Đại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được…
Chương 398: C398: Đừng lo lắng
Cuồng Long Vượt NgụcTác giả: Phúc VươngTruyện Đô ThịĐại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được… Dù vậy, Diệp Trường Ý vẫn nói: “Vâng, tộc trưởng, tôi sẽ làm hết sức, khiến cho cả nhà họ Diệp chào cũ đón mới!”“Hay lắm!” Diệp Lâm khen ngợi mà võ vỗ vai anh ta: “Tôi chờ tin tức tốt củacậu. Cùng lúc đó...Ông cụ Diệp và đám già trẻ bị đuổi ra khỏi tộc đã tìm được một nơi ở mới, chuẩn bị cho cơ hội phản công.“Tộc trưởng, chẳng lế cứ để vậy luôn hả? Nhà họ Diệp chúng ta... cứ cho không thằng nhãi kia hả?”Tuy rằng Diệp Lâm đã đoạt lại nhà họ Diệp, nhưng mà ở trong mắt đám đồ cổ, ông cụ Diệp vẫn là chủ một nhà và vẫn còn uy vọng.Bọn họ tự giác tụ tập bên cạnh ông ta, đợi ông ta đưa ra suy nghĩ.“Thật là không ngờ... Thằng nhãi kia thế mà học được một đống bản lĩnh ở trong tù? Lạ thật đấy.Ông cụ Diệp càng nghĩ càng cảm thấy khó tin.Ông ta nhớ lại những chuyện mới xảy ra, đứa cháu trai năm năm không thấy kia trở nên lợi hại như thế...Ngoài nhà tù ra, ông cụ Diệp thật sự không nghĩ ra được cách giải thích nào khác nữa.“Thôi bỏ đi, tạm thời không nói mấy chuyện này.”Hiện giờ nó đang lên, ngay cả thế gia cổ võ cũng thua trong tay nó, chúng ta chỉ có thể tạm thời ngủ đông, tránh đi mũi nhọn thôi.”Nghe ông cụ Diệp nói, mọi người đều sôi nổi than thở, giống như là không còn đường xoay chuyển nữa.“Ha ha...” Thấy vậy, ông cụ Diệp cười lạnh lùng: “Các vị đừng vội thở dài, tôi còn chưa nói xong mài”Nghe vậy, mọi người sốt ruột hỏi: úp úp úp mở mở nữa vậy!”Tộc trưởng, đã tới lúc nào rồi mà ông còn “Ông còn diệu kế gì nữa, mau nói cho chúng tôi biết đi! Chúng tôi thật sự không cam lòng, nuốt không trôi cơn tức này!” Ông cụ Diệp từ tốn nói: “Thằng nhãi kia muốn nhà họ Diệp, vậy cứ tạm thời giao cho nó đi. Chỉ là các vị đừng quên, quyền lực thật sự của nhà họ Diệp đang nằm trong tay tôi!”“Thậm chí là tài chính gia tộc, chìa khóa, mật khẩu, tất cả đều ở chỗ tôi. Nhà họ Diệp mà nó đoạt được, chỉ là cái vỏ rỗng mà thôi!”Mọi người nghe vậy thì bừng tỉnh... Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé... Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhéĐúng rồi, tài chính còn đang ở trong tay bọn họ! Hơn nữa, đám quản lý cấp cao trong công ty gia tộc đều do bọn họ đề bạt.Bọn họ còn đang nắm quyền lợi, còn ngang tài ngang sức với Diệp Lâm.“Có điều...”Có người hỏi: “Nếu nó muốn thu quyền của chúng ta thì phải làm sao bây giờ?”“Đừng lo lắng!”Ông cụ Diệp bày ra vẻ đã tính toán xong rồi: “Chúng ta có thể dùng chiêu rút củi dưới đáy nồi rồi đoạt lại tất cả!”“Rút củi dưới đáy nồi?”Mọi người còn chưa kịp hỏi rút củi dưới đáy nồi thế nào thì nghe Diệp Nguyên Hanh đến báo tin: “Cha, anh trai đến!”“Là Nguyên Cát hả?”Ông cụ Diệp nghe vậy thì đôi mắt sáng lên, cười nói: “Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến! Mấu chốt của chiêu rút củi dưới đáy nồi nằm trên người con trai cả của tôi!”“Thằng bất hiếu Diệp Lâm kia chắc là không thể ngờ được cha nó đứng bên phía tôi!”
