Tác giả:

Một buổi sáng đầu đông, trời mưa xối xả, sân trường mẫu giáo chả khác nào chìm trong biển nước cả. Xe của các bậc phụ huynh đậu ngay cửa lớp để mấy cô cậu nhóc khỏi bị ướt. Và dường như vì kiểu thời tiết ẩm ương này nên giờ vào lớp trễ hơn mọi khi. ...Trong lớp, mấy cô cậu đã ngồi vào vị trí của mình đâu vào đó. Cô giáo vào lớp và bắt đầu tiết học đầu tiên, tiết tập viết. Quỳnh Băng ngồi với nhóm bạn ở phía gần cuối lớp. Bàn hôm nay chỉ có bốn người. Lạ thật! Bình thường, trong lớp đủ chỗ mà. Sao hôm nay lại thừa một chỗ thế nhỉ? Chưa kịp nghĩ ngợi nhiều thì cô giáo đã dẫn một cậu nhóc đẹp ơi là đẹp, mắt nâu nâu, da trắng bóc và Băng thích nhất là cái đầu tóc nâu nâu cứ xoăn tít lại của cậu chàng. _ Hôm nay con ngồi đây nhé.- Cô giáo nhẹ nhàng lên tiếng. _ Dạ!- Cậu nhóc gật đầu. _ Băng ơi! Con ngồi nhích sang một tí cho bạn Luân ngồi. Ngay lập tức, Quỳnh Băng kéo quyển vở xuống. Và trong lúc Luân lấy tập vở ra thì Băng mở to mắt nhìn cậu con trai cao hơn mình một cái đầu này với một…

Chương 28: Một hướng khác

Màu Nắng Màu MưaTác giả: TrinaMột buổi sáng đầu đông, trời mưa xối xả, sân trường mẫu giáo chả khác nào chìm trong biển nước cả. Xe của các bậc phụ huynh đậu ngay cửa lớp để mấy cô cậu nhóc khỏi bị ướt. Và dường như vì kiểu thời tiết ẩm ương này nên giờ vào lớp trễ hơn mọi khi. ...Trong lớp, mấy cô cậu đã ngồi vào vị trí của mình đâu vào đó. Cô giáo vào lớp và bắt đầu tiết học đầu tiên, tiết tập viết. Quỳnh Băng ngồi với nhóm bạn ở phía gần cuối lớp. Bàn hôm nay chỉ có bốn người. Lạ thật! Bình thường, trong lớp đủ chỗ mà. Sao hôm nay lại thừa một chỗ thế nhỉ? Chưa kịp nghĩ ngợi nhiều thì cô giáo đã dẫn một cậu nhóc đẹp ơi là đẹp, mắt nâu nâu, da trắng bóc và Băng thích nhất là cái đầu tóc nâu nâu cứ xoăn tít lại của cậu chàng. _ Hôm nay con ngồi đây nhé.- Cô giáo nhẹ nhàng lên tiếng. _ Dạ!- Cậu nhóc gật đầu. _ Băng ơi! Con ngồi nhích sang một tí cho bạn Luân ngồi. Ngay lập tức, Quỳnh Băng kéo quyển vở xuống. Và trong lúc Luân lấy tập vở ra thì Băng mở to mắt nhìn cậu con trai cao hơn mình một cái đầu này với một… _ Con chắc chứ?- Ông Đới ngạc nhiên nhìn Thanh San._ Con chắc!- Thanh San gật đầu đầy chắc chắn.Ông Đới chậm rãi đưa tay lên đẩy gọng kính. Đôi mắt của ông đăm chiêu nghĩ ngợi. Mọi nước đi của con gái ông lúc này phải được tính toán thật kỹ càng nếu không báo chí chớp lấy cơ hội ngay._ Con đã bàn bạc với Hải Luân chưa?_ Dạ vẫn chưa ạ!- Thanh San chậm rãi gật đầu.- Nếu ba đồng ý, con sẽ bàn bạc với cậu ấy._ Gia đình ta với Nguyễn Lâm có mối quan hệ rất tốt. Nếu việc này làm không khéo và thận trọng thì rất có thể mối quan hệ này sẽ bị tổn hại nghiêm trọng._ Bởi vậy nên con mới muốn ba giúp đỡ. Chỉ cần ba đồng ý thì mọi việc sẽ xem như tạm ổn. Báo chí sẽ không thể nào bắt bẻ. Cát Nguyên cũng không có cơ hội phản công nữa._ Được rồi! Con hãy nói chuyện với Hải Luân đi! Ba sẽ nói chuyện với mẹ cậu ấy._ Dạ vâng!- Thanh San nở một nụ cười thật tươi.- Con cảm ơn ba._ Đừng cảm ơn ba vội! Nếu kế hoạch này ảnh hưởng đến mối quan hệ của hai nhà, ba sẽ hỏi tội con đấy._ Hì hì!*************Một chiếc xe thể thao màu đỏ sáng bóng dừng ngay trước lối vào con hẻm nhỏ. Nữ chủ nhân của chiếc xe, chậm rãi bước xuống và đưa mắt quan sát xung quanh. Trong bộ đồ mang phong cách demin khỏe khoắn, cô khiến cho bao nhiêu tên con trai đi ngang qua đều phải quay lại nhìn mình một cách say đắm. Khẽ thở dài và lắc đầu, cô chậm rãi tiến sâu vào con hẻm.Càng tiến sâu vào trong con hẻm, cô không khỏi ngạc nhiên._ Nằm trong một con hẻm nhỏ xíu thế này mà bọn nhà báo vẫn tìm ra và vây kín mấy ngày liền. Cát Nguyên Anh ghê thật!- Cô nàng nhẹ nhàng nhếch môi vẽ nên một nét cong thật quyến rũ.+Trina: Vâng!!!!!!!!!!! Kính thưa pà kon kô pác! Cô nàng mà Trina nói từ nãy giờ chính là Tiểu thư Hoài Thuuuuuuuuu!!!!!!!!!!!!!+M.n: bít rùi! =.=+Trina: Mất hứng quá! =.=+Hoài Thu: Típ đi cho tui nhờ! >”

