Nguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại…

Chương 57: 57: Giận Dỗi

Nam Chính Mau Tránh Đường, Ta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!Tác giả: Ái Lộ Lạc Y NaTruyện Bách Hợp, Truyện Nữ CườngNguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại… Tần Mặc vẻ mặt lạnh lùng cầm lấy bánh kem nhét vào miệngNguyệt Sương mỉm cười đứng đợi Tần Mặc ăn bánh kem xong lại mang đi vứt Nguyệt Sương quay đầu lại trên mặt hiện lên vẻ tiếc nuối"sao không li3m môi nữa rồi?"Nguyệt Sương thở dàiCô kéo ghế đến bàn rồi ngồi xuống rồi nhìn chằm chằm Tần Mặc bắt đầu lải nhải-Ngày nào chị cũng làm việc như thế này không thấy chán hảTần Mặc không ngẩng đầu lên cũng không trả lời vẫn tiếp tục làm việc-Này chị nói đi!Tần Mặc vẫn không ngẩng đầu tay vẫn đang viết-Không chánNguyệt Sương chớp chớp mắt dụ dỗ-Hay hôm nay chị nghỉ một hôm đi chơi với em điTần Mặc vẻ mặt vẫn lạnh lùng trả lời-không được,đang có rất nhiều công việcNguyệt Sương vẻ mặt ủy khuất bắt đầu bày trò làm nũng-Đi mà, chỉ một ngày thôi-em thềTần Mặc nhíu mày do dự một chút rồi nhanh chóng mặt lại trở lại vẻ lạnh lùng-không đượcNguyệt Sương vẻ mặt ủy khuất đi ra ghế shopha ngồi xuống bắt đầu buồn bãTần Mặc đang viết nhíu mày ngẩng đầu"sao lại không nói gì nữa rồi"Tần Mặc ngẩng đầu lên không thấy Nguyệt Sương đâu thì quét mắt quanh phòng rồi dừng lại trước shophaTần Mặc nhìn Nguyệt Sương đang ngồi ở trên shopha trên mặt tất cả đều là vẻ buồn bã-Làm sao vậy?Tần Mặc để bút xuống bàn rồi đứng dậy đi đến shophaNguyệt Sương không ngẩng đầu vẫn cúi đầu vẻ buồn bãTần Mặc đứng đấy nhìn chằm chằm Nguyệt Sương sau đó :-Tôi đưa cô đi chơiNguyệt Sương vẫn không ngẩng đầu bĩu môi-không phải chị bận làm việc à?Tần Mặc nhíu mày trả lời-Giờ thì rảnh rồiNguyệt Sương bĩu môi bực bội quay mặt sang một bên-Hừ! Giờ em không muốn đi chơi nữa rồiTần Mặc mày nhíu càng chặt vẻ mặt rối rắm không biết nên làm cái gì-Tôi! tôi đưa cô đi chơiNguyệt Sương hừ một tiếng-không đi nữaTần Mặc bối rối những kiến thức,tính kế trong kinh doanh những thứ cô học chẳng có cái nào là giúp được cô trong lúc này cảTrong đầu Tần Mặc bỗng dưng chợt loé ra hình ảnh lúc nãy,cô ngay lập chạy tới hướng tủ lạnh rồi lấy ra một bánh kem vị cam rồi lại chạy tới trước mặt Nguyệt Sương đưa bánh kem vị cam ra trước mặt côNguyệt Sương trong lòng vui vẻ không thôi nhưng bề ngoài vẫn tỏ vẻ giận rồiCô cầm lấy bánh kem vị cam ăn một miếng sau đó nuốt xuống nhưng mà!"Hình như lúc nãy ăn quá nhiều nên bây giờ không ăn nổi nữa rồi""phải làm sao bây giờ, nếu không ăn thì lỡ sao Tần Mặc giận thì sao?""không đúng! Cô là người đang giận dỗi cơ mà "Thế là Nguyệt Sương lại để bánh kem xuống bàn-HừTần Mặc bối rối-không thích vị này sao?Tần Mặc lại chạy tới tủ lạnh lấy ra bánh kem vị dâu rồi lại chạy tới trước mặt Nguyệt Sương,đưa bánh kem ra trước mặt Nguyệt SươngNguyệt Sương nhìn chằm chằm bánh kem không trả lờiTần Mặc còn tưởng cô vẫn không thích đang định quay người chạy đến tủ lạnh thì thấy Nguyệt Sương cầm bánh kem dâu lên, Tần Mặc thở phào một hơiNguyệt Sương cầm lấy bánh kem cố gắng xắn từng miếng to cố gắng để ăn nhanh nhất có thể nhưng động tác từ từ chậm lại"Huhuhu no quá đi""nhưng mà làm sao bây giờ huhu nhìn cái ánh mắt có chút chờ mong của Tần Mặc cô không nỡ từ chối "Thế là Nguyệt Sương nén nước mắt ăn từng miếng bánh kem một lúc sau,cuối cùng cũng ăn xongNguyệt Sương xoa bụng thở ra một hơiTần Mặc vẻ mặt bình tĩnh trong mắt có chút chờ mong-Có muốn ăn nữa không?

