Tác giả:

Đại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được…

Chương 488: C488: Hàn chiến thần

Cuồng Long Vượt NgụcTác giả: Phúc VươngTruyện Đô ThịĐại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được… Thấy ông ta lại muốn ra tay, Hàn Sơn Hà vội vàng khuyên nhủ: “Dừng tay!”“Điều kiện của ông có chút làm khó người khác. Hay là ông đổi điều kiện khác đi?”“Chỉ cần chúng tôi có thế làm được, chúng tôi nhất định sẽ dốc sức làm.”Ngũ Phù Sênh vẫn cứ đòi con linh thú kia, từ đầu đến cuối không hề thay đổi ý định.“Tôi chỉ cần con rắn kia thôi!”“Nếu không đồng ý thì tôi tự mình đoạt!”Rít!Con rắn kia dường như cũng cảm nhận được bên dưới đang cãi nhau về vấn đề sở hữu chính mình.Nó rít lên một tiếng, trợn mắt trừng Ngũ Phù Sênh, rồi lượn quanh người Diệp Lâm, chuẩn bị cùng chủ nhân hợp tác đánh kẻ địch.“Vậy thì đánh đi!” Diệp Lâm không chút sợ hãi.Cổ võ giả núi Trường Bạch cũng là người. Với cái loại người này, Diệp Lâm đã từng giết hai người.Hôm nay anh cũng không ngại giết thêm một người.Thấy hòa giải thất bại, hai bên sắp lao vào đánh nhau…“Nếu đã vậy…”Lúc này, Hàn Sơn Hà bước lên từng bước một, một luồng áp lực vô hình lan tràn về phía Ngũ Phù Sênh.Thấy vậy, Ngũ Phù Sênh giật mình lùi ra sau, thầm nghĩ: Không hổ là chiến thần Đại Hạ, thực lực không hề thua kém cố võ giả bọn họ!“Chẳng lẽ Hàn chiến thần muốn hợp tác với thằng nhãi kia đánh với tôi hả?” Ngũ Phù Sênh hỏi.Nếu hai người họ hợp tác với nhau, lại thêmcon rắn khống lồ kia, thì dù là Ngũ Phù Sênh cũng không nắm chắc phần thắng.“Không phải!” Hàn Sơn Hà lắc đầu: “Nếu ông không đồng ý thì để tôi tự mình hỏi lại ý kiến của ông vậy!”Cái gì?Nghe vậy, hiện trường vang lên tiếng bàn tán xôn xao.Hàn chiến thần thế mà lại định tự mình so chiêu với cổ võ giả núi Trường Bạch!“Trời ạ! Hàn chiến thần muốn đánh nhau với cổ võ giả núi Trường Bạch! Đây chính là đại chiến thế kỷ sao hỏa đâm trái đất đấy!”“Không biết Hàn chiến thần có thắng hay không? Tôi ủng hộ Hàn chiến thần!”“Nói nhiều, chúng ta không phải cố võ giả, tất nhiên là phải ủng hộ chiến thần Đại Hạ vẫn luôn bảo vệ chúng ta rồi!”“Hàn chiến thần, cổ lên!”Hàn Anh thấy cha mình sắp tự mình ra tay thì không nhịn được có chút căng thẳng.Tuy rằng cô biết rõ cha rất mạnh, nhưng mà đối thủ lần này của cha chính là cổ võ giả thần bí khó lường!“Hầy… Nếu cha tòi cũng ở đáy và hợp tác vớichú Trần thì phần thắng sẽ lớn hơn nữa.” Đoạn TửDu phân tích.Có điều, Hàn Anh bất đắc dĩ lắc đầu: “Với tính tình của cha tôi, ông ấy tuyệt đối sẽ không lựa chọn hai đánh một.”“Hàn chiến thần, ông thật sự muốn đánh nhau với tôi sao?” Ngũ Phù Sênh cũng không muốn xé rách mặt với chiến thần.“Không phải là tôi muốn đánh nhau, mà là ông muốn đánh nhau!” Hàn Sơn Hà sửa đúng lời nói: “Ông không chịu nhường bước, tôi đành phải tự mình ra tay thôi!”“Tôi là chiến thần Đại Hạ, bảo vệ quốc gia, bảo vệ nhân dân, vốn là trách nhiệm của tôi!”“Nếu ông cứ đòi đánh thì tôi sẽ đánh tới cùnq với ônq!”

Thấy ông ta lại muốn ra tay, Hàn Sơn Hà vội vàng khuyên nhủ: “Dừng tay!”

“Điều kiện của ông có chút làm khó người khác. Hay là ông đổi điều kiện khác đi?”

“Chỉ cần chúng tôi có thế làm được, chúng tôi nhất định sẽ dốc sức làm.”

Ngũ Phù Sênh vẫn cứ đòi con linh thú kia, từ đầu đến cuối không hề thay đổi ý định.