_ Con chắc chứ?- Ông Đới ngạc nhiên nhìn Thanh San.

_ Con chắc!- Thanh San gật đầu đầy chắc chắn.

Ông Đới chậm rãi đưa tay lên đẩy gọng kính. Đôi mắt của ông đăm chiêu nghĩ ngợi. Mọi nước đi của con gái ông lúc này phải được tính toán thật kỹ càng nếu không báo chí chớp lấy cơ hội ngay.

_ Con đã bàn bạc với Hải Luân chưa?

_ Dạ vẫn chưa ạ!- Thanh San chậm rãi gật đầu.- Nếu ba đồng ý, con sẽ bàn bạc với cậu ấy.

_ Gia đình ta với Nguyễn Lâm có mối quan hệ rất tốt. Nếu việc này làm không khéo và thận trọng thì rất có thể mối quan hệ này sẽ bị tổn hại nghiêm trọng.

_ Bởi vậy nên con mới muốn ba giúp đỡ. Chỉ cần ba đồng ý thì mọi việc sẽ xem như tạm ổn. Báo chí sẽ không thể nào bắt bẻ. Cát Nguyên cũng không có cơ hội phản công nữa.

_ Được rồi! Con hãy nói chuyện với Hải Luân đi! Ba sẽ nói chuyện với mẹ cậu ấy.

_ Dạ vâng!- Thanh San nở một nụ cười thật tươi.- Con cảm ơn ba.

_ Đừng cảm ơn ba vội! Nếu kế hoạch này ảnh hưởng đến mối quan hệ của hai nhà, ba sẽ hỏi tội con đấy.

_ Hì hì!

*************

Một chiếc xe thể thao màu đỏ sáng bóng dừng ngay trước lối vào con hẻm nhỏ. Nữ chủ nhân của chiếc xe, chậm rãi bước xuống và đưa mắt quan sát xung quanh. Trong bộ đồ mang phong cách demin khỏe khoắn, cô khiến cho bao nhiêu tên con trai đi ngang qua đều phải quay lại nhìn mình một cách say đắm. Khẽ thở dài và lắc đầu, cô chậm rãi tiến sâu vào con hẻm.

Càng tiến sâu vào trong con hẻm, cô không khỏi ngạc nhiên.

_ Nằm trong một con hẻm nhỏ xíu thế này mà bọn nhà báo vẫn tìm ra và vây kín mấy ngày liền. Cát Nguyên Anh ghê thật!- Cô nàng nhẹ nhàng nhếch môi vẽ nên một nét cong thật quyến rũ.

+Trina: Vâng!!!!!!!!!!! Kính thưa pà kon kô pác! Cô nàng mà Trina nói từ nãy giờ chính là Tiểu thư Hoài Thuuuuuuuuu!!!!!!!!!!!!!

