Tác giả:

Đại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được…

Chương 107: C107: Bọn họ tới rồi

Cuồng Long Vượt NgụcTác giả: Phúc VươngTruyện Đô ThịĐại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được… Kể từ lúc Diệp Lâm xua đi ảo cảnh, diệt quỷ tướng, phá trận pháp; hành động liền mạch lưu loát chỉ phí vài giây ngắn ngủi.“Hả? Mọi thứ trở về bình thường rồi?”Bạch Vi Vi đang tránh ở trong thang máy nhìn thấy tất cả mọi thứ bên ngoài đã khôi phục bình thường cũng cất bước ra ngoài.Đồng thời trong lòng không ngừng cảm thán: May mà có Diệp Lâm ở đây, nếu không chỉ dựa vào chính mình e là ngay cả cơ hội gặp mặt năm đại gia tộc cũng không có.Chỉ là ra khỏi thang máy mà đã có sẵn chiến trường như thế rồi!“Quả nhiên năm đại gia tộc này không có ý tốt, vừa mới xuất hiện đã muốn dạy cho chúng ta một bài học!”“Sớm biết như thế thì chúng ta nên tự sắp xếp nơi gặp mặt!”Bạch Vi Vi cảm thấy rất tức giận, quả nhiên bữa tiệc này không hề có ý tốt gì.Không biết ở nơi gặp mặt còn có bao nhiêu cái bẫy đang chờ bọn họ nữa.“Chỉ là chút tài mọn, không làm khó được tôi.”Thần thái Diệp Lâm cực kỳ bình tĩnh.Bởi vì so với vị sư phụ am hiểu nuôi quỷ kia của anh thì con quỷ nhỏ kia ngay cả tư cách xách giày cũng không có!“Nếu bọn họ đã muốn ra oai như thế, vậy tôi sẽ cho. bọn họ mở rộng tầm mắt, xem cái gì mới gọi là kh ủng bối”Vừa nói, Diệp Lâm vừa giương tay lên, thu lại ảo cảnh vừa mới xua đi ở trong lòng bàn tay mình.Trong chớp mắt, càn khôn trong tay đã xoay chuyển! “Đi.Rồi sau đó, Diệp Lâm lại ném tàn dư ảo cảnh đáng sợ kia về phía trung tâm phòng họp.Có qua mà không có lại đúng là cực kỳ thất lễ!Để cho đám người đang xem trò hay trong phòng họp cảm nhận một chút.Lúc này, bên trong hội trường. Người của năm đại gia tộc thấy Bàng chân nhân tự nhiên hộc máu cũng không khỏi cảm thấy sợ hãi, tay chân luống cuống.“Bàng chân nhân, ông làm sao vậy?” Ông cụ Cát vội vàng đứng dậy cuống quýt dò hỏi tình huống.Bàng chân nhân này chính là Cung phụng của nhà họ Cát, là một vị khách quý mà bọn họ nương tựa.Bây giờ Bàng chân nhân lại đột nhiên hộc máu, thân là gia chủ nhà họ Cát, ông cụ Cát cũng không khỏi cảm thấy hoảng sợ... Chẳng lẽ có đại địch xuất hiện à?“Ông Cát, kẻ hèn này cảm thấy hổ thẹn vô cùng, đã phụ sự kỳ vọng của ông!” Bàng chân nhân lắc đầu nói: “Thằng nhóc bên ngoài kia... Tôi không đánh lại cậu ta!”Cái gì?Lời vừa dứt, người nơi này lập tức náo động.Ban nãy Bàng chân nhân vừa lập lời thề son sắt sao. đột nhiên lại nhận thua rồi?Hơn nữa hai người ngay cả mặt còn chưa thấy, thế mà lại có thể đánh Bàng chân nhân hộc máu sao?Vậy thằng nhóc kia... Phải mạnh tới thế nào chứ?“Mau nhì màn hình nói:” Lúc này, gia chủ nhà họ Thường chỉ vào "Thằng nhóc kia đi tới! Bọn họ tới rồi!"Chỉ thấy trên màn hình, Diệp Lâm và Bạch Vi Vi nhẹ nhàng đi tới.