Tần Mặc vẻ mặt lạnh lùng cầm lấy bánh kem nhét vào miệng

Nguyệt Sương mỉm cười đứng đợi Tần Mặc ăn bánh kem xong lại mang đi vứt Nguyệt Sương quay đầu lại trên mặt hiện lên vẻ tiếc nuối

"sao không li3m môi nữa rồi?"

Nguyệt Sương thở dài

Cô kéo ghế đến bàn rồi ngồi xuống rồi nhìn chằm chằm Tần Mặc bắt đầu lải nhải

-Ngày nào chị cũng làm việc như thế này không thấy chán hả

Tần Mặc không ngẩng đầu lên cũng không trả lời vẫn tiếp tục làm việc

-Này chị nói đi!

Tần Mặc vẫn không ngẩng đầu tay vẫn đang viết

-Không chán

Nguyệt Sương chớp chớp mắt dụ dỗ

-Hay hôm nay chị nghỉ một hôm đi chơi với em đi

Tần Mặc vẻ mặt vẫn lạnh lùng trả lời

-không được,đang có rất nhiều công việc

Nguyệt Sương vẻ mặt ủy khuất bắt đầu bày trò làm nũng

-Đi mà, chỉ một ngày thôi

-em thề

Tần Mặc nhíu mày do dự một chút rồi nhanh chóng mặt lại trở lại vẻ lạnh lùng

-không được

Nguyệt Sương vẻ mặt ủy khuất đi ra ghế shopha ngồi xuống bắt đầu buồn bã

Tần Mặc đang viết nhíu mày ngẩng đầu

"sao lại không nói gì nữa rồi"

Tần Mặc ngẩng đầu lên không thấy Nguyệt Sương đâu thì quét mắt quanh phòng rồi dừng lại trước shopha

Tần Mặc nhìn Nguyệt Sương đang ngồi ở trên shopha trên mặt tất cả đều là vẻ buồn bã

-Làm sao vậy?

Tần Mặc để bút xuống bàn rồi đứng dậy đi đến shopha

Nguyệt Sương không ngẩng đầu vẫn cúi đầu vẻ buồn bã

Tần Mặc đứng đấy nhìn chằm chằm Nguyệt Sương sau đó :

-Tôi đưa cô đi chơi

Nguyệt Sương vẫn không ngẩng đầu bĩu môi

-không phải chị bận làm việc à?

Tần Mặc nhíu mày trả lời

-Giờ thì rảnh rồi

Nguyệt Sương bĩu môi bực bội quay mặt sang một bên

-Hừ! Giờ em không muốn đi chơi nữa rồi

Tần Mặc mày nhíu càng chặt vẻ mặt rối rắm không biết nên làm cái gì

-Tôi! tôi đưa cô đi chơi

Nguyệt Sương hừ một tiếng

-không đi nữa

Tần Mặc bối rối những kiến thức,tính kế trong kinh doanh những thứ cô học chẳng có cái nào là giúp được cô trong lúc này cả

Trong đầu Tần Mặc bỗng dưng chợt loé ra hình ảnh lúc nãy,cô ngay lập chạy tới hướng tủ lạnh rồi lấy ra một bánh kem vị cam rồi lại chạy tới trước mặt Nguyệt Sương đưa bánh kem vị cam ra trước mặt cô

Nguyệt Sương trong lòng vui vẻ không thôi nhưng bề ngoài vẫn tỏ vẻ giận rồi

Cô cầm lấy bánh kem vị cam ăn một miếng sau đó nuốt xuống nhưng mà!

