện.Vừa vặn lúc này, mấy người viết bảng danh sách kia cũng đuổi tới, vừa nhìn thấy cục diện trong khách sạn, bọn họ đều sửng sốt chớp mắt một cái.Bà chủ hung ác trừng mắt với mấy người một chút, đáng chết, mấy tên phế vật này thế mà còn dám viết ra bảng danh sách? Ngu xuẩn!Ngay sau đó, bà chủ đánh đòn phủ đầu.“Các người tận mắt thấy tôi giết người sao? Hay là nói nhìn thấy cái gì không nên nhìn thấy? Nếu như không thấy, người mất tích trên danh sách kia có liên quan gì đến tôi?”Hai vấn đề trước, là hỏi mấy người đàn ông, vấn đề cuối cùng, thì là đang hỏi Tô Cẩm.Những người kia lắc đầu, thành thật trả lời: “Chúng tôi quả thực không nhìn thấy bà chủ ra tay, nhưng, bà chủ bảo chúng tôi đào hố, mỗi lần có người mất tích hoặc là xảy ra ngoài ý muốn, chưa tới hai ngày, bà chủ sẽ bảo chúng ta đào hố, số lần càng nhiều, trong lòng chúng tôi hoặc nhiều hoặc ít đều có chút nghi ngờ…”“Đào hố mà thôi, ai quy định không cho phép đào hố chứ?” Bà chủ châm chọc lên tiếng.Bà ta dường như tràn đầy lòng tin.Tô Cẩm v**t v* bảng danh sách, vẻ mặt càng ngày càng lạnh.“Đào hố đương nhiên có thể, nhưng nếu như trong hố có thi thể thì sao?”Cô nói xong lời này, lập tức ra hiệu cho mấy người kia cùng cô đi lên phía trước.Trong đó có người còn nhỏ khẽ nói: “Bà chủ bảo chúng tôi đào hố, không ở đây.”Tô Cẩm ừ một tiếng, lại không hỏi tiếp.Cô bước nhanh đi ra cửa sau của khách sạn, khóa cửa bị cô mở ra dễ dàng, chỉ thấy phía sau khách sạn vừa khéo là một mảnh đất trồng rau.Mảnh đất trồng rau này rất tươi tốt, một mảnh xanh mơn mởn.Sở Lâm cũng dẫn bà chủ theo tới, lúc nhìn thấy nơi đây, Sở Lâm và Nguyên Cảnh còn có Phương Tri Hạc đều ý thức được điều gì.Nơi sư phụ bảo tới, chắc chắn có vấn đề.Hơn nữa còn là vấn đề lớn!Sở Lâm ném bà chủ đến một nơi dễ thấy, sau đó lại nhìn sắc mặt của bà ta, quả nhiên, sắc mặt của bà chủ có sự thay đổi rất nhỏ.Tô Cẩm chỉ vào mấy nơi, cao giọng nói: “Đào!”Một giây sau, Sở Lâm phối hợp lấy ra một cái thuổng sắt, Phương Tri Hạc cũng cầm xẻng sắt theo, hai người quen thuộc tiến lên đào hố, những người khác vẻ mặt mờ mịt.Tô Cẩm nhìn về phía mấy người đàn ông viết bảng danh sách kia: “Đừng lo lắng, mấy người cũng động thủ đi.”Bọn họ sửng sốt một giây, trong nháy mắt mờ mịt, ngược lại không phải bọn họ không muốn động thủ, thật sự là bọn họ nghĩ mãi mà không rõ, thuổng sắt trong tay hai người này tới từ đâu.Tô Cẩm im lặng nhắc nhở: “Trong khách sạn chắc chắn có công cụ đào hố, các người tìm một cái.”Chưa tới vài phút, trong tay mỗi người bọn họ đều cầm một cái xẻng sắt, sau đó dựa theo chỉ thị của Tô Cẩm đào hố, thông qua cuộc đối thoại vừa rồi, bọn họ cũng ý thức được một chuyện.Thứ mà bọn họ đào ra được, có thể sẽ có vấn đề rất lớn…Tô Cẩm lạnh mặt nhìn sắc mặt bà chủ dần dần biến thành màu trắng. 

Chương 588