“Theo các phương tiện truyền thông liên quan đưa tin, các chuyên gia của thành phố chúng ta đã phát hiện ra một huyệt mộ cận đại [1] ở núi Tẩy Kiếm cùng hơn 300 hiện vật văn hóa khảo cổ quý giá đã được tìm thấy trong ngôi mộ.” [1]: Thời cận đại bên Trung Quốc, từ giữa thế kỷ 19 đến phong trào Ngũ Tứ. “Một số di vật văn hóa bị nghi ngờ có từ thời Đường Ngu [2] hoặc thậm chí từ thời thượng cổ, có thể lấp đầy những khoảng trống trong lịch sử nước ta…” [2]: Đường Ngu là tên kết hợp giữa Đường Nghiêu và Ngu Thuấn, là thời kỳ thái bình thịnh vượng. Việc phát hiện các di vật văn hóa thời thượng cổ ở thành phố Thanh Châu đã thu hút vô số chuyên gia và học giả. Cùng lúc đó, ở sườn núi Tẩy Kiếm, Tô Dật mặc một chiếc áo choàng dài đi trên con đường đá xanh của khe núi, xung quanh là dòng người đến tham quan, vô cùng nhộn nhịp. “Năm mươi năm trước, nơi này vẫn là đồi núi cằn cỗi, ít người đến, không ngờ giờ đây lại đổi thay lớn như vậy.” Tô Dật đưa mắt nhìn dòng người xung quanh, mặt hắn thoáng…
Chương 46
Cuộc Sống Đô Thị Của Trường Sinh Chí TônTác giả: Mèo Con Màu XámTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn“Theo các phương tiện truyền thông liên quan đưa tin, các chuyên gia của thành phố chúng ta đã phát hiện ra một huyệt mộ cận đại [1] ở núi Tẩy Kiếm cùng hơn 300 hiện vật văn hóa khảo cổ quý giá đã được tìm thấy trong ngôi mộ.” [1]: Thời cận đại bên Trung Quốc, từ giữa thế kỷ 19 đến phong trào Ngũ Tứ. “Một số di vật văn hóa bị nghi ngờ có từ thời Đường Ngu [2] hoặc thậm chí từ thời thượng cổ, có thể lấp đầy những khoảng trống trong lịch sử nước ta…” [2]: Đường Ngu là tên kết hợp giữa Đường Nghiêu và Ngu Thuấn, là thời kỳ thái bình thịnh vượng. Việc phát hiện các di vật văn hóa thời thượng cổ ở thành phố Thanh Châu đã thu hút vô số chuyên gia và học giả. Cùng lúc đó, ở sườn núi Tẩy Kiếm, Tô Dật mặc một chiếc áo choàng dài đi trên con đường đá xanh của khe núi, xung quanh là dòng người đến tham quan, vô cùng nhộn nhịp. “Năm mươi năm trước, nơi này vẫn là đồi núi cằn cỗi, ít người đến, không ngờ giờ đây lại đổi thay lớn như vậy.” Tô Dật đưa mắt nhìn dòng người xung quanh, mặt hắn thoáng… Vẫn giữ vững thành tích thua hai thắng một.Càng làm cho Bạch Miểu Miểu có cảm giác toàn thẳng.Bình rượu dần giảm bớt, từ đầu tới cuối, Tô Dật luôn miệng nói chính mình không thể uống được, nhưng hắn vẫn luôn uống.Bạch Miểu Miểu đã đi vệ sinh hai lần, Tô Dật vẫn ngồi ở chỗ kia, vững như Thái Sơn, nhưng trên mặt vẫn ra vẻ say rượu.Dư Huy _m không nhịn được nhìn về phía Tô Dật, thận của tên này tốt thật!“Chị, nếu không chúng ta tạm dừng.” Bạch Thanh Nghiên thật sự sợ, cô ta không biết Tô Dật có say hay không, nhưng chäc chẳn Bạch Miểu Miểu đã say.