Kể từ lúc Diệp Lâm xua đi ảo cảnh, diệt quỷ tướng, phá trận pháp; hành động liền mạch lưu loát chỉ phí vài giây ngắn ngủi.

“Hả? Mọi thứ trở về bình thường rồi?”

Bạch Vi Vi đang tránh ở trong thang máy nhìn thấy tất cả mọi thứ bên ngoài đã khôi phục bình thường cũng cất bước ra ngoài.

Đồng thời trong lòng không ngừng cảm thán: May mà có Diệp Lâm ở đây, nếu không chỉ dựa vào chính mình e là ngay cả cơ hội gặp mặt năm đại gia tộc cũng không có.

Chỉ là ra khỏi thang máy mà đã có sẵn chiến trường như thế rồi!

“Quả nhiên năm đại gia tộc này không có ý tốt, vừa mới xuất hiện đã muốn dạy cho chúng ta một bài học!”

“Sớm biết như thế thì chúng ta nên tự sắp xếp nơi gặp mặt!”

Bạch Vi Vi cảm thấy rất tức giận, quả nhiên bữa tiệc này không hề có ý tốt gì.

Không biết ở nơi gặp mặt còn có bao nhiêu cái bẫy đang chờ bọn họ nữa.

“Chỉ là chút tài mọn, không làm khó được tôi.”

Thần thái Diệp Lâm cực kỳ bình tĩnh.

Bởi vì so với vị sư phụ am hiểu nuôi quỷ kia của anh thì con quỷ nhỏ kia ngay cả tư cách xách giày cũng không có!

“Nếu bọn họ đã muốn ra oai như thế, vậy tôi sẽ cho. bọn họ mở rộng tầm mắt, xem cái gì mới gọi là kh ủng bối”

Vừa nói, Diệp Lâm vừa giương tay lên, thu lại ảo cảnh vừa mới xua đi ở trong lòng bàn tay mình.

Trong chớp mắt, càn khôn trong tay đã xoay chuyển! “Đi.

Rồi sau đó, Diệp Lâm lại ném tàn dư ảo cảnh đáng sợ kia về phía trung tâm phòng họp.

Có qua mà không có lại đúng là cực kỳ thất lễ!

Để cho đám người đang xem trò hay trong phòng họp cảm nhận một chút.

Lúc này, bên trong hội trường. Người của năm đại gia tộc thấy Bàng chân nhân tự nhiên hộc máu cũng không khỏi cảm thấy sợ hãi, tay chân luống cuống.

“Bàng chân nhân, ông làm sao vậy?” Ông cụ Cát vội vàng đứng dậy cuống quýt dò hỏi tình huống.

Bàng chân nhân này chính là Cung phụng của nhà họ Cát, là một vị khách quý mà bọn họ nương tựa.

Bây giờ Bàng chân nhân lại đột nhiên hộc máu, thân là gia chủ nhà họ Cát, ông cụ Cát cũng không khỏi cảm thấy hoảng sợ... Chẳng lẽ có đại địch xuất hiện à?

“Ông Cát, kẻ hèn này cảm thấy hổ thẹn vô cùng, đã phụ sự kỳ vọng của ông!” Bàng chân nhân lắc đầu nói: “Thằng nhóc bên ngoài kia... Tôi không đánh lại cậu ta!”

Cái gì?

Lời vừa dứt, người nơi này lập tức náo động.

Ban nãy Bàng chân nhân vừa lập lời thề son sắt sao. đột nhiên lại nhận thua rồi?

Hơn nữa hai người ngay cả mặt còn chưa thấy, thế mà lại có thể đánh Bàng chân nhân hộc máu sao?

Vậy thằng nhóc kia... Phải mạnh tới thế nào chứ?

“Mau nhì màn hình nói:

” Lúc này, gia chủ nhà họ Thường chỉ vào "Thằng nhóc kia đi tới! Bọn họ tới rồi!"

Chỉ thấy trên màn hình, Diệp Lâm và Bạch Vi Vi nhẹ nhàng đi tới.