+M.n: bít rùi! =.=

+Trina: Mất hứng quá! =.=

+Hoài Thu: Típ đi cho tui nhờ! >”

Màu Nắng Màu MưaTác giả: TrinaMột buổi sáng đầu đông, trời mưa xối xả, sân trường mẫu giáo chả khác nào chìm trong biển nước cả. Xe của các bậc phụ huynh đậu ngay cửa lớp để mấy cô cậu nhóc khỏi bị ướt. Và dường như vì kiểu thời tiết ẩm ương này nên giờ vào lớp trễ hơn mọi khi. ...Trong lớp, mấy cô cậu đã ngồi vào vị trí của mình đâu vào đó. Cô giáo vào lớp và bắt đầu tiết học đầu tiên, tiết tập viết. Quỳnh Băng ngồi với nhóm bạn ở phía gần cuối lớp. Bàn hôm nay chỉ có bốn người. Lạ thật! Bình thường, trong lớp đủ chỗ mà. Sao hôm nay lại thừa một chỗ thế nhỉ? Chưa kịp nghĩ ngợi nhiều thì cô giáo đã dẫn một cậu nhóc đẹp ơi là đẹp, mắt nâu nâu, da trắng bóc và Băng thích nhất là cái đầu tóc nâu nâu cứ xoăn tít lại của cậu chàng. _ Hôm nay con ngồi đây nhé.- Cô giáo nhẹ nhàng lên tiếng. _ Dạ!- Cậu nhóc gật đầu. _ Băng ơi! Con ngồi nhích sang một tí cho bạn Luân ngồi. Ngay lập tức, Quỳnh Băng kéo quyển vở xuống. Và trong lúc Luân lấy tập vở ra thì Băng mở to mắt nhìn cậu con trai cao hơn mình một cái đầu này với một… _ Con chắc chứ?- Ông Đới ngạc nhiên nhìn Thanh San._ Con chắc!- Thanh San gật đầu đầy chắc chắn.Ông Đới chậm rãi đưa tay lên đẩy gọng kính. Đôi mắt của ông đăm chiêu nghĩ ngợi. Mọi nước đi của con gái ông lúc này phải được tính toán thật kỹ càng nếu không báo chí chớp lấy cơ hội ngay._ Con đã bàn bạc với Hải Luân chưa?_ Dạ vẫn chưa ạ!- Thanh San chậm rãi gật đầu.- Nếu ba đồng ý, con sẽ bàn bạc với cậu ấy._ Gia đình ta với Nguyễn Lâm có mối quan hệ rất tốt. Nếu việc này làm không khéo và thận trọng thì rất có thể mối quan hệ này sẽ bị tổn hại nghiêm trọng._ Bởi vậy nên con mới muốn ba giúp đỡ. Chỉ cần ba đồng ý thì mọi việc sẽ xem như tạm ổn. Báo chí sẽ không thể nào bắt bẻ. Cát Nguyên cũng không có cơ hội phản công nữa._ Được rồi! Con hãy nói chuyện với Hải Luân đi! Ba sẽ nói chuyện với mẹ cậu ấy._ Dạ vâng!- Thanh San nở một nụ cười thật tươi.- Con cảm ơn ba._ Đừng cảm ơn ba vội! Nếu kế hoạch này ảnh hưởng đến mối quan hệ của hai nhà, ba sẽ hỏi tội con đấy._ Hì hì!*************Một chiếc xe thể thao màu đỏ sáng bóng dừng ngay trước lối vào con hẻm nhỏ. Nữ chủ nhân của chiếc xe, chậm rãi bước xuống và đưa mắt quan sát xung quanh. Trong bộ đồ mang phong cách demin khỏe khoắn, cô khiến cho bao nhiêu tên con trai đi ngang qua đều phải quay lại nhìn mình một cách say đắm. Khẽ thở dài và lắc đầu, cô chậm rãi tiến sâu vào con hẻm.Càng tiến sâu vào trong con hẻm, cô không khỏi ngạc nhiên._ Nằm trong một con hẻm nhỏ xíu thế này mà bọn nhà báo vẫn tìm ra và vây kín mấy ngày liền. Cát Nguyên Anh ghê thật!- Cô nàng nhẹ nhàng nhếch môi vẽ nên một nét cong thật quyến rũ.+Trina: Vâng!!!!!!!!!!! Kính thưa pà kon kô pác! Cô nàng mà Trina nói từ nãy giờ chính là Tiểu thư Hoài Thuuuuuuuuu!!!!!!!!!!!!!+M.n: bít rùi! =.=+Trina: Mất hứng quá! =.=+Hoài Thu: Típ đi cho tui nhờ! >”

Chương 28: Một hướng khác