Tại Khuynh Nguyệt Cốc nơi Thục trung. Tràn ngập rừng trúc rậm rạp là một mùi thơm nhẹ nhàng như hư như thực. Sâu trong rừng trúc có một trúc ốc tinh xảo mà thanh lịch nằm đối lưng với một thác nước nhỏ. Trong phòng, một thiếu niên tuyệt sắc ngâm mình trong dục dũng (thùng tắm) chứa đầy thảo dược nhắm mắt nghỉ ngơi. Bỗng nhiên, thiếu niên mở mắt ra, đó là một đôi mắt xinh đẹp bất phàm —— đôi con ngươi màu tím sẫm như hồ nước tĩnh lặng thật đúng là yêu diễm hoặc nhân (yêu mị mê hoặc nhân gian)! Thiếu niên từ trong nước đứng dậy, tùy tay kéo quần áo mặc vào người. Ngay sau đó cửa phòng bị mở ra, một nam nhân vận tử y, ngọc diện ngân ti (Mặt đẹp như ngọc, mái tóc màu bạc như tơ tằm), mang theo vẻ mặt bất mãn bước vào, liếc xéo thiếu niên xinh đẹp đã ngồi vào tháp thượng: “Tiểu Tư! Cho ta nhìn một chút có sao đâu? !” Thiếu niên —— chính là Diệp Tư Ngâm ba năm trước đã bỏ trốn khỏi Phù Ảnh Các, bất dắc dĩ vô lực trừng mắt liếc người nọ một cái: “Sao lại có loại sư phụ trăm phương nghìn kế…

Truyện chữ