Tác giả:

Tông miếu uy nghiêm, trang trọng, bầu không khí nặng nề bao trùm. Mùi hương trầm, hương nến ngưng đọng, quẩn quanh bên người Lâm Thính. Lâm Thính lặng lẽ quỳ trên tấm đệm bồ đoàn, ánh mắt bình thản nhìn những tấm bài vị được khắc tên khác nhau đặt trên án thờ. Kể từ khi xuyên không, cô vẫn không thể tin được mình lại nhập vào thế giới của một quyển truyện “cấm” nổi tiếng trên mạng. Toàn bộ nội dung của truyện, đến 90% chỉ miêu tả chi tiết cảnh ân ái nóng bỏng giữa nam và nữ chính, từ cửa sổ tới rừng cây, từ trong nhà tới ngoài trời, đủ mọi tư thế quái dị. Ngày đó đọc truyện, Lâm Thính chỉ biết trợn mắt há hốc mồm. Giờ đây, chính cô lại là một mảnh ghép của thế giới ấy, hương vị đột nhiên thay đổi. Cô không thể tưởng tượng nổi cảm giác chứng kiến những cảnh “đông cung” sống động diễn ra ngay bên cạnh mình sẽ như thế nào. Lâm Thính là người xuyên không, nhưng mãi đến hai năm trước mới thức tỉnh, khôi phục lại ký ức và nhớ ra cốt truyện gốc. Trước đó, cô sống như một  NPC  (nhân vật…