Dù vậy, Diệp Trường Ý vẫn nói: “Vâng, tộc trưởng, tôi sẽ làm hết sức, khiến cho cả nhà họ Diệp chào cũ đón mới!”
“Hay lắm!” Diệp Lâm khen ngợi mà võ vỗ vai anh ta: “Tôi chờ tin tức tốt của
cậu. Cùng lúc đó...
Ông cụ Diệp và đám già trẻ bị đuổi ra khỏi tộc đã tìm được một nơi ở mới, chuẩn bị cho cơ hội phản công.
“Tộc trưởng, chẳng lế cứ để vậy luôn hả? Nhà họ Diệp chúng ta... cứ cho không thằng nhãi kia hả?”
Tuy rằng Diệp Lâm đã đoạt lại nhà họ Diệp, nhưng mà ở trong mắt đám đồ cổ, ông cụ Diệp vẫn là chủ một nhà và vẫn còn uy vọng.
Bọn họ tự giác tụ tập bên cạnh ông ta, đợi ông ta đưa ra suy nghĩ.
“Thật là không ngờ... Thằng nhãi kia thế mà học được một đống bản lĩnh ở trong tù? Lạ thật đấy.
Ông cụ Diệp càng nghĩ càng cảm thấy khó tin.
Ông ta nhớ lại những chuyện mới xảy ra, đứa cháu trai năm năm không thấy kia trở nên lợi hại như thế...
Ngoài nhà tù ra, ông cụ Diệp thật sự không nghĩ ra được cách giải thích nào khác nữa.
“Thôi bỏ đi, tạm thời không nói mấy chuyện này.”
Hiện giờ nó đang lên, ngay cả thế gia cổ võ cũng thua trong tay nó, chúng ta chỉ có thể tạm thời ngủ đông, tránh đi mũi nhọn thôi.”
Nghe ông cụ Diệp nói, mọi người đều sôi nổi than thở, giống như là không còn đường xoay chuyển nữa.
“Ha ha...” Thấy vậy, ông cụ Diệp cười lạnh lùng: “Các vị đừng vội thở dài, tôi còn chưa nói xong mài”
Nghe vậy, mọi người sốt ruột hỏi: úp úp úp mở mở nữa vậy!”
Tộc trưởng, đã tới lúc nào rồi mà ông còn “Ông còn diệu kế gì nữa, mau nói cho chúng tôi biết đi! Chúng tôi thật sự không cam lòng, nuốt không trôi cơn tức này!” Ông cụ Diệp từ tốn nói: “Thằng nhãi kia muốn nhà họ Diệp, vậy cứ tạm thời giao cho nó đi. Chỉ là các vị đừng quên, quyền lực thật sự của nhà họ Diệp đang nằm trong tay tôi!”
“Thậm chí là tài chính gia tộc, chìa khóa, mật khẩu, tất cả đều ở chỗ tôi. Nhà họ Diệp mà nó đoạt được, chỉ là cái vỏ rỗng mà thôi!”
Mọi người nghe vậy thì bừng tỉnh.
.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Đúng rồi, tài chính còn đang ở trong tay bọn họ! Hơn nữa, đám quản lý cấp cao trong công ty gia tộc đều do bọn họ đề bạt.
Bọn họ còn đang nắm quyền lợi, còn ngang tài ngang sức với Diệp Lâm.
“Có điều...”
Có người hỏi: “Nếu nó muốn thu quyền của chúng ta thì phải làm sao bây giờ?”
“Đừng lo lắng!”
Ông cụ Diệp bày ra vẻ đã tính toán xong rồi: “Chúng ta có thể dùng chiêu rút củi dưới đáy nồi rồi đoạt lại tất cả!”
“Rút củi dưới đáy nồi?”
Mọi người còn chưa kịp hỏi rút củi dưới đáy nồi thế nào thì nghe Diệp Nguyên Hanh đến báo tin: “Cha, anh trai đến!”
“Là Nguyên Cát hả?”
Ông cụ Diệp nghe vậy thì đôi mắt sáng lên, cười nói: “Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến! Mấu chốt của chiêu rút củi dưới đáy nồi nằm trên người con trai cả của tôi!”
“Thằng bất hiếu Diệp Lâm kia chắc là không thể ngờ được cha nó đứng bên phía tôi!”
