́. "MÈO CON, KHÔNG......." - Một cậu bé tóc đen đứng trên cây cầu Sâm Thương hét lên. Ùm... Một tiếng động kinh hoàng phát ra, đã có người bị rơi xuống sông. Tất cả mọi người tại đây như chết đứng khi nhìn thấy cảnh tượng đó. Về phía cậu bé, nhìn thấy cô bạn mèo con c*̉a mình rớt xuống thì cảm thấy thế giới xung quanh như đang sụp đổ. Cậu chạy nhanh tới chân cầu như đang tìm kiếm một hy vọng nào đó.... nhưng không. ******** "Con gái à, con biết là thế giới chúng ta đang sống không có gì là tồn tại mãi mãi, phải không?" "Dạ! Nhưng sao hả mẹ?" " Và đương nhiên, những kỷ niệm - dù tốt hay xấu thì c*̃ng sẽ vô tình bị lãng quên thôi." "A! Con đau đầu quá mẹ ơi. Cứ có hình ảnh gì xuất hiện trong đầu con ấy" - Cô gái nhỏ đáng yêu với mái tóc đen tuyền mếu máo khóc, đưa tay lên ôm đầu. "Con gái ngoan, đừng khóc" - Người mẹ đau lòng ôm lấy cô con gái đáng thương chưa mình…
Chương 3: CHAP 3: Đi học
Này! Anh Yêu Em ChứTác giả: RiverDnǵ. "MÈO CON, KHÔNG......." - Một cậu bé tóc đen đứng trên cây cầu Sâm Thương hét lên. Ùm... Một tiếng động kinh hoàng phát ra, đã có người bị rơi xuống sông. Tất cả mọi người tại đây như chết đứng khi nhìn thấy cảnh tượng đó. Về phía cậu bé, nhìn thấy cô bạn mèo con c*̉a mình rớt xuống thì cảm thấy thế giới xung quanh như đang sụp đổ. Cậu chạy nhanh tới chân cầu như đang tìm kiếm một hy vọng nào đó.... nhưng không. ******** "Con gái à, con biết là thế giới chúng ta đang sống không có gì là tồn tại mãi mãi, phải không?" "Dạ! Nhưng sao hả mẹ?" " Và đương nhiên, những kỷ niệm - dù tốt hay xấu thì c*̃ng sẽ vô tình bị lãng quên thôi." "A! Con đau đầu quá mẹ ơi. Cứ có hình ảnh gì xuất hiện trong đầu con ấy" - Cô gái nhỏ đáng yêu với mái tóc đen tuyền mếu máo khóc, đưa tay lên ôm đầu. "Con gái ngoan, đừng khóc" - Người mẹ đau lòng ôm lấy cô con gái đáng thương chưa mình… ( Đồng phục nữ giống như trên nhưng không có mũ nhé )********Reng ... Tiếng chuông đồng hồ báo thức ( hahaha, một tiếng chuông có 3 chức năng báo thức, cuộc gọi và tin nhắn )- Hoài Thanh! Dậy đi con. - Haizz! Sao mới sáng sớm mà volume c*̉a mẹ cô cao thế nhỉ? Tiếng từ tầng một vọng lên tầng hai nghe được rõ rệt. - Sắp đến giờ đi học rồi đó.Nhắc tới đây, cô như chiếc lò xo sống ngồi thẳng dậy. Nhanh nhanh chóng chóng vệ sinh cá nhân, cô đứng trước gương c*̀ng bộ đồng phục mới. Mặc áo sơ mi trắng c*̀ng chiếc áo gilê xám, chính giữa ngực là cái nơ với họa tiết carô đen trắng, phía dưới là chân váy ngắn trên đầu gối giống họa tiết như chiếc nơ làm Hoài Thanh nổi bật được vẻ đẹp c*̉a nữ sinh cấp 3: trong sáng, thanh lịch và đáng yêu.Bước xuống tầng dưới, cô đi thẳng vào phòng bếp với nụ cười trên môi:- Mami, good morning!Xoạt... Oái!!!