Tội Thành, Tử Ngục. Đúng như tên gọi, đây là một nhà tù đầy tội ác, đồng thời cũng là nhà tù được canh gác nghiêm ngặt nhất trên thế giới. Là nơi có một không hai. Nhà chính trị có quyền lực nhất, người giàu có vô cùng, hay chiến thần dũng cảm và mạnh mẽ, giỏi chiến đấu... đều có thể tìm thấy trong nhà tù này. Những người này đều từng phạm những tội ác tày trời, nhưng vì thân phận khá đặc biệt của họ nên chính phủ các nước vẫn không thể xử tử, chỉ có thể bỏ tù vô thời hạn. "Thưa đại đương gia, lão Hắc đã đưa hai cô gái từ nước Anh Hoa tới. Dáng người và mặt mũi đều tuyệt vời, hơn nữa còn là xử nữ, đêm nay bảo họ đến phục vụ ngài nhé?" Một người đàn ông nhỏ gầy, mặt mũi có vẻ hèn hạ nịnh nọt nói. Ngồi trước mặt gã là một thanh niên da vàng, độ tuổi ngoài đôi mươi, dáng người cao lớn, đường nét ngũ quan sắc nét. Nếu đặt cái xác này ở ngoài giới giải trí, chäc chẳn có thể khiến vô số cô gái phát cuồng. Lý Trạch Vũ, ông hoàng vô đối trong Tử Ngục. Là một cậu ấm quần là áo lượt rất nổi…

