“Tề Lạc, tan ca được rồi!” Chủ tiệm chỉ tay lên chiếc đồng hồ treo trên tường. “Ah, đợi cháu dọn dẹp mấy thứ này lại cái rồi về.” “Tề Lạc…” Chủ tiệm cầm một miếng bánh ga tô đã được gói kỹ: “Mấy ngày hôm nay nhờ cháu giúp mà cửa tiệm buôn bán tốt hẳn ra, ừ, hôm nay là đêm bình an, tặng cho cháu một món quà nhỏ, Merry Christmes!” “Chàng trai” ở trong bếp ló đầu ra ngượng ngùng cười: “Cám ơn ông chủ ~” ……… Khi rời khỏi cửa hàng bánh ngọt thì đã 8 giờ. Tề Lạc có chút lo lắng, không biết có kịp tới buổi party tối nay hay không, hơn nữa mình cũng đã hứa đi gặp bọn họ. “Chị Tề Lạc!” “Tiền bối!” (Chính xác, bạn học Tề Lạc xin thề: nàng là một nữ sinh, mặc dù ít ai tin tưởng) Chẳng biết lúc nào mà từ ngã tư đường xuất hiện một đám người dọa Tề Lạc nhảy cửng lên, nhìn kỹ lại, hóa ra là hậu bối trong trường. “Chị, Noel vui vẻ!” “Tiền bối, đây là bánh kem mà tự tay em làm!” … Sau nửa giờ thì đám người rốt cuộc cũng tản đi. Tề Lạc đứng một mình ở ngã tư đường nhìn đống lễ vật xếp thành núi. “Tần…
Chương 5: Nhớ lại lúc ‘quan hệ của chúng ta rất bình thường’
Bà Xã Của Tui Là Xã Hội ĐenTác giả: Bạch Mặc NgônTruyện Bách Hợp“Tề Lạc, tan ca được rồi!” Chủ tiệm chỉ tay lên chiếc đồng hồ treo trên tường. “Ah, đợi cháu dọn dẹp mấy thứ này lại cái rồi về.” “Tề Lạc…” Chủ tiệm cầm một miếng bánh ga tô đã được gói kỹ: “Mấy ngày hôm nay nhờ cháu giúp mà cửa tiệm buôn bán tốt hẳn ra, ừ, hôm nay là đêm bình an, tặng cho cháu một món quà nhỏ, Merry Christmes!” “Chàng trai” ở trong bếp ló đầu ra ngượng ngùng cười: “Cám ơn ông chủ ~” ……… Khi rời khỏi cửa hàng bánh ngọt thì đã 8 giờ. Tề Lạc có chút lo lắng, không biết có kịp tới buổi party tối nay hay không, hơn nữa mình cũng đã hứa đi gặp bọn họ. “Chị Tề Lạc!” “Tiền bối!” (Chính xác, bạn học Tề Lạc xin thề: nàng là một nữ sinh, mặc dù ít ai tin tưởng) Chẳng biết lúc nào mà từ ngã tư đường xuất hiện một đám người dọa Tề Lạc nhảy cửng lên, nhìn kỹ lại, hóa ra là hậu bối trong trường. “Chị, Noel vui vẻ!” “Tiền bối, đây là bánh kem mà tự tay em làm!” … Sau nửa giờ thì đám người rốt cuộc cũng tản đi. Tề Lạc đứng một mình ở ngã tư đường nhìn đống lễ vật xếp thành núi. “Tần… Mấy ngày tời, cuộc sống của hai người cùng một con mèo xem như hòa thuận.Dưới nụ cười nghiền ngẫm cùng ánh mắt không có lòng tốt của Âu Dương soái ca. Cuối cùng Tề Lạc cũng dùng xong cơm chiều, sau đó chạy nhanh trở về phòng.Đồng chí Tiểu Mạch ăn uống no say cũng nằm vỏng vẹo trên ghế sô pha, nhìn Tề Lạc mặt mày đỏ bừng.“Meow meow ~”Lần này Tề Lạc chẳng bị khơi dậy chút hứng thú nào.– Mẩu chuyện thứ nhất –“Âu Dương bá bá… này, cháu cùng Âu Dương Nam…” Giọng nói nhỏ như muỗi kêu.“A, thì ra là tiểu Lạc Lạc… có chuyện gì không… ui ui, chú đã nói bao nhiêu lần rồi, phải gọi là baba! Baba! Chúng ta không phải là người một nhà sao?”(rút ngắn năm ngàn chữ)“À, phải rồi, cháu tìm ta có chuyện gì?”