- Mẹ, buổi sáng tốt lành! - Không hiểu từ đâu, ông anh c*̉a cô bước ra, dùng c*̀i chỏ nhấn đầu cô xuống làm cô kêu oai oái.Bụp... Không một chút do dự, cô c*̃ng lấy c*̀i chỏ đấm vào hông anh hai.- Ax! Đau! - Anh ta kêu lên rồi ôm bụng.- Long Thiên, con sao vậy? - Đang nấu bữa ăn sáng cho hai đứa, mẹ cô phải dừng lại hỏi.- Mẹ đừng lo, anh "đến ngày" nên mới đau bụng thôi.- Mèo con, em được lắm. - Anh mắng với gương mặt "đáng thương" làm cô phải phì cười.Long Thiên c*̃ng thật là... lớp 11 rồi mà vẫn không chịu bỏ tính trêu em gái đi. Hôm nay, anh c*̃ng mặc chiếc sơ mi trắng c*̀ng cà vạt họa tiết giống cô luôn. Quần jean mang tông màu đen thêm chiếc áo blaza đen ở phía trên. Trông anh đẹp trai một cách lịch lãm.Sau đó, mẹ kêu hai đứa ngồi xuống bàn ăn. Giờ tâm trạng cô đang tốt lắm, đang ăn mà c*̃ng ngồi cười khúc khích nữa.- Mèo con! - Anh hai gọi cô.- Dạ?-Ra đường, nếu người ta có hỏi quan hệ giữa chúng ta thì em nói sao thì nói nhưng đừng nói là em gái anh. Người đâu mà...Cô lườm anh. Hừ! Anh trai gì mà không hiểu em gái gì cả.Ting tong ... Ting tong ...- Con ăn xong rồi nên đi nhé. - Cô nghĩ rằng Ánh Nguyệt đến rồi nên cầm cặp chạy ra cửa. - Bye bye mami!- Con c*̃ng vậy! - Long Thiên c*̃ng đã ăn xong.Cạch .... tiếng cửa mởWa! Ánh Nguyệt hôm nay xinh ghê ta. Mái tóc màu hạt dẻ được buông xoã, trang phục mang phong cách lotita với chân váy caro ngắn, chiếc áo trắng thắt nơ trông thật đáng yêu.- Good morning, Hoài Thanh!- You too, Ánh Nguyệt! Ủa, mà Dương Hoàng đâu rồi?Nhìn dáo dác xung quanh, cô thấy Dương Hoàng c*̀ng Long Thiên đang nói chuyện với nhau. Chàng ta mặc quần caro xám đen, áo trắng với cà vạt đen đi kèm chiếc áo vest trắng. Ầy! Thật là... dù sao cô hôm nay là ngày đầu tiên cô học cấp 3 mà, tuy là bạn thân anh hai nhưng anh c*̃ng phải quan tâm hỏi thăm cô chứ.- A! Hoài Thanh! - Anh vẫy tay gọi cô ( trông cool chết được ) - Chúc mừng em học cấp 3 c*̉a tụi này nhé!- Hì! - Cô nở nụ cười rồi dập tắt luôn ý chỉ đang giận anh. - Cảm ơn ha.- Gì đó? Em giận tôi sao?- Hông có đâu, ple! - Cô làm mặt xấu.- Stop, sắp muộn rồi đó. - Long Thiên- Ừm, chúng ta đi học thôi. - Ánh Nguyệt.Sau đó, hai anh chàng có ý mời cả hai đi học c*̀ng nhưng bị Hoài Thanh từ chối và Ánh Nguyệt c*̃ng đồng ý như vậy. Bởi đây là ngày đầu đi học nên đi bộ sẽ hay hơn nhiều*** 15 phút sau ****Cả hai cô gái đều đến nơi cần đến và cánh cổng trường mở ra trước mắt" TRƯỜNG TRUNG HỌC PHỔ THÔNG STAR "Nôn nao quá đi! "Mong rằng trong ba năm học tại nơi đây mình sẽ có khoảng thời gian tuyệt vời" cô tự nhủ.Bụp .... Một cảm giác quen thuộc trào tới.Ps: chap này hơi nhàn nhưng mong m.n ủng hộ và nhận xét.
