Nguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại…
Chương 22: 22: Kế Hoạch Tán Đổ Tần Mặc
Nam Chính Mau Tránh Đường, Ta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!Tác giả: Ái Lộ Lạc Y NaTruyện Bách Hợp, Truyện Nữ CườngNguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại… Nguyệt Sương cầm lấy xiên marshmallow cho vào mồm nhai nhồm nhoàng vừa ăn vừa híp mắt cườiNguyệt Sương vừa ăn vừa tò mò hỏicác cậu gặp nhau như thế nào vậy?,kể tớ xem xem nàoLý Ngọc Trân một bên nướng thịt một bên ngẫm nghĩ,một hồi sau cười tủm tỉm đầy đắc ýTớ gặp anh ấy khi anh ấy đang bị người ta bắt nạt nha,mỹ nhân cứu anh hùng đó sau đó tớ coi trọng anh ấy nên anh ấy thành người yêu của tớỞ bên cạnh Giang Thành mặt đỏ như muốn nhỏ ra máu ánh mắt ngại ngại ngùng ngùng nhìn Lý Ngọc TrânNguyệt Sương nhìn Lý Ngọc Trân vẻ mặt một lời khó nói hết quay sang nhìn dáng vẻ bình tĩnh nhưng vẫn không nhịn được khoé miệng giật giật của mọi người có vẻ bọn họ đã sớm biết chuyện nàyTô Huyên thấy Nguyệt Sương đắc ý thì hừ một tiếngCậu tự hào cái gì,ép buộc người ta tự hào lắm hả lúc nào cũng khoeLý Ngọc Trân đắc ý nhướng màyAi bảo anh ấy bị ép buộc anh ấy là tự nguyện!tự nguyện đấy anh nói xem đúng không!Lý Ngọc Trân quay mặt sang hướng Giang Thành vẻ mặt đắc ýĐôi mắt Giang Thành chợt loé ý cười sau đó lại đỏ mặt lên vẻ mặt lúng túngĐúng là tôi tự nguyện!Tô Huyên giật giật khoé miệngđó cậu xem, cậu xem đấy không phải ép buộc là gìNguyệt Sương giơ tay che miệng giả vờ ho một tiếng che đi ý cười ở khoé miệngCòn cậu với Cao Bằng thì sao?Nghe Nguyệt Sương nói tới mình với Cao Bằng mặt của Tô Nguyệt đỏ lên thấy Cao Bằng đang nhìn mình cười thì đỏ mặt trừng mắt một cáiAnh nói điNói xong Tô Huyên tiếp tục nướng thịtCao Bằng bị trừng một cái nhưng vẫn rất vui,vui vẻ nói chuyện của mình với Tô HuyênTớ gặp cậu ấy ở đại học,e hèm gặp nhiều lần sau đó thích cô ấy nên bắt đầu theo đuổiNguyệt Sương thấy Cao Bằng không nói tiếp thì tò mò hỏiSau đó thì sao,mất bao lâu cậu mới theo đuổi được?Mặt Cao Bằng đỏ lênÀ ờm mất ba năm cậu không biết đâu cô ấy rất khó theo đuổiTô Huyên nghe vậy tức giận quay lại trừng Cao Bằng một cái vẻ mặt hung ácÝ anh là sao,ý anh là em khó tính hả!Cao Bằng vội lên vội vàng phủ nhậnKhông có! không có em là tốt nhất,em không có khó tính em rất rất tốtTô Huyên hừ một cái không thèm để ý đến Cao Bằng nữaHừ Anh cứ dẻo miệng điLý Ngọc Trân vừa nướng thịt xong thì nhét vào tay Nguyệt SươngCậu thật sự nghĩ thông suốt rồi hảNguyệt Sương nhún vaiCậu không tin cũng đượcLý Ngọc Trân lại tò mò hỏiCậu định làm sao để theo đuổi Tần Mặc? lỡ người ta biết cậu thích người ta bị doạ sợ chạy mất thì saoNguyệt Sương cười đắc ý vẻ mặt bí hiểm nhỏ giọng nhưng đủ để tất cả mọi người ở đây nóiTớ đâu có ngu như vậy đâu,tớ đã lập kế hoạch rồi tớ định nước ấm nấu ếch xanh hihi,đợi sau khi cô ấy thích mình rồi thì mình tỏ tình cô ấy nhất định sẽ không chạy mấtTô Huyên nhồm nhoàng nhai xiên thịt được Cao Bằng bón cho mình một tay vẫn đang nướng thịt một tay giơ lên một cái likeLý Ngọc Trân cười xấu xa hỏiCậu nghĩ cậu thật sự có thể bẻ cong Tần Mặc hả lỡ người ta chỉ coi cậu như em gái thì sao?có cần tớ giúp không,tuy tớ không có kinh nghiệm tán nữ nhưng nhờ vào khả năng của tớ nhất định có thể giúp cậu tán đổ được Tần Mặc đó nha
