Tác giả:

Đại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được…

Chương 237: C237: Anh ta là ai vậy

Cuồng Long Vượt NgụcTác giả: Phúc VươngTruyện Đô ThịĐại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được… Lúc hai nhà họ Chu và Bạch đang xung đột, chỉ chạm một cái là lao vào đánh nhau ngay, thì bên ngoài đột nhiên có người quát lớn một tiếng, tách đám người ra, đi vào ngăn cản.“Anh ta là ai vậy? Dám nhúng tay vào chuyện nhà họ Chu? To gan thật đấy!"“Suyt, nói nhỏ một chút! Anh biết anh ta là ai không? Anh ta chính là con trai của phủ doãn phủ Thuận Thiên!”“Hóa ra anh ta chính là Hoa nha nội, Hoa Quốc Đống, một trong bốn thiếu của Yến Kinh!”Khi biết thân phận của người đến, mọi người sôi nổi im lặng. Đúng vậy, người đến chính là Hoa Quốc Đống.Hoa Quốc Đống không coi ai ra gì đi thẳng lên trước, đám người sôi nổi nhường đường cho anh ta.“Hóa ra là Hoa nha nội, ngại quá, không kịp tiếp đón từ xa!”Chu Chính Hào thấy anh ta thì không dám thất lễ, vứt hết mọi vẻ kiêu ngạo mới vừa rồi, vội vàng đi lên ôm quyền làm lễ.Hoa Quốc Đống nói: “Tôi nhận lệnh đi điều tra trận hỏa hoạn tối hôm qua. Trước khi tôi điều tra rõ ràng, ai cũng không được phép hành động thiếu suy nghĩ:Hoa Quốc Đống đang nói thật. Anh ta đúng là nhận lệnh đi điều tra. Anh ta chỉ là không ngờ chuyện này lại dính dáng đến Diệp Lâm.Nghe vậy, Chu Chính Hào mặt mày khổ sở chỉ vào đám người Diệp Lâm, tức giận nói: “Xin Hoa nha nội điều tra rõ! Xin phủ Thuận Thiên trả lại công lý cho nhà họ Chu tôi!”“Đám người kia dùng yêu pháp phong thủy hại con tôi mơ màng tự mình đốt lửa!”“Nhất định phải trừng trị đám hung thủ kia!”Hoa Quốc Đống cười lạnh, nói: “Chu Chính Hào, ông đừng mê hoặc dư luận, trên đời này làm gì có yêu pháp?”“Bên cạnh ông kìa, đang có một vị đại sư phong thủy đứng đấy thôi! Sao ông lại đi chỉ trích ngược lại người ta là dùng phong thủy hại nhà ông?”Thấy vậy, Tê Phong Bình vội vàng đi lên nói: “Tôi là chuyên gia giới phong thủy. Tôi có thể làm chứng, thiếu gia nhà họ Chu trúng Ngũ Quỷ Hung Sát trong phong thủy nên mới chết trong đám cháy.”“Hung thủ sau màn ở trong đám người đối diện kia!”Hoa Quốc Đống nhìn thoáng qua Diệp Lâm, thầm nghĩ chuyện này có tám phần là liên quan đến Diệp tiên sinh.“Ông nói hung thủ ở đối diện thì chính là ở đối diện hả?” Hoa Quốc Đống hỏi ngược lại: “Ông hiểu nhiều như thế, tôi còn cho rằng ông chính là hung thủ nữa đấy!”“Ơ kìa...” Tê Phong Bình nghẹn lời, đối mặt với cách nói ngang ngược của Hoa Quốc Đống, ông ta không biết phải trả lời thế nào.“Hoa nha nội!”Chu Chính Hào nghiêm mặt nói: “Cậu có ý gì vậy? Vì sao cậu cứ nói thay cho đối phương thế? Chẳng lẽ cứ để con trai tôi chết oan như vậy sao?”Chu Chính Hào không ngốc, tất nhiên có thể nhìn ra được Hoa Quốc. Đống đang bảo vệ đối phương, không cùng phe với mình.Ông ta thật sự không hiểu, nhà họ Bạch chỉ mới phát thôi mà, vì sao Hoa Quốc Đống lại giữ gìn lợi ích của nhà họ Bạch như vậy chứ?“Chúng tôi sẽ không để người chết oan!” Hoa Quốc Đống nghiêm túc đáp: “Nhưng chúng tôi cũng sẽ không tùy tiện vu oan người khác!”“Tóm lại, có tôi ở đây, nhà họ Chu các ông không được làm bậy. Nếu ai dám gây chuyện thì chính là ngăn cản phá án, bắt đi hết tất cả.”Hoa Quốc Đống gần như nói rõ lập trường của mình là đứng bên phe nhà họ Bạch.Vì vậy, Chu Chính Hào tức giận mà không dám nói gì, tất nhiên cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.Cho dù ông ta ra lệnh cho cấp dưới đi đập phá công ty nhà họ Bạch, thì chắc là cũng không ai dám đi.Không phải Chu Chính Hào sợ Hoa Quốc Đống, Chu Chính Hào chỉ là sợ cha của Hoa Quốc Đống thôi.