( Đồng phục nữ giống như trên nhưng không có mũ nhé )
********
Reng ... Tiếng chuông đồng hồ báo thức ( hahaha, một tiếng chuông có 3 chức năng báo thức, cuộc gọi và tin nhắn )
- Hoài Thanh! Dậy đi con. - Haizz! Sao mới sáng sớm mà volume c*̉a mẹ cô cao thế nhỉ? Tiếng từ tầng một vọng lên tầng hai nghe được rõ rệt. - Sắp đến giờ đi học rồi đó.
Nhắc tới đây, cô như chiếc lò xo sống ngồi thẳng dậy. Nhanh nhanh chóng chóng vệ sinh cá nhân, cô đứng trước gương c*̀ng bộ đồng phục mới. Mặc áo sơ mi trắng c*̀ng chiếc áo gilê xám, chính giữa ngực là cái nơ với họa tiết carô đen trắng, phía dưới là chân váy ngắn trên đầu gối giống họa tiết như chiếc nơ làm Hoài Thanh nổi bật được vẻ đẹp c*̉a nữ sinh cấp 3: trong sáng, thanh lịch và đáng yêu.
Bước xuống tầng dưới, cô đi thẳng vào phòng bếp với nụ cười trên môi:
- Mami, good morning!
Xoạt... Oái!!!
- Mẹ, buổi sáng tốt lành! - Không hiểu từ đâu, ông anh c*̉a cô bước ra, dùng c*̀i chỏ nhấn đầu cô xuống làm cô kêu oai oái.
Bụp... Không một chút do dự, cô c*̃ng lấy c*̀i chỏ đấm vào hông anh hai.
- Ax! Đau! - Anh ta kêu lên rồi ôm bụng.
- Long Thiên, con sao vậy? - Đang nấu bữa ăn sáng cho hai đứa, mẹ cô phải dừng lại hỏi.
- Mẹ đừng lo, anh "đến ngày" nên mới đau bụng thôi.
- Mèo con, em được lắm. - Anh mắng với gương mặt "đáng thương" làm cô phải phì cười.
Long Thiên c*̃ng thật là... lớp 11 rồi mà vẫn không chịu bỏ tính trêu em gái đi. Hôm nay, anh c*̃ng mặc chiếc sơ mi trắng c*̀ng cà vạt họa tiết giống cô luôn. Quần jean mang tông màu đen thêm chiếc áo blaza đen ở phía trên. Trông anh đẹp trai một cách lịch lãm.
Sau đó, mẹ kêu hai đứa ngồi xuống bàn ăn. Giờ tâm trạng cô đang tốt lắm, đang ăn mà c*̃ng ngồi cười khúc khích nữa.
- Mèo con! - Anh hai gọi cô.
- Dạ?
-Ra đường, nếu người ta có hỏi quan hệ giữa chúng ta thì em nói sao thì nói nhưng đừng nói là em gái anh. Người đâu mà...
Cô lườm anh. Hừ! Anh trai gì mà không hiểu em gái gì cả.
Ting tong ... Ting tong ...
- Con ăn xong rồi nên đi nhé. - Cô nghĩ rằng Ánh Nguyệt đến rồi nên cầm cặp chạy ra cửa. - Bye bye mami!
- Con c*̃ng vậy! - Long Thiên c*̃ng đã ăn xong.
Cạch .... tiếng cửa mở
Wa! Ánh Nguyệt hôm nay xinh ghê ta. Mái tóc màu hạt dẻ được buông xoã, trang phục mang phong cách lotita với chân váy caro ngắn, chiếc áo trắng thắt nơ trông thật đáng yêu.
- Good morning, Hoài Thanh!
- You too, Ánh Nguyệt! Ủa, mà Dương Hoàng đâu rồi?
Nhìn dáo dác xung quanh, cô thấy Dương Hoàng c*̀ng Long Thiên đang nói chuyện với nhau. Chàng ta mặc quần caro xám đen, áo trắng với cà vạt đen đi kèm chiếc áo vest trắng. Ầy! Thật là... dù sao cô hôm nay là ngày đầu tiên cô học cấp 3 mà, tuy là bạn thân anh hai nhưng anh c*̃ng phải quan tâm hỏi thăm cô chứ.
