Tác giả:

Đại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được…

Chương 64: C64: Xóa sổ nó là xong

Cuồng Long Vượt NgụcTác giả: Phúc VươngTruyện Đô ThịĐại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được… Lúc này, Hắc Long Vương đang uống rượu với Tô Cửu Xuyên.Chỉ cần chờ đệ tử bắt được thằng nhóc kia, đoạt lại Long Vương Lệnh là gã có thể nói cho thiên hạ biết.Long Vương Lệnh xuất hiện, Long Vương mới ra đời! "Báo cáo!" "Không hay rồi!"Đột nhiên, hai tay sai mỗi kẻ một bên kéo Hỗn Thế Ma Vương bị phế hai chân trở về."Sự phụ"Trở lại đại sảnh cao tầng, Hỗn Thế Ma Vương ngã ngửa trên nền đất, vừa xấu hổ vừa tức giận nói: "Đệ tử bất tài!""Không thể bắt được thằng nhãi kia về!"“Thăng nhãi đó đánh gãy hai chân con sau đó tuyên bố bảo ngài đi xuống đón nó!”Nghe thế, toàn trường lập tức yên tĩnh dị thường. Vốn nghĩ rằng chuyện này đã chắc như đỉnh đóng cột thế nhưng không ngờ kết quả là vẫn bị lật thuyền trong mương.“Thằng nhóc đó... Mạnh đến vậy sao?”"Không phải là Hỗn Thế Ma Vương khinh địch đó chứ?""Đúng là xuất sư bất lợi! Thật xui xẻo!"Tô Cửu Xuyên thấy vậy cũng vô cùng kinh ngạc, ông †a nghĩ thâm: Thằng nhãi kia không phải đứa con trai bị bỏ rơi của nhà họ Diệp sao? Từ lúc nào mà mạnh như vậy chứ?"Hừ, tao biết ngay!"Lúc này gã đầu trọc từng đánh nhau cùng Diệp Lâm cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.Hắn nghĩ thầm ban nấy mày còn chê tao là phế vật? Giờ thì sao?Ngay cả chân cũng bị phế, còn không bằng cả tao!Trong lúc nhất thời, mọi người trong đại sảnh đều bán tin bán nghỉ.Đối với thảm trạng của Hỗn Thế Ma Vương càng thêm tức giận không thôi!Tục ngữ nói, đánh chó cũng phải ngó mặt chủ. Đệ tử dưới tay bị người ta phế đi hai chân, chuyện này không khác gì gián tiếp đánh vào mặt Hắc Long Vương."Nực cười!"Hắc Long Vương vỗ lên ngai vàng, gã đột nhiên đứng dậy, toàn thân tràn ngập sát khí. "Thằng oắt con! Dám đánh người của tao!""Tao còn đang nghĩ rằng nếu mày ngoan ngoãn giao Long Vương Lệnh ra thì tao sẽ tha cho mày một mạng!""Xem ra là mày tự tự đường chết, vậy thì đừng trách †ao tàn nhẫn độc ác!"Sau đó, Hắc Long Vương vừa định tự mình xuống dưới để “đón tiếp” thì...“Đại cai" "Giết gà cần gì dùng dao mổ trâu?"Lúc này, một người đàn ông có thân hình gầy gò nhưng rắn chắc khác bước ra khỏi hàng. Chỉ thấy hắn ta gầy còm, cả người toát ra hơi thở u ám, trên khuôn mặt gầy rộc là một chiếc bịt mắt màu đen.Người này là Nhị đương gia dưới trướng của Hắc Long, thành thạo súng ống, bách phát bách trúng, là đàn em đắc lực nhất cũng là thân tín bên người Hắc Long.Hắn ta từng vào sinh ra tử với Hắc Long, bị kẻ địch bắn hỏng một con mắt, cho nên còn có biệt danh là “Độc Nhãn”.Tuy bị mất một mắt nhưng điều đó không hề ảnh hưởng đến sở trường của hắn ta mà ngược lại càng khiến thị giác và thiên phú xạ kích của hẳn ta được kích phát, giết người trong vô hình.“Cho dù thằng nhãi kia đánh nhau giỏi thì sao, liệu nó có thể nhanh hơn đạn được à?”“Em sẽ lập tức dẫn người xuống bản thẳng nhãi kia thành cái tổ ong vò võI”Hắc Long Vương nghe cũng cảm thấy có lý.Suy cho cùng với địa vị của gã, tự mình ra tay đối phó với đứa con trai bị bỏ rơi của nhà họ Diệp đúng là tự hạ thấp bản thân mình quá.Nếu thằng oắt kia đã muốn chết như vậy, đã không làm thì thôi, làm thì phải làm cho thật hoành tráng, xóa sổ nó là xong!Vốn dĩ Hắc Long Vương còn muốn hỏi anh lấy Long Vương Lệnh ở đâu. Nhưng trong cơn giận giữ, gã làm gì còn quan tâm được nhiều thế.