Lúc hai nhà họ Chu và Bạch đang xung đột, chỉ chạm một cái là lao vào đánh nhau ngay, thì bên ngoài đột nhiên có người quát lớn một tiếng, tách đám người ra, đi vào ngăn cản.

“Anh ta là ai vậy? Dám nhúng tay vào chuyện nhà họ Chu? To gan thật đấy!"

“Suyt, nói nhỏ một chút! Anh biết anh ta là ai không? Anh ta chính là con trai của phủ doãn phủ Thuận Thiên!”

“Hóa ra anh ta chính là Hoa nha nội, Hoa Quốc Đống, một trong bốn thiếu của Yến Kinh!”

Khi biết thân phận của người đến, mọi người sôi nổi im lặng. Đúng vậy, người đến chính là Hoa Quốc Đống.

Hoa Quốc Đống không coi ai ra gì đi thẳng lên trước, đám người sôi nổi nhường đường cho anh ta.

“Hóa ra là Hoa nha nội, ngại quá, không kịp tiếp đón từ xa!”

Chu Chính Hào thấy anh ta thì không dám thất lễ, vứt hết mọi vẻ kiêu ngạo mới vừa rồi, vội vàng đi lên ôm quyền làm lễ.

Hoa Quốc Đống nói: “Tôi nhận lệnh đi điều tra trận hỏa hoạn tối hôm qua. Trước khi tôi điều tra rõ ràng, ai cũng không được phép hành động thiếu suy nghĩ:

Hoa Quốc Đống đang nói thật. Anh ta đúng là nhận lệnh đi điều tra. Anh ta chỉ là không ngờ chuyện này lại dính dáng đến Diệp Lâm.

Nghe vậy, Chu Chính Hào mặt mày khổ sở chỉ vào đám người Diệp Lâm, tức giận nói: “Xin Hoa nha nội điều tra rõ! Xin phủ Thuận Thiên trả lại công lý cho nhà họ Chu tôi!”

“Đám người kia dùng yêu pháp phong thủy hại con tôi mơ màng tự mình đốt lửa!”

“Nhất định phải trừng trị đám hung thủ kia!”

Hoa Quốc Đống cười lạnh, nói: “Chu Chính Hào, ông đừng mê hoặc dư luận, trên đời này làm gì có yêu pháp?”

“Bên cạnh ông kìa, đang có một vị đại sư phong thủy đứng đấy thôi! Sao ông lại đi chỉ trích ngược lại người ta là dùng phong thủy hại nhà ông?”

Thấy vậy, Tê Phong Bình vội vàng đi lên nói: “Tôi là chuyên gia giới phong thủy. Tôi có thể làm chứng, thiếu gia nhà họ Chu trúng Ngũ Quỷ Hung Sát trong phong thủy nên mới chết trong đám cháy.”

“Hung thủ sau màn ở trong đám người đối diện kia!”

Hoa Quốc Đống nhìn thoáng qua Diệp Lâm, thầm nghĩ chuyện này có tám phần là liên quan đến Diệp tiên sinh.

“Ông nói hung thủ ở đối diện thì chính là ở đối diện hả?” Hoa Quốc Đống hỏi ngược lại: “Ông hiểu nhiều như thế, tôi còn cho rằng ông chính là hung thủ nữa đấy!”

“Ơ kìa...” Tê Phong Bình nghẹn lời, đối mặt với cách nói ngang ngược của Hoa Quốc Đống, ông ta không biết phải trả lời thế nào.

“Hoa nha nội!”

Chu Chính Hào nghiêm mặt nói: “Cậu có ý gì vậy? Vì sao cậu cứ nói thay cho đối phương thế? Chẳng lẽ cứ để con trai tôi chết oan như vậy sao?”

Chu Chính Hào không ngốc, tất nhiên có thể nhìn ra được Hoa Quốc. Đống đang bảo vệ đối phương, không cùng phe với mình.

Ông ta thật sự không hiểu, nhà họ Bạch chỉ mới phát thôi mà, vì sao Hoa Quốc Đống lại giữ gìn lợi ích của nhà họ Bạch như vậy chứ?

“Chúng tôi sẽ không để người chết oan!” Hoa Quốc Đống nghiêm túc đáp: “Nhưng chúng tôi cũng sẽ không tùy tiện vu oan người khác!”

“Tóm lại, có tôi ở đây, nhà họ Chu các ông không được làm bậy. Nếu ai dám gây chuyện thì chính là ngăn cản phá án, bắt đi hết tất cả.”

Hoa Quốc Đống gần như nói rõ lập trường của mình là đứng bên phe nhà họ Bạch.

Vì vậy, Chu Chính Hào tức giận mà không dám nói gì, tất nhiên cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Cho dù ông ta ra lệnh cho cấp dưới đi đập phá công ty nhà họ Bạch, thì chắc là cũng không ai dám đi.

Không phải Chu Chính Hào sợ Hoa Quốc Đống, Chu Chính Hào chỉ là sợ cha của Hoa Quốc Đống thôi.