- A! Hoài Thanh! - Anh vẫy tay gọi cô ( trông cool chết được ) - Chúc mừng em học cấp 3 c*̉a tụi này nhé!
- Hì! - Cô nở nụ cười rồi dập tắt luôn ý chỉ đang giận anh. - Cảm ơn ha.
- Gì đó? Em giận tôi sao?
- Hông có đâu, ple! - Cô làm mặt xấu.
- Stop, sắp muộn rồi đó. - Long Thiên
- Ừm, chúng ta đi học thôi. - Ánh Nguyệt.
Sau đó, hai anh chàng có ý mời cả hai đi học c*̀ng nhưng bị Hoài Thanh từ chối và Ánh Nguyệt c*̃ng đồng ý như vậy. Bởi đây là ngày đầu đi học nên đi bộ sẽ hay hơn nhiều
*** 15 phút sau ****
Cả hai cô gái đều đến nơi cần đến và cánh cổng trường mở ra trước mắt
" TRƯỜNG TRUNG HỌC PHỔ THÔNG STAR "
Nôn nao quá đi! "Mong rằng trong ba năm học tại nơi đây mình sẽ có khoảng thời gian tuyệt vời" cô tự nhủ.
Bụp .... Một cảm giác quen thuộc trào tới.
Ps: chap này hơi nhàn nhưng mong m.n ủng hộ và nhận xét.
Này! Anh Yêu Em ChứTác giả: RiverDnǵ. "MÈO CON, KHÔNG......." - Một cậu bé tóc đen đứng trên cây cầu Sâm Thương hét lên. Ùm... Một tiếng động kinh hoàng phát ra, đã có người bị rơi xuống sông. Tất cả mọi người tại đây như chết đứng khi nhìn thấy cảnh tượng đó. Về phía cậu bé, nhìn thấy cô bạn mèo con c*̉a mình rớt xuống thì cảm thấy thế giới xung quanh như đang sụp đổ. Cậu chạy nhanh tới chân cầu như đang tìm kiếm một hy vọng nào đó.... nhưng không. ******** "Con gái à, con biết là thế giới chúng ta đang sống không có gì là tồn tại mãi mãi, phải không?" "Dạ! Nhưng sao hả mẹ?" " Và đương nhiên, những kỷ niệm - dù tốt hay xấu thì c*̃ng sẽ vô tình bị lãng quên thôi." "A! Con đau đầu quá mẹ ơi. Cứ có hình ảnh gì xuất hiện trong đầu con ấy" - Cô gái nhỏ đáng yêu với mái tóc đen tuyền mếu máo khóc, đưa tay lên ôm đầu. "Con gái ngoan, đừng khóc" - Người mẹ đau lòng ôm lấy cô con gái đáng thương chưa mình… ( Đồng phục nữ giống như trên nhưng không có mũ nhé )********Reng ... Tiếng chuông đồng hồ báo thức ( hahaha, một tiếng chuông có 3 chức năng báo thức, cuộc gọi và tin nhắn )- Hoài Thanh! Dậy đi con. - Haizz! Sao mới sáng sớm mà volume c*̉a mẹ cô cao thế nhỉ? Tiếng từ tầng một vọng lên tầng hai nghe được rõ rệt. - Sắp đến giờ đi học rồi đó.Nhắc tới đây, cô như chiếc lò xo sống ngồi thẳng dậy. Nhanh nhanh chóng chóng vệ sinh cá nhân, cô đứng trước gương c*̀ng bộ đồng phục mới. Mặc áo sơ mi trắng c*̀ng chiếc áo gilê xám, chính giữa ngực là cái nơ với họa tiết carô đen trắng, phía dưới là chân váy ngắn trên đầu gối giống họa tiết như chiếc nơ làm Hoài Thanh nổi bật được vẻ đẹp c*̉a nữ sinh cấp 3: trong sáng, thanh lịch và đáng yêu.Bước xuống tầng dưới, cô đi thẳng vào phòng bếp với nụ cười trên môi:- Mami, good morning!Xoạt... Oái!!!