“Này — không có gì…”Người nào đó ỉu xìu rời khỏi.– Mẫu chuyện thứ hai –“Âu Dương bá bá –” Chưa nói hết thì đã thấy mắt của Âu Dương Triết đã đầy nước mắt.Hắc tuyến =.=|||“Này, Âu Dương ba ba –”“Ừ ừ ừ!” Cái nhìn đầy nước mắt lập tức biến thành phấn khởi.“Cháu ấy, thực ra quan hệ giữa cháu với con gái bác không phải như tưởng tượng của bác!” Lấy hết dũng khí, thở ra một hơi thật dài, cuối cùng cũng nói được.Trầm mặc… trầm mặc… trầm mặc…“À? Thật hả thật hả! Tiểu Lạc Lạc, chẳng lẽ cháu đã đắc thủ?”Hết biết nói gì… hết biết nói gì… hết biết nói gì…Ai đó mặt mày ỉu xìu rời khỏi.– Mẫu chuyện ngắn thứ ba –“Âu Dương ba ba –” OK! Cách gọi không sai.“Cháu muốn nói với bác, quan hệ giữa cháu cùng Âu Dương Nam chỉ là quan hệ bình thường.” OK, hôm nay mình đã nói ra được.“A”— hử? Phản ứng bình thường vậy, có hơi khác thường nha…Tề Lạc buông đũa, nhìn thẳng vào soái ca đang ăn tôm hùm.“A” Cuối cùng cũng chịu mở miệng: “Lạc Lạc, cố gắng lên!”Ai đó mặt mày ỉu xìu rời khỏi.— Tuyệt vọng, tuyệt vọng. Hoàn toàn tuyệt vọng với Âu Dương baba.
Mấy ngày tời, cuộc sống của hai người cùng một con mèo xem như hòa thuận.
Dưới nụ cười nghiền ngẫm cùng ánh mắt không có lòng tốt của Âu Dương soái ca. Cuối cùng Tề Lạc cũng dùng xong cơm chiều, sau đó chạy nhanh trở về phòng.
Đồng chí Tiểu Mạch ăn uống no say cũng nằm vỏng vẹo trên ghế sô pha, nhìn Tề Lạc mặt mày đỏ bừng.
“Meow meow ~”
Lần này Tề Lạc chẳng bị khơi dậy chút hứng thú nào.
– Mẩu chuyện thứ nhất –
“Âu Dương bá bá… này, cháu cùng Âu Dương Nam…” Giọng nói nhỏ như muỗi kêu.
“A, thì ra là tiểu Lạc Lạc… có chuyện gì không… ui ui, chú đã nói bao nhiêu lần rồi, phải gọi là baba! Baba! Chúng ta không phải là người một nhà sao?”
(rút ngắn năm ngàn chữ)
“À, phải rồi, cháu tìm ta có chuyện gì?”
“Này — không có gì…”
Người nào đó ỉu xìu rời khỏi.
– Mẫu chuyện thứ hai –
“Âu Dương bá bá –” Chưa nói hết thì đã thấy mắt của Âu Dương Triết đã đầy nước mắt.
Hắc tuyến =.=|||
“Này, Âu Dương ba ba –”
“Ừ ừ ừ!” Cái nhìn đầy nước mắt lập tức biến thành phấn khởi.
“Cháu ấy, thực ra quan hệ giữa cháu với con gái bác không phải như tưởng tượng của bác!” Lấy hết dũng khí, thở ra một hơi thật dài, cuối cùng cũng nói được.
Trầm mặc… trầm mặc… trầm mặc…
“À? Thật hả thật hả! Tiểu Lạc Lạc, chẳng lẽ cháu đã đắc thủ?”
Hết biết nói gì… hết biết nói gì… hết biết nói gì…
Ai đó mặt mày ỉu xìu rời khỏi.
– Mẫu chuyện ngắn thứ ba –
“Âu Dương ba ba –” OK! Cách gọi không sai.
“Cháu muốn nói với bác, quan hệ giữa cháu cùng Âu Dương Nam chỉ là quan hệ bình thường.” OK, hôm nay mình đã nói ra được.
“A”
— hử? Phản ứng bình thường vậy, có hơi khác thường nha…
Tề Lạc buông đũa, nhìn thẳng vào soái ca đang ăn tôm hùm.
“A” Cuối cùng cũng chịu mở miệng: “Lạc Lạc, cố gắng lên!”
Ai đó mặt mày ỉu xìu rời khỏi.
— Tuyệt vọng, tuyệt vọng. Hoàn toàn tuyệt vọng với Âu Dương baba.