Chương 395

Xuyên Thành Nữ Phụ Truyện Cao HTác giả: Quân Tử SinhTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTông miếu uy nghiêm, trang trọng, bầu không khí nặng nề bao trùm. Mùi hương trầm, hương nến ngưng đọng, quẩn quanh bên người Lâm Thính. Lâm Thính lặng lẽ quỳ trên tấm đệm bồ đoàn, ánh mắt bình thản nhìn những tấm bài vị được khắc tên khác nhau đặt trên án thờ. Kể từ khi xuyên không, cô vẫn không thể tin được mình lại nhập vào thế giới của một quyển truyện “cấm” nổi tiếng trên mạng. Toàn bộ nội dung của truyện, đến 90% chỉ miêu tả chi tiết cảnh ân ái nóng bỏng giữa nam và nữ chính, từ cửa sổ tới rừng cây, từ trong nhà tới ngoài trời, đủ mọi tư thế quái dị. Ngày đó đọc truyện, Lâm Thính chỉ biết trợn mắt há hốc mồm. Giờ đây, chính cô lại là một mảnh ghép của thế giới ấy, hương vị đột nhiên thay đổi. Cô không thể tưởng tượng nổi cảm giác chứng kiến những cảnh “đông cung” sống động diễn ra ngay bên cạnh mình sẽ như thế nào. Lâm Thính là người xuyên không, nhưng mãi đến hai năm trước mới thức tỉnh, khôi phục lại ký ức và nhớ ra cốt truyện gốc. Trước đó, cô sống như một  NPC  (nhân vật… Lâm Thính lo lắng điều gì thì điều đó lại đến. "Thái tử muốn cùng chúng ta trở về kinh thành ?"Hắn "ừ" một tiếng.Nàng ngồi khoanh chân dậy. "Thái tử vì sao không đi cùng Đông Xưởng?"Chiếc khăn được Đoạn Linh đặt cạnh chậu nước, những giọt nước còn sót lại trên đầu ngón tay tí tách rơi vào chậu, b.ắ.n ra những tia nước nhỏ. "Cũng đi cùng."Cả Cẩm Y Vệ và Đông Xưởng cùng nhau hộ tống Thái tử. Lâm Thính càng thêm lo lắng. Dù Thái tử có ám vệ riêng, lần trước Kim An Tại chỉ đối đầu với ám vệ thôi đã bị trọng thương, giờ có thêm Cẩm Y Vệ và Đông Xưởng, chẳng phải sẽ c.h.ế.t chắc sao.Hy vọng Kim An Tại đừng làm chuyện dại dột trên đường trở về kinh thành.Lâm Thính thật sự không muốn đi nhặt xác hắn.Đoạn Linh rất mẫn cảm với những thay đổi cảm xúc của Lâm Thính, nhìn nàng thêm hai mắt. Hắn lau khô tay, vẻ mặt trầm tư. "Nàng đang lo lắng điều gì vậy?"Lâm Thính mơ hồ. "Ta lo lắng trên đường trở về kinh thành sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn."Đoạn Linh đi đến bên cửa sổ, vén rèm châu lên. "Có người của Cẩm Y Vệ và Đông Xưởng ở đây, có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn chứ?"Không đợi Lâm Thính trả lời, hắn hỏi tiếp. "Nàng lo lắng Kim công tử sẽ ám sát Thái tử trên đường chúng ta về kinh sao?" Sau một thời gian dài, cuối cùng hắn cũng lại nhắc đến chuyện Thái tử bị ám sát. Thật ra, cả hai đều biết rõ chuyện này, chỉ là Đoạn Linh không nói thẳng là Kim An Tại làm, giờ thì hắn nói rõ ra.Lâm Thính mím môi, thành thật nói. "Chàng đoán đúng rồi, ta đang lo lắng chuyện này."Đoạn Linh nhìn ra ngoài cửa sổ. "Kim công tử vì sao phải ám sát Thái tử? Là có người thuê hắn g.i.ế.c Thái tử, hay chính hắn muốn giết?"Nàng lại đói bụng, ăn mấy miếng bánh óc chó rồi trả lời. "Chính hắn muốn g.i.ế.c Thái tử."