Lúc này, Hắc Long Vương đang uống rượu với Tô Cửu Xuyên.

Chỉ cần chờ đệ tử bắt được thằng nhóc kia, đoạt lại Long Vương Lệnh là gã có thể nói cho thiên hạ biết.

Long Vương Lệnh xuất hiện, Long Vương mới ra đời! "Báo cáo!" "Không hay rồi!"

Đột nhiên, hai tay sai mỗi kẻ một bên kéo Hỗn Thế Ma Vương bị phế hai chân trở về.

"Sự phụ"

Trở lại đại sảnh cao tầng, Hỗn Thế Ma Vương ngã ngửa trên nền đất, vừa xấu hổ vừa tức giận nói: "Đệ tử bất tài!"

"Không thể bắt được thằng nhãi kia về!"

“Thăng nhãi đó đánh gãy hai chân con sau đó tuyên bố bảo ngài đi xuống đón nó!”

Nghe thế, toàn trường lập tức yên tĩnh dị thường. Vốn nghĩ rằng chuyện này đã chắc như đỉnh đóng cột thế nhưng không ngờ kết quả là vẫn bị lật thuyền trong mương.

“Thằng nhóc đó... Mạnh đến vậy sao?”

"Không phải là Hỗn Thế Ma Vương khinh địch đó chứ?"

"Đúng là xuất sư bất lợi! Thật xui xẻo!"

Tô Cửu Xuyên thấy vậy cũng vô cùng kinh ngạc, ông †a nghĩ thâm: Thằng nhãi kia không phải đứa con trai bị bỏ rơi của nhà họ Diệp sao? Từ lúc nào mà mạnh như vậy chứ?

"Hừ, tao biết ngay!"

Lúc này gã đầu trọc từng đánh nhau cùng Diệp Lâm cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Hắn nghĩ thầm ban nấy mày còn chê tao là phế vật? Giờ thì sao?

Ngay cả chân cũng bị phế, còn không bằng cả tao!

Trong lúc nhất thời, mọi người trong đại sảnh đều bán tin bán nghỉ.

Đối với thảm trạng của Hỗn Thế Ma Vương càng thêm tức giận không thôi!

Tục ngữ nói, đánh chó cũng phải ngó mặt chủ. Đệ tử dưới tay bị người ta phế đi hai chân, chuyện này không khác gì gián tiếp đánh vào mặt Hắc Long Vương.

"Nực cười!"

Hắc Long Vương vỗ lên ngai vàng, gã đột nhiên đứng dậy, toàn thân tràn ngập sát khí. "Thằng oắt con! Dám đánh người của tao!"

"Tao còn đang nghĩ rằng nếu mày ngoan ngoãn giao Long Vương Lệnh ra thì tao sẽ tha cho mày một mạng!"

"Xem ra là mày tự tự đường chết, vậy thì đừng trách †ao tàn nhẫn độc ác!"

Sau đó, Hắc Long Vương vừa định tự mình xuống dưới để “đón tiếp” thì...

“Đại cai" "Giết gà cần gì dùng dao mổ trâu?"

Lúc này, một người đàn ông có thân hình gầy gò nhưng rắn chắc khác bước ra khỏi hàng. Chỉ thấy hắn ta gầy còm, cả người toát ra hơi thở u ám, trên khuôn mặt gầy rộc là một chiếc bịt mắt màu đen.

Người này là Nhị đương gia dưới trướng của Hắc Long, thành thạo súng ống, bách phát bách trúng, là đàn em đắc lực nhất cũng là thân tín bên người Hắc Long.

Hắn ta từng vào sinh ra tử với Hắc Long, bị kẻ địch bắn hỏng một con mắt, cho nên còn có biệt danh là “Độc Nhãn”.

Tuy bị mất một mắt nhưng điều đó không hề ảnh hưởng đến sở trường của hắn ta mà ngược lại càng khiến thị giác và thiên phú xạ kích của hẳn ta được kích phát, giết người trong vô hình.

“Cho dù thằng nhãi kia đánh nhau giỏi thì sao, liệu nó có thể nhanh hơn đạn được à?”

“Em sẽ lập tức dẫn người xuống bản thẳng nhãi kia thành cái tổ ong vò võI”

Hắc Long Vương nghe cũng cảm thấy có lý.

Suy cho cùng với địa vị của gã, tự mình ra tay đối phó với đứa con trai bị bỏ rơi của nhà họ Diệp đúng là tự hạ thấp bản thân mình quá.

Nếu thằng oắt kia đã muốn chết như vậy, đã không làm thì thôi, làm thì phải làm cho thật hoành tráng, xóa sổ nó là xong!

Vốn dĩ Hắc Long Vương còn muốn hỏi anh lấy Long Vương Lệnh ở đâu. Nhưng trong cơn giận giữ, gã làm gì còn quan tâm được nhiều thế.

