- Trần Phương Bảo Ngọc: 16 tuổi, là con của một tập đoàn LS nổi tiếng,xinh đẹp, học giỏi. Làn da trắng sữa, đôi mắt to màu nâu. Mái tóc màu xanh lam đặt biệt.Là thủ lĩnh nhóm Black Moon. Tính tình dễ thương,lém lỉnh. - Nguyễn Thiên Phong:16 tuổi, là con của tập đoàn lớn N.Pnhất thế giới. Học giỏi, đẹp trai,lạnh lùng khi có người làm gì nó. Còn khi vơsi nó thì bình thường.Là bạn than của nó. Là hotboy nổi tiếng của trường Marie Curie. Là thủ lĩnh nhóm Death. - Hạ Kiều Ân:16 tuổi là con của tập đoàn KJ chỉ đứng 50 thế giới. Học dở, không xinh đẹp cho lắm,chủ yếu nhờ son phấn. Luôn nghĩ mình là bạn gái của hắn, thủ lĩnh nhóm Hoa hồng đen. - Hạ Thiên Kim: 16 tuổi, là bạn than của nó, phó thủ lĩnh nhóm Black Moon. Nhà giàu,học giỏi,xinh đẹp,luôn tươi cười. - Lê Minh Tuấn: 16 tuổi, nhà giàu,học giỏi,ham chơi. Đẹp trai.
Chương 21
Đôi Vk&Ck 16 Tuổi (Đôi Vợ Chồng 16 Tuổi)Tác giả: Pu_snow- Trần Phương Bảo Ngọc: 16 tuổi, là con của một tập đoàn LS nổi tiếng,xinh đẹp, học giỏi. Làn da trắng sữa, đôi mắt to màu nâu. Mái tóc màu xanh lam đặt biệt.Là thủ lĩnh nhóm Black Moon. Tính tình dễ thương,lém lỉnh. - Nguyễn Thiên Phong:16 tuổi, là con của tập đoàn lớn N.Pnhất thế giới. Học giỏi, đẹp trai,lạnh lùng khi có người làm gì nó. Còn khi vơsi nó thì bình thường.Là bạn than của nó. Là hotboy nổi tiếng của trường Marie Curie. Là thủ lĩnh nhóm Death. - Hạ Kiều Ân:16 tuổi là con của tập đoàn KJ chỉ đứng 50 thế giới. Học dở, không xinh đẹp cho lắm,chủ yếu nhờ son phấn. Luôn nghĩ mình là bạn gái của hắn, thủ lĩnh nhóm Hoa hồng đen. - Hạ Thiên Kim: 16 tuổi, là bạn than của nó, phó thủ lĩnh nhóm Black Moon. Nhà giàu,học giỏi,xinh đẹp,luôn tươi cười. - Lê Minh Tuấn: 16 tuổi, nhà giàu,học giỏi,ham chơi. Đẹp trai. PART 21Part này minh dành riêng cho hai bạn đã luôn vote cho mình trong các Part trước.Tên hai bạn này cuối Part minh sẽghi.Và đồng thời cũng cảm ơn các bạn đã view và vote cho mình.Ủng hộ mình nhiều hơn nữa để mình có động lực viếttiếp nhe.ヾ(@⌒ー⌒@)ノLúc hắn nhìn qua nó, nó lấy tay che miệng để ngăn những tiếng nấc, đôi mắt nó nhạt nhoè nước mắt đỏ hoe,miệng kongừng phát ra tiếng nấc.Nó chạy đi, trời bỗng đổ mưa nhưng nó vẫn cứ chạy đôi chân ko ngừng nghỉ để nước mắt cứtheo nước mưa mà rơi xuống đất.Tới khi ko còn sức nữa nó ngồi bệt xuống đất, nước mắt hoà với nước mưa mặn chát.Tiếng khóc của nó vang lên đến não lòng:– Hức…Hu Hu.hức hức.TẠI SAO ÔNG TRỜI ĐỐI XỬ VỚI CON NHƯ VẬY CHỨ? Hưsc hức” Em đã quá ngu ngốcĐúng ko Anh?Cứ tưởng rằng sẽ yêu và được yêuNhưng đâu biết rằngMình chỉ là người thay thế cho một bóng người xưaTrong lòng anhCứ tưởng rằng anh sẽ yêu emNên đã đem lòng yêu anh hai lầnĐể đau khổ hai lầnNhưng vẫn ko chịu buông tay mà cưs mong rằngMột ngày nào đó hai ta sẽ sống hạnh phúcChắc có lẽ em sẽ buông tay thôiEm sẽ ra đi để anh được hạnh phúcChúc anh hạnh phúcNGƯỜI MÀ EM MÃI MÃI YÊU CHO ĐẾN NGÀN NĂM SAU”Nó