Đoạn Linh buông tay đang nắm rèm châu, một mặt rèm buông xuống, những hạt châu va vào nhau loảng xoảng. "Kim công tử và Thái tử có thù oán?" Kim An Tại không phải là một sát thủ được thuê, vậy ngoài thù hận ra, hầu như không còn nguyên nhân nào khác có thể khiến hắn liều mạng ám sát đương kim Thái tử như vậy.Lâm Thính ăn xong bánh óc chó, rót một chén nước. "Không sai, hắn và Thái tử có thù oán."Thù của Kim An Tại và Thái tử không liên quan gì đến việc tiền triều bị Đại Yến tiêu diệt. Cho dù nàng thẳng thắn nói họ có thù oán, Đoạn Linh cũng sẽ không nghĩ đến chuyện tiền triều.Lâm Thính nửa tháng trước ở tửu lầu quên hỏi Kim An Tại, liệu nàng có thể nói ra thân phận của hắn cho Đoạn Linh hay không, cho nên tạm thời vẫn không nói ra.Đoạn Linh hỏi. "Thù gì?"Nàng xoay xoay chén trà trong tay, đắn đo lời nói. "Thái tử thiếu Kim An Tại một mạng ."Hắn từ tốn nói. "Thái tử khi còn là hoàng tử luôn cẩn thận, lên làm Thái tử cũng như vậy, không dám phạm một chút sai lầm, không dám ỷ thế h.i.ế.p người để người khác có thể nắm được nhược điểm."Lâm Thính tin Kim An Tại sẽ không lừa nàng. "Cho dù là vậy, cũng không thể chứng minh Thái tử chưa từng hại người. Trên đời này có rất nhiều kẻ ngoài mặt thì khác nhưng sau lưng lại làm chuyện xấu, biết đâu hắn đã làm gì đó.""Nhất cử nhất động của Thái tử đều nằm dưới sự giám sát của Cẩm Y Vệ. Hắn quả thật rất cẩn trọng trong lời nói và hành động."Lâm Thính đặt chén trà xuống, lẩm bẩm. "Kim An Tại sẽ không gạt ta đâu, Thái tử trước kia chắc chắn đã hại c.h.ế.t người mà hắn quan tâm, cho nên bây giờ hắn mới muốn Thái tử một mạng đền một mạng."Đoạn Linh nhìn nàng.Lâm Thính nhận ra lời mình nói có phần không đúng. "Ý ta không phải nói chàng gạt ta, mà là Cẩm Y Vệ của các chàng tuy vâng lệnh giám sát Thái tử, nhưng chưa chắc đã nắm rõ hoàn toàn mọi hành động của hắn. Ta cũng không phải nói Cẩm Y Vệ làm việc không tốt."Làm sao mà càng giải thích càng rối rắm thế này?Đoạn Linh khẽ cười, vẻ mặt dường như chẳng hề bận tâm. "Ta vừa nãy còn chưa nói xong."Nàng vội vã. "Chàng nói tiếp đi."Hắn nghe thấy tiếng lục lạc leng keng từ trong vòm mái, tiếp lời. "Người sống trên đời, dù có cẩn trọng đến đâu cũng có lúc phạm sai lầm. Thái tử cũng vậy, mấy năm trước, hắn đã gây ra một chuyện sai trái ở Tô Châu."Tô Châu. Kim An Tại cũng đến từ Tô Châu để báo thù, Lâm Thính linh cảm điều Đoạn Linh sắp nói có liên quan đến việc này."Chuyện sai trái gì vậy?"Đoạn Linh trở lại gần nàng. "Thái tử đã cướp thuốc cứu mạng của một lão phụ. Không những thế, thuộc hạ của hắn sợ bà lão sẽ đi khắp nơi kể lể nên đã ra tay g.i.ế.c bà. Để phi tang, bọn họ còn băm xác bà ra, cho chó săn ăn."Trực giác mách bảo Lâm Thính rằng lão phụ bị Thái tử hại c.h.ế.t chính là người có quan hệ với Kim An Tại. Đây có lẽ là nguyên nhân hắn nhất quyết phải g.i.ế.c c.h.ế.t Thái tử. "Chàng có nghĩ chuyện này có liên quan đến Kim An Tại không?"