Bà Xã Của Tui Là Xã Hội ĐenTác giả: Bạch Mặc NgônTruyện Bách Hợp“Tề Lạc, tan ca được rồi!” Chủ tiệm chỉ tay lên chiếc đồng hồ treo trên tường. “Ah, đợi cháu dọn dẹp mấy thứ này lại cái rồi về.” “Tề Lạc…” Chủ tiệm cầm một miếng bánh ga tô đã được gói kỹ: “Mấy ngày hôm nay nhờ cháu giúp mà cửa tiệm buôn bán tốt hẳn ra, ừ, hôm nay là đêm bình an, tặng cho cháu một món quà nhỏ, Merry Christmes!” “Chàng trai” ở trong bếp ló đầu ra ngượng ngùng cười: “Cám ơn ông chủ ~” ……… Khi rời khỏi cửa hàng bánh ngọt thì đã 8 giờ. Tề Lạc có chút lo lắng, không biết có kịp tới buổi party tối nay hay không, hơn nữa mình cũng đã hứa đi gặp bọn họ. “Chị Tề Lạc!” “Tiền bối!” (Chính xác, bạn học Tề Lạc xin thề: nàng là một nữ sinh, mặc dù ít ai tin tưởng) Chẳng biết lúc nào mà từ ngã tư đường xuất hiện một đám người dọa Tề Lạc nhảy cửng lên, nhìn kỹ lại, hóa ra là hậu bối trong trường. “Chị, Noel vui vẻ!” “Tiền bối, đây là bánh kem mà tự tay em làm!” … Sau nửa giờ thì đám người rốt cuộc cũng tản đi. Tề Lạc đứng một mình ở ngã tư đường nhìn đống lễ vật xếp thành núi. “Tần… Mấy ngày tời, cuộc sống của hai người cùng một con mèo xem như hòa thuận.Dưới nụ cười nghiền ngẫm cùng ánh mắt không có lòng tốt của Âu Dương soái ca. Cuối cùng Tề Lạc cũng dùng xong cơm chiều, sau đó chạy nhanh trở về phòng.Đồng chí Tiểu Mạch ăn uống no say cũng nằm vỏng vẹo trên ghế sô pha, nhìn Tề Lạc mặt mày đỏ bừng.“Meow meow ~”Lần này Tề Lạc chẳng bị khơi dậy chút hứng thú nào.– Mẩu chuyện thứ nhất –“Âu Dương bá bá… này, cháu cùng Âu Dương Nam…” Giọng nói nhỏ như muỗi kêu.“A, thì ra là tiểu Lạc Lạc… có chuyện gì không… ui ui, chú đã nói bao nhiêu lần rồi, phải gọi là baba! Baba! Chúng ta không phải là người một nhà sao?”(rút ngắn năm ngàn chữ)“À, phải rồi, cháu tìm ta có chuyện gì?”“Này — không có gì…”Người nào đó ỉu xìu rời khỏi.– Mẫu chuyện thứ hai –“Âu Dương bá bá –” Chưa nói hết thì đã thấy mắt của Âu Dương Triết đã đầy nước mắt.Hắc tuyến =.=|||“Này, Âu Dương ba ba –”“Ừ ừ ừ!” Cái nhìn đầy nước mắt lập tức biến thành phấn khởi.“Cháu ấy, thực ra quan hệ giữa cháu với con gái bác không phải như tưởng tượng của bác!” Lấy hết dũng khí, thở ra một hơi thật dài, cuối cùng cũng nói được.Trầm mặc… trầm mặc… trầm mặc…“À? Thật hả thật hả! Tiểu Lạc Lạc, chẳng lẽ cháu đã đắc thủ?”Hết biết nói gì… hết biết nói gì… hết biết nói gì…Ai đó mặt mày ỉu xìu rời khỏi.– Mẫu chuyện ngắn thứ ba –“Âu Dương ba ba –” OK! Cách gọi không sai.“Cháu muốn nói với bác, quan hệ giữa cháu cùng Âu Dương Nam chỉ là quan hệ bình thường.” OK, hôm nay mình đã nói ra được.“A”— hử? Phản ứng bình thường vậy, có hơi khác thường nha…Tề Lạc buông đũa, nhìn thẳng vào soái ca đang ăn tôm hùm.“A” Cuối cùng cũng chịu mở miệng: “Lạc Lạc, cố gắng lên!”Ai đó mặt mày ỉu xìu rời khỏi.— Tuyệt vọng, tuyệt vọng. Hoàn toàn tuyệt vọng với Âu Dương baba.