Nguyệt Sương cầm lấy xiên marshmallow cho vào mồm nhai nhồm nhoàng vừa ăn vừa híp mắt cười
Nguyệt Sương vừa ăn vừa tò mò hỏi
các cậu gặp nhau như thế nào vậy?,kể tớ xem xem nào
Lý Ngọc Trân một bên nướng thịt một bên ngẫm nghĩ,một hồi sau cười tủm tỉm đầy đắc ý
Tớ gặp anh ấy khi anh ấy đang bị người ta bắt nạt nha,mỹ nhân cứu anh hùng đó sau đó tớ coi trọng anh ấy nên anh ấy thành người yêu của tớ
Ở bên cạnh Giang Thành mặt đỏ như muốn nhỏ ra máu ánh mắt ngại ngại ngùng ngùng nhìn Lý Ngọc Trân
Nguyệt Sương nhìn Lý Ngọc Trân vẻ mặt một lời khó nói hết quay sang nhìn dáng vẻ bình tĩnh nhưng vẫn không nhịn được khoé miệng giật giật của mọi người có vẻ bọn họ đã sớm biết chuyện này
Tô Huyên thấy Nguyệt Sương đắc ý thì hừ một tiếng
Cậu tự hào cái gì,ép buộc người ta tự hào lắm hả lúc nào cũng khoe
Lý Ngọc Trân đắc ý nhướng mày
Ai bảo anh ấy bị ép buộc anh ấy là tự nguyện!tự nguyện đấy anh nói xem đúng không!
Lý Ngọc Trân quay mặt sang hướng Giang Thành vẻ mặt đắc ý
Đôi mắt Giang Thành chợt loé ý cười sau đó lại đỏ mặt lên vẻ mặt lúng túng
Đúng là tôi tự nguyện!
Tô Huyên giật giật khoé miệng
đó cậu xem, cậu xem đấy không phải ép buộc là gì
Nguyệt Sương giơ tay che miệng giả vờ ho một tiếng che đi ý cười ở khoé miệng
Còn cậu với Cao Bằng thì sao?
Nghe Nguyệt Sương nói tới mình với Cao Bằng mặt của Tô Nguyệt đỏ lên thấy Cao Bằng đang nhìn mình cười thì đỏ mặt trừng mắt một cái
Anh nói đi
Nói xong Tô Huyên tiếp tục nướng thịt
Cao Bằng bị trừng một cái nhưng vẫn rất vui,vui vẻ nói chuyện của mình với Tô Huyên
Tớ gặp cậu ấy ở đại học,e hèm gặp nhiều lần sau đó thích cô ấy nên bắt đầu theo đuổi
Nguyệt Sương thấy Cao Bằng không nói tiếp thì tò mò hỏi
Sau đó thì sao,mất bao lâu cậu mới theo đuổi được?
Mặt Cao Bằng đỏ lên
À ờm mất ba năm cậu không biết đâu cô ấy rất khó theo đuổi
Tô Huyên nghe vậy tức giận quay lại trừng Cao Bằng một cái vẻ mặt hung ác
Ý anh là sao,ý anh là em khó tính hả!
Cao Bằng vội lên vội vàng phủ nhận
Không có! không có em là tốt nhất,em không có khó tính em rất rất tốt
Tô Huyên hừ một cái không thèm để ý đến Cao Bằng nữa
Hừ Anh cứ dẻo miệng đi
Lý Ngọc Trân vừa nướng thịt xong thì nhét vào tay Nguyệt Sương
Cậu thật sự nghĩ thông suốt rồi hả
Nguyệt Sương nhún vai
Cậu không tin cũng được
Lý Ngọc Trân lại tò mò hỏi
Cậu định làm sao để theo đuổi Tần Mặc? lỡ người ta biết cậu thích người ta bị doạ sợ chạy mất thì sao
Nguyệt Sương cười đắc ý vẻ mặt bí hiểm nhỏ giọng nhưng đủ để tất cả mọi người ở đây nói
Tớ đâu có ngu như vậy đâu,tớ đã lập kế hoạch rồi tớ định nước ấm nấu ếch xanh hihi,đợi sau khi cô ấy thích mình rồi thì mình tỏ tình cô ấy nhất định sẽ không chạy mất
Tô Huyên nhồm nhoàng nhai xiên thịt được Cao Bằng bón cho mình một tay vẫn đang nướng thịt một tay giơ lên một cái like
Lý Ngọc Trân cười xấu xa hỏi
Cậu nghĩ cậu thật sự có thể bẻ cong Tần Mặc hả lỡ người ta chỉ coi cậu như em gái thì sao?
