Nguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại…
Chương 15: 15: Bạn Tới Nhà
Nam Chính Mau Tránh Đường, Ta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!Tác giả: Ái Lộ Lạc Y NaTruyện Bách Hợp, Truyện Nữ CườngNguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại… Nguyệt Sương về tới nhà thở dài nằm lăn trên giườngaizzz thả lỏng mới thấy mệt mỏi aaaNguyệt Sương nhíu mày sờ sờ người than thởMồ hôi nhớp nháp trên người khiến cô cực kì khó chịuVì vậy Nguyệt Sương chỉ có thể kéo cơ thể mệt mỏi đầy mồ hôi đi từ tắmSau khi tắm xong Nguyệt Sương đi ra ngoài lăn lên giườngTinh!Tiếng điện thoại chói tai vang lên bên tai khiến Nguyệt Sương nhíu mày,cô mở đôi mắt mệt mỏi rã rời cầm điện thoạiTrân Trân đáng yêu: Sương Sương mai tớ đến nhà cậu chơi nhaSương Sương xinh đẹp: ĐượcTrân Trân đáng yêu: cậu sao vậy ?Sương Sương xinh đẹp: Tớ hơi mệt,ngủ trước đâyTrân Trân đáng yêu: à được vậy cậu ngủ đi,mai gặp nhaSương Sương xinh đẹp: Vậy mai gặp! ----------------!Nguyệt Sương mệt mỏi để điện thoại xuống giường ánh mắt mệt mỏi dần nhắm lạiReng Reng Reng ⏰Nguyệt Sương mở ánh mắt ,ngái ngủ ngồi dậy , ngáp một cái nước mắt từ khoé mắt tràn ra ,cô với tay tắt đồng hồngồi dậySau khi đánh răng rửa mặt Lý Ngọc Trân cũng tới nhà cực kì tự nhiên lên cầu thang vặn cửa bước vào phòng Nguyệt SươngNguyệt Sương đang thay quần áo thấy người đột ngột đi vào vô ý thức che lấy cơ thểLý Ngọc Trân bật cười vẻ mặt trêu chọc nhìn Nguyệt SươngĐều là con gái cậu che cái gì?Nguyệt Sương bĩu môi nhanh chóng chui vào nhà vệ sinhCon gái cũng phải che!Lý Ngọc Trân bất đắc dĩ nhún nhún vaiNguyệt Sương nhang chóng thay đồ xong bước ra ngoài ngượng ngùng nóiCậu ngồi điLý Ngọc Trân cười cười ngồi xuống giường vẻ mặt bất mãn hỏiDạo này cậu bận gì hả?Nguyệt Sương ngồi xuống giường ánh mắt xoay chuyển cố tìm lý do để trả lờiLý Ngọc Trân nhíu màyKhông phải là cậu lại đi tìm tên Kỳ Phong kia đó chứ ?Không có, tớ từ bỏ rồi,không muốn yêu anh ta nữaLý Ngọc Trân trợn to mắt vẻ mặt không thể tưởng tượng nhìn Nguyệt SươngCậu không đùa đó chứ! hay là đầu đập vào đâu rồi?Nói xong Lý Ngọc Trân giơ hai tay sờ sờ đầu Nguyệt Sương sau đó nghĩ hoặc hỏiĐầu không có chỗ nào sưng nha không lẽ là nhất thời xúc độngNguyệt Sương bất đắc dĩ nóiKhông tớ quyết tâm đó,dù sao tớ cũng mệt rồi, không muốn theo đuổi nữaNguyệt Sương cực kì bất đắc dĩ người nào người nấy đều là vẻ mặt không thể tin tưởng, không tin Nguyệt Sương muốn từ bỏDù sao nguyên chủ cũng thích Kì Phong từ nhỏ,theo đuổi bao nhiêu năm làm sao có thể đột nhiên từ bỏ chứ,cho dù là cô cô cũng không tin nha!