Cuồng Long Vượt NgụcTác giả: Phúc VươngTruyện Đô ThịĐại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được… Dù vậy, Diệp Trường Ý vẫn nói: “Vâng, tộc trưởng, tôi sẽ làm hết sức, khiến cho cả nhà họ Diệp chào cũ đón mới!”“Hay lắm!” Diệp Lâm khen ngợi mà võ vỗ vai anh ta: “Tôi chờ tin tức tốt củacậu. Cùng lúc đó...Ông cụ Diệp và đám già trẻ bị đuổi ra khỏi tộc đã tìm được một nơi ở mới, chuẩn bị cho cơ hội phản công.“Tộc trưởng, chẳng lế cứ để vậy luôn hả? Nhà họ Diệp chúng ta... cứ cho không thằng nhãi kia hả?”Tuy rằng Diệp Lâm đã đoạt lại nhà họ Diệp, nhưng mà ở trong mắt đám đồ cổ, ông cụ Diệp vẫn là chủ một nhà và vẫn còn uy vọng.Bọn họ tự giác tụ tập bên cạnh ông ta, đợi ông ta đưa ra suy nghĩ.“Thật là không ngờ... Thằng nhãi kia thế mà học được một đống bản lĩnh ở trong tù? Lạ thật đấy.Ông cụ Diệp càng nghĩ càng cảm thấy khó tin.Ông ta nhớ lại những chuyện mới xảy ra, đứa cháu trai năm năm không thấy kia trở nên lợi hại như thế...Ngoài nhà tù ra, ông cụ Diệp thật sự không nghĩ ra được cách giải thích nào khác nữa.“Thôi bỏ đi, tạm thời không nói mấy chuyện này.”Hiện giờ nó đang lên, ngay cả thế gia cổ võ cũng thua trong tay nó, chúng ta chỉ có thể tạm thời ngủ đông, tránh đi mũi nhọn thôi.”Nghe ông cụ Diệp nói, mọi người đều sôi nổi than thở, giống như là không còn đường xoay chuyển nữa.“Ha ha...” Thấy vậy, ông cụ Diệp cười lạnh lùng: “Các vị đừng vội thở dài, tôi còn chưa nói xong mài”Nghe vậy, mọi người sốt ruột hỏi: úp úp úp mở mở nữa vậy!”Tộc trưởng, đã tới lúc nào rồi mà ông còn “Ông còn diệu kế gì nữa, mau nói cho chúng tôi biết đi! Chúng tôi thật sự không cam lòng, nuốt không trôi cơn tức này!” Ông cụ Diệp từ tốn nói: “Thằng nhãi kia muốn nhà họ Diệp, vậy cứ tạm thời giao cho nó đi. Chỉ là các vị đừng quên, quyền lực thật sự của nhà họ Diệp đang nằm trong tay tôi!”“Thậm chí là tài chính gia tộc, chìa khóa, mật khẩu, tất cả đều ở chỗ tôi. Nhà họ Diệp mà nó đoạt được, chỉ là cái vỏ rỗng mà thôi!”Mọi người nghe vậy thì bừng tỉnh... Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé... Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhéĐúng rồi, tài chính còn đang ở trong tay bọn họ! Hơn nữa, đám quản lý cấp cao trong công ty gia tộc đều do bọn họ đề bạt.Bọn họ còn đang nắm quyền lợi, còn ngang tài ngang sức với Diệp Lâm.“Có điều...”Có người hỏi: “Nếu nó muốn thu quyền của chúng ta thì phải làm sao bây giờ?”“Đừng lo lắng!”Ông cụ Diệp bày ra vẻ đã tính toán xong rồi: “Chúng ta có thể dùng chiêu rút củi dưới đáy nồi rồi đoạt lại tất cả!”“Rút củi dưới đáy nồi?”Mọi người còn chưa kịp hỏi rút củi dưới đáy nồi thế nào thì nghe Diệp Nguyên Hanh đến báo tin: “Cha, anh trai đến!”“Là Nguyên Cát hả?”Ông cụ Diệp nghe vậy thì đôi mắt sáng lên, cười nói: “Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến! Mấu chốt của chiêu rút củi dưới đáy nồi nằm trên người con trai cả của tôi!”“Thằng bất hiếu Diệp Lâm kia chắc là không thể ngờ được cha nó đứng bên phía tôi!”