“Tôi chỉ cần con rắn kia thôi!”

“Nếu không đồng ý thì tôi tự mình đoạt!”

Rít!

Con rắn kia dường như cũng cảm nhận được bên dưới đang cãi nhau về vấn đề sở hữu chính mình.

Nó rít lên một tiếng, trợn mắt trừng Ngũ Phù Sênh, rồi lượn quanh người Diệp Lâm, chuẩn bị cùng chủ nhân hợp tác đánh kẻ địch.

“Vậy thì đánh đi!” Diệp Lâm không chút sợ hãi.

Cổ võ giả núi Trường Bạch cũng là người. Với cái loại người này, Diệp Lâm đã từng giết hai người.

Hôm nay anh cũng không ngại giết thêm một người.

Thấy hòa giải thất bại, hai bên sắp lao vào đánh nhau…

“Nếu đã vậy…”

Lúc này, Hàn Sơn Hà bước lên từng bước một, một luồng áp lực vô hình lan tràn về phía Ngũ Phù Sênh.

Thấy vậy, Ngũ Phù Sênh giật mình lùi ra sau, thầm nghĩ: Không hổ là chiến thần Đại Hạ, thực lực không hề thua kém cố võ giả bọn họ!

“Chẳng lẽ Hàn chiến thần muốn hợp tác với thằng nhãi kia đánh với tôi hả?” Ngũ Phù Sênh hỏi.

Nếu hai người họ hợp tác với nhau, lại thêm

con rắn khống lồ kia, thì dù là Ngũ Phù Sênh cũng không nắm chắc phần thắng.

“Không phải!” Hàn Sơn Hà lắc đầu: “Nếu ông không đồng ý thì để tôi tự mình hỏi lại ý kiến của ông vậy!”

Cái gì?

Nghe vậy, hiện trường vang lên tiếng bàn tán xôn xao.

Hàn chiến thần thế mà lại định tự mình so chiêu với cổ võ giả núi Trường Bạch!

“Trời ạ! Hàn chiến thần muốn đánh nhau với cổ võ giả núi Trường Bạch! Đây chính là đại chiến thế kỷ sao hỏa đâm trái đất đấy!”

“Không biết Hàn chiến thần có thắng hay không? Tôi ủng hộ Hàn chiến thần!”

“Nói nhiều, chúng ta không phải cố võ giả, tất nhiên là phải ủng hộ chiến thần Đại Hạ vẫn luôn bảo vệ chúng ta rồi!”

“Hàn chiến thần, cổ lên!”

Hàn Anh thấy cha mình sắp tự mình ra tay thì không nhịn được có chút căng thẳng.

Tuy rằng cô biết rõ cha rất mạnh, nhưng mà đối thủ lần này của cha chính là cổ võ giả thần bí khó lường!

“Hầy… Nếu cha tòi cũng ở đáy và hợp tác với

chú Trần thì phần thắng sẽ lớn hơn nữa.” Đoạn Tử

Du phân tích.

Có điều, Hàn Anh bất đắc dĩ lắc đầu: “Với tính tình của cha tôi, ông ấy tuyệt đối sẽ không lựa chọn hai đánh một.”

“Hàn chiến thần, ông thật sự muốn đánh nhau với tôi sao?” Ngũ Phù Sênh cũng không muốn xé rách mặt với chiến thần.

“Không phải là tôi muốn đánh nhau, mà là ông muốn đánh nhau!” Hàn Sơn Hà sửa đúng lời nói: “Ông không chịu nhường bước, tôi đành phải tự mình ra tay thôi!”

“Tôi là chiến thần Đại Hạ, bảo vệ quốc gia, bảo vệ nhân dân, vốn là trách nhiệm của tôi!”

“Nếu ông cứ đòi đánh thì tôi sẽ đánh tới cùnq với ônq!”