Cuồng Long Vượt NgụcTác giả: Phúc VươngTruyện Đô ThịĐại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được… Kể từ lúc Diệp Lâm xua đi ảo cảnh, diệt quỷ tướng, phá trận pháp; hành động liền mạch lưu loát chỉ phí vài giây ngắn ngủi.“Hả? Mọi thứ trở về bình thường rồi?”Bạch Vi Vi đang tránh ở trong thang máy nhìn thấy tất cả mọi thứ bên ngoài đã khôi phục bình thường cũng cất bước ra ngoài.Đồng thời trong lòng không ngừng cảm thán: May mà có Diệp Lâm ở đây, nếu không chỉ dựa vào chính mình e là ngay cả cơ hội gặp mặt năm đại gia tộc cũng không có.Chỉ là ra khỏi thang máy mà đã có sẵn chiến trường như thế rồi!“Quả nhiên năm đại gia tộc này không có ý tốt, vừa mới xuất hiện đã muốn dạy cho chúng ta một bài học!”“Sớm biết như thế thì chúng ta nên tự sắp xếp nơi gặp mặt!”Bạch Vi Vi cảm thấy rất tức giận, quả nhiên bữa tiệc này không hề có ý tốt gì.Không biết ở nơi gặp mặt còn có bao nhiêu cái bẫy đang chờ bọn họ nữa.“Chỉ là chút tài mọn, không làm khó được tôi.”Thần thái Diệp Lâm cực kỳ bình tĩnh.Bởi vì so với vị sư phụ am hiểu nuôi quỷ kia của anh thì con quỷ nhỏ kia ngay cả tư cách xách giày cũng không có!“Nếu bọn họ đã muốn ra oai như thế, vậy tôi sẽ cho. bọn họ mở rộng tầm mắt, xem cái gì mới gọi là kh ủng bối”Vừa nói, Diệp Lâm vừa giương tay lên, thu lại ảo cảnh vừa mới xua đi ở trong lòng bàn tay mình.Trong chớp mắt, càn khôn trong tay đã xoay chuyển! “Đi.Rồi sau đó, Diệp Lâm lại ném tàn dư ảo cảnh đáng sợ kia về phía trung tâm phòng họp.Có qua mà không có lại đúng là cực kỳ thất lễ!Để cho đám người đang xem trò hay trong phòng họp cảm nhận một chút.Lúc này, bên trong hội trường. Người của năm đại gia tộc thấy Bàng chân nhân tự nhiên hộc máu cũng không khỏi cảm thấy sợ hãi, tay chân luống cuống.“Bàng chân nhân, ông làm sao vậy?” Ông cụ Cát vội vàng đứng dậy cuống quýt dò hỏi tình huống.Bàng chân nhân này chính là Cung phụng của nhà họ Cát, là một vị khách quý mà bọn họ nương tựa.Bây giờ Bàng chân nhân lại đột nhiên hộc máu, thân là gia chủ nhà họ Cát, ông cụ Cát cũng không khỏi cảm thấy hoảng sợ... Chẳng lẽ có đại địch xuất hiện à?“Ông Cát, kẻ hèn này cảm thấy hổ thẹn vô cùng, đã phụ sự kỳ vọng của ông!” Bàng chân nhân lắc đầu nói: “Thằng nhóc bên ngoài kia... Tôi không đánh lại cậu ta!”Cái gì?Lời vừa dứt, người nơi này lập tức náo động.Ban nãy Bàng chân nhân vừa lập lời thề son sắt sao. đột nhiên lại nhận thua rồi?Hơn nữa hai người ngay cả mặt còn chưa thấy, thế mà lại có thể đánh Bàng chân nhân hộc máu sao?Vậy thằng nhóc kia... Phải mạnh tới thế nào chứ?“Mau nhì màn hình nói:” Lúc này, gia chủ nhà họ Thường chỉ vào "Thằng nhóc kia đi tới! Bọn họ tới rồi!"Chỉ thấy trên màn hình, Diệp Lâm và Bạch Vi Vi nhẹ nhàng đi tới.

Chương 107: C107: Bọn họ tới rồi