ngồi co ro và khóc một mình, đến khi nước mắt đã cạn kho trời đã xẩm tối.Nhìn quanh nó ko biết đây là nơi nàonữa nó bắt đầu cảm thấy sợ hãi.Ngồi sát vào thân cây, nó bất giác gọi tên hắn:– Phong ơi, Phong làm ơn đến đây đi cứu cứu tôi với.Nhớ lại những ngày tháng qua được ở bên hắn, cùng hắn đi học, cùng hắn đi chơi, phá hắn, được hắn quan tâm và chechở,bảo vệ nó nhớ lắm.Bây giờ nó muốn được ôm hắn, được dựa vào bờ vai ấy.Bờ vai làm nó thấy an toàn làm nóthấy an tâm, được dựa vào tấm lưng to lớn được …được nắm bafn tay rộng và to lớn, nó nó rất ấm áp nữa.Bây giờ saonó cảm thấy nó muốn nhiều quá nó muốn hắn chỉ là của riêng nó.” Tại sao khi ở bên anhEm ko trân trọng khoảng thời gian đó chứĐến khi một mình em mới biết mình cần anhĐến khi ko còn được dựa vào bờ vai, vào tấm lưng ấyEm mới biết mình cần ở bên anh biết nhường nàoXin lỗi anh vì đã làm anh phải lo lắngSuốt thời gian quaXin lỗi anh vì là người thứ ba đã chen vào tình cảm của anhXin lỗi vì đã ko rời xa anh sơsm hơnXin lỗi, xin lỗi anh”Hai bạn mình dành riêng Chap này là pe_anh_ và bạn thao1997
PART 21Part này minh dành riêng cho hai bạn đã luôn vote cho mình trong các Part trước.
Tên hai bạn này cuối Part minh sẽghi.
Và đồng thời cũng cảm ơn các bạn đã view và vote cho mình.
Ủng hộ mình nhiều hơn nữa để mình có động lực viếttiếp nhe.
ヾ(@⌒ー⌒@)ノLúc hắn nhìn qua nó, nó lấy tay che miệng để ngăn những tiếng nấc, đôi mắt nó nhạt nhoè nước mắt đỏ hoe,miệng kongừng phát ra tiếng nấc.
Nó chạy đi, trời bỗng đổ mưa nhưng nó vẫn cứ chạy đôi chân ko ngừng nghỉ để nước mắt cứtheo nước mưa mà rơi xuống đất.
Tới khi ko còn sức nữa nó ngồi bệt xuống đất, nước mắt hoà với nước mưa mặn chát.
Tiếng khóc của nó vang lên đến não lòng:– Hức…Hu Hu.
hức hức.
TẠI SAO ÔNG TRỜI ĐỐI XỬ VỚI CON NHƯ VẬY CHỨ? Hưsc hức” Em đã quá ngu ngốcĐúng ko Anh?Cứ tưởng rằng sẽ yêu và được yêuNhưng đâu biết rằngMình chỉ là người thay thế cho một bóng người xưaTrong lòng anhCứ tưởng rằng anh sẽ yêu emNên đã đem lòng yêu anh hai lầnĐể đau khổ hai lầnNhưng vẫn ko chịu buông tay mà cưs mong rằngMột ngày nào đó hai ta sẽ sống hạnh phúcChắc có lẽ em sẽ buông tay thôiEm sẽ ra đi để anh được hạnh phúcChúc anh hạnh phúcNGƯỜI MÀ EM MÃI MÃI YÊU CHO ĐẾN NGÀN NĂM SAU”Nó ngồi co ro và khóc một mình, đến khi nước mắt đã cạn kho trời đã xẩm tối.
Nhìn quanh nó ko biết đây là nơi nàonữa nó bắt đầu cảm thấy sợ hãi.
Ngồi sát vào thân cây, nó bất giác gọi tên hắn:– Phong ơi, Phong làm ơn đến đây đi cứu cứu tôi với.
Nhớ lại những ngày tháng qua được ở bên hắn, cùng hắn đi học, cùng hắn đi chơi, phá hắn, được hắn quan tâm và chechở,bảo vệ nó nhớ lắm.
Bây giờ nó muốn được ôm hắn, được dựa vào bờ vai ấy.
Bờ vai làm nó thấy an toàn làm nóthấy an tâm, được dựa vào tấm lưng to lớn được …được nắm bafn tay rộng và to lớn, nó nó rất ấm áp nữa.
Bây giờ saonó cảm thấy nó muốn nhiều quá nó muốn hắn chỉ là của riêng nó.
