Nguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại…
Chương 8: 8: Tới Công Ty Tần Mặc
Nam Chính Mau Tránh Đường, Ta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!Tác giả: Ái Lộ Lạc Y NaTruyện Bách Hợp, Truyện Nữ CườngNguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại… không biết có phải vì khóc quá mệt không mà Nguyệt Sương lại ngủ mất, tới khi tỉnh dậy đã là sáng hôm sauNguyệt Sương vệ sinh cá nhân,thay đồ xong bước xuống lầucô nhìn mọi người ở bàn ăn ngượng ngùng cười cườiSương Sương dậy rồi a,mau lại đây ăn sángNguyệt Lam nhìn đứa con gái vừa thức dậy của mình mỉm cười nóiNgồi xuống bàn ăn Nguyệt Sương nhìn mọi người khẽ giọng chàoBốMẹAnh cảAnh haiVũ Minh ngước mắt lên từ bàn ăn cười hỏiCó cần trườm đá chút không?Nguyệt Sương lắc lắc đầu mỉm cườiCảm ơn anhVũ Kiệt tò mò vươn người tới hỏiEm như thế nào có hơi khác khác nhaNguyệt Sương giật mình,phía sau lưng tất cả đều là mồ hôi lạnhCó lẽ là do nghĩ thông suốt điNguyệt Sương cười cười nóiVũ Tuấn bấy giờ mới ngẩng đầu lên ,ông dùng khăn xoa xoa miệng rồi nóiChuyện hủy hôn ta sẽ gọi cho Kỳ Gia bên kia bàn bạcMấy mẹ con cứ từ từ mà ănNhìn bóng dáng Vũ Tuấn đi xa Nguyệt Sương rũ mắt cườiCô không cảm thấy bài xích Vũ Tuấn,Vũ Minh,Vũ Kiệt mặc dù bọn họ là đàn ông.có thể là do thân tình đi?Ăn xong bữa sáng Nguyệt Sương quay sang Nguyệt Lam cười nóiMẹ con ra ngoài đi chơi nhaNguyệt Lam cười dịu dàngCon cứ đi chơi đi,thư giãn đầu óc,Trưa có hay không về?Nguyệt Sương lắc đầuCon sẽ ăn ở ngoài mẹ không cần chờ đâuNguyệt Lam nhìn con gái che miệng cườiCái con bé này! mẹ chỉ lo trưa nếu con về thì phải ăn cơm một mình thôi.Mẹ rủ Dì Khương đi chơi không ở nhà đâu mà còn loNguyệt Sương khuôn mặt hơi cươngSuýt nữa thì quên Mẹ Nguyên Chủ là cái người ái đi chơi đâuNguyệt Lam vơ lấy cái ví vẫy tay chào Lăng Nguyệt rồi ra khỏi nhàNguyệt Sương bất đắc dĩ cười,móc chiếc iPhone 13 ra nhắn cho Tần Mặc nói trước sẽ đếnNguyệt Sương nhảy nhót đi ra khỏi nhàSắp gặp được Tần Mặc rồi a! thật vui vẻ nha1 tiếng sau! Đứng trước công tỷ Tần gia Nguyệt Sương bước vàoĐứng trước quầy lễ tân Nguyệt Sương mỉm cười nóiTôi tìm Tần MặcCô lễ tân nhìn Nguyệt Sương cườiTiểu thư đợi chút để tôi hỏi xemCô lễ tân rút điện thoại gọi cho ai đó bên kia đáp lại đáp án xác thựcCô lễ tân cúp máy xong nhìn Nguyệt Sương cười nóiTiểu Thư lên tầng trên cùng là đượcNguyệt Sương gật đầuCảm ơnNói xong Nguyệt Sương bước tới thang máyBước vào thang máy cô bấm tầng cao nhấtThang máy đi lên chẳng mấy chốc tới tầng trên cùngNguyệt Sương tiến tới căn phòng duy nhất trên tầng lầu gõ cửaCốc cốcBên trong truyền ra một giọng nói lãnh đạmVào điNguyệt Sương cười mở cửa bước tới trước mặt Tần MặcChịNghe thấy tiếng Nguyệt Sương, Tần Mặc ngẩng đầuUống chút gì không?Nguyệt Sương cười tươi như hoaTùy tiện là được,cái gì em cũng thíchTần Mặc quay sang nói với trợ lý rồi quay lại nói với Nguyệt SươngỞ đây chỉ có trà hoa quả em uống không?Nguyệt Sương gật đầuNếu cô đã nói cái gì cũng thích tất nhiên không thể từ chốiTrợ lý đi ra ngoài để lại không gian cho hai ngườiTần Mặc Ngước lên hỏiNhư thế nào mắt đỏ như vậy khóc sao?Nguyệt Sương sở lên mắt cô bây giờ mới cảm thấy mắt nóng rátNguyệt Sương lắc đầuKhông có gìTần Mặc thầm nghĩNhư thế nào không có gì,hẳn là hôm qua khóc quá nhiều đi, không lẽ vì Kỳ Phong?Tần Mặc nhíu mày hảo cảm đối với Kỳ Phong lập tức xuống âm điểm
không biết có phải vì khóc quá mệt không mà Nguyệt Sương lại ngủ mất, tới khi tỉnh dậy đã là sáng hôm sau
Nguyệt Sương vệ sinh cá nhân,thay đồ xong bước xuống lầu
cô nhìn mọi người ở bàn ăn ngượng ngùng cười cười
Sương Sương dậy rồi a,mau lại đây ăn sáng
Nguyệt Lam nhìn đứa con gái vừa thức dậy của mình mỉm cười nói
Ngồi xuống bàn ăn Nguyệt Sương nhìn mọi người khẽ giọng chào
Bố
Mẹ
Anh cả
Anh hai
Vũ Minh ngước mắt lên từ bàn ăn cười hỏi
Có cần trườm đá chút không?