"Hình như lúc nãy ăn quá nhiều nên bây giờ không ăn nổi nữa rồi"

"phải làm sao bây giờ, nếu không ăn thì lỡ sao Tần Mặc giận thì sao?"

"không đúng! Cô là người đang giận dỗi cơ mà "

Thế là Nguyệt Sương lại để bánh kem xuống bàn

-Hừ

Tần Mặc bối rối

-không thích vị này sao?

Tần Mặc lại chạy tới tủ lạnh lấy ra bánh kem vị dâu rồi lại chạy tới trước mặt Nguyệt Sương,đưa bánh kem ra trước mặt Nguyệt Sương

Nguyệt Sương nhìn chằm chằm bánh kem không trả lời

Tần Mặc còn tưởng cô vẫn không thích đang định quay người chạy đến tủ lạnh thì thấy Nguyệt Sương cầm bánh kem dâu lên, Tần Mặc thở phào một hơi

Nguyệt Sương cầm lấy bánh kem cố gắng xắn từng miếng to cố gắng để ăn nhanh nhất có thể nhưng động tác từ từ chậm lại

"Huhuhu no quá đi"

"nhưng mà làm sao bây giờ huhu nhìn cái ánh mắt có chút chờ mong của Tần Mặc cô không nỡ từ chối "

Thế là Nguyệt Sương nén nước mắt ăn từng miếng bánh kem một lúc sau,cuối cùng cũng ăn xong

Nguyệt Sương xoa bụng thở ra một hơi

Tần Mặc vẻ mặt bình tĩnh trong mắt có chút chờ mong

-Có muốn ăn nữa không?

