Tác giả:

Y tên gọi là Mã Phu, lấy nghề chăn ngựa để sinh sống qua ngày. Mã Phu là đứa ở mới của Lục phủ, chuyên phụ trách trông nom và chăm sóc tuấn mã. Tuy chỉ mới mười sáu mười bảy nhưng y đã có hơn sáu bảy năm kinh nghiệm nghề nghiệp, rất thành thạo và được việc. Gia cảnh của Mã Phu vốn cùng cực nghèo khổ, cơm cũng chẳng có mà ăn, con cái lại nheo nhóc. Không còn cách nào khác, cha y liền đem con mình đưa đến đoàn ngựa thồ, trước là tìm cho y một con đường sống khác, hai là giúp gia đình giảm đi một miệng ăn. Từ sau lần đó, y cũng chưa trở về cố hương một lần nào, cũng không cảm thấy thống hận cha nương ở quê nhà. Chủ quan mà nói, Mã Phu cảm thấy cha mình vẫn còn một chút tình người, nếu là người khác, ắt hẳn đã đem bán con mình để đổi lấy đồ ăn. Tốt hay xấu gì cha y cũng không làm như vậy. Đó là một điều may mắn và đáng nhớ về đấy chứ. Mỗi lần y nói như vậy thì sư phó lại làm mặt khinh bỉ, khuyên răng y nên biết tỏ sự đời. “Trong khi ngươi chỉ là một đứa nhỏ không hiểu chuyện, hắn đã mang…