Cuồng Long Vượt NgụcTác giả: Phúc VươngTruyện Đô ThịĐại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được… Lúc này, Hắc Long Vương đang uống rượu với Tô Cửu Xuyên.Chỉ cần chờ đệ tử bắt được thằng nhóc kia, đoạt lại Long Vương Lệnh là gã có thể nói cho thiên hạ biết.Long Vương Lệnh xuất hiện, Long Vương mới ra đời! "Báo cáo!" "Không hay rồi!"Đột nhiên, hai tay sai mỗi kẻ một bên kéo Hỗn Thế Ma Vương bị phế hai chân trở về."Sự phụ"Trở lại đại sảnh cao tầng, Hỗn Thế Ma Vương ngã ngửa trên nền đất, vừa xấu hổ vừa tức giận nói: "Đệ tử bất tài!""Không thể bắt được thằng nhãi kia về!"“Thăng nhãi đó đánh gãy hai chân con sau đó tuyên bố bảo ngài đi xuống đón nó!”Nghe thế, toàn trường lập tức yên tĩnh dị thường. Vốn nghĩ rằng chuyện này đã chắc như đỉnh đóng cột thế nhưng không ngờ kết quả là vẫn bị lật thuyền trong mương.“Thằng nhóc đó... Mạnh đến vậy sao?”"Không phải là Hỗn Thế Ma Vương khinh địch đó chứ?""Đúng là xuất sư bất lợi! Thật xui xẻo!"Tô Cửu Xuyên thấy vậy cũng vô cùng kinh ngạc, ông †a nghĩ thâm: Thằng nhãi kia không phải đứa con trai bị bỏ rơi của nhà họ Diệp sao? Từ lúc nào mà mạnh như vậy chứ?"Hừ, tao biết ngay!"Lúc này gã đầu trọc từng đánh nhau cùng Diệp Lâm cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.Hắn nghĩ thầm ban nấy mày còn chê tao là phế vật? Giờ thì sao?Ngay cả chân cũng bị phế, còn không bằng cả tao!Trong lúc nhất thời, mọi người trong đại sảnh đều bán tin bán nghỉ.Đối với thảm trạng của Hỗn Thế Ma Vương càng thêm tức giận không thôi!Tục ngữ nói, đánh chó cũng phải ngó mặt chủ. Đệ tử dưới tay bị người ta phế đi hai chân, chuyện này không khác gì gián tiếp đánh vào mặt Hắc Long Vương."Nực cười!"Hắc Long Vương vỗ lên ngai vàng, gã đột nhiên đứng dậy, toàn thân tràn ngập sát khí. "Thằng oắt con! Dám đánh người của tao!""Tao còn đang nghĩ rằng nếu mày ngoan ngoãn giao Long Vương Lệnh ra thì tao sẽ tha cho mày một mạng!""Xem ra là mày tự tự đường chết, vậy thì đừng trách †ao tàn nhẫn độc ác!"Sau đó, Hắc Long Vương vừa định tự mình xuống dưới để “đón tiếp” thì...“Đại cai" "Giết gà cần gì dùng dao mổ trâu?"Lúc này, một người đàn ông có thân hình gầy gò nhưng rắn chắc khác bước ra khỏi hàng. Chỉ thấy hắn ta gầy còm, cả người toát ra hơi thở u ám, trên khuôn mặt gầy rộc là một chiếc bịt mắt màu đen.Người này là Nhị đương gia dưới trướng của Hắc Long, thành thạo súng ống, bách phát bách trúng, là đàn em đắc lực nhất cũng là thân tín bên người Hắc Long.Hắn ta từng vào sinh ra tử với Hắc Long, bị kẻ địch bắn hỏng một con mắt, cho nên còn có biệt danh là “Độc Nhãn”.Tuy bị mất một mắt nhưng điều đó không hề ảnh hưởng đến sở trường của hắn ta mà ngược lại càng khiến thị giác và thiên phú xạ kích của hẳn ta được kích phát, giết người trong vô hình.“Cho dù thằng nhãi kia đánh nhau giỏi thì sao, liệu nó có thể nhanh hơn đạn được à?”“Em sẽ lập tức dẫn người xuống bản thẳng nhãi kia thành cái tổ ong vò võI”Hắc Long Vương nghe cũng cảm thấy có lý.Suy cho cùng với địa vị của gã, tự mình ra tay đối phó với đứa con trai bị bỏ rơi của nhà họ Diệp đúng là tự hạ thấp bản thân mình quá.Nếu thằng oắt kia đã muốn chết như vậy, đã không làm thì thôi, làm thì phải làm cho thật hoành tráng, xóa sổ nó là xong!Vốn dĩ Hắc Long Vương còn muốn hỏi anh lấy Long Vương Lệnh ở đâu. Nhưng trong cơn giận giữ, gã làm gì còn quan tâm được nhiều thế.

Chương 64: C64: Xóa sổ nó là xong