Tác giả:

Đại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được…

Chương 345: C345: Sao cha lại tới đây

Cuồng Long Vượt NgụcTác giả: Phúc VươngTruyện Đô ThịĐại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được… Khoảnh khắc Chu Chính Hào nổi điên lao lên liều mạng...“Đủ rồi!"Lúc này, bên ngoài đám người truyền đến một giọng nói uy nghiêm.“Con thấy chưa đủ mất mặt hả? Còn không mau cút về cho cha?”Mọi người nghe vậy đều sôi nổi quay đầu lại nhìn, thì thấy một ông cụ mặc tây. trang, cả người nghiêm nghị, mặt mày lạnh lếo, giọng nói như chuông đồng, đứng ngay cửa tòa nhà nhà họ Chu.“Cha?”Chu Chính Hào thấy ông ta thì cũng giật mình.“Sao cha lại tới đây?”Nhìn thấy cha mình, Chu Chính Hào đột nhiên cảm thấy sợ hãi, rồi nhanh chóng khôi phục bình tĩnh từ trong cơn thất thố và điên cuồng lúc nãy.“Hừi” Chu Di Kiên hừ lạnh một tiếng: “Nếu cha không tới thì công ty bị con làm sụp đổ luôn rồi!”Đám nhân viên tập đoàn Chu Thị nhìn ra thì thấy là lão chủ tịch đến. Cục diện vốn dĩ có chút hỗn loạn lập tức ổn định lại.Rốt cuộc thì ở trong nhận thức của đa số nhân viên, lão chủ tịch giống như là trụ cột khiến người ta tin cậy.Hiện giờ mọi thứ hỗn loạn, sự xuất hiện kịp thời của lão chủ tịch có tác dụng ổn định nhân tâm.“Còn không mau quay lại?” Chu Di Kiên lại quát lớn một câu, gọi con trai trở về. Chu Chính Hào không dám nhiều lời, ủ rũ quay trở về.Cuối cùng, Chu Di Kiên lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Lâm, nói: “Nhãi ranh họ Diệp, đúng là lợi hại mà!”Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì ai có thể tin nổi một thằng nhóc mới vừa ra tù lại có thể buộc nhà họ Chu bọn họ lên bước đường cùng?Sau khi nói xong, Chu Di Kiên ra lệnh cho tất cả nhân viên đi làm việc, mọi thứ đều khôi phục bình thường.“Ông ta là ai vậy?” Diệp Lâm tò mò hỏi.“Là lão chủ tịch nhà họ Chu.” Bạch Vi Vi giới thiệu một cách đơn giản: “Chu Di Kiên - cha của Chu Chính Hào. Nhà họ Chu xem như là một tay ông ta chế tạo thành, hiện nay đã rút về phía sau, rất ít khi đến công ty.”“Xem ra phiền phức đợt này của nhà họ Chu đã tới tai lão chủ tịch!”Nghe vậy, Diệp Lâm không chút để ý gật đầu.Dù sao thì nhà họ Chu suy bại đã là chuyện ván đóng thuyền. Đừng nói là lão chủ tịch quay lại, cho dù là lão tổ tông sống lại, thì cũng không thể nào thay đổi được.“Cha!”

Khoảnh khắc Chu Chính Hào nổi điên lao lên liều mạng...

“Đủ rồi!"

Lúc này, bên ngoài đám người truyền đến một giọng nói uy nghiêm.

“Con thấy chưa đủ mất mặt hả? Còn không mau cút về cho cha?”

Mọi người nghe vậy đều sôi nổi quay đầu lại nhìn, thì thấy một ông cụ mặc tây. trang, cả người nghiêm nghị, mặt mày lạnh lếo, giọng nói như chuông đồng, đứng ngay cửa tòa nhà nhà họ Chu.

“Cha?”

Chu Chính Hào thấy ông ta thì cũng giật mình.

“Sao cha lại tới đây?”

Nhìn thấy cha mình, Chu Chính Hào đột nhiên cảm thấy sợ hãi, rồi nhanh chóng khôi phục bình tĩnh từ trong cơn thất thố và điên cuồng lúc nãy.

“Hừi” Chu Di Kiên hừ lạnh một tiếng: “Nếu cha không tới thì công ty bị con làm sụp đổ luôn rồi!”

Đám nhân viên tập đoàn Chu Thị nhìn ra thì thấy là lão chủ tịch đến. Cục diện vốn dĩ có chút hỗn loạn lập tức ổn định lại.

Rốt cuộc thì ở trong nhận thức của đa số nhân viên, lão chủ tịch giống như là trụ cột khiến người ta tin cậy.

Hiện giờ mọi thứ hỗn loạn, sự xuất hiện kịp thời của lão chủ tịch có tác dụng ổn định nhân tâm.