Lâm Thính lo lắng điều gì thì điều đó lại đến. "Thái tử muốn cùng chúng ta trở về kinh thành ?"

Hắn "ừ" một tiếng.

Nàng ngồi khoanh chân dậy. "Thái tử vì sao không đi cùng Đông Xưởng?"

Chiếc khăn được Đoạn Linh đặt cạnh chậu nước, những giọt nước còn sót lại trên đầu ngón tay tí tách rơi vào chậu, b.ắ.n ra những tia nước nhỏ. "Cũng đi cùng."

Cả Cẩm Y Vệ và Đông Xưởng cùng nhau hộ tống Thái tử. Lâm Thính càng thêm lo lắng. Dù Thái tử có ám vệ riêng, lần trước Kim An Tại chỉ đối đầu với ám vệ thôi đã bị trọng thương, giờ có thêm Cẩm Y Vệ và Đông Xưởng, chẳng phải sẽ c.h.ế.t chắc sao.

Hy vọng Kim An Tại đừng làm chuyện dại dột trên đường trở về kinh thành.

Lâm Thính thật sự không muốn đi nhặt xác hắn.

Đoạn Linh rất mẫn cảm với những thay đổi cảm xúc của Lâm Thính, nhìn nàng thêm hai mắt. Hắn lau khô tay, vẻ mặt trầm tư. "Nàng đang lo lắng điều gì vậy?"

Lâm Thính mơ hồ. "Ta lo lắng trên đường trở về kinh thành sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn."

Đoạn Linh đi đến bên cửa sổ, vén rèm châu lên. "Có người của Cẩm Y Vệ và Đông Xưởng ở đây, có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn chứ?"

Không đợi Lâm Thính trả lời, hắn hỏi tiếp. "Nàng lo lắng Kim công tử sẽ ám sát Thái tử trên đường chúng ta về kinh sao?" Sau một thời gian dài, cuối cùng hắn cũng lại nhắc đến chuyện Thái tử bị ám sát. Thật ra, cả hai đều biết rõ chuyện này, chỉ là Đoạn Linh không nói thẳng là Kim An Tại làm, giờ thì hắn nói rõ ra.

Lâm Thính mím môi, thành thật nói. "Chàng đoán đúng rồi, ta đang lo lắng chuyện này."

Đoạn Linh nhìn ra ngoài cửa sổ. "Kim công tử vì sao phải ám sát Thái tử? Là có người thuê hắn g.i.ế.c Thái tử, hay chính hắn muốn giết?"

Nàng lại đói bụng, ăn mấy miếng bánh óc chó rồi trả lời. "Chính hắn muốn g.i.ế.c Thái tử."

