Tác giả:

Trong mắt người khác, cậu ta là một người con trai ngang tàn hống hách, ngỗ nghịch, đầu óc kém cỏi. Trong mắt người khác, cậu ta chỉ là một công tử giàu có ăn chơi trên gia tài kếch sù của gia đình. Trong mắt người khác, cậu ta hiện lên với gương mặt sáng, làn da trắng, mịn như làn da Bạch Tuyết (ko quá nếu so sánh da cậu ta với làn da nàng công chúa trong cổ tích Disney), body khá ổn và đặc biệt là phong cách đeo khăn trên cổ, loại khăn của dân hip hop mà những người ko ưa thường gọi là…khăn ăn của tụi con nít. =_= Trong mắt người khác, cậu ta là một đại thiếu gia khó tính nhất là trong vấn đề bạn gái. Trong mắt tụi con gái, cậu ta là hình mẫu bạn trai lí tưởng cần chinh phục. Trong mắt người khác, cậu ta…có rất nhiều điều để tranh cãi, phiếu tốt có, ko tốt cũng có, cực kì tốt có, thậm tệ ko tốt cũng có. Nhưng trong mắt cô ấy, cậu ta là ai, giống ai? Trong mắt cô ấy, cậu ta loại người gì? Một câu hỏi khó với những ai nhìn thấy cô ấy, nhìn thấy ánh mắt cô ấy dành cho cậu ta, thấy…

Chương 55: Chương 55

S. ATác giả: D.K đẹp traiTrong mắt người khác, cậu ta là một người con trai ngang tàn hống hách, ngỗ nghịch, đầu óc kém cỏi. Trong mắt người khác, cậu ta chỉ là một công tử giàu có ăn chơi trên gia tài kếch sù của gia đình. Trong mắt người khác, cậu ta hiện lên với gương mặt sáng, làn da trắng, mịn như làn da Bạch Tuyết (ko quá nếu so sánh da cậu ta với làn da nàng công chúa trong cổ tích Disney), body khá ổn và đặc biệt là phong cách đeo khăn trên cổ, loại khăn của dân hip hop mà những người ko ưa thường gọi là…khăn ăn của tụi con nít. =_= Trong mắt người khác, cậu ta là một đại thiếu gia khó tính nhất là trong vấn đề bạn gái. Trong mắt tụi con gái, cậu ta là hình mẫu bạn trai lí tưởng cần chinh phục. Trong mắt người khác, cậu ta…có rất nhiều điều để tranh cãi, phiếu tốt có, ko tốt cũng có, cực kì tốt có, thậm tệ ko tốt cũng có. Nhưng trong mắt cô ấy, cậu ta là ai, giống ai? Trong mắt cô ấy, cậu ta loại người gì? Một câu hỏi khó với những ai nhìn thấy cô ấy, nhìn thấy ánh mắt cô ấy dành cho cậu ta, thấy… Những tháng ngày tươi đẹp trôi qua. Ko còn những trò quá đáng bắt chẹt nhau như trước nữa, chỉ thỉnh thoảng đôi co, cãi cọ nhau một chút.Lí do tại sao con người ta lại thấy quãng đời học sinh đẹp nhất trong cuộc đời? Bởi nó vui vẻ và có những điều thật sự trong sáng.Cái mà tôi đang nhắc tới là gì? Cái mà tôi đang muốn tìm kiếm qua những câu sến ơi là sến trên là gì? Là…đến khi nào cái ngọt ngào mới lộ rõ ra? Đến khi nào??? Mệt mỏi quá rồi!Chính vì thế, tôi sẽ chẳng hơi đâu nhắc đến mấy ngày tháng tươi đẹp đã trôi qua với hai nhân vật chính mà làm gì, tôi có ngu đâu mà làm thế? Tôi sẽ vô luôn vấn đề chính của ngày hôm nay. Giông tố lại đến.Thực chất là chả có giông tốt gì cả.-Nhiều chuyện, có biến xới sang bên cho người khác bàn chuyện ko hả?Đó là câu nói của ngài chủ tịch, mà ổng vừa nói cái gì cơ? Đuổi tác giả đi hả??? >”” ^0^-Buổi họp ngày hôm nay đề cập đến một vấn đề hết sức quan trọng, mà ta gợi ý luôn là có liên quan đến thành viên mới của gia đình.-Là con mèo xấu xí, khó ưa Vân My.Cậu ta ghé lại phía Vân My thì thầm, nhưng tất nhiên cả nhà đều nghe thấy. +_+-Ta sẽ nói luôn.-Vậy thì con sẽ nghe luôn.-Thằng ranh kia! >_” ^0^Còn Vân My thì dường như đã lấy lại được tinh thần.-Con cảm ơn ông nhưng mà…-Con ko thích như thế sao?-Làm sao mà cậu ta có thể thích chứ?Cậu ta lại chen vô. Ông lão bực mình gắt.-Có im cho người lớn bàn chuyện ko hả?-Ông nội!!!Thực sự làm người ta muốn khóc quá, cười ch** n**c mắt. ToT-Ko phải là con ko thích…-Mà là con…Tiếp tục hành vi bất lịch sự của mình…-Cậu là Vân My à, Hoàng Nam Nam?-Ko.-Thế sao cướp lời người ta?-Con biết rồi, con im lặng liền cho người lớn các người nói chuyện với nhau đây. Vừa bụng mấy người chưa?Ăn nói vô lễ quá chừng.-Con thấy mình ko xứng đáng mang họ Hoàng…Cậu ta đang định lên tiếng chen ngang thì ông lão đã kịp lườm cậu ta. Thế là ý định của cậu ta lập tức bị phá sản.“Tất nhiên là ko xứng đáng rồi, biết điều như thế là tốt.”Ko nói được nên nghĩ. +_+-Vậy thì ta sẽ cho con thời gian suy nghĩ, khi nào thì con sẽ có câu trả lời?-Con…-Một tuần được ko?-Cần gì suy nghĩ, tất nhiên là cậu ta ko thể mang…-Tất nhiên là cậu ko thể làm gì trái ý ta rồi. ^_^Lại ngồi yên.“Bực ông nội thiệt à!!! >”