Điều này có thể thấy được trong cốt truyện,mặc kệ Kì Phong tổn thương cô ấy như thế nào,đến cuối cùng cô ấy vẫn không từ bỏ, vẫn luôn theo đuổi Kì Phong cuối cùng phát điênNguyệt Sương thở dài một hơi vẻ mặt cực kì nghiêm túcTớ là nghiêm túc!Lý Ngọc Trân gật gật đầu trên mặt đều là vẻ không tinỪ,tớ tin mà,tin màNguyệt Sương thở dàiCậu tìm tớ có chuyện gì sao?Lý Ngọc Trân tức giận trừng mắtKhông có chuyện gì thì không thể tìm cậu hảNguyệt Sương sửng sốt ngại ngùng gãi gãi mặtCó thểLý Ngọc Trân hừ một tiếng tiếp tục ríu rítTớ vừa tìm được một chỗ rất hay , cậu đi cùng tới đi ,thả lỏng chútNguyệt Sương gật đầu tò mò hỏiĐi chỗ nào vậy? nổi tiếng không?Lý Ngọc Trân hơi ngượng ngùng nóiKhông nổi tiếng,là tớ vô tình phát hiệnNguyệt Sương chớp chớp mắtCó thể khiến cậu thích như vậy hẳn có gì đặc biệt lắm hảLý Ngọc Trân nháy nháy mắtBí mật,đến lúc đấy cậu sẽ biết, nhất định cậu sẽ thích
Nguyệt Sương về tới nhà thở dài nằm lăn trên giường
aizzz thả lỏng mới thấy mệt mỏi aaa
Nguyệt Sương nhíu mày sờ sờ người than thở
Mồ hôi nhớp nháp trên người khiến cô cực kì khó chịu
Vì vậy Nguyệt Sương chỉ có thể kéo cơ thể mệt mỏi đầy mồ hôi đi từ tắm
Sau khi tắm xong Nguyệt Sương đi ra ngoài lăn lên giường
Tinh!
Tiếng điện thoại chói tai vang lên bên tai khiến Nguyệt Sương nhíu mày,cô mở đôi mắt mệt mỏi rã rời cầm điện thoại
Trân Trân đáng yêu: Sương Sương mai tớ đến nhà cậu chơi nha
Sương Sương xinh đẹp: Được
Trân Trân đáng yêu: cậu sao vậy ?
Sương Sương xinh đẹp: Tớ hơi mệt,ngủ trước đây
Trân Trân đáng yêu: à được vậy cậu ngủ đi,mai gặp nha
Sương Sương xinh đẹp: Vậy mai gặp
! ----------------!
Nguyệt Sương mệt mỏi để điện thoại xuống giường ánh mắt mệt mỏi dần nhắm lại
Reng Reng Reng ⏰
Nguyệt Sương mở ánh mắt ,ngái ngủ ngồi dậy , ngáp một cái nước mắt từ khoé mắt tràn ra ,cô với tay tắt đồng hồ
ngồi dậy
Sau khi đánh răng rửa mặt Lý Ngọc Trân cũng tới nhà cực kì tự nhiên lên cầu thang vặn cửa bước vào phòng Nguyệt Sương
Nguyệt Sương đang thay quần áo thấy người đột ngột đi vào vô ý thức che lấy cơ thể
Lý Ngọc Trân bật cười vẻ mặt trêu chọc nhìn Nguyệt Sương
Đều là con gái cậu che cái gì?
Nguyệt Sương bĩu môi nhanh chóng chui vào nhà vệ sinh
Con gái cũng phải che!
Lý Ngọc Trân bất đắc dĩ nhún nhún vai
Nguyệt Sương nhang chóng thay đồ xong bước ra ngoài ngượng ngùng nói
Cậu ngồi đi
Lý Ngọc Trân cười cười ngồi xuống giường vẻ mặt bất mãn hỏi
Dạo này cậu bận gì hả?
Nguyệt Sương ngồi xuống giường ánh mắt xoay chuyển cố tìm lý do để trả lời
Lý Ngọc Trân nhíu mày
Không phải là cậu lại đi tìm tên Kỳ Phong kia đó chứ ?