Đoạn Linh buông tay đang nắm rèm châu, một mặt rèm buông xuống, những hạt châu va vào nhau loảng xoảng. "Kim công tử và Thái tử có thù oán?" Kim An Tại không phải là một sát thủ được thuê, vậy ngoài thù hận ra, hầu như không còn nguyên nhân nào khác có thể khiến hắn liều mạng ám sát đương kim Thái tử như vậy.

Lâm Thính ăn xong bánh óc chó, rót một chén nước. "Không sai, hắn và Thái tử có thù oán."

Thù của Kim An Tại và Thái tử không liên quan gì đến việc tiền triều bị Đại Yến tiêu diệt. Cho dù nàng thẳng thắn nói họ có thù oán, Đoạn Linh cũng sẽ không nghĩ đến chuyện tiền triều.

Lâm Thính nửa tháng trước ở tửu lầu quên hỏi Kim An Tại, liệu nàng có thể nói ra thân phận của hắn cho Đoạn Linh hay không, cho nên tạm thời vẫn không nói ra.

Đoạn Linh hỏi. "Thù gì?"

Nàng xoay xoay chén trà trong tay, đắn đo lời nói. "Thái tử thiếu Kim An Tại một mạng ."

Hắn từ tốn nói. "Thái tử khi còn là hoàng tử luôn cẩn thận, lên làm Thái tử cũng như vậy, không dám phạm một chút sai lầm, không dám ỷ thế h.i.ế.p người để người khác có thể nắm được nhược điểm."

Lâm Thính tin Kim An Tại sẽ không lừa nàng. "Cho dù là vậy, cũng không thể chứng minh Thái tử chưa từng hại người. Trên đời này có rất nhiều kẻ ngoài mặt thì khác nhưng sau lưng lại làm chuyện xấu, biết đâu hắn đã làm gì đó."

"Nhất cử nhất động của Thái tử đều nằm dưới sự giám sát của Cẩm Y Vệ. Hắn quả thật rất cẩn trọng trong lời nói và hành động."

Lâm Thính đặt chén trà xuống, lẩm bẩm. "Kim An Tại sẽ không gạt ta đâu, Thái tử trước kia chắc chắn đã hại c.h.ế.t người mà hắn quan tâm, cho nên bây giờ hắn mới muốn Thái tử một mạng đền một mạng."

Đoạn Linh nhìn nàng.

Lâm Thính nhận ra lời mình nói có phần không đúng. "Ý ta không phải nói chàng gạt ta, mà là Cẩm Y Vệ của các chàng tuy vâng lệnh giám sát Thái tử, nhưng chưa chắc đã nắm rõ hoàn toàn mọi hành động của hắn. Ta cũng không phải nói Cẩm Y Vệ làm việc không tốt."

Làm sao mà càng giải thích càng rối rắm thế này?

Đoạn Linh khẽ cười, vẻ mặt dường như chẳng hề bận tâm. "Ta vừa nãy còn chưa nói xong."

Nàng vội vã. "Chàng nói tiếp đi."

Hắn nghe thấy tiếng lục lạc leng keng từ trong vòm mái, tiếp lời. "Người sống trên đời, dù có cẩn trọng đến đâu cũng có lúc phạm sai lầm. Thái tử cũng vậy, mấy năm trước, hắn đã gây ra một chuyện sai trái ở Tô Châu."

Tô Châu. Kim An Tại cũng đến từ Tô Châu để báo thù, Lâm Thính linh cảm điều Đoạn Linh sắp nói có liên quan đến việc này.

"Chuyện sai trái gì vậy?"

Đoạn Linh trở lại gần nàng. "Thái tử đã cướp thuốc cứu mạng của một lão phụ. Không những thế, thuộc hạ của hắn sợ bà lão sẽ đi khắp nơi kể lể nên đã ra tay g.i.ế.c bà. Để phi tang, bọn họ còn băm xác bà ra, cho chó săn ăn."

Trực giác mách bảo Lâm Thính rằng lão phụ bị Thái tử hại c.h.ế.t chính là người có quan hệ với Kim An Tại. Đây có lẽ là nguyên nhân hắn nhất quyết phải g.i.ế.c c.h.ế.t Thái tử. "Chàng có nghĩ chuyện này có liên quan đến Kim An Tại không?"