có cần tớ giúp không,tuy tớ không có kinh nghiệm tán nữ nhưng nhờ vào khả năng của tớ nhất định có thể giúp cậu tán đổ được Tần Mặc đó nha
Nam Chính Mau Tránh Đường, Ta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!Tác giả: Ái Lộ Lạc Y NaTruyện Bách Hợp, Truyện Nữ CườngNguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại… Nguyệt Sương cầm lấy xiên marshmallow cho vào mồm nhai nhồm nhoàng vừa ăn vừa híp mắt cườiNguyệt Sương vừa ăn vừa tò mò hỏicác cậu gặp nhau như thế nào vậy?,kể tớ xem xem nàoLý Ngọc Trân một bên nướng thịt một bên ngẫm nghĩ,một hồi sau cười tủm tỉm đầy đắc ýTớ gặp anh ấy khi anh ấy đang bị người ta bắt nạt nha,mỹ nhân cứu anh hùng đó sau đó tớ coi trọng anh ấy nên anh ấy thành người yêu của tớỞ bên cạnh Giang Thành mặt đỏ như muốn nhỏ ra máu ánh mắt ngại ngại ngùng ngùng nhìn Lý Ngọc TrânNguyệt Sương nhìn Lý Ngọc Trân vẻ mặt một lời khó nói hết quay sang nhìn dáng vẻ bình tĩnh nhưng vẫn không nhịn được khoé miệng giật giật của mọi người có vẻ bọn họ đã sớm biết chuyện nàyTô Huyên thấy Nguyệt Sương đắc ý thì hừ một tiếngCậu tự hào cái gì,ép buộc người ta tự hào lắm hả lúc nào cũng khoeLý Ngọc Trân đắc ý nhướng màyAi bảo anh ấy bị ép buộc anh ấy là tự nguyện!tự nguyện đấy anh nói xem đúng không!Lý Ngọc Trân quay mặt sang hướng Giang Thành vẻ mặt đắc ýĐôi mắt Giang Thành chợt loé ý cười sau đó lại đỏ mặt lên vẻ mặt lúng túngĐúng là tôi tự nguyện!Tô Huyên giật giật khoé miệngđó cậu xem, cậu xem đấy không phải ép buộc là gìNguyệt Sương giơ tay che miệng giả vờ ho một tiếng che đi ý cười ở khoé miệngCòn cậu với Cao Bằng thì sao?Nghe Nguyệt Sương nói tới mình với Cao Bằng mặt của Tô Nguyệt đỏ lên thấy Cao Bằng đang nhìn mình cười thì đỏ mặt trừng mắt một cáiAnh nói điNói xong Tô Huyên tiếp tục nướng thịtCao Bằng bị trừng một cái nhưng vẫn rất vui,vui vẻ nói chuyện của mình với Tô HuyênTớ gặp cậu ấy ở đại học,e hèm gặp nhiều lần sau đó thích cô ấy nên bắt đầu theo đuổiNguyệt Sương thấy Cao Bằng không nói tiếp thì tò mò hỏiSau đó thì sao,mất bao lâu cậu mới theo đuổi được?Mặt Cao Bằng đỏ lênÀ ờm mất ba năm cậu không biết đâu cô ấy rất khó theo đuổiTô Huyên nghe vậy tức giận quay lại trừng Cao Bằng một cái vẻ mặt hung ácÝ anh là sao,ý anh là em khó tính hả!Cao Bằng vội lên vội vàng phủ nhậnKhông có! không có em là tốt nhất,em không có khó tính em rất rất tốtTô Huyên hừ một cái không thèm để ý đến Cao Bằng nữaHừ Anh cứ dẻo miệng điLý Ngọc Trân vừa nướng thịt xong thì nhét vào tay Nguyệt SươngCậu thật sự nghĩ thông suốt rồi hảNguyệt Sương nhún vaiCậu không tin cũng đượcLý Ngọc Trân lại tò mò hỏiCậu định làm sao để theo đuổi Tần Mặc? lỡ người ta biết cậu thích người ta bị doạ sợ chạy mất thì saoNguyệt Sương cười đắc ý vẻ mặt bí hiểm nhỏ giọng nhưng đủ để tất cả mọi người ở đây nóiTớ đâu có ngu như vậy đâu,tớ đã lập kế hoạch rồi tớ định nước ấm nấu ếch xanh hihi,đợi sau khi cô ấy thích mình rồi thì mình tỏ tình cô ấy nhất định sẽ không chạy mấtTô Huyên nhồm nhoàng nhai xiên thịt được Cao Bằng bón cho mình một tay vẫn đang nướng thịt một tay giơ lên một cái likeLý Ngọc Trân cười xấu xa hỏiCậu nghĩ cậu thật sự có thể bẻ cong Tần Mặc hả lỡ người ta chỉ coi cậu như em gái thì sao?có cần tớ giúp không,tuy tớ không có kinh nghiệm tán nữ nhưng nhờ vào khả năng của tớ nhất định có thể giúp cậu tán đổ được Tần Mặc đó nha