“Còn không mau quay lại?” Chu Di Kiên lại quát lớn một câu, gọi con trai trở về. Chu Chính Hào không dám nhiều lời, ủ rũ quay trở về.

Cuối cùng, Chu Di Kiên lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Lâm, nói: “Nhãi ranh họ Diệp, đúng là lợi hại mà!”

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì ai có thể tin nổi một thằng nhóc mới vừa ra tù lại có thể buộc nhà họ Chu bọn họ lên bước đường cùng?

Sau khi nói xong, Chu Di Kiên ra lệnh cho tất cả nhân viên đi làm việc, mọi thứ đều khôi phục bình thường.

“Ông ta là ai vậy?” Diệp Lâm tò mò hỏi.

“Là lão chủ tịch nhà họ Chu.” Bạch Vi Vi giới thiệu một cách đơn giản: “Chu Di Kiên - cha của Chu Chính Hào. Nhà họ Chu xem như là một tay ông ta chế tạo thành, hiện nay đã rút về phía sau, rất ít khi đến công ty.”

“Xem ra phiền phức đợt này của nhà họ Chu đã tới tai lão chủ tịch!”

Nghe vậy, Diệp Lâm không chút để ý gật đầu.

Dù sao thì nhà họ Chu suy bại đã là chuyện ván đóng thuyền. Đừng nói là lão chủ tịch quay lại, cho dù là lão tổ tông sống lại, thì cũng không thể nào thay đổi được.

“Cha!”

Cuồng Long Vượt NgụcTác giả: Phúc VươngTruyện Đô ThịĐại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được… Khoảnh khắc Chu Chính Hào nổi điên lao lên liều mạng...“Đủ rồi!"Lúc này, bên ngoài đám người truyền đến một giọng nói uy nghiêm.“Con thấy chưa đủ mất mặt hả? Còn không mau cút về cho cha?”Mọi người nghe vậy đều sôi nổi quay đầu lại nhìn, thì thấy một ông cụ mặc tây. trang, cả người nghiêm nghị, mặt mày lạnh lếo, giọng nói như chuông đồng, đứng ngay cửa tòa nhà nhà họ Chu.“Cha?”Chu Chính Hào thấy ông ta thì cũng giật mình.“Sao cha lại tới đây?”Nhìn thấy cha mình, Chu Chính Hào đột nhiên cảm thấy sợ hãi, rồi nhanh chóng khôi phục bình tĩnh từ trong cơn thất thố và điên cuồng lúc nãy.“Hừi” Chu Di Kiên hừ lạnh một tiếng: “Nếu cha không tới thì công ty bị con làm sụp đổ luôn rồi!”Đám nhân viên tập đoàn Chu Thị nhìn ra thì thấy là lão chủ tịch đến. Cục diện vốn dĩ có chút hỗn loạn lập tức ổn định lại.Rốt cuộc thì ở trong nhận thức của đa số nhân viên, lão chủ tịch giống như là trụ cột khiến người ta tin cậy.Hiện giờ mọi thứ hỗn loạn, sự xuất hiện kịp thời của lão chủ tịch có tác dụng ổn định nhân tâm.“Còn không mau quay lại?” Chu Di Kiên lại quát lớn một câu, gọi con trai trở về. Chu Chính Hào không dám nhiều lời, ủ rũ quay trở về.Cuối cùng, Chu Di Kiên lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Lâm, nói: “Nhãi ranh họ Diệp, đúng là lợi hại mà!”Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì ai có thể tin nổi một thằng nhóc mới vừa ra tù lại có thể buộc nhà họ Chu bọn họ lên bước đường cùng?Sau khi nói xong, Chu Di Kiên ra lệnh cho tất cả nhân viên đi làm việc, mọi thứ đều khôi phục bình thường.“Ông ta là ai vậy?” Diệp Lâm tò mò hỏi.“Là lão chủ tịch nhà họ Chu.” Bạch Vi Vi giới thiệu một cách đơn giản: “Chu Di Kiên - cha của Chu Chính Hào. Nhà họ Chu xem như là một tay ông ta chế tạo thành, hiện nay đã rút về phía sau, rất ít khi đến công ty.”“Xem ra phiền phức đợt này của nhà họ Chu đã tới tai lão chủ tịch!”Nghe vậy, Diệp Lâm không chút để ý gật đầu.Dù sao thì nhà họ Chu suy bại đã là chuyện ván đóng thuyền. Đừng nói là lão chủ tịch quay lại, cho dù là lão tổ tông sống lại, thì cũng không thể nào thay đổi được.“Cha!”

Chương 345: C345: Sao cha lại tới đây