“Không được! Tiếp tục! Mấy người cũng uống!” Bạch Miểu Miểu nói.Dư Huy _m cầm cốc rượu lên, nói: “Tôi chỉ uống được một cốc"“Uống đi! Hôm nay tôi muốn xem xem có phải Dư tiểu thư thật sự một cốc đã say hay không!” Bạch Miểu Miểu càng ngày càng hưng phấn.Dư Huy_m cũng không nhiều lời, xử lý xong một cốc, sau đó... Ngã xuống sô pha.Tô Dật thật sự phục kỹ thuật diễn này.Bạch Thanh Nghiên đáng thương nói: “Chị, chị biết mà, em cũng một cốc đã say.”Bạch Miểu Miểu trừng mắt nói: “Đừng tưởng chị không biết em hay đến mấy nơi này! Uống nhanh, nếu em dám ngất, chị sẽ để Tô Dật hôn eml”“Tàn nhẫn như vậy? Rốt cuộc chị có phải chị ruột của em hay không?” Bạch Thanh Nghiên suýt bật khóc, đành phải cầm cốc uống.Dư Huy _m giả vờ say, bởi vì nếu hai người kia đều say, ít nhất bọn họ còn về nhà an toàn, Bạch Thanh Nghiên muốn giả say cũng không được.Cứ như vậy, Bạch Thanh Nghiên cũng gia nhập trận doanh.Nửa tiếng sau, đoàn người Cao Vân nghiêng ngả lảo đảo đi ra, sau khi thanh toán tiền, cô ta bắt đầu nhìn đông nhìn tây, rốt cuộc các chị em của cô ta đều có chàng trai của mình, nhưng Tô Dật lại biến mất.Trương Đình vội vàng nói: “Chị Vân, rất xin lỗi! Tô Dật bị bạn gọi đi rồi, xin nghỉ hôm nay, chị có muốn tôi tìm người khác tiếp chị đêm nay không?”Lúc này Tô Dật đang tiếp đám người Bạch Miểu Miểu, chắc chẳn Trương Đình không thể nói ra chuyện này.Phụ nữ tranh đoạt là chuyện vô cùng đáng sợ, Trương Đình không muốn đắc tội ai cả.Cao Vân phất tay, nói: “Không cần! Cô nói lại với Tiểu Tô, hôm nay tôi chơi rất vui, hai ngày nữa sẽ đến tìm cậu ấy!”“Để tôi tiễn chị” Trương Đình đưa người ra quán bar, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.Hai giờ sáng, khách trong quán bar cũng vơi dần, Tô Dật uống hết một bàn rượu, Bạch Miểu Miểu đã năm trên sô pha ngủ say.Dư Huy_m ngồi dậy, nói: “Được rồi, hôm nay đến đây thôi” Tô Dật mỉm cười nói: “Ngày mai lại đến.”“Anh không say?” Dư Huy _m nhíu mày, nhìn chằm chằm Tô Dật.Tửu lượng của Bạch Thanh Nghiên tốt hơn Bạch Miểu Miểu nhiều, ít nhất bây giờ cô ta vẫn còn có thể nói chuyện bình thường.“Tiểu Tô, anh uống giỏi thật đó!”“Cũng tạm!" Tô Dật nói: “Tiểu Bạch, cô nhớ thường xuyên đến đây chơi”Bạch Thanh Nghiên nhe răng cười: “Tất nhiên, sau này tôi sẽ giới thiệu một vào bà cô cho anh, nếu anh không muốn nỗ lực kiếm tiền nữa, nhớ nói với tôi.”Tô Dật nói: “Yên tâm đi, nếu tôi không muốn nỗ lực nữa, tôi sẽ chọn chị cô đầu tiên, dù sao cô ấy cũng là người báo danh đầu tiên”
Vẫn giữ vững thành tích thua hai thắng một.
Càng làm cho Bạch Miểu Miểu có cảm giác toàn thẳng.
Bình rượu dần giảm bớt, từ đầu tới cuối, Tô Dật luôn miệng nói chính mình không thể uống được, nhưng hắn vẫn luôn uống.
Bạch Miểu Miểu đã đi vệ sinh hai lần, Tô Dật vẫn ngồi ở chỗ kia, vững như Thái Sơn, nhưng trên mặt vẫn ra vẻ say rượu.
Dư Huy _m không nhịn được nhìn về phía Tô Dật, thận của tên này tốt thật!
“Chị, nếu không chúng ta tạm dừng.” Bạch Thanh Nghiên thật sự sợ, cô ta không biết Tô Dật có say hay không, nhưng chäc chẳn Bạch Miểu Miểu đã say.
“Không được! Tiếp tục! Mấy người cũng uống!” Bạch Miểu Miểu nói.
Dư Huy _m cầm cốc rượu lên, nói: “Tôi chỉ uống được một cốc"
“Uống đi! Hôm nay tôi muốn xem xem có phải Dư tiểu thư thật sự một cốc đã say hay không!” Bạch Miểu Miểu càng ngày càng hưng phấn.
Dư Huy_m cũng không nhiều lời, xử lý xong một cốc, sau đó... Ngã xuống sô pha.
Tô Dật thật sự phục kỹ thuật diễn này.
Bạch Thanh Nghiên đáng thương nói: “Chị, chị biết mà, em cũng một cốc đã say.”