Chương 947: C947: Cho ông đi thì đi đi

Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch RồiTác giả: Chấp Niệm Thành MaTruyện Đô ThịTội Thành, Tử Ngục. Đúng như tên gọi, đây là một nhà tù đầy tội ác, đồng thời cũng là nhà tù được canh gác nghiêm ngặt nhất trên thế giới. Là nơi có một không hai. Nhà chính trị có quyền lực nhất, người giàu có vô cùng, hay chiến thần dũng cảm và mạnh mẽ, giỏi chiến đấu... đều có thể tìm thấy trong nhà tù này. Những người này đều từng phạm những tội ác tày trời, nhưng vì thân phận khá đặc biệt của họ nên chính phủ các nước vẫn không thể xử tử, chỉ có thể bỏ tù vô thời hạn. "Thưa đại đương gia, lão Hắc đã đưa hai cô gái từ nước Anh Hoa tới. Dáng người và mặt mũi đều tuyệt vời, hơn nữa còn là xử nữ, đêm nay bảo họ đến phục vụ ngài nhé?" Một người đàn ông nhỏ gầy, mặt mũi có vẻ hèn hạ nịnh nọt nói. Ngồi trước mặt gã là một thanh niên da vàng, độ tuổi ngoài đôi mươi, dáng người cao lớn, đường nét ngũ quan sắc nét. Nếu đặt cái xác này ở ngoài giới giải trí, chäc chẳn có thể khiến vô số cô gái phát cuồng. Lý Trạch Vũ, ông hoàng vô đối trong Tử Ngục. Là một cậu ấm quần là áo lượt rất nổi… Mặc dù Elif có dự cảm không lành nhưng ông ta vẫn lấy can đảm cầm USB trên bàn.Ngay lúc đó, Lý Trạch Vũ nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Ông có thể đi rồi.” Elif sửng sốt: “Cậu nói thật à?”“Cho ông đi thì đi đi, nói nhiều như vậy làm gì!”Lang Vương không kiên nhãn thúc giục.Elif gần như không chút do dự, nằm lấy cánh tay con trai bỏ chạy, dường như sợ Lý Trạch Vũ và Lang Vương sẽ đổi ý.Thấy hai người đi, Lang Vương nhìn Lý Trạch Vũ, khóe miệng ông ta nở một nụ cười tà ác, khiến hắn thấy sởn gai ốc.Tên này thật quá âm hiểm!Lang Vương thấy rất may mắn khi mình và Lý Trạch Vũ là anh em, nếu có một kẻ thù như vậy, có lẽ ông ta sẽ không ngủ yên giấc.Ngay lúc đó, một người phụ nữ trưởng thành mặc trang phục công sở bước vào: “BOSS, đã đón bạn của ngài rồi, bây giờ có dẫn họ lên không?”“Dẫn lên đi.”Lý Trạch Vũ gật đầu đồng ý.“Vâng!”Người phụ nữ cung kính lui ra.Lang Vương tò mò hỏi: “Ai vậy?”“Sau này ông sẽ biết.”Lý Trạch Vũ lấp lửng khiến ông ta tò mò.Cùng lúc đó.Cùng với tiếng thang máy mở ra, hai cha con Elif và Ryle chạy ra ngoài với tốc độ nhanh nhất, suýt va phải một ông già mặc đồ đen và hai thanh niên đi ngược lại.“Chạy nhanh thế, vội đi đầu thai à!”“Phú Quý, ông già kia có vẻ quen mắt, a... tôi nhớ ra rồi, là chủ tịch Đại hội đồng Mỹ Elif!”Vật Tương Vong chợt bừng tỉnh.“Cậu nói gì? Elif?”Cẩu Phú Quý nghe vậy, lập tức quay người đuổi theo.Vật Tương Vong có chút bối rối, không biết Cẩu Phú Quý đuổi theo hai người kia làm gì, nhưng vẫn để lại lời nhắn cho ông già áo đen bên cạnh: “Lão Nam, tôi đi xem, ông ở đây chờ đừng đi lung tung!”Sau đó gã đuổi theo Cẩu Phú Quý.Nam Cung Thạc ngậm điếu thuốc, hơi lo lắng nói: “Hai người phải nhanh trở về đấy, đám quỷ già đấy nói chuyện ta nghe không hiểu!”Nơi đất khách quê người, không hiểu ngôn ngữ. Trong lòng Đại Hộ Pháp rất hoảng sợiMột lúc sau.Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong quay trở lại, tay áo hai người đều xắn lên, vẻ mặt vui vẻ.“Chúng ta đánh bại lão già kia, sẽ không gây rắc rối cho thiếu gia!”“Tôi nghe lão gia nói, mấy người do lão già kia cầm đầu muốn bắt thiếu gia, chúng ta thay thiếu gia trút giận, anh ấy vui còn không kịp!”Qua cuộc trò chuyện với hai người có thể nghe rằng cha con Elif mới từ hang hổ trốn ra không may lại bị hai con sói này chỉnh đốn.“Ba vị, Boss mời mọi người lên.”Người phụ nữ mặc trang phục công sở bước ra khỏi thang máy.“Lão Nam, sắp được gặp thiếu gia, ông thấy phấn khích không?”“Đương nhiên phải phấn khích nha!”Lời nói của Đại Hộ Pháp trái với lương tâm.

Mặc dù Elif có dự cảm không lành nhưng ông ta vẫn lấy can đảm cầm USB trên bàn.

Ngay lúc đó, Lý Trạch Vũ nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Ông có thể đi rồi.” Elif sửng sốt: “Cậu nói thật à?”

“Cho ông đi thì đi đi, nói nhiều như vậy làm gì!”

Lang Vương không kiên nhãn thúc giục.

Elif gần như không chút do dự, nằm lấy cánh tay con trai bỏ chạy, dường như sợ Lý Trạch Vũ và Lang Vương sẽ đổi ý.

Thấy hai người đi, Lang Vương nhìn Lý Trạch Vũ, khóe miệng ông ta nở một nụ cười tà ác, khiến hắn thấy sởn gai ốc.

Tên này thật quá âm hiểm!

Lang Vương thấy rất may mắn khi mình và Lý Trạch Vũ là anh em, nếu có một kẻ thù như vậy, có lẽ ông ta sẽ không ngủ yên giấc.

Ngay lúc đó, một người phụ nữ trưởng thành mặc trang phục công sở bước vào: “BOSS, đã đón bạn của ngài rồi, bây giờ có dẫn họ lên không?”