Chương 55: Phiên ngoại 4: phỏng vấn 30 câu

Mã PhuTác giả: Dịch Nhân BắcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện NgượcY tên gọi là Mã Phu, lấy nghề chăn ngựa để sinh sống qua ngày. Mã Phu là đứa ở mới của Lục phủ, chuyên phụ trách trông nom và chăm sóc tuấn mã. Tuy chỉ mới mười sáu mười bảy nhưng y đã có hơn sáu bảy năm kinh nghiệm nghề nghiệp, rất thành thạo và được việc. Gia cảnh của Mã Phu vốn cùng cực nghèo khổ, cơm cũng chẳng có mà ăn, con cái lại nheo nhóc. Không còn cách nào khác, cha y liền đem con mình đưa đến đoàn ngựa thồ, trước là tìm cho y một con đường sống khác, hai là giúp gia đình giảm đi một miệng ăn. Từ sau lần đó, y cũng chưa trở về cố hương một lần nào, cũng không cảm thấy thống hận cha nương ở quê nhà. Chủ quan mà nói, Mã Phu cảm thấy cha mình vẫn còn một chút tình người, nếu là người khác, ắt hẳn đã đem bán con mình để đổi lấy đồ ăn. Tốt hay xấu gì cha y cũng không làm như vậy. Đó là một điều may mắn và đáng nhớ về đấy chứ. Mỗi lần y nói như vậy thì sư phó lại làm mặt khinh bỉ, khuyên răng y nên biết tỏ sự đời. “Trong khi ngươi chỉ là một đứa nhỏ không hiểu chuyện, hắn đã mang… 1. Xin hỏi tên của hai vị? Tuổi và giới tính?Mã Phu: Tại hạ là Mã Phu. Mã Phu là nghiệp cũng là tên. Tuổi thì (đưa tay tính) cũng khoảng ba mươi có hơn. Giới tính? *cười* Ta tuy rằng rất thích Lục tiểu tử cũng không thể nói ta không phải là nam nhân nha.Lục Phụng Tiên: A Phu, chúng ta đi thôi.Mã Phu: *kéo lại, nhỏ giọng nói* Để cho gia ( = chị Dịch) một chút mặt mũi đi.Lục Phụng Tiên: Nhân gia? Mơ đi.2. Xin hỏi tính cách của bản thân thế nào?Lục: Tử triền lạn đả hình (đây là nguyên văn QT. Còn riêng ta tạm đoán là xấu xa ẩn giấu bên trong là ấm áp.)Mã: *Kinh ngạc* Sao ta không cảm thấy thế nhỉ?Lục: Ta nói chính là ngươi.Mã: *mỉm cười* À, ngươi không thích? Ta đây đêm nay sẽ đổi thành vân đạm phong khinh (nhẹ nhàng dịu dàng), Vương gia người nghĩ sao?Lục: *Trừng mắt giận dữ*3. Tính cách của đối phương như thế nào?Mã Phu cùng Lục Phụng Tiên còn đang bận đấu mắt với nhau.3. Hai người khi nào thì gặp nhau? Ở đâu?Lục: *Không muốn trả lời*Mã: Tại Lục phủ. Ta gặp phải Lục tiểu tử khi hắn đang bị đánh nhừ tử, nhìn không khác một cọng bún thiu. *Cười cười*Lục: *Tựa sát vào Mã Phu, hạ giọng* Bún thiu? Ngươi nghĩ ta là cọng bún thiệt sao? *Nam nhân bắt đầu âm hiểm cười, tay chân dán vào người Mã Phu.*5. Ấn tượng đầu tiên về đối phương?Mã: Kìa, hỏi ngươi kìa.Lục: Ngươi thật muốn biết?Mã: *đương nhiên gật đầu*Lục: … Được thông qua.Mã: Thế còn ấn tượng lần thứ hai?Lục: *nhíu mày* Ta không nói cho ngươi thỏa mãn, ngươi chắc không phải sẽ hỏi đến ấn tượng lần thứ chín chứ?Mã: *bắt chéo chân*6. Thích đối phương ở điểm nào nhất? Ghét đối phương ở điểm nào nhất?Mã: Thích toàn bộ hắn… Này, đừng cười đắc ý như vậy được hay không! *Ngừng lại* Nhưng cũng có lúc ghét hắn đến mức không thể nào giết hắn được.Lục: *Giật mình, mặt biến sắc* Ta làm cái gì khiến ngươi bất mãn chứ?Mã: Ngươi cũng biết đã làm “cái gì” rồi ha.Lục: *nhíu mày* Ngươi không lên cố tình gây sự có được hay không?Mã: *hất mặt* Ngươi nói là cố tình gây sự hả? Đêm qua là tên tiểu hỗn trướng nào “cố tình gây sự” hả… *người nào dưới 18 tuổi thì không nên nghe thêm*7. Xưng hô với đối phương như thế nào?Mã: Không có. Tùy tâm tình mà muốn gọi gì thì gọi thôi.Lục: Trước giờ vẫn đều gọi là Mã Phu thôi. Có đôi khi cũng sẽ gọi hắn là… A Phu.Mã: *Dáng vẻ tươi cười hạnh phúc thỏa mãn. Bởi vì hắn biết Lục Phụng Tiên vì cái gì mà gọi hắn là “A Phu” Ngoài trừ thân mật, nó còn có ý nghĩa sâu sắc khác.*(câu số 8 bị khuyết)9. Nếu muốn tặng một lễ vật cho đối phương, ngươi sẽ tặng gì?Lục: Ngươi ngoài trừ ta ra, còn muốn cái gì nữa?Mã: *liếc mắt* Nhi tử của ngươiLục: Ta tưởng nó đã là nhi tử của ngươi rồi mà…Mã: *Đắc ý cười nho nhỏ*

1. Xin hỏi tên của hai vị? Tuổi và giới tính?

Mã Phu: Tại hạ là Mã Phu. Mã Phu là nghiệp cũng là tên. Tuổi thì (đưa tay tính) cũng khoảng ba mươi có hơn. Giới tính? *cười* Ta tuy rằng rất thích Lục tiểu tử cũng không thể nói ta không phải là nam nhân nha.

Lục Phụng Tiên: A Phu, chúng ta đi thôi.

Mã Phu: *kéo lại, nhỏ giọng nói* Để cho gia ( = chị Dịch) một chút mặt mũi đi.

Lục Phụng Tiên: Nhân gia? Mơ đi.

2. Xin hỏi tính cách của bản thân thế nào?

Lục: Tử triền lạn đả hình (đây là nguyên văn QT. Còn riêng ta tạm đoán là xấu xa ẩn giấu bên trong là ấm áp.)

Mã: *Kinh ngạc* Sao ta không cảm thấy thế nhỉ?

Lục: Ta nói chính là ngươi.

Mã: *mỉm cười* À, ngươi không thích? Ta đây đêm nay sẽ đổi thành vân đạm phong khinh (nhẹ nhàng dịu dàng), Vương gia người nghĩ sao?

Lục: *Trừng mắt giận dữ*

3. Tính cách của đối phương như thế nào?

Mã Phu cùng Lục Phụng Tiên còn đang bận đấu mắt với nhau.