Nguyệt Sương lắc lắc đầu mỉm cười
Cảm ơn anh
Vũ Kiệt tò mò vươn người tới hỏi
Em như thế nào có hơi khác khác nha
Nguyệt Sương giật mình,phía sau lưng tất cả đều là mồ hôi lạnh
Có lẽ là do nghĩ thông suốt đi
Nguyệt Sương cười cười nói
Vũ Tuấn bấy giờ mới ngẩng đầu lên ,ông dùng khăn xoa xoa miệng rồi nói
Chuyện hủy hôn ta sẽ gọi cho Kỳ Gia bên kia bàn bạc
Mấy mẹ con cứ từ từ mà ăn
Nhìn bóng dáng Vũ Tuấn đi xa Nguyệt Sương rũ mắt cười
Cô không cảm thấy bài xích Vũ Tuấn,Vũ Minh,Vũ Kiệt mặc dù bọn họ là đàn ông.
có thể là do thân tình đi?
Ăn xong bữa sáng Nguyệt Sương quay sang Nguyệt Lam cười nói
Mẹ con ra ngoài đi chơi nha
Nguyệt Lam cười dịu dàng
Con cứ đi chơi đi,thư giãn đầu óc,Trưa có hay không về?
Nguyệt Sương lắc đầu
Con sẽ ăn ở ngoài mẹ không cần chờ đâu
Nguyệt Lam nhìn con gái che miệng cười
Cái con bé này! mẹ chỉ lo trưa nếu con về thì phải ăn cơm một mình thôi.
Mẹ rủ Dì Khương đi chơi không ở nhà đâu mà còn lo
Nguyệt Sương khuôn mặt hơi cương
Suýt nữa thì quên Mẹ Nguyên Chủ là cái người ái đi chơi đâu
Nguyệt Lam vơ lấy cái ví vẫy tay chào Lăng Nguyệt rồi ra khỏi nhà
Nguyệt Sương bất đắc dĩ cười,móc chiếc iPhone 13 ra nhắn cho Tần Mặc nói trước sẽ đến
Nguyệt Sương nhảy nhót đi ra khỏi nhà
Sắp gặp được Tần Mặc rồi a! thật vui vẻ nha
1 tiếng sau! Đứng trước công tỷ Tần gia Nguyệt Sương bước vào
Đứng trước quầy lễ tân Nguyệt Sương mỉm cười nói
Tôi tìm Tần Mặc
Cô lễ tân nhìn Nguyệt Sương cười
Tiểu thư đợi chút để tôi hỏi xem
Cô lễ tân rút điện thoại gọi cho ai đó bên kia đáp lại đáp án xác thực
Cô lễ tân cúp máy xong nhìn Nguyệt Sương cười nói
Tiểu Thư lên tầng trên cùng là được
Nguyệt Sương gật đầu
Cảm ơn
Nói xong Nguyệt Sương bước tới thang máy
Bước vào thang máy cô bấm tầng cao nhất
Thang máy đi lên chẳng mấy chốc tới tầng trên cùng
Nguyệt Sương tiến tới căn phòng duy nhất trên tầng lầu gõ cửa
Cốc cốc
Bên trong truyền ra một giọng nói lãnh đạm
Vào đi
Nguyệt Sương cười mở cửa bước tới trước mặt Tần Mặc
Chị
Nghe thấy tiếng Nguyệt Sương, Tần Mặc ngẩng đầu
Uống chút gì không?
Nguyệt Sương cười tươi như hoa
Tùy tiện là được,cái gì em cũng thích
Tần Mặc quay sang nói với trợ lý rồi quay lại nói với Nguyệt Sương
Ở đây chỉ có trà hoa quả em uống không?
Nguyệt Sương gật đầu
Nếu cô đã nói cái gì cũng thích tất nhiên không thể từ chối
Trợ lý đi ra ngoài để lại không gian cho hai người
Tần Mặc Ngước lên hỏi
Như thế nào mắt đỏ như vậy khóc sao?
Nguyệt Sương sở lên mắt cô bây giờ mới cảm thấy mắt nóng rát
Nguyệt Sương lắc đầu
Không có gì
Tần Mặc thầm nghĩ
Như thế nào không có gì,hẳn là hôm qua khóc quá nhiều đi, không lẽ vì Kỳ Phong?