Không có, tớ từ bỏ rồi,không muốn yêu anh ta nữa
Lý Ngọc Trân trợn to mắt vẻ mặt không thể tưởng tượng nhìn Nguyệt Sương
Cậu không đùa đó chứ! hay là đầu đập vào đâu rồi?
Nói xong Lý Ngọc Trân giơ hai tay sờ sờ đầu Nguyệt Sương sau đó nghĩ hoặc hỏi
Đầu không có chỗ nào sưng nha không lẽ là nhất thời xúc động
Nguyệt Sương bất đắc dĩ nói
Không tớ quyết tâm đó,dù sao tớ cũng mệt rồi, không muốn theo đuổi nữa
Nguyệt Sương cực kì bất đắc dĩ người nào người nấy đều là vẻ mặt không thể tin tưởng, không tin Nguyệt Sương muốn từ bỏ
Dù sao nguyên chủ cũng thích Kì Phong từ nhỏ,theo đuổi bao nhiêu năm làm sao có thể đột nhiên từ bỏ chứ,cho dù là cô cô cũng không tin nha!
Điều này có thể thấy được trong cốt truyện,mặc kệ Kì Phong tổn thương cô ấy như thế nào,đến cuối cùng cô ấy vẫn không từ bỏ, vẫn luôn theo đuổi Kì Phong cuối cùng phát điên
Nguyệt Sương thở dài một hơi vẻ mặt cực kì nghiêm túc
Tớ là nghiêm túc!
Lý Ngọc Trân gật gật đầu trên mặt đều là vẻ không tin
Ừ,tớ tin mà,tin mà
Nguyệt Sương thở dài
Cậu tìm tớ có chuyện gì sao?
Lý Ngọc Trân tức giận trừng mắt
Không có chuyện gì thì không thể tìm cậu hả
Nguyệt Sương sửng sốt ngại ngùng gãi gãi mặt
Có thể
Lý Ngọc Trân hừ một tiếng tiếp tục ríu rít
Tớ vừa tìm được một chỗ rất hay , cậu đi cùng tới đi ,thả lỏng chút
Nguyệt Sương gật đầu tò mò hỏi
Đi chỗ nào vậy? nổi tiếng không?
Lý Ngọc Trân hơi ngượng ngùng nói
Không nổi tiếng,là tớ vô tình phát hiện
Nguyệt Sương chớp chớp mắt
Có thể khiến cậu thích như vậy hẳn có gì đặc biệt lắm hả
Lý Ngọc Trân nháy nháy mắt
Bí mật,đến lúc đấy cậu sẽ biết, nhất định cậu sẽ thích
Nam Chính Mau Tránh Đường, Ta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!Tác giả: Ái Lộ Lạc Y NaTruyện Bách Hợp, Truyện Nữ CườngNguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại… Nguyệt Sương về tới nhà thở dài nằm lăn trên giườngaizzz thả lỏng mới thấy mệt mỏi aaaNguyệt Sương nhíu mày sờ sờ người than thởMồ hôi nhớp nháp trên người khiến cô cực kì khó chịuVì vậy Nguyệt Sương chỉ có thể kéo cơ thể mệt mỏi đầy mồ hôi đi từ tắmSau khi tắm xong Nguyệt Sương đi ra ngoài lăn lên giườngTinh!Tiếng điện thoại chói tai vang lên bên tai khiến Nguyệt Sương nhíu mày,cô mở đôi mắt mệt mỏi rã rời cầm điện thoạiTrân Trân đáng yêu: Sương Sương mai tớ đến nhà cậu chơi nhaSương Sương xinh đẹp: ĐượcTrân Trân đáng yêu: cậu sao vậy ?Sương Sương xinh đẹp: Tớ hơi mệt,ngủ trước đâyTrân Trân đáng yêu: à được vậy cậu ngủ đi,mai gặp nhaSương Sương xinh đẹp: Vậy mai gặp! ----------------!Nguyệt