3. Hai người khi nào thì gặp nhau? Ở đâu?

Lục: *Không muốn trả lời*

Mã: Tại Lục phủ. Ta gặp phải Lục tiểu tử khi hắn đang bị đánh nhừ tử, nhìn không khác một cọng bún thiu. *Cười cười*

Lục: *Tựa sát vào Mã Phu, hạ giọng* Bún thiu? Ngươi nghĩ ta là cọng bún thiệt sao? *Nam nhân bắt đầu âm hiểm cười, tay chân dán vào người Mã Phu.*

5. Ấn tượng đầu tiên về đối phương?

Mã: Kìa, hỏi ngươi kìa.

Lục: Ngươi thật muốn biết?

Mã: *đương nhiên gật đầu*

Lục: … Được thông qua.

Mã: Thế còn ấn tượng lần thứ hai?

Lục: *nhíu mày* Ta không nói cho ngươi thỏa mãn, ngươi chắc không phải sẽ hỏi đến ấn tượng lần thứ chín chứ?

Mã: *bắt chéo chân*

6. Thích đối phương ở điểm nào nhất? Ghét đối phương ở điểm nào nhất?

Mã: Thích toàn bộ hắn… Này, đừng cười đắc ý như vậy được hay không! *Ngừng lại* Nhưng cũng có lúc ghét hắn đến mức không thể nào giết hắn được.

Lục: *Giật mình, mặt biến sắc* Ta làm cái gì khiến ngươi bất mãn chứ?

Mã: Ngươi cũng biết đã làm “cái gì” rồi ha.

Lục: *nhíu mày* Ngươi không lên cố tình gây sự có được hay không?

Mã: *hất mặt* Ngươi nói là cố tình gây sự hả? Đêm qua là tên tiểu hỗn trướng nào “cố tình gây sự” hả… *người nào dưới 18 tuổi thì không nên nghe thêm*

7. Xưng hô với đối phương như thế nào?

Mã: Không có. Tùy tâm tình mà muốn gọi gì thì gọi thôi.

Lục: Trước giờ vẫn đều gọi là Mã Phu thôi. Có đôi khi cũng sẽ gọi hắn là… A Phu.

Mã: *Dáng vẻ tươi cười hạnh phúc thỏa mãn. Bởi vì hắn biết Lục Phụng Tiên vì cái gì mà gọi hắn là “A Phu” Ngoài trừ thân mật, nó còn có ý nghĩa sâu sắc khác.*

(câu số 8 bị khuyết)

9. Nếu muốn tặng một lễ vật cho đối phương, ngươi sẽ tặng gì?

Lục: Ngươi ngoài trừ ta ra, còn muốn cái gì nữa?