Cuồng Long Vượt NgụcTác giả: Phúc VươngTruyện Đô ThịĐại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được… Lúc hai nhà họ Chu và Bạch đang xung đột, chỉ chạm một cái là lao vào đánh nhau ngay, thì bên ngoài đột nhiên có người quát lớn một tiếng, tách đám người ra, đi vào ngăn cản.“Anh ta là ai vậy? Dám nhúng tay vào chuyện nhà họ Chu? To gan thật đấy!"“Suyt, nói nhỏ một chút! Anh biết anh ta là ai không? Anh ta chính là con trai của phủ doãn phủ Thuận Thiên!”“Hóa ra anh ta chính là Hoa nha nội, Hoa Quốc Đống, một trong bốn thiếu của Yến Kinh!”Khi biết thân phận của người đến, mọi người sôi nổi im lặng. Đúng vậy, người đến chính là Hoa Quốc Đống.Hoa Quốc Đống không coi ai ra gì đi thẳng lên trước, đám người sôi nổi nhường đường cho anh ta.“Hóa ra là Hoa nha nội, ngại quá, không kịp tiếp đón từ xa!”Chu Chính Hào thấy anh ta thì không dám thất lễ, vứt hết mọi vẻ kiêu ngạo mới vừa rồi, vội vàng đi lên ôm quyền làm lễ.Hoa Quốc Đống nói: “Tôi nhận lệnh đi điều tra trận hỏa hoạn tối hôm qua. Trước khi tôi điều tra rõ ràng, ai cũng không được phép hành động thiếu suy nghĩ:Hoa Quốc Đống đang nói thật. Anh ta đúng là nhận lệnh đi điều tra. Anh ta chỉ là không ngờ chuyện này lại dính dáng đến Diệp Lâm.Nghe vậy, Chu Chính Hào mặt mày khổ sở chỉ vào đám người Diệp Lâm, tức giận nói: “Xin Hoa nha nội điều tra rõ! Xin phủ Thuận Thiên trả lại công lý cho nhà họ Chu tôi!”“Đám người kia dùng yêu pháp phong thủy hại con tôi mơ màng tự mình đốt lửa!”“Nhất định phải trừng trị đám hung thủ kia!”Hoa Quốc Đống cười lạnh, nói: “Chu Chính Hào, ông đừng mê hoặc dư luận, trên đời này làm gì có yêu pháp?”“Bên cạnh ông kìa, đang có một vị đại sư phong thủy đứng đấy thôi! Sao ông lại đi chỉ trích ngược lại người ta là dùng phong thủy hại nhà ông?”Thấy vậy, Tê Phong Bình vội vàng đi lên nói: “Tôi là chuyên gia giới phong thủy. Tôi có thể làm chứng, thiếu gia nhà họ Chu trúng Ngũ Quỷ Hung Sát trong phong thủy nên mới chết trong đám cháy.”“Hung thủ sau màn ở trong đám người đối diện kia!”Hoa Quốc Đống nhìn thoáng qua Diệp Lâm, thầm nghĩ chuyện này có tám phần là liên quan đến Diệp tiên sinh.“Ông nói hung thủ ở đối diện thì chính là ở đối diện hả?” Hoa Quốc Đống hỏi ngược lại: “Ông hiểu nhiều như thế, tôi còn cho rằng ông chính là hung thủ nữa đấy!”“Ơ kìa...” Tê Phong Bình nghẹn lời, đối mặt với cách nói ngang ngược của Hoa Quốc Đống, ông ta không biết phải trả lời thế nào.“Hoa nha nội!”Chu Chính Hào nghiêm mặt nói: “Cậu có ý gì vậy? Vì sao cậu cứ nói thay cho đối phương thế? Chẳng lẽ cứ để con trai tôi chết oan như vậy sao?”Chu Chính Hào không ngốc, tất nhiên có thể nhìn ra được Hoa Quốc. Đống đang bảo vệ đối phương, không cùng phe với mình.Ông ta thật sự không hiểu, nhà họ Bạch chỉ mới phát thôi mà, vì sao Hoa Quốc Đống lại giữ gìn lợi ích của nhà họ Bạch như vậy chứ?“Chúng tôi sẽ không để người chết oan!” Hoa Quốc Đống nghiêm túc đáp: “Nhưng chúng tôi cũng sẽ không tùy tiện vu oan người khác!”“Tóm lại, có tôi ở đây, nhà họ Chu các ông không được làm bậy. Nếu ai dám gây chuyện thì chính là ngăn cản phá án, bắt đi hết tất cả.”Hoa Quốc Đống gần như nói rõ lập trường của mình là đứng bên phe nhà họ Bạch.Vì vậy, Chu Chính Hào tức giận mà không dám nói gì, tất nhiên cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.Cho dù ông ta ra lệnh cho cấp dưới đi đập phá công ty nhà họ Bạch, thì chắc là cũng không ai dám đi.Không phải Chu Chính Hào sợ Hoa Quốc Đống, Chu Chính Hào chỉ là sợ cha của Hoa Quốc Đống thôi.

Chương 237: C237: Anh ta là ai vậy