- Mẹ, buổi sáng tốt lành! - Không hiểu từ đâu, ông anh c*̉a cô bước ra, dùng c*̀i chỏ nhấn đầu cô xuống làm cô kêu oai oái.Bụp... Không một chút do dự, cô c*̃ng lấy c*̀i chỏ đấm vào hông anh hai.- Ax! Đau! - Anh ta kêu lên rồi ôm bụng.- Long Thiên, con sao vậy? - Đang nấu bữa ăn sáng cho hai đứa, mẹ cô phải dừng lại hỏi.- Mẹ đừng lo, anh "đến ngày" nên mới đau bụng thôi.- Mèo con, em được lắm. - Anh mắng với gương mặt "đáng thương" làm cô phải phì cười.Long Thiên c*̃ng thật là... lớp 11 rồi mà vẫn không chịu bỏ tính trêu em gái đi. Hôm nay, anh c*̃ng mặc chiếc sơ mi trắng c*̀ng cà vạt họa tiết giống cô luôn. Quần jean mang tông màu đen thêm chiếc áo blaza đen ở phía trên. Trông anh đẹp trai một cách lịch lãm.Sau đó, mẹ kêu hai đứa ngồi xuống bàn ăn. Giờ tâm trạng cô đang tốt lắm, đang ăn mà c*̃ng ngồi cười khúc khích nữa.- Mèo con! - Anh hai gọi cô.- Dạ?-Ra đường, nếu người ta có hỏi quan hệ giữa chúng ta thì em nói sao thì nói nhưng đừng nói là em gái anh. Người đâu mà...Cô lườm anh. Hừ! Anh trai gì mà không hiểu em gái gì cả.Ting tong ... Ting tong ...- Con ăn xong rồi nên đi nhé. - Cô nghĩ rằng Ánh Nguyệt đến rồi nên cầm cặp chạy ra cửa. - Bye bye mami!- Con c*̃ng vậy! - Long Thiên c*̃ng đã ăn xong.Cạch .... tiếng cửa mởWa! Ánh Nguyệt hôm nay xinh ghê ta. Mái tóc màu hạt dẻ được buông xoã, trang phục mang phong cách lotita với chân váy caro ngắn, chiếc áo trắng thắt nơ trông thật đáng yêu.- Good morning, Hoài Thanh!- You too, Ánh Nguyệt! Ủa, mà Dương Hoàng đâu rồi?Nhìn dáo dác xung quanh, cô thấy Dương Hoàng c*̀ng Long Thiên đang nói chuyện với nhau. Chàng ta mặc quần caro xám đen, áo trắng với cà vạt đen đi kèm chiếc áo vest trắng. Ầy! Thật là... dù sao cô hôm nay là ngày đầu tiên cô học cấp 3 mà, tuy là bạn thân anh hai nhưng anh c*̃ng phải quan tâm hỏi thăm cô chứ.- A! Hoài Thanh! - Anh vẫy tay gọi cô ( trông cool chết được ) - Chúc mừng em học cấp 3 c*̉a tụi này nhé!- Hì! - Cô nở nụ cười rồi dập tắt luôn ý chỉ đang giận anh. - Cảm ơn ha.- Gì đó? Em giận tôi sao?- Hông có đâu, ple! - Cô làm mặt xấu.- Stop, sắp muộn rồi đó. - Long Thiên- Ừm, chúng ta đi học thôi. - Ánh Nguyệt.Sau đó, hai anh chàng có ý mời cả hai đi học c*̀ng nhưng bị Hoài Thanh từ chối và Ánh Nguyệt c*̃ng đồng ý như vậy. Bởi đây là ngày đầu đi học nên đi bộ sẽ hay hơn nhiều*** 15 phút sau ****Cả hai cô gái đều đến nơi cần đến và cánh cổng trường mở ra trước mắt" TRƯỜNG TRUNG HỌC PHỔ THÔNG STAR "Nôn nao quá đi! "Mong rằng trong ba năm học tại nơi đây mình sẽ có khoảng thời gian tuyệt vời" cô tự nhủ.Bụp .... Một cảm giác quen thuộc trào tới.Ps: chap này hơi nhàn nhưng mong m.n ủng hộ và nhận xét.