Mã: *liếc mắt* Nhi tử của ngươi

Lục: Ta tưởng nó đã là nhi tử của ngươi rồi mà…

Mã: *Đắc ý cười nho nhỏ*

Mã PhuTác giả: Dịch Nhân BắcTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện NgượcY tên gọi là Mã Phu, lấy nghề chăn ngựa để sinh sống qua ngày. Mã Phu là đứa ở mới của Lục phủ, chuyên phụ trách trông nom và chăm sóc tuấn mã. Tuy chỉ mới mười sáu mười bảy nhưng y đã có hơn sáu bảy năm kinh nghiệm nghề nghiệp, rất thành thạo và được việc. Gia cảnh của Mã Phu vốn cùng cực nghèo khổ, cơm cũng chẳng có mà ăn, con cái lại nheo nhóc. Không còn cách nào khác, cha y liền đem con mình đưa đến đoàn ngựa thồ, trước là tìm cho y một con đường sống khác, hai là giúp gia đình giảm đi một miệng ăn. Từ sau lần đó, y cũng chưa trở về cố hương một lần nào, cũng không cảm thấy thống hận cha nương ở quê nhà. Chủ quan mà nói, Mã Phu cảm thấy cha mình vẫn còn một chút tình người, nếu là người khác, ắt hẳn đã đem bán con mình để đổi lấy đồ ăn. Tốt hay xấu gì cha y cũng không làm như vậy. Đó là một điều may mắn và đáng nhớ về đấy chứ. Mỗi lần y nói như vậy thì sư phó lại làm mặt khinh bỉ, khuyên răng y nên biết tỏ sự đời. “Trong khi ngươi chỉ là một đứa nhỏ không hiểu chuyện, hắn đã mang… 1. Xin hỏi tên của hai vị? Tuổi và giới tính?Mã Phu: Tại hạ là Mã Phu. Mã Phu là nghiệp cũng là tên. Tuổi thì (đưa tay tính) cũng khoảng ba mươi có hơn. Giới tính? *cười* Ta tuy rằng rất thích Lục tiểu tử cũng không thể nói ta không phải là nam nhân nha.Lục Phụng Tiên: A Phu, chúng ta đi thôi.Mã Phu: *kéo lại, nhỏ giọng nói* Để cho gia ( = chị Dịch) một chút mặt mũi đi.Lục Phụng Tiên: Nhân gia? Mơ đi.2. Xin hỏi tính cách của bản thân thế nào?Lục: Tử triền lạn đả hình (đây là nguyên văn QT. Còn riêng ta tạm đoán là xấu xa ẩn giấu bên trong là ấm áp.)Mã: *Kinh ngạc* Sao ta không cảm thấy thế nhỉ?Lục: Ta nói chính là ngươi.Mã: *mỉm cười* À, ngươi không thích? Ta đây đêm nay sẽ đổi thành vân đạm phong khinh (nhẹ nhàng dịu dàng), Vương gia người nghĩ sao?Lục: *Trừng mắt giận dữ*3. Tính cách của đối phương như thế nào?Mã Phu cùng Lục Phụng Tiên còn đang bận đấu mắt với nhau.3. Hai người khi nào thì gặp nhau? Ở đâu?Lục: *Không muốn trả lời*Mã: Tại Lục phủ. Ta gặp phải Lục tiểu tử khi hắn đang bị đánh nhừ tử, nhìn không khác một cọng bún thiu. *Cười cười*Lục: *Tựa sát vào Mã Phu, hạ giọng* Bún thiu? Ngươi nghĩ ta là cọng bún thiệt sao? *Nam nhân bắt đầu âm hiểm cười, tay chân dán vào người Mã Phu.*5. Ấn tượng đầu tiên về đối phương?Mã: Kìa, hỏi ngươi kìa.Lục: Ngươi thật muốn biết?Mã: *đương nhiên gật đầu*Lục: … Được thông qua.Mã: Thế còn ấn tượng lần thứ hai?Lục: *nhíu mày* Ta không nói cho ngươi thỏa mãn, ngươi chắc không phải sẽ hỏi đến ấn tượng lần thứ chín chứ?Mã: *bắt chéo chân*6. Thích đối phương ở điểm nào nhất? Ghét đối phương ở điểm nào nhất?Mã: Thích toàn bộ hắn… Này, đừng cười đắc ý như vậy được hay không! *Ngừng lại* Nhưng cũng có lúc ghét hắn đến mức không thể nào giết hắn được.Lục: *Giật mình, mặt biến sắc* Ta làm cái gì khiến ngươi bất mãn chứ?Mã: Ngươi cũng biết đã làm “cái gì” rồi ha.Lục: *nhíu mày* Ngươi không lên cố tình gây sự có được hay không?Mã: *hất mặt* Ngươi nói là cố tình gây sự hả? Đêm qua là tên tiểu hỗn trướng nào “cố tình gây sự” hả… *người nào dưới 18 tuổi thì không nên nghe thêm*7. Xưng hô với đối phương như thế nào?Mã: Không có. Tùy tâm tình mà muốn gọi gì thì gọi thôi.Lục: Trước giờ vẫn đều gọi là Mã Phu thôi. Có đôi khi cũng sẽ gọi hắn là… A Phu.Mã: *Dáng vẻ tươi cười hạnh phúc thỏa mãn. Bởi vì hắn biết Lục Phụng Tiên vì cái gì mà gọi hắn là “A Phu” Ngoài trừ thân mật, nó còn có ý nghĩa sâu sắc khác.*(câu số 8 bị khuyết)9. Nếu muốn tặng một lễ vật cho đối phương, ngươi sẽ tặng gì?Lục: Ngươi ngoài trừ ta ra, còn muốn cái gì nữa?Mã: *liếc mắt* Nhi tử của ngươiLục: Ta tưởng nó đã là nhi tử của ngươi rồi mà…Mã: *Đắc ý cười nho nhỏ*

Chương 55: Phiên ngoại 4: phỏng vấn 30 câu