Những tháng ngày tươi đẹp trôi qua. Ko còn những trò quá đáng bắt chẹt nhau như trước nữa, chỉ thỉnh thoảng đôi co, cãi cọ nhau một chút.

Lí do tại sao con người ta lại thấy quãng đời học sinh đẹp nhất trong cuộc đời? Bởi nó vui vẻ và có những điều thật sự trong sáng.

Cái mà tôi đang nhắc tới là gì? Cái mà tôi đang muốn tìm kiếm qua những câu sến ơi là sến trên là gì? Là…đến khi nào cái ngọt ngào mới lộ rõ ra? Đến khi nào??? Mệt mỏi quá rồi!

Chính vì thế, tôi sẽ chẳng hơi đâu nhắc đến mấy ngày tháng tươi đẹp đã trôi qua với hai nhân vật chính mà làm gì, tôi có ngu đâu mà làm thế? Tôi sẽ vô luôn vấn đề chính của ngày hôm nay. Giông tố lại đến.

Thực chất là chả có giông tốt gì cả.

-Nhiều chuyện, có biến xới sang bên cho người khác bàn chuyện ko hả?

Đó là câu nói của ngài chủ tịch, mà ổng vừa nói cái gì cơ? Đuổi tác giả đi hả??? >”” ^0^

-Buổi họp ngày hôm nay đề cập đến một vấn đề hết sức quan trọng, mà ta gợi ý luôn là có liên quan đến thành viên mới của gia đình.

-Là con mèo xấu xí, khó ưa Vân My.

Cậu ta ghé lại phía Vân My thì thầm, nhưng tất nhiên cả nhà đều nghe thấy. +_+

-Ta sẽ nói luôn.

-Vậy thì con sẽ nghe luôn.

-Thằng ranh kia! >_” ^0^

Còn Vân My thì dường như đã lấy lại được tinh thần.

-Con cảm ơn ông nhưng mà…

-Con ko thích như thế sao?

-Làm sao mà cậu ta có thể thích chứ?

Cậu ta lại chen vô. Ông lão bực mình gắt.

-Có im cho người lớn bàn chuyện ko hả?

-Ông nội!!!

Thực sự làm người ta muốn khóc quá, cười ch** n**c mắt. ToT

-Ko phải là con ko thích…

-Mà là con…

Tiếp tục hành vi bất lịch sự của mình…

-Cậu là Vân My à, Hoàng Nam Nam?

-Ko.

-Thế sao cướp lời người ta?

-Con biết rồi, con im lặng liền cho người lớn các người nói chuyện với nhau đây. Vừa bụng mấy người chưa?

Ăn nói vô lễ quá chừng.

-Con thấy mình ko xứng đáng mang họ Hoàng…

Cậu ta đang định lên tiếng chen ngang thì ông lão đã kịp lườm cậu ta. Thế là ý định của cậu ta lập tức bị phá sản.

“Tất nhiên là ko xứng đáng rồi, biết điều như thế là tốt.”

Ko nói được nên nghĩ. +_+

-Vậy thì ta sẽ cho con thời gian suy nghĩ, khi nào thì con sẽ có câu trả lời?

-Con…

-Một tuần được ko?

-Cần gì suy nghĩ, tất nhiên là cậu ta ko thể mang…

-Tất nhiên là cậu ko thể làm gì trái ý ta rồi. ^_^

Lại ngồi yên.