Nam Chính Mau Tránh Đường, Ta Muốn Nữ Nhân Của Ngươi!Tác giả: Ái Lộ Lạc Y NaTruyện Bách Hợp, Truyện Nữ CườngNguyệt Sương từ năm 15 tuổi đã biết tính hướng của mình không đúng,cô lại có cảm giác với phụ nữ mà không phải đàn ông,cô không dám nói với ai bởi vì cô biết Thế giới này không chấp nhận đồng tính luyến ái,cô sợ hãi ánh mắt thất vọng của cha mẹ,ánh mắt khinh bỉ từ bạn bè,ánh mắt dò xét,sự bàn tán của tất cả mọi người vì vậy cô không tiết lộ chuyện này với ai cố gắng sống như một người bình thường,để trốn tránh hiện thực bản thân thích phụ nữ cô đã hẹn hò với một bạn nam trong lớp nhưng chẳng được bao lâu tôi và hắn chia tay! :Nguyệt Sương!chúng ta chia tay đi Nguyệt Sương sửng sốt cô lúng túng hỏi:Tớ có thể hỏi lí do vì sao không!? :Chúng ta không hợp,không phải cậu cũng không thích tớ sao? ! Lần thứ hai hẹn hò là một học trưởng khoá trên,cô với hắn hẹn hò được nửa năm. Nguyệt Sương:Anh hẹn em ra đây là có chuyện gì đặc biệt muốn nói sao!? Ánh mắt cô lấp lánh "Có lẽ học trưởng muốn tặng cô một mình món quà đặc biệt đi?" Nhưng thứ chờ đợi cô lại không phải một món quà đặc biệt mà lại… Tần Mặc vẻ mặt lạnh lùng cầm lấy bánh kem nhét vào miệngNguyệt Sương mỉm cười đứng đợi Tần Mặc ăn bánh kem xong lại mang đi vứt Nguyệt Sương quay đầu lại trên mặt hiện lên vẻ tiếc nuối"sao không li3m môi nữa rồi?"Nguyệt Sương thở dàiCô kéo ghế đến bàn rồi ngồi xuống rồi nhìn chằm chằm Tần Mặc bắt đầu lải nhải-Ngày nào chị cũng làm việc như thế này không thấy chán hảTần Mặc không ngẩng đầu lên cũng không trả lời vẫn tiếp tục làm việc-Này chị nói đi!Tần Mặc vẫn không ngẩng đầu tay vẫn đang viết-Không chánNguyệt Sương chớp chớp mắt dụ dỗ-Hay hôm nay chị nghỉ một hôm đi chơi với em điTần Mặc vẻ mặt vẫn lạnh lùng trả lời-không được,đang có rất nhiều công việcNguyệt Sương vẻ mặt ủy khuất bắt đầu bày trò làm nũng-Đi mà, chỉ một ngày thôi-em thềTần Mặc nhíu mày do dự một chút rồi nhanh chóng mặt lại trở lại vẻ lạnh lùng-không đượcNguyệt Sương vẻ mặt ủy khuất đi ra ghế shopha ngồi xuống bắt đầu buồn bãTần Mặc đang viết nhíu mày ngẩng đầu"sao lại không nói gì nữa rồi"Tần Mặc ngẩng đầu lên không thấy Nguyệt Sương đâu thì quét mắt quanh phòng rồi dừng lại trước shophaTần Mặc nhìn Nguyệt Sương đang ngồi ở trên shopha trên mặt tất cả đều là vẻ buồn bã-Làm sao vậy?Tần Mặc để bút xuống bàn rồi đứng dậy đi đến shophaNguyệt Sương không ngẩng đầu vẫn cúi đầu vẻ buồn bãTần Mặc đứng đấy nhìn chằm chằm Nguyệt Sương sau đó :-Tôi đưa cô đi chơiNguyệt Sương vẫn không ngẩng đầu bĩu môi-không phải chị bận làm việc à?Tần Mặc nhíu mày trả lời-Giờ thì rảnh rồiNguyệt Sương bĩu môi bực bội quay mặt sang một bên-Hừ! Giờ em không muốn đi chơi nữa rồiTần Mặc mày nhíu càng chặt vẻ mặt rối rắm không biết nên làm cái gì-Tôi! tôi đưa cô đi chơiNguyệt Sương hừ một tiếng-không đi nữaTần Mặc bối rối những kiến thức,tính kế trong kinh doanh những thứ cô học chẳng có cái nào là giúp được cô trong lúc này cảTrong đầu Tần Mặc bỗng dưng chợt loé ra hình ảnh lúc nãy,cô ngay lập chạy tới hướng tủ lạnh rồi lấy ra một bánh kem vị cam rồi lại chạy tới trước mặt Nguyệt Sương đưa bánh kem vị cam ra trước mặt côNguyệt Sương trong lòng vui vẻ không thôi nhưng bề ngoài vẫn tỏ vẻ giận rồiCô cầm lấy bánh kem vị cam ăn một miếng sau đó nuốt xuống nhưng mà!"Hình như lúc nãy ăn quá nhiều nên bây giờ không ăn nổi nữa rồi""phải làm sao bây giờ, nếu không ăn thì lỡ sao Tần Mặc giận thì sao?""không đúng! Cô là người đang giận dỗi cơ mà "Thế là Nguyệt Sương lại để bánh kem xuống bàn-HừTần Mặc bối rối-không thích vị này sao?Tần Mặc lại chạy tới tủ lạnh lấy ra bánh kem vị dâu rồi lại chạy tới trước mặt Nguyệt Sương,đưa bánh kem ra trước mặt Nguyệt SươngNguyệt Sương nhìn chằm chằm bánh kem không trả lờiTần Mặc còn tưởng cô vẫn không thích đang định quay người chạy đến tủ lạnh thì thấy Nguyệt Sương cầm bánh kem dâu lên, Tần Mặc thở phào một hơiNguyệt Sương cầm lấy bánh kem cố gắng xắn từng miếng to cố gắng để ăn nhanh nhất có thể nhưng động tác từ từ chậm lại"Huhuhu no quá đi""nhưng mà làm sao bây giờ huhu nhìn cái ánh mắt có chút chờ mong của Tần Mặc cô không nỡ từ chối "Thế là Nguyệt Sương nén nước mắt ăn từng miếng bánh kem một lúc sau,cuối cùng cũng ăn xongNguyệt Sương xoa bụng thở ra một hơiTần Mặc vẻ mặt bình tĩnh trong mắt có chút chờ mong-Có muốn ăn nữa không?

Chương 57: 57: Giận Dỗi