Cuồng Long Vượt NgụcTác giả: Phúc VươngTruyện Đô ThịĐại Hạ, Yến Kinh. Ngục giam số 0. Nơi này đang giam giữ những tên tội phạm đáng sợ nhất thế giới, bất kỳ một kẻ nào ra ngoài cũng sẽ gây ra tổn hại không kém gì một trận động đất. Trong số họ có đại sư quyền lực nhất thế giới, người giàu nhất một nước, thần chiến tranh sa ngã, hacker hàng đầu, bác sĩ giết người, thiên sư nuôi dưỡng quỷ hay người tu hành độ kiếp thất bại... Nhưng hôm nay, bên trong nhà tù vốn ồn ào náo nhiệt lại có vẻ vô cùng yên tĩnh. Những tên tội phạm mà người khác chỉ nghe tên thôi cũng sợ vỡ mật đều lần lượt đến quảng trường, đứng dưới cái nắng như thiêu đốt nhìn theo một chàng trai trẻ rời đi. Người này tên là Diệp Lâm. Đã ở nhà tù bị giam 5 năm. Hôm nay là ngày anh được ra tù. Anh cũng sẽ là người đầu tiên được ra tù kể từ khi nhà tù này được xây dựng. "Tiểu Diệp tử, y thuật tôi dạy cậu chỉ có thể dùng để giết người, không thể cứu người. Cậu nhớ không?" "Tiểu Lâm, tôi nhờ cậu chăm sóc cho đứa em gái ở ngoài ngục của tôi! Cậu có thể cưới con bé làm vợ cũng được… Thấy ông ta lại muốn ra tay, Hàn Sơn Hà vội vàng khuyên nhủ: “Dừng tay!”“Điều kiện của ông có chút làm khó người khác. Hay là ông đổi điều kiện khác đi?”“Chỉ cần chúng tôi có thế làm được, chúng tôi nhất định sẽ dốc sức làm.”Ngũ Phù Sênh vẫn cứ đòi con linh thú kia, từ đầu đến cuối không hề thay đổi ý định.“Tôi chỉ cần con rắn kia thôi!”“Nếu không đồng ý thì tôi tự mình đoạt!”Rít!Con rắn kia dường như cũng cảm nhận được bên dưới đang cãi nhau về vấn đề sở hữu chính mình.Nó rít lên một tiếng, trợn mắt trừng Ngũ Phù Sênh, rồi lượn quanh người Diệp Lâm, chuẩn bị cùng chủ nhân hợp tác đánh kẻ địch.“Vậy thì đánh đi!” Diệp Lâm không chút sợ hãi.Cổ võ giả núi Trường Bạch cũng là người. Với cái loại người này, Diệp Lâm đã từng giết hai người.Hôm nay anh cũng không ngại giết thêm một người.Thấy hòa giải thất bại, hai bên sắp lao vào đánh nhau…“Nếu đã vậy…”Lúc này, Hàn Sơn Hà bước lên từng bước một, một luồng áp lực vô hình lan tràn về phía Ngũ Phù Sênh.Thấy vậy, Ngũ Phù Sênh giật mình lùi ra sau, thầm nghĩ: Không hổ là chiến thần Đại Hạ, thực lực không hề thua kém cố võ giả bọn họ!“Chẳng lẽ Hàn chiến thần muốn hợp tác với thằng nhãi kia đánh với tôi hả?” Ngũ Phù Sênh hỏi.Nếu hai người họ hợp tác với nhau, lại thêmcon rắn khống lồ kia, thì dù là Ngũ Phù Sênh cũng không nắm chắc phần thắng.“Không phải!” Hàn Sơn Hà lắc đầu: “Nếu ông không đồng ý thì để tôi tự mình hỏi lại ý kiến của ông vậy!”Cái gì?Nghe vậy, hiện trường vang lên tiếng bàn tán xôn xao.Hàn chiến thần thế mà lại định tự mình so chiêu với cổ võ giả núi Trường Bạch!“Trời ạ! Hàn chiến thần muốn đánh nhau với cổ võ giả núi Trường Bạch! Đây chính là đại chiến thế kỷ sao hỏa đâm trái đất đấy!”“Không biết Hàn chiến thần có thắng hay không? Tôi ủng hộ Hàn chiến thần!”“Nói nhiều, chúng ta không phải cố võ giả, tất nhiên là phải ủng hộ chiến thần Đại Hạ vẫn luôn bảo vệ chúng ta rồi!”“Hàn chiến thần, cổ lên!”Hàn Anh thấy cha mình sắp tự mình ra tay thì không nhịn được có chút căng thẳng.Tuy rằng cô biết rõ cha rất mạnh, nhưng mà đối thủ lần này của cha chính là cổ võ giả thần bí khó lường!“Hầy… Nếu cha tòi cũng ở đáy và hợp tác vớichú Trần thì phần thắng sẽ lớn hơn nữa.” Đoạn TửDu phân tích.Có điều, Hàn Anh bất đắc dĩ lắc đầu: “Với tính tình của cha tôi, ông ấy tuyệt đối sẽ không lựa chọn hai đánh một.”“Hàn chiến thần, ông thật sự muốn đánh nhau với tôi sao?” Ngũ Phù Sênh cũng không muốn xé rách mặt với chiến thần.“Không phải là tôi muốn đánh nhau, mà là ông muốn đánh nhau!” Hàn Sơn Hà sửa đúng lời nói: “Ông không chịu nhường bước, tôi đành phải tự mình ra tay thôi!”“Tôi là chiến thần Đại Hạ, bảo vệ quốc gia, bảo vệ nhân dân, vốn là trách nhiệm của tôi!”“Nếu ông cứ đòi đánh thì tôi sẽ đánh tới cùnq với ônq!”

Chương 488: C488: Hàn chiến thần