Bạch Miểu Miểu trừng mắt nói: “Đừng tưởng chị không biết em hay đến mấy nơi này! Uống nhanh, nếu em dám ngất, chị sẽ để Tô Dật hôn eml”
“Tàn nhẫn như vậy? Rốt cuộc chị có phải chị ruột của em hay không?” Bạch Thanh Nghiên suýt bật khóc, đành phải cầm cốc uống.
Dư Huy _m giả vờ say, bởi vì nếu hai người kia đều say, ít nhất bọn họ còn về nhà an toàn, Bạch Thanh Nghiên muốn giả say cũng không được.
Cứ như vậy, Bạch Thanh Nghiên cũng gia nhập trận doanh.
Nửa tiếng sau, đoàn người Cao Vân nghiêng ngả lảo đảo đi ra, sau khi thanh toán tiền, cô ta bắt đầu nhìn đông nhìn tây, rốt cuộc các chị em của cô ta đều có chàng trai của mình, nhưng Tô Dật lại biến mất.
Trương Đình vội vàng nói: “Chị Vân, rất xin lỗi! Tô Dật bị bạn gọi đi rồi, xin nghỉ hôm nay, chị có muốn tôi tìm người khác tiếp chị đêm nay không?”
Lúc này Tô Dật đang tiếp đám người Bạch Miểu Miểu, chắc chẳn Trương Đình không thể nói ra chuyện này.
Phụ nữ tranh đoạt là chuyện vô cùng đáng sợ, Trương Đình không muốn đắc tội ai cả.
Cao Vân phất tay, nói: “Không cần! Cô nói lại với Tiểu Tô, hôm nay tôi chơi rất vui, hai ngày nữa sẽ đến tìm cậu ấy!”
“Để tôi tiễn chị” Trương Đình đưa người ra quán bar, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Hai giờ sáng, khách trong quán bar cũng vơi dần, Tô Dật uống hết một bàn rượu, Bạch Miểu Miểu đã năm trên sô pha ngủ say.
Dư Huy_m ngồi dậy, nói: “Được rồi, hôm nay đến đây thôi” Tô Dật mỉm cười nói: “Ngày mai lại đến.”
“Anh không say?” Dư Huy _m nhíu mày, nhìn chằm chằm Tô Dật.
Tửu lượng của Bạch Thanh Nghiên tốt hơn Bạch Miểu Miểu nhiều, ít nhất bây giờ cô ta vẫn còn có thể nói chuyện bình thường.
“Tiểu Tô, anh uống giỏi thật đó!”
“Cũng tạm!" Tô Dật nói: “Tiểu Bạch, cô nhớ thường xuyên đến đây chơi”
Bạch Thanh Nghiên nhe răng cười: “Tất nhiên, sau này tôi sẽ giới thiệu một vào bà cô cho anh, nếu anh không muốn nỗ lực kiếm tiền nữa, nhớ nói với tôi.”
Tô Dật nói: “Yên tâm đi, nếu tôi không muốn nỗ lực nữa, tôi sẽ chọn chị cô đầu tiên, dù sao cô ấy cũng là người báo danh đầu tiên”
Cuộc Sống Đô Thị Của Trường Sinh Chí TônTác giả: Mèo Con Màu XámTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn“Theo các phương tiện truyền thông liên quan đưa tin, các chuyên gia của thành phố chúng ta đã phát hiện ra một huyệt mộ cận đại [1] ở núi Tẩy Kiếm cùng hơn 300 hiện vật văn hóa khảo cổ quý giá đã được tìm thấy trong ngôi mộ.” [1]: Thời cận đại bên Trung Quốc, từ giữa thế kỷ 19 đến phong trào Ngũ Tứ. “Một số di vật văn hóa bị nghi ngờ có từ thời Đường Ngu [2] hoặc thậm chí từ thời thượng cổ, có thể lấp đầy những khoảng trống trong lịch sử nước ta…” [2]: Đường Ngu là tên kết hợp giữa Đường Nghiêu và Ngu Thuấn, là thời kỳ thái bình thịnh vượng. Việc phát hiện các di vật văn hóa thời thượng cổ ở thành phố Thanh Châu đã thu hút vô số chuyên gia và học giả. Cùng lúc đó, ở sườn núi Tẩy Kiếm, Tô Dật mặc một chiếc áo choàng dài đi trên con đường đá xanh của khe núi, xung quanh là dòng người đến tham quan, vô cùng nhộn nhịp. “Năm mươi năm trước, nơi này vẫn là đồi núi cằn cỗi, ít người đến, không ngờ giờ đây lại đổi thay lớn