Xuyên Thành Nữ Phụ Truyện Cao HTác giả: Quân Tử SinhTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTông miếu uy nghiêm, trang trọng, bầu không khí nặng nề bao trùm. Mùi hương trầm, hương nến ngưng đọng, quẩn quanh bên người Lâm Thính. Lâm Thính lặng lẽ quỳ trên tấm đệm bồ đoàn, ánh mắt bình thản nhìn những tấm bài vị được khắc tên khác nhau đặt trên án thờ. Kể từ khi xuyên không, cô vẫn không thể tin được mình lại nhập vào thế giới của một quyển truyện “cấm” nổi tiếng trên mạng. Toàn bộ nội dung của truyện, đến 90% chỉ miêu tả chi tiết cảnh ân ái nóng bỏng giữa nam và nữ chính, từ cửa sổ tới rừng cây, từ trong nhà tới ngoài trời, đủ mọi tư thế quái dị. Ngày đó đọc truyện, Lâm Thính chỉ biết trợn mắt há hốc mồm. Giờ đây, chính cô lại là một mảnh ghép của thế giới ấy, hương vị đột nhiên thay đổi. Cô không thể tưởng tượng nổi cảm giác chứng kiến những cảnh “đông cung” sống động diễn ra ngay bên cạnh mình sẽ như thế nào. Lâm Thính là người xuyên không, nhưng mãi đến hai năm trước mới thức tỉnh, khôi phục lại ký ức và nhớ ra cốt truyện gốc. Trước đó, cô sống như một  NPC  (nhân vật… Lâm Thính lo lắng điều gì thì điều đó lại đến. "Thái tử muốn cùng chúng ta trở về kinh thành ?"Hắn "ừ" một tiếng.Nàng ngồi khoanh chân dậy. "Thái tử vì sao không đi cùng Đông Xưởng?"Chiếc khăn được Đoạn Linh đặt cạnh chậu nước, những giọt nước còn sót lại trên đầu ngón tay tí tách rơi vào chậu, b.ắ.n ra những tia nước nhỏ. "Cũng đi cùng."Cả Cẩm Y Vệ và Đông Xưởng cùng nhau hộ tống Thái tử. Lâm Thính càng thêm lo lắng. Dù Thái tử có ám vệ riêng, lần trước Kim An Tại chỉ đối đầu với ám vệ thôi đã bị trọng thương, giờ có thêm Cẩm Y Vệ và Đông Xưởng, chẳng phải sẽ c.h.ế.t chắc sao.Hy vọng Kim An Tại đừng làm chuyện dại dột trên đường trở về kinh thành.Lâm Thính thật sự không muốn đi nhặt xác hắn.Đoạn Linh rất mẫn cảm với những thay đổi cảm xúc của Lâm Thính, nhìn nàng thêm hai mắt. Hắn lau khô tay, vẻ mặt trầm tư. "Nàng đang lo lắng điều gì vậy?"Lâm Thính mơ hồ. "Ta lo lắng trên đường trở về kinh thành sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn."Đoạn Linh đi đến bên cửa sổ, vén rèm châu lên. "Có người của Cẩm Y Vệ và Đông Xưởng ở đây, có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn chứ?"Không đợi Lâm Thính trả lời, hắn hỏi tiếp. "Nàng lo lắng Kim công tử sẽ ám sát Thái tử trên đường chúng ta về kinh sao?" Sau một thời gian dài, cuối cùng hắn cũng lại nhắc đến chuyện Thái tử bị ám sát. Thật ra, cả hai đều biết rõ chuyện này, chỉ là Đoạn Linh không nói thẳng là Kim An Tại làm, giờ thì hắn nói rõ ra.Lâm Thính mím môi, thành thật nói. "Chàng đoán đúng rồi, ta đang lo lắng chuyện này."Đoạn Linh nhìn ra ngoài cửa sổ. "Kim công tử vì sao phải ám sát Thái tử? Là có người thuê hắn g.i.ế.c Thái tử, hay chính hắn muốn giết?"Nàng lại đói bụng, ăn mấy miếng bánh óc chó rồi trả lời. "Chính hắn muốn g.i.ế.c Thái tử."Đoạn Linh buông tay đang nắm rèm châu, một mặt rèm buông xuống, những hạt châu va vào nhau loảng xoảng. "Kim công tử và Thái tử có thù oán?" Kim An Tại không phải là một sát thủ được thuê, vậy ngoài thù hận ra, hầu như không còn nguyên nhân nào khác có thể khiến hắn liều mạng ám sát đương kim Thái tử như vậy.Lâm Thính ăn xong bánh óc chó, rót một chén nước. "Không sai, hắn và Thái tử có thù oán."Thù của Kim An Tại và Thái tử không liên quan gì đến việc tiền triều bị Đại Yến tiêu diệt. Cho dù nàng thẳng thắn nói họ có thù oán, Đoạn Linh cũng sẽ không nghĩ đến chuyện tiền triều.Lâm Thính nửa tháng trước ở tửu lầu quên hỏi Kim An Tại, liệu nàng có thể nói ra thân phận của hắn cho Đoạn Linh hay không, cho nên tạm thời vẫn không nói ra.Đoạn Linh hỏi. "Thù gì?"Nàng xoay xoay chén trà trong tay, đắn đo lời nói. "Thái tử thiếu Kim An Tại một mạng ."Hắn từ tốn nói. "Thái tử khi còn là hoàng tử luôn cẩn thận, lên làm Thái tử cũng như vậy, không dám phạm một chút sai lầm, không dám ỷ thế h.i.ế.p người để người khác có thể nắm được nhược điểm."Lâm Thính tin Kim An Tại sẽ không lừa nàng. "Cho dù là vậy, cũng không thể chứng minh Thái tử chưa từng hại người. Trên đời này có rất nhiều kẻ ngoài mặt thì khác nhưng sau lưng lại làm chuyện xấu, biết đâu hắn đã làm gì đó.""Nhất cử nhất động của Thái tử đều nằm dưới sự giám sát của Cẩm Y Vệ. Hắn quả thật rất cẩn trọng trong lời nói và hành động."Lâm Thính đặt chén trà xuống, lẩm bẩm. "Kim An Tại sẽ không gạt ta đâu, Thái tử trước kia chắc chắn đã hại c.h.ế.t người mà hắn quan tâm, cho nên bây giờ hắn mới muốn Thái tử một mạng đền một mạng."Đoạn Linh nhìn nàng.Lâm Thính nhận ra lời mình nói có phần không đúng. "Ý ta không phải nói chàng gạt ta, mà là Cẩm Y Vệ của các chàng tuy vâng lệnh giám sát Thái tử, nhưng chưa chắc đã nắm rõ hoàn toàn mọi hành động của hắn. Ta cũng không phải nói Cẩm Y Vệ làm việc không tốt."Làm sao mà càng giải thích càng rối rắm thế này?Đoạn Linh khẽ cười, vẻ mặt dường như chẳng hề bận tâm. "Ta vừa nãy còn chưa nói xong."Nàng vội vã. "Chàng nói tiếp đi."Hắn nghe thấy tiếng lục lạc leng keng từ trong vòm mái, tiếp lời. "Người sống trên đời, dù có cẩn trọng đến đâu cũng có lúc phạm sai lầm. Thái tử cũng vậy, mấy năm trước, hắn đã gây ra một chuyện sai trái ở Tô Châu."Tô Châu. Kim An Tại cũng đến từ Tô Châu để báo thù, Lâm Thính linh cảm điều Đoạn Linh sắp nói có liên quan đến việc này."Chuyện sai trái gì vậy?"Đoạn Linh trở lại gần nàng. "Thái tử đã cướp thuốc cứu mạng của một lão phụ. Không những thế, thuộc hạ của hắn sợ bà lão sẽ đi khắp nơi kể lể nên đã ra tay g.i.ế.c bà. Để phi tang, bọn họ còn băm xác bà ra, cho chó săn ăn."Trực giác mách bảo Lâm Thính rằng lão phụ bị Thái tử hại c.h.ế.t chính là người có quan hệ với Kim An Tại. Đây có lẽ là nguyên nhân hắn nhất quyết phải g.i.ế.c c.h.ế.t Thái tử. "Chàng có nghĩ chuyện này có liên quan đến Kim An Tại không?"

Chương 395