Tần Mặc nhíu mày hảo cảm đối với Kỳ Phong lập tức xuống âm điểm
Nam Chính Mau Tránh Đường, Ta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!Tác giả: Ái Lộ Lạc Y NaTruyện Bách Hợp, Truyện Nữ CườngNguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại… không biết có phải vì khóc quá mệt không mà Nguyệt Sương lại ngủ mất, tới khi tỉnh dậy đã là sáng hôm sauNguyệt Sương vệ sinh cá nhân,thay đồ xong bước xuống lầucô nhìn mọi người ở bàn ăn ngượng ngùng cười cườiSương Sương dậy rồi a,mau lại đây ăn sángNguyệt Lam nhìn đứa con gái vừa thức dậy của mình mỉm cười nóiNgồi xuống bàn ăn Nguyệt Sương nhìn mọi người khẽ giọng chàoBốMẹAnh cảAnh haiVũ Minh ngước mắt lên từ bàn ăn cười hỏiCó cần trườm đá chút không?Nguyệt Sương lắc lắc đầu mỉm cườiCảm ơn anhVũ Kiệt tò mò vươn người tới hỏiEm như thế nào có hơi khác khác nhaNguyệt Sương giật mình,phía sau lưng tất cả đều là mồ hôi lạnhCó lẽ là do nghĩ thông suốt điNguyệt Sương cười cười nóiVũ Tuấn bấy giờ mới ngẩng đầu lên ,ông dùng khăn xoa xoa miệng rồi nóiChuyện hủy hôn ta sẽ gọi cho Kỳ Gia bên kia bàn bạcMấy mẹ con cứ từ từ mà ănNhìn bóng dáng Vũ Tuấn đi xa Nguyệt Sương rũ mắt cườiCô không cảm thấy bài xích Vũ Tuấn,Vũ Minh,Vũ Kiệt mặc dù bọn họ là đàn ông.có thể là do thân tình đi?Ăn xong bữa sáng Nguyệt Sương quay sang Nguyệt Lam cười nóiMẹ con ra ngoài đi chơi nhaNguyệt Lam cười dịu dàngCon cứ đi chơi đi,thư giãn đầu óc,Trưa có hay không về?Nguyệt Sương lắc đầuCon sẽ ăn ở ngoài mẹ không cần chờ đâuNguyệt Lam nhìn con gái che miệng cườiCái con bé này! mẹ chỉ lo trưa nếu con về thì phải ăn cơm một mình thôi.Mẹ rủ Dì Khương đi chơi không ở nhà đâu mà còn loNguyệt Sương khuôn mặt hơi cươngSuýt nữa thì quên Mẹ Nguyên Chủ là cái người ái đi chơi đâuNguyệt Lam vơ lấy cái ví vẫy tay chào Lăng Nguyệt rồi ra khỏi nhàNguyệt Sương bất đắc dĩ cười,móc chiếc iPhone 13 ra nhắn cho Tần Mặc nói trước sẽ đếnNguyệt Sương nhảy nhót đi ra khỏi nhàSắp gặp được Tần Mặc rồi a! thật vui vẻ nha1 tiếng sau! Đứng trước công tỷ Tần gia Nguyệt Sương bước vàoĐứng trước quầy lễ tân Nguyệt Sương mỉm cười nóiTôi tìm Tần MặcCô lễ tân nhìn Nguyệt Sương cườiTiểu thư đợi chút để tôi hỏi xemCô lễ tân rút điện thoại gọi cho ai đó bên kia đáp lại đáp án xác thựcCô lễ tân cúp máy xong nhìn Nguyệt Sương cười nóiTiểu Thư lên tầng trên cùng là đượcNguyệt Sương gật đầuCảm ơnNói xong Nguyệt Sương bước tới thang máyBước vào thang máy cô bấm tầng cao nhấtThang máy đi lên chẳng mấy chốc tới tầng trên cùngNguyệt Sương tiến tới căn phòng duy nhất trên tầng lầu gõ cửaCốc cốcBên trong truyền ra một giọng nói lãnh đạmVào điNguyệt Sương cười mở cửa bước tới trước mặt Tần MặcChịNghe thấy tiếng Nguyệt Sương, Tần Mặc ngẩng đầuUống chút gì không?Nguyệt Sương cười tươi như hoaTùy tiện là được,cái gì em cũng thíchTần Mặc quay sang nói với trợ lý rồi quay lại nói với Nguyệt SươngỞ đây chỉ có trà hoa quả em uống không?Nguyệt Sương gật đầuNếu cô đã nói cái gì cũng thích tất nhiên không thể từ chốiTrợ lý đi ra ngoài để lại không gian cho hai ngườiTần Mặc Ngước lên hỏiNhư thế nào mắt đỏ như vậy khóc sao?Nguyệt Sương sở lên mắt cô bây giờ mới cảm thấy mắt nóng rátNguyệt Sương lắc đầuKhông có gìTần Mặc thầm nghĩNhư thế nào không có gì,hẳn là hôm qua khóc quá nhiều đi, không lẽ vì Kỳ Phong?Tần Mặc nhíu mày hảo cảm đối với Kỳ Phong lập tức xuống âm điểm