“Bực ông nội thiệt à!!! >”

S. ATác giả: D.K đẹp traiTrong mắt người khác, cậu ta là một người con trai ngang tàn hống hách, ngỗ nghịch, đầu óc kém cỏi. Trong mắt người khác, cậu ta chỉ là một công tử giàu có ăn chơi trên gia tài kếch sù của gia đình. Trong mắt người khác, cậu ta hiện lên với gương mặt sáng, làn da trắng, mịn như làn da Bạch Tuyết (ko quá nếu so sánh da cậu ta với làn da nàng công chúa trong cổ tích Disney), body khá ổn và đặc biệt là phong cách đeo khăn trên cổ, loại khăn của dân hip hop mà những người ko ưa thường gọi là…khăn ăn của tụi con nít. =_= Trong mắt người khác, cậu ta là một đại thiếu gia khó tính nhất là trong vấn đề bạn gái. Trong mắt tụi con gái, cậu ta là hình mẫu bạn trai lí tưởng cần chinh phục. Trong mắt người khác, cậu ta…có rất nhiều điều để tranh cãi, phiếu tốt có, ko tốt cũng có, cực kì tốt có, thậm tệ ko tốt cũng có. Nhưng trong mắt cô ấy, cậu ta là ai, giống ai? Trong mắt cô ấy, cậu ta loại người gì? Một câu hỏi khó với những ai nhìn thấy cô ấy, nhìn thấy ánh mắt cô ấy dành cho cậu ta, thấy… Những tháng ngày tươi đẹp trôi qua. Ko còn những trò quá đáng bắt chẹt nhau như trước nữa, chỉ thỉnh thoảng đôi co, cãi cọ nhau một chút.Lí do tại sao con người ta lại thấy quãng đời học sinh đẹp nhất trong cuộc đời? Bởi nó vui vẻ và có những điều thật sự trong sáng.Cái mà tôi đang nhắc tới là gì? Cái mà tôi đang muốn tìm kiếm qua những câu sến ơi là sến trên là gì? Là…đến khi nào cái ngọt ngào mới lộ rõ ra? Đến khi nào??? Mệt mỏi quá rồi!Chính vì thế, tôi sẽ chẳng hơi đâu nhắc đến mấy ngày tháng tươi đẹp đã trôi qua với hai nhân vật chính mà làm gì, tôi có ngu đâu mà làm thế? Tôi sẽ vô luôn vấn đề chính của ngày hôm nay. Giông tố lại đến.Thực chất là chả có giông tốt gì cả.-Nhiều chuyện, có biến xới sang bên cho người khác bàn chuyện ko hả?Đó là câu nói của ngài chủ tịch, mà ổng vừa nói cái gì cơ? Đuổi tác giả đi hả??? >”” ^0^-Buổi họp ngày hôm nay đề cập đến một vấn đề hết sức quan trọng, mà ta gợi ý luôn là có liên quan đến thành viên mới của gia đình.-Là con mèo xấu xí, khó ưa Vân My.Cậu ta ghé lại phía Vân My thì thầm, nhưng tất nhiên cả nhà đều nghe thấy. +_+-Ta sẽ nói luôn.-Vậy thì con sẽ nghe luôn.-Thằng ranh kia! >_” ^0^Còn Vân My thì dường như đã lấy lại được tinh thần.-Con cảm ơn ông nhưng mà…-Con ko thích như thế sao?-Làm sao mà cậu ta có thể thích chứ?Cậu ta lại chen vô. Ông lão bực mình gắt.-Có im cho người lớn bàn chuyện ko hả?-Ông nội!!!Thực sự làm người ta muốn khóc quá, cười ch** n**c mắt. ToT-Ko phải là con ko thích…-Mà là con…Tiếp tục hành vi bất lịch sự của mình…-Cậu là Vân My à, Hoàng Nam Nam?-Ko.-Thế sao cướp lời người ta?-Con biết rồi, con im lặng liền cho người lớn các người nói chuyện với nhau đây. Vừa bụng mấy người chưa?Ăn nói vô lễ quá chừng.-Con thấy mình ko xứng đáng mang họ Hoàng…Cậu ta đang định lên tiếng chen ngang thì ông lão đã kịp lườm cậu ta. Thế là ý định của cậu ta lập tức bị phá sản.“Tất nhiên là ko xứng đáng rồi, biết điều như thế là tốt.”Ko nói được nên nghĩ. +_+-Vậy thì ta sẽ cho con thời gian suy nghĩ, khi nào thì con sẽ có câu trả lời?-Con…-Một tuần được ko?-Cần gì suy nghĩ, tất nhiên là cậu ta ko thể mang…-Tất nhiên là cậu ko thể làm gì trái ý ta rồi. ^_^Lại ngồi yên.“Bực ông nội thiệt à!!! >”

Chương 55: Chương 55