” Tại sao khi ở bên anhEm ko trân trọng khoảng thời gian đó chứĐến khi một mình em mới biết mình cần anhĐến khi ko còn được dựa vào bờ vai, vào tấm lưng ấyEm mới biết mình cần ở bên anh biết nhường nàoXin lỗi anh vì đã làm anh phải lo lắngSuốt thời gian quaXin lỗi anh vì là người thứ ba đã chen vào tình cảm của anhXin lỗi vì đã ko rời xa anh sơsm hơnXin lỗi, xin lỗi anh”Hai bạn mình dành riêng Chap này là pe_anh_ và bạn thao1997
Đôi Vk&Ck 16 Tuổi (Đôi Vợ Chồng 16 Tuổi)Tác giả: Pu_snow- Trần Phương Bảo Ngọc: 16 tuổi, là con của một tập đoàn LS nổi tiếng,xinh đẹp, học giỏi. Làn da trắng sữa, đôi mắt to màu nâu. Mái tóc màu xanh lam đặt biệt.Là thủ lĩnh nhóm Black Moon. Tính tình dễ thương,lém lỉnh. - Nguyễn Thiên Phong:16 tuổi, là con của tập đoàn lớn N.Pnhất thế giới. Học giỏi, đẹp trai,lạnh lùng khi có người làm gì nó. Còn khi vơsi nó thì bình thường.Là bạn than của nó. Là hotboy nổi tiếng của trường Marie Curie. Là thủ lĩnh nhóm Death. - Hạ Kiều Ân:16 tuổi là con của tập đoàn KJ chỉ đứng 50 thế giới. Học dở, không xinh đẹp cho lắm,chủ yếu nhờ son phấn. Luôn nghĩ mình là bạn gái của hắn, thủ lĩnh nhóm Hoa hồng đen. - Hạ Thiên Kim: 16 tuổi, là bạn than của nó, phó thủ lĩnh nhóm Black Moon. Nhà giàu,học giỏi,xinh đẹp,luôn tươi cười. - Lê Minh Tuấn: 16 tuổi, nhà giàu,học giỏi,ham chơi. Đẹp trai. PART 21Part này minh dành riêng cho hai bạn đã luôn vote cho mình trong các Part trước.Tên hai bạn này cuối Part minh sẽghi.Và đồng thời cũng cảm ơn các bạn đã view và vote cho mình.Ủng hộ mình nhiều hơn nữa để mình có động lực viếttiếp nhe.ヾ(@⌒ー⌒@)ノLúc hắn nhìn qua nó, nó lấy tay che miệng để ngăn những tiếng nấc, đôi mắt nó nhạt nhoè nước mắt đỏ hoe,miệng kongừng phát ra tiếng nấc.Nó chạy đi, trời bỗng đổ mưa nhưng nó vẫn cứ chạy đôi chân ko ngừng nghỉ để nước mắt cứtheo nước mưa mà rơi xuống đất.Tới khi ko còn sức nữa nó ngồi bệt xuống đất, nước mắt hoà với nước mưa mặn chát.Tiếng khóc của nó vang lên đến não lòng:– Hức…Hu Hu.hức hức.TẠI SAO ÔNG TRỜI ĐỐI XỬ VỚI CON NHƯ VẬY CHỨ? Hưsc hức” Em đã quá ngu ngốcĐúng ko Anh?Cứ tưởng rằng sẽ yêu và được yêuNhưng đâu biết rằngMình chỉ là người thay thế cho một bóng người xưaTrong lòng anhCứ tưởng rằng anh sẽ yêu emNên đã đem lòng yêu anh hai lầnĐể đau khổ hai lầnNhưng vẫn ko chịu buông tay mà cưs mong rằngMột ngày nào đó hai ta sẽ sống hạnh phúcChắc có lẽ em sẽ buông tay thôiEm sẽ ra đi để anh được hạnh phúcChúc anh hạnh phúcNGƯỜI MÀ EM MÃI MÃI YÊU CHO ĐẾN NGÀN NĂM SAU”Nó ngồi co ro và khóc một mình, đến khi nước mắt đã cạn kho trời đã xẩm tối.Nhìn quanh nó ko biết đây là nơi nàonữa nó bắt đầu cảm thấy sợ hãi.Ngồi sát vào thân cây, nó bất giác gọi tên hắn:– Phong ơi, Phong làm ơn đến đây đi cứu cứu tôi với.Nhớ lại những ngày tháng qua được ở bên hắn, cùng hắn đi học, cùng hắn đi chơi, phá hắn, được hắn quan tâm và chechở,bảo vệ nó nhớ lắm.Bây giờ nó muốn được ôm hắn, được dựa vào bờ vai ấy.Bờ vai làm nó thấy an toàn làm nóthấy an tâm, được dựa vào tấm lưng to lớn được …được nắm bafn tay rộng và to lớn, nó nó rất ấm áp nữa.Bây giờ saonó cảm thấy nó muốn nhiều quá nó muốn hắn chỉ là của riêng nó.” Tại sao khi ở bên anhEm ko trân trọng khoảng thời gian đó chứĐến khi một mình em mới biết mình cần anhĐến khi ko còn được dựa vào bờ vai, vào tấm lưng ấyEm mới biết mình cần ở bên anh biết nhường nàoXin lỗi anh vì đã làm anh phải lo lắngSuốt thời gian quaXin lỗi anh vì là người thứ ba đã chen vào tình cảm của anhXin lỗi vì đã ko rời xa anh sơsm hơnXin lỗi, xin lỗi anh”Hai bạn mình dành riêng Chap này là pe_anh_ và bạn thao1997