Sương mệt mỏi để điện thoại xuống giường ánh mắt mệt mỏi dần nhắm lạiReng Reng Reng ⏰Nguyệt Sương mở ánh mắt ,ngái ngủ ngồi dậy , ngáp một cái nước mắt từ khoé mắt tràn ra ,cô với tay tắt đồng hồngồi dậySau khi đánh răng rửa mặt Lý Ngọc Trân cũng tới nhà cực kì tự nhiên lên cầu thang vặn cửa bước vào phòng Nguyệt SươngNguyệt Sương đang thay quần áo thấy người đột ngột đi vào vô ý thức che lấy cơ thểLý Ngọc Trân bật cười vẻ mặt trêu chọc nhìn Nguyệt SươngĐều là con gái cậu che cái gì?Nguyệt Sương bĩu môi nhanh chóng chui vào nhà vệ sinhCon gái cũng phải che!Lý Ngọc Trân bất đắc dĩ nhún nhún vaiNguyệt Sương nhang chóng thay đồ xong bước ra ngoài ngượng ngùng nóiCậu ngồi điLý Ngọc Trân cười cười ngồi xuống giường vẻ mặt bất mãn hỏiDạo này cậu bận gì hả?Nguyệt Sương ngồi xuống giường ánh mắt xoay chuyển cố tìm lý do để trả lờiLý Ngọc Trân nhíu màyKhông phải là cậu lại đi tìm tên Kỳ Phong kia đó chứ ?Không có, tớ từ bỏ rồi,không muốn yêu anh ta nữaLý Ngọc Trân trợn to mắt vẻ mặt không thể tưởng tượng nhìn Nguyệt SươngCậu không đùa đó chứ! hay là đầu đập vào đâu rồi?Nói xong Lý Ngọc Trân giơ hai tay sờ sờ đầu Nguyệt Sương sau đó nghĩ hoặc hỏiĐầu không có chỗ nào sưng nha không lẽ là nhất thời xúc độngNguyệt Sương bất đắc dĩ nóiKhông tớ quyết tâm đó,dù sao tớ cũng mệt rồi, không muốn theo đuổi nữaNguyệt Sương cực kì bất đắc dĩ người nào người nấy đều là vẻ mặt không thể tin tưởng, không tin Nguyệt Sương muốn từ bỏDù sao nguyên chủ cũng thích Kì Phong từ nhỏ,theo đuổi bao nhiêu năm làm sao có thể đột nhiên từ bỏ chứ,cho dù là cô cô cũng không tin nha!Điều này có thể thấy được trong cốt truyện,mặc kệ Kì Phong tổn thương cô ấy như thế nào,đến cuối cùng cô ấy vẫn không từ bỏ, vẫn luôn theo đuổi Kì Phong cuối cùng phát điênNguyệt Sương thở dài một hơi vẻ mặt cực kì nghiêm túcTớ là nghiêm túc!Lý Ngọc Trân gật gật đầu trên mặt đều là vẻ không tinỪ,tớ tin mà,tin màNguyệt Sương thở dàiCậu tìm tớ có chuyện gì sao?Lý Ngọc Trân tức giận trừng mắtKhông có chuyện gì thì không thể tìm cậu hảNguyệt Sương sửng sốt ngại ngùng gãi gãi mặtCó thểLý Ngọc Trân hừ một tiếng tiếp tục ríu rítTớ vừa tìm được một chỗ rất hay , cậu đi cùng tới đi ,thả lỏng chútNguyệt Sương gật đầu tò mò hỏiĐi chỗ nào vậy? nổi tiếng không?Lý Ngọc Trân hơi ngượng ngùng nóiKhông nổi tiếng,là tớ vô tình phát hiệnNguyệt Sương chớp chớp mắtCó thể khiến cậu thích như vậy hẳn có gì đặc biệt lắm hảLý Ngọc Trân nháy nháy mắtBí mật,đến lúc đấy cậu sẽ biết, nhất định cậu sẽ thích