như vậy.” Tô Dật đưa mắt nhìn dòng người xung quanh, mặt hắn thoáng… Vẫn giữ vững thành tích thua hai thắng một.Càng làm cho Bạch Miểu Miểu có cảm giác toàn thẳng.Bình rượu dần giảm bớt, từ đầu tới cuối, Tô Dật luôn miệng nói chính mình không thể uống được, nhưng hắn vẫn luôn uống.Bạch Miểu Miểu đã đi vệ sinh hai lần, Tô Dật vẫn ngồi ở chỗ kia, vững như Thái Sơn, nhưng trên mặt vẫn ra vẻ say rượu.Dư Huy _m không nhịn được nhìn về phía Tô Dật, thận của tên này tốt thật!“Chị, nếu không chúng ta tạm dừng.” Bạch Thanh Nghiên thật sự sợ, cô ta không biết Tô Dật có say hay không, nhưng chäc chẳn Bạch Miểu Miểu đã say.“Không được! Tiếp tục! Mấy người cũng uống!” Bạch Miểu Miểu nói.Dư Huy _m cầm cốc rượu lên, nói: “Tôi chỉ uống được một cốc"“Uống đi! Hôm nay tôi muốn xem xem có phải Dư tiểu thư thật sự một cốc đã say hay không!” Bạch Miểu Miểu càng ngày càng hưng phấn.Dư Huy_m cũng không nhiều lời, xử lý xong một cốc, sau đó... Ngã xuống sô pha.Tô Dật thật sự phục kỹ thuật diễn này.Bạch Thanh Nghiên đáng thương nói: “Chị, chị biết mà, em cũng một cốc đã say.”Bạch Miểu Miểu trừng mắt nói: “Đừng tưởng chị không biết em hay đến mấy nơi này! Uống nhanh, nếu em dám ngất, chị sẽ để Tô Dật hôn eml”“Tàn nhẫn như vậy? Rốt cuộc chị có phải chị ruột của em hay không?” Bạch Thanh Nghiên suýt bật khóc, đành phải cầm cốc uống.Dư Huy _m giả vờ say, bởi vì nếu hai người kia đều say, ít nhất bọn họ còn về nhà an toàn, Bạch Thanh Nghiên muốn giả say cũng không được.Cứ như vậy, Bạch Thanh Nghiên cũng gia nhập trận doanh.Nửa tiếng sau, đoàn người Cao Vân nghiêng ngả lảo đảo đi ra, sau khi thanh toán tiền, cô ta bắt đầu nhìn đông nhìn tây, rốt cuộc các chị em của cô ta đều có chàng trai của mình, nhưng Tô Dật lại biến mất.Trương Đình vội vàng nói: “Chị Vân, rất xin lỗi! Tô Dật bị bạn gọi đi rồi, xin nghỉ hôm nay, chị có muốn tôi tìm người khác tiếp chị đêm nay không?”Lúc này Tô Dật đang tiếp đám người Bạch Miểu Miểu, chắc chẳn Trương Đình không thể nói ra chuyện này.Phụ nữ tranh đoạt là chuyện vô cùng đáng sợ, Trương Đình không muốn đắc tội ai cả.Cao Vân phất tay, nói: “Không cần! Cô nói lại với Tiểu Tô, hôm nay tôi chơi rất vui, hai ngày nữa sẽ đến tìm cậu ấy!”“Để tôi tiễn chị” Trương Đình đưa người ra quán bar, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.Hai giờ sáng, khách trong quán bar cũng vơi dần, Tô Dật uống hết một bàn rượu, Bạch Miểu Miểu đã năm trên sô pha ngủ say.Dư Huy_m ngồi dậy, nói: “Được rồi, hôm nay đến đây thôi” Tô Dật mỉm cười nói: “Ngày mai lại đến.”“Anh không say?” Dư Huy _m nhíu mày, nhìn chằm chằm Tô Dật.Tửu lượng của Bạch Thanh Nghiên tốt hơn Bạch Miểu Miểu nhiều, ít nhất bây giờ cô ta vẫn còn có thể nói chuyện bình thường.“Tiểu Tô, anh uống giỏi thật đó!”“Cũng tạm!" Tô Dật nói: “Tiểu Bạch, cô nhớ thường xuyên đến đây chơi”Bạch Thanh Nghiên nhe răng cười: “Tất nhiên, sau này tôi sẽ giới thiệu một vào bà cô cho anh, nếu anh không muốn nỗ lực kiếm tiền nữa, nhớ nói với tôi.”Tô Dật nói: “Yên tâm đi, nếu tôi không muốn nỗ lực nữa, tôi sẽ chọn chị cô đầu tiên, dù sao cô ấy cũng là người báo danh đầu tiên”