“Dẫn lên đi.”

Lý Trạch Vũ gật đầu đồng ý.

“Vâng!”

Người phụ nữ cung kính lui ra.

Lang Vương tò mò hỏi: “Ai vậy?”

“Sau này ông sẽ biết.”

Lý Trạch Vũ lấp lửng khiến ông ta tò mò.

Cùng lúc đó.

Cùng với tiếng thang máy mở ra, hai cha con Elif và Ryle chạy ra ngoài với tốc độ nhanh nhất, suýt va phải một ông già mặc đồ đen và hai thanh niên đi ngược lại.

“Chạy nhanh thế, vội đi đầu thai à!”

“Phú Quý, ông già kia có vẻ quen mắt, a... tôi nhớ ra rồi, là chủ tịch Đại hội đồng Mỹ Elif!”

Vật Tương Vong chợt bừng tỉnh.

“Cậu nói gì? Elif?”

Cẩu Phú Quý nghe vậy, lập tức quay người đuổi theo.

Vật Tương Vong có chút bối rối, không biết Cẩu Phú Quý đuổi theo hai người kia làm gì, nhưng vẫn để lại lời nhắn cho ông già áo đen bên cạnh: “Lão Nam, tôi đi xem, ông ở đây chờ đừng đi lung tung!”

Sau đó gã đuổi theo Cẩu Phú Quý.

Nam Cung Thạc ngậm điếu thuốc, hơi lo lắng nói: “Hai người phải nhanh trở về đấy, đám quỷ già đấy nói chuyện ta nghe không hiểu!”

Nơi đất khách quê người, không hiểu ngôn ngữ. Trong lòng Đại Hộ Pháp rất hoảng sợi

Một lúc sau.

Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong quay trở lại, tay áo hai người đều xắn lên, vẻ mặt vui vẻ.

“Chúng ta đánh bại lão già kia, sẽ không gây rắc rối cho thiếu gia!”

“Tôi nghe lão gia nói, mấy người do lão già kia cầm đầu muốn bắt thiếu gia, chúng ta thay thiếu gia trút giận, anh ấy vui còn không kịp!”

Qua cuộc trò chuyện với hai người có thể nghe rằng cha con Elif mới từ hang hổ trốn ra không may lại bị hai con sói này chỉnh đốn.

“Ba vị, Boss mời mọi người lên.”

Người phụ nữ mặc trang phục công sở bước ra khỏi thang máy.

“Lão Nam, sắp được gặp thiếu gia, ông thấy phấn khích không?”

“Đương nhiên phải phấn khích nha!”

Lời nói của Đại Hộ Pháp trái với lương tâm.

Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch RồiTác giả: Chấp Niệm Thành MaTruyện Đô ThịTội Thành, Tử Ngục. Đúng như tên gọi, đây là một nhà tù đầy tội ác, đồng thời cũng là nhà tù được canh gác nghiêm ngặt nhất trên thế giới. Là nơi có một không hai. Nhà chính trị có quyền lực nhất, người giàu có vô cùng, hay chiến thần dũng cảm và mạnh mẽ, giỏi chiến đấu... đều có thể tìm thấy trong nhà tù này. Những người này đều từng phạm những tội ác tày trời, nhưng vì thân phận khá đặc biệt của họ nên chính phủ các nước vẫn không thể xử tử, chỉ có thể bỏ tù vô thời hạn. "Thưa đại đương gia, lão Hắc đã đưa hai cô gái từ nước Anh Hoa tới. Dáng người và mặt mũi đều tuyệt vời, hơn nữa còn là xử nữ, đêm nay bảo họ đến phục vụ ngài nhé?" Một người đàn ông nhỏ gầy, mặt mũi có vẻ hèn hạ nịnh nọt nói. Ngồi trước mặt gã là một thanh niên da vàng, độ tuổi ngoài đôi mươi, dáng người cao lớn, đường nét ngũ quan sắc nét. Nếu đặt cái xác này ở ngoài giới giải trí, chäc chẳn có thể khiến vô số cô gái phát cuồng. Lý Trạch Vũ, ông hoàng vô đối trong Tử Ngục. Là một cậu ấm quần là áo lượt rất nổi… Mặc dù Elif có dự cảm không lành nhưng ông ta vẫn lấy can đảm cầm USB trên bàn.Ngay lúc đó, Lý Trạch Vũ nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Ông có thể đi rồi.” Elif sửng sốt: “Cậu nói thật à?”“Cho ông đi thì đi đi, nói nhiều như vậy làm gì!”Lang Vương không kiên nhãn thúc giục.Elif gần như không chút do dự, nằm lấy cánh tay con trai bỏ chạy, dường như sợ Lý Trạch Vũ và Lang Vương sẽ đổi ý.Thấy hai người đi, Lang Vương nhìn Lý Trạch Vũ, khóe miệng ông ta nở một nụ cười tà ác, khiến hắn thấy sởn gai ốc.Tên này thật quá âm hiểm!Lang Vương thấy rất may mắn khi mình và Lý Trạch Vũ là anh em, nếu có một kẻ thù như vậy, có lẽ ông ta sẽ không ngủ yên giấc.Ngay lúc đó, một người phụ nữ trưởng thành mặc trang phục công sở bước vào: “BOSS, đã đón bạn của ngài rồi, bây giờ có dẫn họ lên không?”“Dẫn lên đi.”Lý Trạch Vũ gật đầu đồng ý.“Vâng!”Người phụ nữ cung kính lui ra.Lang Vương tò mò hỏi: “Ai vậy?”“Sau này ông sẽ biết.”Lý Trạch Vũ lấp lửng khiến ông ta tò mò.Cùng lúc đó.Cùng với tiếng thang máy mở ra, hai cha con Elif và Ryle chạy ra ngoài với tốc độ nhanh nhất, suýt va phải một ông già mặc đồ đen và hai thanh niên đi ngược lại.“Chạy nhanh thế, vội đi đầu thai à!”“Phú Quý, ông già kia có vẻ quen mắt, a... tôi nhớ ra rồi, là chủ tịch Đại hội đồng Mỹ Elif!”Vật Tương Vong chợt bừng tỉnh.“Cậu nói gì? Elif?”Cẩu Phú Quý nghe vậy, lập tức quay người đuổi theo.Vật Tương Vong có chút bối rối, không biết Cẩu Phú Quý đuổi theo hai người kia làm gì, nhưng vẫn để lại lời nhắn cho ông già áo đen bên cạnh: “Lão Nam, tôi đi xem, ông ở đây chờ đừng đi lung tung!”Sau đó gã đuổi theo Cẩu Phú Quý.Nam Cung Thạc ngậm điếu thuốc, hơi lo lắng nói: “Hai người phải nhanh trở về đấy, đám quỷ già đấy nói chuyện ta nghe không hiểu!”Nơi đất khách quê người, không hiểu ngôn ngữ. Trong lòng Đại Hộ Pháp rất hoảng sợiMột lúc sau.Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong quay trở lại, tay áo hai người đều xắn lên, vẻ mặt vui vẻ.“Chúng ta đánh bại lão già kia, sẽ không gây rắc rối cho thiếu gia!”“Tôi nghe lão gia nói, mấy người do lão già kia cầm đầu muốn bắt thiếu gia, chúng ta thay thiếu gia trút giận, anh ấy vui còn không kịp!”Qua cuộc trò chuyện với hai người có thể nghe rằng cha con Elif mới từ hang hổ trốn ra không may lại bị hai con sói này chỉnh đốn.“Ba vị, Boss mời mọi người lên.”Người phụ nữ mặc trang phục công sở bước ra khỏi thang máy.“Lão Nam, sắp được gặp thiếu gia, ông thấy phấn khích không?”“Đương nhiên phải phấn khích nha!”Lời nói của Đại Hộ Pháp trái với lương tâm.

Chương 947: C947: Cho ông đi thì đi đi